Tác giả:

Lúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn.

Chương 2154: 2154: Chương 2151

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. Nói rồi đối phương muốn bổ xoài, lại bị Diệp Tranh cản lại.“Đừng bổ, em gái cháu dị ứng với xoài.”Lời này khiến chủ sạp lại ngây người.Dị ứng còn mua xoài sao?Ông ta liếc nhìn Diệp Nghê Nghê như đang suy tư.Diệp Nghê Nghê lại cười nói: “Chú, chú không cần cho cháu thử, cháu tin chú là được, bọc lại cho cháu đi, mẹ nhất định sẽ thích.Anh, em không mang ví tiền, anh mang không?”“Ở trên xe, em quay lại lấy, anh ở đây đợi em.”Diệp Tranh không dám để Diệp Nghê Nghê ở lại đây một mình, chỉ có thể bảo Diệp Nghê Nghê đi lên xe lấy ví tiền.Diệp Nghê Nghê gật đầu, cất bước đi về phía cửa xe.Vệ sĩ cũng xuống xe, vây quanh chủ sạp và Diệp Tranh, cho dù là chủ sạp muốn làm gì, bây giờ cũng không dám, càng không thể.Diệp Nghê Nghê rất là điềm tĩnh lấy ví tiền đi tới.“Chú, bao nhiêu tiền?”“Đưa chú 15 nghìn là được.”“Rẻ như vậy sao? Anh, anh xem, em nói mà, hoa quả ở đây bán rất rẻ.”Diệp Nghê Nghê cười rất rạng rỡ, giống như có được lợi ích rất lớn, Diệp Tranh nhìn mà không khỏi bật cười.“Phải phải phải, em nói đều đúng.”“Vậy anh nhặt thêm mấy quả thanh long đi, em muốn ăn.”Diệp Nghê Nghê vừa nói vừa liếm môi, bộ dạng thèm ăn đó khiến tất cả mọi người đều bật cười.“Chú, trả chú tiền xoài.”Diệp Nghê Nghê từ trong ví tiền lấy ra 15 nghìn trả chủ sạp, khi Diệp Tranh cúi đầu nhặt thanh long, mắt của Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan hơi nheo lại.Hai đứa trẻ rất nhanh nhặt được mấy quả thanh long, sau đó vui vẻ chạy đến chỗ của Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan.“Mẹ, con mua xoài cho mẹ, rất ngon, ăn thử đi.”Diệp Nghê Nghê không dám cầm xoài, là Diệp Tranh đưa tới.“Thật ngoan, cảm ơn Nghê Nghê.”Trong lòng Thẩm Hạ Lan phải gọi là rất cảm động.Con gái thật không hổ là cái áo bông nhỏ của mẹ.Vào lúc này, Diệp Ân Tuấn khẽ mỉm cười nói: “Đưa tờ giấy trong tay cho ba.”“Hả?”Sắc mặt của Diệp Nghê Nghê bỗng thay đổi.“Ba, ba đang nói gì vậy? Con nghe không hiểu.”“Nghe không hiểu phải không? Có cần ba đi bắt chủ sạp đó lại hỏi không?”Vừa dứt lời, Diệp Tranh lập tức trở nên căng thẳng..

Nói rồi đối phương muốn bổ xoài, lại bị Diệp Tranh cản lại.

“Đừng bổ, em gái cháu dị ứng với xoài.”

Lời này khiến chủ sạp lại ngây người.

Dị ứng còn mua xoài sao?

Ông ta liếc nhìn Diệp Nghê Nghê như đang suy tư.

Diệp Nghê Nghê lại cười nói: “Chú, chú không cần cho cháu thử, cháu tin chú là được, bọc lại cho cháu đi, mẹ nhất định sẽ thích.

Anh, em không mang ví tiền, anh mang không?”

“Ở trên xe, em quay lại lấy, anh ở đây đợi em.”

Diệp Tranh không dám để Diệp Nghê Nghê ở lại đây một mình, chỉ có thể bảo Diệp Nghê Nghê đi lên xe lấy ví tiền.

Diệp Nghê Nghê gật đầu, cất bước đi về phía cửa xe.

Vệ sĩ cũng xuống xe, vây quanh chủ sạp và Diệp Tranh, cho dù là chủ sạp muốn làm gì, bây giờ cũng không dám, càng không thể.

Diệp Nghê Nghê rất là điềm tĩnh lấy ví tiền đi tới.

“Chú, bao nhiêu tiền?”

“Đưa chú 15 nghìn là được.”

“Rẻ như vậy sao? Anh, anh xem, em nói mà, hoa quả ở đây bán rất rẻ.”

Diệp Nghê Nghê cười rất rạng rỡ, giống như có được lợi ích rất lớn, Diệp Tranh nhìn mà không khỏi bật cười.

