Tác giả:

Lúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn.

Chương 2103: 2103: Chương 2100

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. Cậu bé vừa sinh ra thì ba mình đã mất.Trái tim Diệp Tranh đau đớn như bị kim châm.Nhìn thấy Diệp Ân Tuấn khóc, giống như đang sám hối, lại giống như đang giải thích, Diệp Tranh cảm thấy rất khó chịu.Cậu bé không muốn quan tâm đến những ân oán của thế hệ trước, cũng không muốn đi tìm hiểu, nhưng lúc này đây, trái tim cậu bé rất đau, thậm chí còn dâng lên một làn sóng uất ức và tức giận.Cậu bé nhìn Diệp Ân Tuấn, cứ nhìn anh mãi, ánh mắt đầy tăm tối.Cuối cùng, Diệp Nghê Nghê không thể giữ vững được Diệp Ân Tuấn, cô bé ngã xuống đất với Diệp Ân Tuấn.Cơn đau dữ dội khiến mũi của Diệp Nghê Nghê hơi đỏ.Cô bé không biết ba bị làm sao, mẹ đi đâu rồi?Sao lại xảy ra chuyện như vậy?Ba vẫn luôn mạnh mẽ mà không phải sao?Sao bây giờ cảm giác như một đứa trẻ bơ vơ vậy chứ?Diệp Nghê Nghê sợ hãi vỗ nhẹ vào cánh tay Diệp Ân Tuấn, thì thầm: “Ba ơi, ba tỉnh táo lại đi, ba tỉnh táo lại đi mà.Không có chú ở đây đâu, ba ơi, ba mau tỉnh lại đi, con nhớ mẹ, nhớ mẹ lắm, nhớ anh Tranh nữa.”Khi nhắc tới anh Tranh, Diệp Nghê Nghê chợt nhớ ra Diệp Tranh cũng ở đây.Cô bé đột nhiên quay đầu lại nhìn Diệp Tranh.“Anh Tranh, anh xem ba bị sao vậy này? Anh Tranh… anh…”Diệp Nghê Nghê nhanh chóng mở to mắt.Diệp Tranh lúc này rất lạnh nhạt, thậm chí còn có một tia hận thù bộc phát trong đôi mắt đó.Hận thù?Anh Tranh hận ba sao?Khi ý nghĩ này hiện lên trong đầu Diệp Nghê Nghê, cô bé đột nhiên sững sờ, sau đó nhanh chóng chặn trước mặt Diệp Ân Tuấn.“Anh Tranh, anh định làm gì? Bây giờ ba bị trúng mê hương rồi, anh Tranh, anh mau nghĩ cách đi!”“Nghĩ cách? Tại sao phải nghĩ cách? Em không nghe ông ấy nói sao? Là ông ấy đã chèn ép ba anh, là ông ấy đuổi ba anh đi mới khiến ba anh chết ở nơi đất khách quê người.Ông ấy đang sám hối! Nghê Nghê, ông ấy đang sám hối đấy em có nghe thấy không?”Đôi mắt Diệp Tranh bỗng đỏ hoe, nước mắt rơi lã chã.“Rõ ràng là anh cũng có thể có một gia đình hoàn hảo, có ba mẹ yêu thương anh, bọn anh có thể sống vui vẻ và hạnh phúc, nhưng tất cả đều là do ông ấy.Là ông ấy đã hủy hoại ba anh, là ông ấy đã giết mẹ anh mới khiến anh biến thành trẻ mồ côi.Ông ta thậm chí còn giả vờ tốt bụng nhận nuôi anh, đối xử tốt với anh.Nhưng đó không phải chỉ là ăn nhờ ở đậu sao? Ông ấy đã hủy hoại gia đình anh, chính là ông ấy!”Diệp Tranh đột nhiên trở nên kích động..

