Tác giả:

Lúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn.

Chương 1941: 1941: Chương 1938

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. “Sếp Diệp, cơm tối đã được chuẩn bị rồi.”Bất tri bất giác, bọn họ đã chơi game rất lâu.Thẩm Hạ Lan lắc lắc cái cổ nhức nhói: “Trò chơi này rất thú vị, sau này mỗi ngày chúng ta có thể chơi một ván.”“Mẹ ơi, mẹ nghiêm túc ạ?”Diệp Nghê Nghê hưng phấn nhìn Thẩm Hạ Lan.“Đương nhiên rồi.”Thẩm Hạ Lan sờ lên đầu của cô bé, vô cùng cưng chiều.Mấy người bọn họ đi ăn cơ.Diệp Nghê Nghê nhìn thấy thịt rừng ở trên bàn, không khỏi vui vẻ: “Oa, gà rừng kìa, chắc chắn là ăn rất ngon.”“Cô bé ăn hàng.”Nhìn đôi mắt lấp lánh ánh sao của Diệp Nghê Nghê, khóe miệng của Diệp Minh Triết và Diệp Tranh cũng cong lên.“Nói em ăn hàng, có bản lĩnh thì anh đừng có ăn, anh chỉ nhìn là có thể no rồi, có đúng không anh Tranh?”Diệp Nghê Nghê hừ một tiếng với Diệp Minh Triết, biểu thị sự bất mãn.Diệp Minh Triết lắc đầu ngồi xuống.Diệp Ân Tuấn ngồi xuống bên cạnh Thẩm Hạ Lan, nhìn mặt bàn đầy món ăn ngon, anh nói: “Ăn nhiều một chút đi, hai ngày nay em hao phí sức lực rất nhiều, phải bồi bổ thêm.”Nói xong, anh gắp một miếng thịt gà cho Thẩm Hạ Lan.Thẩm Hạ Lan sắp bị chọc giận đến chết rồi.Cô hao phí thể lực là do lỗi của ai vậy hả?Thẩm Hạ Lan trừng mắt liếc nhìn anh một cái, dáng vẻ hờn dỗi đó làm Diệp Ân Tuấn hận không thể muốn bổ nhào về phía cô một lần nữa.“Khụ khụ, chú ý một chút đi, có trẻ vị thành niên ở đây đó.”Diệp Minh Triết không muốn nhìn nữa.Sau khi đến đây, cậu bé mới phát hiện lão Diệp thật sự rất vô liêm sỉ.Ngày nào cũng chiếm lấy mẹ thì không nói, làm chuyện gì cũng ước tất cả mọi người đều biết.Rốt cuộc là sao lão Diệp lại có thể vô liêm sỉ như thế?Chẳng lẽ bởi vì đã kiềm chế quanh năm suốt tháng, cho nên mới đột nhiên bùng phát?Thật là đáng sợ.Diệp Minh Triết run rẩy cả người, dáng vẻ nổi da gà làm cho Thẩm Hạ Lan không có mặt mũi ăn cơm.“Ngậm miệng lại, ăn đồ ăn của anh đi kìa.”Thẩm Hạ Lan trực tiếp gắp một miếng thịt nhét vào trong miệng của Diệp Ân Tuấn.Diệp Ân Tuấn liếc mắt nhìn Diệp Minh Triết một chút, đối phương lạnh nhạt tiếp nhận ánh mắt của anh, đồng thời còn khinh bỉ nhìn anh một cái.Cái thằng nhóc thối này!Diệp Ân Tuấn lẩm bẩm trong lòng, nhưng mà vẫn ăn uống rất no say..

