Tác giả:

Lúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn.

Chương 2010: 2010: Chương 2007

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. “‘Cô’ à? Nếu tụi mày thật sự xem tao là cô, lúc tao mới bước vào thì suýt chút nữa bị tụi mày tập kích rồi.Đáng tiếc thay, chúng mày vẫn còn quá nhỏ.Tao thừa nhận, với mấy đứa cùng tuổi, tụi mày là thiên tài, nhưng mà trong tay tao, tụi mày không là thá gì cả.”Diệp Tử nói xong liền kéo Diệp Nghê Nghê lại, động tác thô lỗ làm Diệp Nghê Nghê bị đau.“A, đau quá!”Đôi mắt Diệp Nghê Nghê ngấn lệ.Ánh mắt Diệp Minh Triết đột nhiên có chút lạnh lùng.“Cô khách sáo tí với em gái tôi!”Giọng nói và ánh mắt của cậu bé rất giống với Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn đã từng dùng ánh mắt lạnh lùng như vậy nói chuyện với mình.Rõ ràng họ là người nhà thân thiết nhất trên đời, nhưng lại vì Thẩm Hạ Lan mà nói chuyện với cô ta như vậy.Diệp Tử càng nghĩ càng tức giận, nhấc tay qua đó, đánh một cái “bốp” vào miệng Diệp Minh Triết.“Nhóc con, tao là cô ruột của mày, mày dùng ánh mắt gì nói chuyện với tao đó? Mẹ mày không có dạy mày sao? Đồ mất dạy!”Hành vi của Diệp Tử làm Diệp Nghê Nghê tức giận.“Cô dám đánh anh của tôi?”“Sao hả? Một tên bệnh tật như mày cũng muốn la hét với tao?”Diệp Tử mới đầu cũng coi thường Diệp Nghê Nghê, dù sao con nhóc này ngoài ăn ra thì là ăn, cả ngày không làm gì cả.Diệp Tử cảm thấy người dễ kiểm soát nhất là Diệp Nghê Nghê.Diệp Nghê Nghê không nói gì, hít sâu một hơi, sau đó dùng đầu của mình đập mạnh vào trán của Diệp Tử.“Con bệnh tật này, mày chán sống rồi đúng không?”Diệp Tử tức giận giơ cánh tay lên định đánh Diệp Nghê Nghê.Rất nhanh, Diệp Tranh đột nhiên xông qua đó.Bởi vì quá đột ngột, Diệp Tử không để ý tới, ngã thẳng xuống bên cạnh bàn, đụng phải eo, đau đến nỗi nghiến răng.“Một đứa con hoang như mày cũng dám đụng tao? Mẹ nó tao phải giết mày!”Diệp Tử vào lúc này hoàn toàn lộ sát khí từ trong mắt.Cô ta đột nhiên lấy ra một con dao găm từ túi áo, đâm về hướng Diệp Tranh.Diệp Tranh dù thế nào cũng đã học qua cách tự vệ, theo lý mà nói có thể tránh được, nhưng mà Diệp Tử trong khoảng thời gian sinh sống cùng tụi nó, đã hiểu rõ tính cách của mỗi đứa trẻ.Cùng lúc cô ta ra tay đã bắt lấy Diệp Nghê Nghê, chỉ cần Diệp Tranh cử động, cô ta sẽ trực tiếp đập đầu Diệp Nghê Nghê xuống đất..