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. Cậu bé vừa sinh ra thì ba mình đã mất.Trái tim Diệp Tranh đau đớn như bị kim châm.Nhìn thấy Diệp Ân Tuấn khóc, giống như đang sám hối, lại giống như đang giải thích, Diệp Tranh cảm thấy rất khó chịu.Cậu bé không muốn quan tâm đến những ân oán của thế hệ trước, cũng không muốn đi tìm hiểu, nhưng lúc này đây, trái tim cậu bé rất đau, thậm chí còn dâng lên một làn sóng uất ức và tức giận.Cậu bé nhìn Diệp Ân Tuấn, cứ nhìn anh mãi, ánh mắt đầy tăm tối.Cuối cùng, Diệp Nghê Nghê không thể giữ vững được Diệp Ân Tuấn, cô bé ngã xuống đất với Diệp Ân Tuấn.Cơn đau dữ dội khiến mũi của Diệp Nghê Nghê hơi đỏ.Cô bé không biết ba bị làm sao, mẹ đi đâu rồi?Sao lại xảy ra chuyện như vậy?Ba vẫn luôn mạnh mẽ mà không phải sao?Sao bây giờ cảm giác như một đứa trẻ bơ vơ vậy chứ?Diệp Nghê Nghê sợ hãi vỗ nhẹ vào cánh tay Diệp Ân Tuấn, thì thầm: “Ba ơi, ba tỉnh táo lại đi, ba tỉnh táo lại đi mà.Không có chú ở đây đâu, ba ơi, ba mau tỉnh lại đi, con nhớ mẹ, nhớ mẹ lắm, nhớ anh Tranh nữa.”Khi nhắc tới anh Tranh, Diệp Nghê Nghê chợt nhớ ra Diệp Tranh cũng ở đây.Cô bé đột nhiên quay đầu lại nhìn Diệp Tranh.“Anh Tranh, anh xem ba bị sao vậy này? Anh Tranh… anh…”Diệp Nghê Nghê nhanh chóng mở to mắt.Diệp Tranh lúc này rất lạnh nhạt, thậm chí còn có một tia hận thù bộc phát trong đôi mắt đó.Hận thù?Anh Tranh hận ba sao?Khi ý nghĩ này hiện lên trong đầu Diệp Nghê Nghê, cô bé đột nhiên sững sờ, sau đó nhanh chóng chặn trước mặt Diệp Ân Tuấn.“Anh Tranh, anh định làm gì? Bây giờ ba bị trúng mê hương rồi, anh Tranh, anh mau nghĩ cách đi!”“Nghĩ cách? Tại sao phải nghĩ cách? Em không nghe ông ấy nói sao? Là ông ấy đã chèn ép ba anh, là ông ấy đuổi ba anh đi mới khiến ba anh chết ở nơi đất khách quê người.Ông ấy đang sám hối! Nghê Nghê, ông ấy đang sám hối đấy em có nghe thấy không?”Đôi mắt Diệp Tranh bỗng đỏ hoe, nước mắt rơi lã chã.“Rõ ràng là anh cũng có thể có một gia đình hoàn hảo, có ba mẹ yêu thương anh, bọn anh có thể sống vui vẻ và hạnh phúc, nhưng tất cả đều là do ông ấy.Là ông ấy đã hủy hoại ba anh, là ông ấy đã giết mẹ anh mới khiến anh biến thành trẻ mồ côi.Ông ta thậm chí còn giả vờ tốt bụng nhận nuôi anh, đối xử tốt với anh.Nhưng đó không phải chỉ là ăn nhờ ở đậu sao? Ông ấy đã hủy hoại gia đình anh, chính là ông ấy!”Diệp Tranh đột nhiên trở nên kích động..

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. Cậu bé vừa sinh ra thì ba mình đã mất.Trái tim Diệp Tranh đau đớn như bị kim châm.Nhìn thấy Diệp Ân Tuấn khóc, giống như đang sám hối, lại giống như đang giải thích, Diệp Tranh cảm thấy rất khó chịu.Cậu bé không muốn quan tâm đến những ân oán của thế hệ trước, cũng không muốn đi tìm hiểu, nhưng lúc này đây, trái tim cậu bé rất đau, thậm chí còn dâng lên một làn sóng uất ức và tức giận.Cậu bé nhìn Diệp Ân Tuấn, cứ nhìn anh mãi, ánh mắt đầy tăm tối.Cuối cùng, Diệp Nghê Nghê không thể giữ vững được Diệp Ân Tuấn, cô bé ngã xuống đất với Diệp Ân Tuấn.Cơn đau dữ dội khiến mũi của Diệp Nghê Nghê hơi đỏ.Cô bé không biết ba bị làm sao, mẹ đi đâu rồi?Sao lại xảy ra chuyện như vậy?Ba vẫn luôn mạnh mẽ mà không phải sao?Sao bây giờ cảm giác như một đứa trẻ bơ vơ vậy chứ?Diệp Nghê Nghê sợ hãi vỗ nhẹ vào cánh tay Diệp Ân Tuấn, thì thầm: “Ba ơi, ba tỉnh táo lại đi, ba tỉnh táo lại đi mà.Không có chú ở đây đâu, ba ơi, ba mau tỉnh lại đi, con nhớ mẹ, nhớ mẹ lắm, nhớ anh Tranh nữa.”Khi nhắc tới anh Tranh, Diệp Nghê Nghê chợt nhớ ra Diệp Tranh cũng ở đây.Cô bé đột nhiên quay đầu lại nhìn Diệp Tranh.“Anh Tranh, anh xem ba bị sao vậy này? Anh Tranh… anh…”Diệp Nghê Nghê nhanh chóng mở to mắt.Diệp Tranh lúc này rất lạnh nhạt, thậm chí còn có một tia hận thù bộc phát trong đôi mắt đó.Hận thù?Anh Tranh hận ba sao?Khi ý nghĩ này hiện lên trong đầu Diệp Nghê Nghê, cô bé đột nhiên sững sờ, sau đó nhanh chóng chặn trước mặt Diệp Ân Tuấn.“Anh Tranh, anh định làm gì? Bây giờ ba bị trúng mê hương rồi, anh Tranh, anh mau nghĩ cách đi!”“Nghĩ cách? Tại sao phải nghĩ cách? Em không nghe ông ấy nói sao? Là ông ấy đã chèn ép ba anh, là ông ấy đuổi ba anh đi mới khiến ba anh chết ở nơi đất khách quê người.Ông ấy đang sám hối! Nghê Nghê, ông ấy đang sám hối đấy em có nghe thấy không?”Đôi mắt Diệp Tranh bỗng đỏ hoe, nước mắt rơi lã chã.“Rõ ràng là anh cũng có thể có một gia đình hoàn hảo, có ba mẹ yêu thương anh, bọn anh có thể sống vui vẻ và hạnh phúc, nhưng tất cả đều là do ông ấy.Là ông ấy đã hủy hoại ba anh, là ông ấy đã giết mẹ anh mới khiến anh biến thành trẻ mồ côi.Ông ta thậm chí còn giả vờ tốt bụng nhận nuôi anh, đối xử tốt với anh.Nhưng đó không phải chỉ là ăn nhờ ở đậu sao? Ông ấy đã hủy hoại gia đình anh, chính là ông ấy!”Diệp Tranh đột nhiên trở nên kích động..

Chương 2103: 2103: Chương 2100