Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 168
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 168: Thấy Diệp Linh đồng ý, Lê Hương liền cầm ly cocktail lên, dùng ống hút uống một hớp nhỏ. Ừ, ly Cocktail này rất dễ uống, mùi vị cũng rất ngọt. Lê Hương lại uống thêm một ngụm. Chờ Diệp Linh phát hiện ra, thì một ly cocktail đã bị uống sạch sẽ: “Lê Hương, sao cậu lại uống hết rồi, cậu say rồi, cậu sắp say rồi.” Lê Hương bỏ ly xuống, Cocktail này uống rất thích, nhưng sau khi uống xong cô liền cảm thấy cả gương mặt của cô đều đỏ lên. Nồng độ cồn trong ly Cocktail này rất cao, Lê Hương bắt đầu cảm thấy hoa mắt chóng mặt. Lúc này có người đi vào, là hai thiên kim danh viện. Hai thiên kim danh viện này đi rồi còn quay lại, mục đích chính là để khích Lê Hương: “Lê Hương, bọn tôi hỏi cô, Only Love có đúng là Mạc tổng tặng cho cô hay không?” Ở bên kia, Mạc Tuân với Cố Dạ Cẩn và Hoắc Tây Trạch vừa trò chuyện xong, ba người đang định đi vào một phòng VỊP. Thế nhưng nhóm thiên kim danh viện đi tới: “Mạc tổng xin chào, chúng em có chuyện muốn nói cho anh biết.” Mạc Tuân ngắng đầu, ánh mắt hẹp dài chỉ liếc qua những vị thiên kim này sauy đó bước chân không ngừng lại mà đi tiếp. “Mạc tổng!” Nhóm thiên kim danh viện muốn đuổi theo. Lúc này, Hoắc Tây Trạch đút tay trong túi quần đứng chặn bọn họ lại, đôi mắt hoa đào khẽ híp lại: “Có ý gì Vậy, muốn gây chuyện trên địa bàn của tôi sao, phụ nữ muốn đi theo nói chuyện với Nhị ca tôi nhiều lắm, đâu có thời gian trả lời các cô, đi đi, nếu không tôi gọi bảo vệ tới lôi mấy cô ra ngoài đấy.” Mọi người đều rất sợ Tiểu Bá Vương Hoác Tây Trạch này, bọn họ chỉ có thể đứng yên một chỗ, hét theo bóng lưng Mạc Tuân: “Mạc tổng, Lê Hương cũng tới, ở ngay phòng phía trước, chúng em dẫn anh tới tìm cô ta.” Bước chân Mạc Tuân ở phía trước đã đi xa bỗng ngừng lại. Thấy Mạc Tuân, Có Dạ Cẩn và Hoắc Tây Trạch cùng đi tới trước cửa, những thiên kim danh viện kia đều kiềm chế vui mừng trong lòng: “Mạc tổng, anh bị Lê Hương lừa gạt rồi, bây giò chúng em sẽ vạch trần cô ta cho anh xem.” Cửa phòng không đóng kín, Mạc Tuân đứng bên ngoài nhìn vào trong đã thấy Lê Hương ngồi trên ghế salon, cô đã say rồi, khuôn mặt dưới khăn che mặt đã bắt đầu đỏ ửng. Mày kiếm của Mạc Tuân lập tức nhíu lại. Mấy vị thiên kim danh viện bên trong mở miệng hỏi: “Lê Hương, Only Love là Mạc tổng tặng cho cô sao?” Lê Hương cảm thấy cả đầu phát nóng, choáng váng, gật nhẹ đầu nói: “Đúng vậy, Only Love là Mạc tổng của các cô tặng cho tôi đấy.” “Vậy quan hệ của cô với Mạc tổng là như thế nào?” Quan hệ như thế nào? Lê Hương cảm thấy cả người đều như đang trôi dạt trên mây rồi, thật nhẹ nhàng êm ái: “Mạc tổng là… là tiểu bạch kiểm mà tôi bao nuôi.” Phốc. Hoắc Tây Trạch ở phía sau không nhịn được cười phun ra. “Lê Hương, cô điên rồi à, cô dám nói Mạc tổng là… là tiểu bạch kiểm mà cô bao nuôi?”