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. “Sếp Diệp, cơm tối đã được chuẩn bị rồi.”Bất tri bất giác, bọn họ đã chơi game rất lâu.Thẩm Hạ Lan lắc lắc cái cổ nhức nhói: “Trò chơi này rất thú vị, sau này mỗi ngày chúng ta có thể chơi một ván.”“Mẹ ơi, mẹ nghiêm túc ạ?”Diệp Nghê Nghê hưng phấn nhìn Thẩm Hạ Lan.“Đương nhiên rồi.”Thẩm Hạ Lan sờ lên đầu của cô bé, vô cùng cưng chiều.Mấy người bọn họ đi ăn cơ.Diệp Nghê Nghê nhìn thấy thịt rừng ở trên bàn, không khỏi vui vẻ: “Oa, gà rừng kìa, chắc chắn là ăn rất ngon.”“Cô bé ăn hàng.”Nhìn đôi mắt lấp lánh ánh sao của Diệp Nghê Nghê, khóe miệng của Diệp Minh Triết và Diệp Tranh cũng cong lên.“Nói em ăn hàng, có bản lĩnh thì anh đừng có ăn, anh chỉ nhìn là có thể no rồi, có đúng không anh Tranh?”Diệp Nghê Nghê hừ một tiếng với Diệp Minh Triết, biểu thị sự bất mãn.Diệp Minh Triết lắc đầu ngồi xuống.Diệp Ân Tuấn ngồi xuống bên cạnh Thẩm Hạ Lan, nhìn mặt bàn đầy món ăn ngon, anh nói: “Ăn nhiều một chút đi, hai ngày nay em hao phí sức lực rất nhiều, phải bồi bổ thêm.”Nói xong, anh gắp một miếng thịt gà cho Thẩm Hạ Lan.Thẩm Hạ Lan sắp bị chọc giận đến chết rồi.Cô hao phí thể lực là do lỗi của ai vậy hả?Thẩm Hạ Lan trừng mắt liếc nhìn anh một cái, dáng vẻ hờn dỗi đó làm Diệp Ân Tuấn hận không thể muốn bổ nhào về phía cô một lần nữa.“Khụ khụ, chú ý một chút đi, có trẻ vị thành niên ở đây đó.”Diệp Minh Triết không muốn nhìn nữa.Sau khi đến đây, cậu bé mới phát hiện lão Diệp thật sự rất vô liêm sỉ.Ngày nào cũng chiếm lấy mẹ thì không nói, làm chuyện gì cũng ước tất cả mọi người đều biết.Rốt cuộc là sao lão Diệp lại có thể vô liêm sỉ như thế?Chẳng lẽ bởi vì đã kiềm chế quanh năm suốt tháng, cho nên mới đột nhiên bùng phát?Thật là đáng sợ.Diệp Minh Triết run rẩy cả người, dáng vẻ nổi da gà làm cho Thẩm Hạ Lan không có mặt mũi ăn cơm.“Ngậm miệng lại, ăn đồ ăn của anh đi kìa.”Thẩm Hạ Lan trực tiếp gắp một miếng thịt nhét vào trong miệng của Diệp Ân Tuấn.Diệp Ân Tuấn liếc mắt nhìn Diệp Minh Triết một chút, đối phương lạnh nhạt tiếp nhận ánh mắt của anh, đồng thời còn khinh bỉ nhìn anh một cái.Cái thằng nhóc thối này!Diệp Ân Tuấn lẩm bẩm trong lòng, nhưng mà vẫn ăn uống rất no say..

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. “Sếp Diệp, cơm tối đã được chuẩn bị rồi.”Bất tri bất giác, bọn họ đã chơi game rất lâu.Thẩm Hạ Lan lắc lắc cái cổ nhức nhói: “Trò chơi này rất thú vị, sau này mỗi ngày chúng ta có thể chơi một ván.”“Mẹ ơi, mẹ nghiêm túc ạ?”Diệp Nghê Nghê hưng phấn nhìn Thẩm Hạ Lan.“Đương nhiên rồi.”Thẩm Hạ Lan sờ lên đầu của cô bé, vô cùng cưng chiều.Mấy người bọn họ đi ăn cơ.Diệp Nghê Nghê nhìn thấy thịt rừng ở trên bàn, không khỏi vui vẻ: “Oa, gà rừng kìa, chắc chắn là ăn rất ngon.”“Cô bé ăn hàng.”Nhìn đôi mắt lấp lánh ánh sao của Diệp Nghê Nghê, khóe miệng của Diệp Minh Triết và Diệp Tranh cũng cong lên.“Nói em ăn hàng, có bản lĩnh thì anh đừng có ăn, anh chỉ nhìn là có thể no rồi, có đúng không anh Tranh?”Diệp Nghê Nghê hừ một tiếng với Diệp Minh Triết, biểu thị sự bất mãn.Diệp Minh Triết lắc đầu ngồi xuống.Diệp Ân Tuấn ngồi xuống bên cạnh Thẩm Hạ Lan, nhìn mặt bàn đầy món ăn ngon, anh nói: “Ăn nhiều một chút đi, hai ngày nay em hao phí sức lực rất nhiều, phải bồi bổ thêm.”Nói xong, anh gắp một miếng thịt gà cho Thẩm Hạ Lan.Thẩm Hạ Lan sắp bị chọc giận đến chết rồi.Cô hao phí thể lực là do lỗi của ai vậy hả?Thẩm Hạ Lan trừng mắt liếc nhìn anh một cái, dáng vẻ hờn dỗi đó làm Diệp Ân Tuấn hận không thể muốn bổ nhào về phía cô một lần nữa.“Khụ khụ, chú ý một chút đi, có trẻ vị thành niên ở đây đó.”Diệp Minh Triết không muốn nhìn nữa.Sau khi đến đây, cậu bé mới phát hiện lão Diệp thật sự rất vô liêm sỉ.Ngày nào cũng chiếm lấy mẹ thì không nói, làm chuyện gì cũng ước tất cả mọi người đều biết.Rốt cuộc là sao lão Diệp lại có thể vô liêm sỉ như thế?Chẳng lẽ bởi vì đã kiềm chế quanh năm suốt tháng, cho nên mới đột nhiên bùng phát?Thật là đáng sợ.Diệp Minh Triết run rẩy cả người, dáng vẻ nổi da gà làm cho Thẩm Hạ Lan không có mặt mũi ăn cơm.“Ngậm miệng lại, ăn đồ ăn của anh đi kìa.”Thẩm Hạ Lan trực tiếp gắp một miếng thịt nhét vào trong miệng của Diệp Ân Tuấn.Diệp Ân Tuấn liếc mắt nhìn Diệp Minh Triết một chút, đối phương lạnh nhạt tiếp nhận ánh mắt của anh, đồng thời còn khinh bỉ nhìn anh một cái.Cái thằng nhóc thối này!Diệp Ân Tuấn lẩm bẩm trong lòng, nhưng mà vẫn ăn uống rất no say..

Chương 1941: 1941: Chương 1938