“Phải phải phải, em nói đều đúng.”

“Vậy anh nhặt thêm mấy quả thanh long đi, em muốn ăn.”

Diệp Nghê Nghê vừa nói vừa liếm môi, bộ dạng thèm ăn đó khiến tất cả mọi người đều bật cười.

“Chú, trả chú tiền xoài.”

Diệp Nghê Nghê từ trong ví tiền lấy ra 15 nghìn trả chủ sạp, khi Diệp Tranh cúi đầu nhặt thanh long, mắt của Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan hơi nheo lại.

Hai đứa trẻ rất nhanh nhặt được mấy quả thanh long, sau đó vui vẻ chạy đến chỗ của Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan.

“Mẹ, con mua xoài cho mẹ, rất ngon, ăn thử đi.”

Diệp Nghê Nghê không dám cầm xoài, là Diệp Tranh đưa tới.

“Thật ngoan, cảm ơn Nghê Nghê.”

Trong lòng Thẩm Hạ Lan phải gọi là rất cảm động.

Con gái thật không hổ là cái áo bông nhỏ của mẹ.

Vào lúc này, Diệp Ân Tuấn khẽ mỉm cười nói: “Đưa tờ giấy trong tay cho ba.”

“Hả?”

Sắc mặt của Diệp Nghê Nghê bỗng thay đổi.

“Ba, ba đang nói gì vậy? Con nghe không hiểu.”

“Nghe không hiểu phải không? Có cần ba đi bắt chủ sạp đó lại hỏi không?”

Vừa dứt lời, Diệp Tranh lập tức trở nên căng thẳng..

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. Nói rồi đối phương muốn bổ xoài, lại bị Diệp Tranh cản lại.“Đừng bổ, em gái cháu dị ứng với xoài.”Lời này khiến chủ sạp lại ngây người.Dị ứng còn mua xoài sao?Ông ta liếc nhìn Diệp Nghê Nghê như đang suy tư.Diệp Nghê Nghê lại cười nói: “Chú, chú không cần cho cháu thử, cháu tin chú là được, bọc lại cho cháu đi, mẹ nhất định sẽ thích.Anh, em không mang ví tiền, anh mang không?”“Ở trên xe, em quay lại lấy, anh ở đây đợi em.”Diệp Tranh không dám để Diệp Nghê Nghê ở lại đây một mình, chỉ có thể bảo Diệp Nghê Nghê đi lên xe lấy ví tiền.Diệp Nghê Nghê gật đầu, cất bước đi về phía cửa xe.Vệ sĩ cũng xuống xe, vây quanh chủ sạp và Diệp Tranh, cho dù là chủ sạp muốn làm gì, bây giờ cũng không dám, càng không thể.Diệp Nghê Nghê rất là điềm tĩnh lấy ví tiền đi tới.“Chú, bao nhiêu tiền?”“Đưa chú 15 nghìn là được.”“Rẻ như vậy sao? Anh, anh xem, em nói mà, hoa quả ở đây bán rất rẻ.”Diệp Nghê Nghê cười rất rạng rỡ, giống như có được lợi ích rất lớn, Diệp Tranh nhìn mà không khỏi bật cười.“Phải phải phải, em nói đều đúng.”“Vậy anh nhặt thêm mấy quả thanh long đi, em muốn ăn.”Diệp Nghê Nghê vừa nói vừa liếm môi, bộ dạng thèm ăn đó khiến tất cả mọi người đều bật cười.“Chú, trả chú tiền xoài.”Diệp Nghê Nghê từ trong ví tiền lấy ra 15 nghìn trả chủ sạp, khi Diệp Tranh cúi đầu nhặt thanh long, mắt của Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan hơi nheo lại.Hai đứa trẻ rất nhanh nhặt được mấy quả thanh long, sau đó vui vẻ chạy đến chỗ của Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan.“Mẹ, con mua xoài cho mẹ, rất ngon, ăn thử đi.”Diệp Nghê Nghê không dám cầm xoài, là Diệp Tranh đưa tới.“Thật ngoan, cảm ơn Nghê Nghê.”Trong lòng Thẩm Hạ Lan phải gọi là rất cảm động.Con gái thật không hổ là cái áo bông nhỏ của mẹ.Vào lúc này, Diệp Ân Tuấn khẽ mỉm cười nói: “Đưa tờ giấy trong tay cho ba.”“Hả?”Sắc mặt của Diệp Nghê Nghê bỗng thay đổi.“Ba, ba đang nói gì vậy? Con nghe không hiểu.”“Nghe không hiểu phải không? Có cần ba đi bắt chủ sạp đó lại hỏi không?”Vừa dứt lời, Diệp Tranh lập tức trở nên căng thẳng..

Chương 2154: 2154: Chương 2151