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 168: Thấy Diệp Linh đồng ý, Lê Hương liền cầm ly cocktail lên, dùng ống hút uống một hớp nhỏ. Ừ, ly Cocktail này rất dễ uống, mùi vị cũng rất ngọt. Lê Hương lại uống thêm một ngụm. Chờ Diệp Linh phát hiện ra, thì một ly cocktail đã bị uống sạch sẽ: “Lê Hương, sao cậu lại uống hết rồi, cậu say rồi, cậu sắp say rồi.” Lê Hương bỏ ly xuống, Cocktail này uống rất thích, nhưng sau khi uống xong cô liền cảm thấy cả gương mặt của cô đều đỏ lên. Nồng độ cồn trong ly Cocktail này rất cao, Lê Hương bắt đầu cảm thấy hoa mắt chóng mặt. Lúc này có người đi vào, là hai thiên kim danh viện. Hai thiên kim danh viện này đi rồi còn quay lại, mục đích chính là để khích Lê Hương: “Lê Hương, bọn tôi hỏi cô, Only Love có đúng là Mạc tổng tặng cho cô hay không?” Ở bên kia, Mạc Tuân với Cố Dạ Cẩn và Hoắc Tây Trạch vừa trò chuyện xong, ba người đang định đi vào một phòng VỊP. Thế nhưng nhóm thiên kim danh viện đi tới: “Mạc tổng xin chào, chúng em có chuyện muốn nói cho anh biết.” Mạc Tuân ngắng đầu, ánh mắt hẹp dài chỉ liếc qua những vị thiên kim này sauy đó bước chân không ngừng lại mà đi tiếp. “Mạc tổng!” Nhóm thiên kim danh viện muốn đuổi theo. Lúc này, Hoắc Tây Trạch đút tay trong túi quần đứng chặn bọn họ lại, đôi mắt hoa đào khẽ híp lại: “Có ý gì Vậy, muốn gây chuyện trên địa bàn của tôi sao, phụ nữ muốn đi theo nói chuyện với Nhị ca tôi nhiều lắm, đâu có thời gian trả lời các cô, đi đi, nếu không tôi gọi bảo vệ tới lôi mấy cô ra ngoài đấy.” Mọi người đều rất sợ Tiểu Bá Vương Hoác Tây Trạch này, bọn họ chỉ có thể đứng yên một chỗ, hét theo bóng lưng Mạc Tuân: “Mạc tổng, Lê Hương cũng tới, ở ngay phòng phía trước, chúng em dẫn anh tới tìm cô ta.” Bước chân Mạc Tuân ở phía trước đã đi xa bỗng ngừng lại. Thấy Mạc Tuân, Có Dạ Cẩn và Hoắc Tây Trạch cùng đi tới trước cửa, những thiên kim danh viện kia đều kiềm chế vui mừng trong lòng: “Mạc tổng, anh bị Lê Hương lừa gạt rồi, bây giò chúng em sẽ vạch trần cô ta cho anh xem.” Cửa phòng không đóng kín, Mạc Tuân đứng bên ngoài nhìn vào trong đã thấy Lê Hương ngồi trên ghế salon, cô đã say rồi, khuôn mặt dưới khăn che mặt đã bắt đầu đỏ ửng. Mày kiếm của Mạc Tuân lập tức nhíu lại. Mấy vị thiên kim danh viện bên trong mở miệng hỏi: “Lê Hương, Only Love là Mạc tổng tặng cho cô sao?” Lê Hương cảm thấy cả đầu phát nóng, choáng váng, gật nhẹ đầu nói: “Đúng vậy, Only Love là Mạc tổng của các cô tặng cho tôi đấy.” “Vậy quan hệ của cô với Mạc tổng là như thế nào?” Quan hệ như thế nào? Lê Hương cảm thấy cả người đều như đang trôi dạt trên mây rồi, thật nhẹ nhàng êm ái: “Mạc tổng là… là tiểu bạch kiểm mà tôi bao nuôi.” Phốc. Hoắc Tây Trạch ở phía sau không nhịn được cười phun ra. “Lê Hương, cô điên rồi à, cô dám nói Mạc tổng là… là tiểu bạch kiểm mà cô bao nuôi?”