Lúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn.
Chương 1963: 1963: Chương 1960
Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nếu nói hoàn toàn giống thì không thể.Thật ra mắt của Nhan Du không có đơn thuần giống như Cung Tuyết Dương.Trong mắt của Cung Tuyết Dương ngoài anh ta ra chỉ có quân đội, mà khi đối mặt với anh ta, đôi mắt đó giống như cả bầu trời sao, nhưng chỉ chứa một mình Hạ Tử Thu anh ta.Nhưng trong mắt của Nhan Du có gì?Có sát khí! Có phẫn nộ! Thậm chí còn có hận!Phải!Cô ta hận anh ta!Nhưng vậy thì sao chứ?Nụ cười của Hạ Tử Thu khiến Nhan Du cảm thấy dựng tóc gáy, đang định đối đầu với anh ta, định trốn khỏi nơi này, khi làm bị thương anh em của anh ta thì cô ta biết mình không thoát được, thậm chí rất có khả năng sẽ chết ở trong tay người đàn ông này, nhưng vậy thì sao chứ?Cô ta không thể ở đây nữa, không thể!Cô ta còn có người quan trọng phải cứu.Nhưng nhìn Hạ Tử Thu của lúc này, cô ta cảm thấy mình có thể thật sự sẽ chết ở đây.“Nói chuyện!”Hạ Tử Thu bỗng bóp cằm của Nhan Du, vẻ mặt lạnh lùng đó giống như diều hâu bị chọc giận, bất cứ lúc nào dù có ở đâu cũng có nguy hiểm bị phanh thây.Trong lòng Nhan Du sợ hãi, nhưng làm thì đã làm rồi.Cô phải rời đi!của tôi.Chỉ cần giết được anh thì tôi có thể quay về kết hôn với anh ấy.”“Bạn trai, vị hôn phu.”Giọng nói của Hạ Tử Thu đột nhiên nhẹ đi, thậm chí khóe miệng cũng nhếch lên nở một nụ cười, nhưng anh ta của lúc này lại càng khiến người ta sợ hãi hơn.Giống như Tu La của điện Tu La, nở nụ cười trước khi giết người, mê hoặc lòng người lại khiến da đầu người ta tê dại.“Anh, anh muốn làm cái gì?”Nhan Du lập tức có hơi hối hận.Hối hận không nên chọc giận người đàn ông này, đáng tiếc mọi chuyện đều muộn rồi.Hạ Tử Thu bỗng ngẩng đầu, sự điên cuồng và khát máu trong đáy mắt khiến Nhan Du bị dọa sợ mà lập tức giãy giụa..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu nói hoàn toàn giống thì không thể.
Thật ra mắt của Nhan Du không có đơn thuần giống như Cung Tuyết Dương.
Trong mắt của Cung Tuyết Dương ngoài anh ta ra chỉ có quân đội, mà khi đối mặt với anh ta, đôi mắt đó giống như cả bầu trời sao, nhưng chỉ chứa một mình Hạ Tử Thu anh ta.
Nhưng trong mắt của Nhan Du có gì?
Có sát khí! Có phẫn nộ! Thậm chí còn có hận!
Phải!
Cô ta hận anh ta!
Nhưng vậy thì sao chứ?
Nụ cười của Hạ Tử Thu khiến Nhan Du cảm thấy dựng tóc gáy, đang định đối đầu với anh ta, định trốn khỏi nơi này, khi làm bị thương anh em của anh ta thì cô ta biết mình không thoát được, thậm chí rất có khả năng sẽ chết ở trong tay người đàn ông này, nhưng vậy thì sao chứ?
Cô ta không thể ở đây nữa, không thể!
Cô ta còn có người quan trọng phải cứu.
Nhưng nhìn Hạ Tử Thu của lúc này, cô ta cảm thấy mình có thể thật sự sẽ chết ở đây.
“Nói chuyện!”
Hạ Tử Thu bỗng bóp cằm của Nhan Du, vẻ mặt lạnh lùng đó giống như diều hâu bị chọc giận, bất cứ lúc nào dù có ở đâu cũng có nguy hiểm bị phanh thây.
Trong lòng Nhan Du sợ hãi, nhưng làm thì đã làm rồi.
Cô phải rời đi!
của tôi.
Chỉ cần giết được anh thì tôi có thể quay về kết hôn với anh ấy.”
“Bạn trai, vị hôn phu.”
Giọng nói của Hạ Tử Thu đột nhiên nhẹ đi, thậm chí khóe miệng cũng nhếch lên nở một nụ cười, nhưng anh ta của lúc này lại càng khiến người ta sợ hãi hơn.
Giống như Tu La của điện Tu La, nở nụ cười trước khi giết người, mê hoặc lòng người lại khiến da đầu người ta tê dại.
“Anh, anh muốn làm cái gì?”
Nhan Du lập tức có hơi hối hận.
Hối hận không nên chọc giận người đàn ông này, đáng tiếc mọi chuyện đều muộn rồi.
Hạ Tử Thu bỗng ngẩng đầu, sự điên cuồng và khát máu trong đáy mắt khiến Nhan Du bị dọa sợ mà lập tức giãy giụa..
Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nếu nói hoàn toàn giống thì không thể.Thật ra mắt của Nhan Du không có đơn thuần giống như Cung Tuyết Dương.Trong mắt của Cung Tuyết Dương ngoài anh ta ra chỉ có quân đội, mà khi đối mặt với anh ta, đôi mắt đó giống như cả bầu trời sao, nhưng chỉ chứa một mình Hạ Tử Thu anh ta.Nhưng trong mắt của Nhan Du có gì?Có sát khí! Có phẫn nộ! Thậm chí còn có hận!Phải!Cô ta hận anh ta!Nhưng vậy thì sao chứ?Nụ cười của Hạ Tử Thu khiến Nhan Du cảm thấy dựng tóc gáy, đang định đối đầu với anh ta, định trốn khỏi nơi này, khi làm bị thương anh em của anh ta thì cô ta biết mình không thoát được, thậm chí rất có khả năng sẽ chết ở trong tay người đàn ông này, nhưng vậy thì sao chứ?Cô ta không thể ở đây nữa, không thể!Cô ta còn có người quan trọng phải cứu.Nhưng nhìn Hạ Tử Thu của lúc này, cô ta cảm thấy mình có thể thật sự sẽ chết ở đây.“Nói chuyện!”Hạ Tử Thu bỗng bóp cằm của Nhan Du, vẻ mặt lạnh lùng đó giống như diều hâu bị chọc giận, bất cứ lúc nào dù có ở đâu cũng có nguy hiểm bị phanh thây.Trong lòng Nhan Du sợ hãi, nhưng làm thì đã làm rồi.Cô phải rời đi!của tôi.Chỉ cần giết được anh thì tôi có thể quay về kết hôn với anh ấy.”“Bạn trai, vị hôn phu.”Giọng nói của Hạ Tử Thu đột nhiên nhẹ đi, thậm chí khóe miệng cũng nhếch lên nở một nụ cười, nhưng anh ta của lúc này lại càng khiến người ta sợ hãi hơn.Giống như Tu La của điện Tu La, nở nụ cười trước khi giết người, mê hoặc lòng người lại khiến da đầu người ta tê dại.“Anh, anh muốn làm cái gì?”Nhan Du lập tức có hơi hối hận.Hối hận không nên chọc giận người đàn ông này, đáng tiếc mọi chuyện đều muộn rồi.Hạ Tử Thu bỗng ngẩng đầu, sự điên cuồng và khát máu trong đáy mắt khiến Nhan Du bị dọa sợ mà lập tức giãy giụa..