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. “‘Cô’ à? Nếu tụi mày thật sự xem tao là cô, lúc tao mới bước vào thì suýt chút nữa bị tụi mày tập kích rồi.Đáng tiếc thay, chúng mày vẫn còn quá nhỏ.Tao thừa nhận, với mấy đứa cùng tuổi, tụi mày là thiên tài, nhưng mà trong tay tao, tụi mày không là thá gì cả.”Diệp Tử nói xong liền kéo Diệp Nghê Nghê lại, động tác thô lỗ làm Diệp Nghê Nghê bị đau.“A, đau quá!”Đôi mắt Diệp Nghê Nghê ngấn lệ.Ánh mắt Diệp Minh Triết đột nhiên có chút lạnh lùng.“Cô khách sáo tí với em gái tôi!”Giọng nói và ánh mắt của cậu bé rất giống với Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn đã từng dùng ánh mắt lạnh lùng như vậy nói chuyện với mình.Rõ ràng họ là người nhà thân thiết nhất trên đời, nhưng lại vì Thẩm Hạ Lan mà nói chuyện với cô ta như vậy.Diệp Tử càng nghĩ càng tức giận, nhấc tay qua đó, đánh một cái “bốp” vào miệng Diệp Minh Triết.“Nhóc con, tao là cô ruột của mày, mày dùng ánh mắt gì nói chuyện với tao đó? Mẹ mày không có dạy mày sao? Đồ mất dạy!”Hành vi của Diệp Tử làm Diệp Nghê Nghê tức giận.“Cô dám đánh anh của tôi?”“Sao hả? Một tên bệnh tật như mày cũng muốn la hét với tao?”Diệp Tử mới đầu cũng coi thường Diệp Nghê Nghê, dù sao con nhóc này ngoài ăn ra thì là ăn, cả ngày không làm gì cả.Diệp Tử cảm thấy người dễ kiểm soát nhất là Diệp Nghê Nghê.Diệp Nghê Nghê không nói gì, hít sâu một hơi, sau đó dùng đầu của mình đập mạnh vào trán của Diệp Tử.“Con bệnh tật này, mày chán sống rồi đúng không?”Diệp Tử tức giận giơ cánh tay lên định đánh Diệp Nghê Nghê.Rất nhanh, Diệp Tranh đột nhiên xông qua đó.Bởi vì quá đột ngột, Diệp Tử không để ý tới, ngã thẳng xuống bên cạnh bàn, đụng phải eo, đau đến nỗi nghiến răng.“Một đứa con hoang như mày cũng dám đụng tao? Mẹ nó tao phải giết mày!”Diệp Tử vào lúc này hoàn toàn lộ sát khí từ trong mắt.Cô ta đột nhiên lấy ra một con dao găm từ túi áo, đâm về hướng Diệp Tranh.Diệp Tranh dù thế nào cũng đã học qua cách tự vệ, theo lý mà nói có thể tránh được, nhưng mà Diệp Tử trong khoảng thời gian sinh sống cùng tụi nó, đã hiểu rõ tính cách của mỗi đứa trẻ.Cùng lúc cô ta ra tay đã bắt lấy Diệp Nghê Nghê, chỉ cần Diệp Tranh cử động, cô ta sẽ trực tiếp đập đầu Diệp Nghê Nghê xuống đất..

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. “‘Cô’ à? Nếu tụi mày thật sự xem tao là cô, lúc tao mới bước vào thì suýt chút nữa bị tụi mày tập kích rồi.Đáng tiếc thay, chúng mày vẫn còn quá nhỏ.Tao thừa nhận, với mấy đứa cùng tuổi, tụi mày là thiên tài, nhưng mà trong tay tao, tụi mày không là thá gì cả.”Diệp Tử nói xong liền kéo Diệp Nghê Nghê lại, động tác thô lỗ làm Diệp Nghê Nghê bị đau.“A, đau quá!”Đôi mắt Diệp Nghê Nghê ngấn lệ.Ánh mắt Diệp Minh Triết đột nhiên có chút lạnh lùng.“Cô khách sáo tí với em gái tôi!”Giọng nói và ánh mắt của cậu bé rất giống với Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn đã từng dùng ánh mắt lạnh lùng như vậy nói chuyện với mình.Rõ ràng họ là người nhà thân thiết nhất trên đời, nhưng lại vì Thẩm Hạ Lan mà nói chuyện với cô ta như vậy.Diệp Tử càng nghĩ càng tức giận, nhấc tay qua đó, đánh một cái “bốp” vào miệng Diệp Minh Triết.“Nhóc con, tao là cô ruột của mày, mày dùng ánh mắt gì nói chuyện với tao đó? Mẹ mày không có dạy mày sao? Đồ mất dạy!”Hành vi của Diệp Tử làm Diệp Nghê Nghê tức giận.“Cô dám đánh anh của tôi?”“Sao hả? Một tên bệnh tật như mày cũng muốn la hét với tao?”Diệp Tử mới đầu cũng coi thường Diệp Nghê Nghê, dù sao con nhóc này ngoài ăn ra thì là ăn, cả ngày không làm gì cả.Diệp Tử cảm thấy người dễ kiểm soát nhất là Diệp Nghê Nghê.Diệp Nghê Nghê không nói gì, hít sâu một hơi, sau đó dùng đầu của mình đập mạnh vào trán của Diệp Tử.“Con bệnh tật này, mày chán sống rồi đúng không?”Diệp Tử tức giận giơ cánh tay lên định đánh Diệp Nghê Nghê.Rất nhanh, Diệp Tranh đột nhiên xông qua đó.Bởi vì quá đột ngột, Diệp Tử không để ý tới, ngã thẳng xuống bên cạnh bàn, đụng phải eo, đau đến nỗi nghiến răng.“Một đứa con hoang như mày cũng dám đụng tao? Mẹ nó tao phải giết mày!”Diệp Tử vào lúc này hoàn toàn lộ sát khí từ trong mắt.Cô ta đột nhiên lấy ra một con dao găm từ túi áo, đâm về hướng Diệp Tranh.Diệp Tranh dù thế nào cũng đã học qua cách tự vệ, theo lý mà nói có thể tránh được, nhưng mà Diệp Tử trong khoảng thời gian sinh sống cùng tụi nó, đã hiểu rõ tính cách của mỗi đứa trẻ.Cùng lúc cô ta ra tay đã bắt lấy Diệp Nghê Nghê, chỉ cần Diệp Tranh cử động, cô ta sẽ trực tiếp đập đầu Diệp Nghê Nghê xuống đất..

Chương 2010: 2010: Chương 2007