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 168: Thấy Diệp Linh đồng ý, Lê Hương liền cầm ly cocktail lên, dùng ống hút uống một hớp nhỏ. Ừ, ly Cocktail này rất dễ uống, mùi vị cũng rất ngọt. Lê Hương lại uống thêm một ngụm. Chờ Diệp Linh phát hiện ra, thì một ly cocktail đã bị uống sạch sẽ: “Lê Hương, sao cậu lại uống hết rồi, cậu say rồi, cậu sắp say rồi.” Lê Hương bỏ ly xuống, Cocktail này uống rất thích, nhưng sau khi uống xong cô liền cảm thấy cả gương mặt của cô đều đỏ lên. Nồng độ cồn trong ly Cocktail này rất cao, Lê Hương bắt đầu cảm thấy hoa mắt chóng mặt. Lúc này có người đi vào, là hai thiên kim danh viện. Hai thiên kim danh viện này đi rồi còn quay lại, mục đích chính là để khích Lê Hương: “Lê Hương, bọn tôi hỏi cô, Only Love có đúng là Mạc tổng tặng cho cô hay không?” Ở bên kia, Mạc Tuân với Cố Dạ Cẩn và Hoắc Tây Trạch vừa trò chuyện xong, ba người đang định đi vào một phòng VỊP. Thế nhưng nhóm thiên kim danh viện đi tới: “Mạc tổng xin chào, chúng em có chuyện muốn nói cho anh biết.” Mạc Tuân ngắng đầu, ánh mắt hẹp dài chỉ liếc qua những vị thiên kim này sauy đó bước chân không ngừng lại mà đi tiếp. “Mạc tổng!” Nhóm thiên kim danh viện muốn đuổi theo. Lúc này, Hoắc Tây Trạch đút tay trong túi quần đứng chặn bọn họ lại, đôi mắt hoa đào khẽ híp lại: “Có ý gì Vậy, muốn gây chuyện trên địa bàn của tôi sao, phụ nữ muốn đi theo nói chuyện với Nhị ca tôi nhiều lắm, đâu có thời gian trả lời các cô, đi đi, nếu không tôi gọi bảo vệ tới lôi mấy cô ra ngoài đấy.” Mọi người đều rất sợ Tiểu Bá Vương Hoác Tây Trạch này, bọn họ chỉ có thể đứng yên một chỗ, hét theo bóng lưng Mạc Tuân: “Mạc tổng, Lê Hương cũng tới, ở ngay phòng phía trước, chúng em dẫn anh tới tìm cô ta.” Bước chân Mạc Tuân ở phía trước đã đi xa bỗng ngừng lại. Thấy Mạc Tuân, Có Dạ Cẩn và Hoắc Tây Trạch cùng đi tới trước cửa, những thiên kim danh viện kia đều kiềm chế vui mừng trong lòng: “Mạc tổng, anh bị Lê Hương lừa gạt rồi, bây giò chúng em sẽ vạch trần cô ta cho anh xem.” Cửa phòng không đóng kín, Mạc Tuân đứng bên ngoài nhìn vào trong đã thấy Lê Hương ngồi trên ghế salon, cô đã say rồi, khuôn mặt dưới khăn che mặt đã bắt đầu đỏ ửng. Mày kiếm của Mạc Tuân lập tức nhíu lại. Mấy vị thiên kim danh viện bên trong mở miệng hỏi: “Lê Hương, Only Love là Mạc tổng tặng cho cô sao?” Lê Hương cảm thấy cả đầu phát nóng, choáng váng, gật nhẹ đầu nói: “Đúng vậy, Only Love là Mạc tổng của các cô tặng cho tôi đấy.” “Vậy quan hệ của cô với Mạc tổng là như thế nào?” Quan hệ như thế nào? Lê Hương cảm thấy cả người đều như đang trôi dạt trên mây rồi, thật nhẹ nhàng êm ái: “Mạc tổng là… là tiểu bạch kiểm mà tôi bao nuôi.” Phốc. Hoắc Tây Trạch ở phía sau không nhịn được cười phun ra. “Lê Hương, cô điên rồi à, cô dám nói Mạc tổng là… là tiểu bạch kiểm mà cô bao nuôi?”