Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 324
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 324: Đã đến lúc Lê Hương ra sàn! Song Sọng nhanh chóng trở nên căng nên và nhỏ giọng nhắc nhở: “Lê Hương, người dẫn chương trình vừa thông báo cô sẽ lên sân khâu, số lượng người trong phòng phát sóng trực tiệp này đã tăng vọt lên 80 triệu người, bây giờ có 80 triệu người đang nhìn chằm chằm vào cô đấy!” Lê Hương xem qua phát sóng trực tiếp, toàn màn hình phòng phát sóng trực tiếp đều là những bình luận “hoan nghênh phế tài y học Lê Hương!” Mọi người cũng chào đón sự xuất hiện của Lê Hương, một phế tài y học lên sân khấu. Lê Hương mím chặt đôi môi đỏ mọng, ung dung bước lên sân đấu với tâm lưng xinh đẹp mảnh mai. “Tách tách”, ống kính trong tay các phóng viên hướng vê Lê Hương, chụp liên hồi. “Lê Hương, em ngôi đây đi.” Lê Nghiên Nghiên nhanh chóng vươn tay kéo Lê Hương đến chỗ ngôi. bền cạnh, cũng là chỗ ngồi chính của toàn bội hội trường. Lê Hương không từ chối. MC cười nói: “Nghiên Nghiên, cô thật tốt với cô em gái Lê Hương này quá, Lê Hương, cô có muôn nói gì với Nghiên Nghiên về việc dùng Kim Vàng châm huyệt lần này không?” Khán giả đang nín thở, mong chờ Lê Hương sẽ nói gì. Đôi mắt sáng ngời của Lê Hương rơi vào trên khuôn mặt xinh đẹp của Lê Nghiên Nghiên, giọng nói trong . trẻo vang lên: “Lê Nghiên Nghiên, lần này người dùng Kim Vàng chậm huyệt cứu lão phu nhân, là cô sao?” Lê Nghiên Nghiên sững người, cô ta cứ tưởng Lê Hương sẽ nói gì, nhưng lại không thể nào ngờ Lê Hương lại thẳng thắn hỏi đến chỗ hiểm, trực tiếp. chât vân cô ta có phải là người cứu lão phu nhân không. Lê Nghiên Nghiên mấy ngày nay sống vô củng thoải mái, cô ta suýt chút nữa quên mắt mình không hê cứu Từ lão phu nhân. Cô ta nghĩ chuyện này sẽ không ai biết, làm sao Lê Hương biết được? “Lê Hương, đương nhiên là chị cứu Từ lão phu nhân rồi, bằng không thì ai chứ?” Lê Nghiên Nghiên nhanh chóng ồn định chính mình. Lê Hương nhếch môi đỏ mọng thành vòng cung châm chọc: Không phải cô, chẳng qua cô chỉ là kẻ mạo danh cướp công!” Toàn bộ khán giả đều thay đôi biêu cảm, không ngờ Lê Hương lại chơi trò này, MC nhanh chóng nói: “Lê Hương, cô nói hưu nói vượn gì đó, đây rõ ràng là Nghiên Nghiên dùng Kim Vàng châm huyệt cứu lão phu nhân.” Lê Hương đảo mắt, ánh mắt rơi thắng vào Ông kính máy quay, cô nhìn xuyên vào ông kính, bình tĩnh đối mặt với 80 triệu người, tuyên bố với toàn thế giới: “Không phải Lê Nghiên Nghiên, vì lúc đó tôi cũng ở hiện trường, người thật sự dùng Kim Vàng châm huyệt cứu lão phu nhân kia…chính là tôi!” Ngay khi lời nói của Lê Hương rơi xung, khán giả đều hít vào một hơi. “Chúa ơi, Lê Hương đang nói cái gì vậy?” “Cô ta lại nói mình dùng Kim Vàng châm huyệt cứu lão phu nhân?” “Cô tạ có biết mình là ai không, cô ta là phế tài y học từ quê lên, sao có thể nói khoác không biết ngượng, mặt dày vô sỉ nói người cứu người là cô ta chứ?”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 324: Đã đến lúc Lê Hương ra sàn! Song Sọng nhanh chóng trở nên căng nên và nhỏ giọng nhắc nhở: “Lê Hương, người dẫn chương trình vừa thông báo cô sẽ lên sân khâu, số lượng người trong phòng phát sóng trực tiệp này đã tăng vọt lên 80 triệu người, bây giờ có 80 triệu người đang nhìn chằm chằm vào cô đấy!” Lê Hương xem qua phát sóng trực tiếp, toàn màn hình phòng phát sóng trực tiếp đều là những bình luận “hoan nghênh phế tài y học Lê Hương!” Mọi người cũng chào đón sự xuất hiện của Lê Hương, một phế tài y học lên sân khấu. Lê Hương mím chặt đôi môi đỏ mọng, ung dung bước lên sân đấu với tâm lưng xinh đẹp mảnh mai. “Tách tách”, ống kính trong tay các phóng viên hướng vê Lê Hương, chụp liên hồi. “Lê Hương, em ngôi đây đi.” Lê Nghiên Nghiên nhanh chóng vươn tay kéo Lê Hương đến chỗ ngôi. bền cạnh, cũng là chỗ ngồi chính của toàn bội hội trường. Lê Hương không từ chối. MC cười nói: “Nghiên Nghiên, cô thật tốt với cô em gái Lê Hương này quá, Lê Hương, cô có muôn nói gì với Nghiên Nghiên về việc dùng Kim Vàng châm huyệt lần này không?” Khán giả đang nín thở, mong chờ Lê Hương sẽ nói gì. Đôi mắt sáng ngời của Lê Hương rơi vào trên khuôn mặt xinh đẹp của Lê Nghiên Nghiên, giọng nói trong . trẻo vang lên: “Lê Nghiên Nghiên, lần này người dùng Kim Vàng chậm huyệt cứu lão phu nhân, là cô sao?” Lê Nghiên Nghiên sững người, cô ta cứ tưởng Lê Hương sẽ nói gì, nhưng lại không thể nào ngờ Lê Hương lại thẳng thắn hỏi đến chỗ hiểm, trực tiếp. chât vân cô ta có phải là người cứu lão phu nhân không. Lê Nghiên Nghiên mấy ngày nay sống vô củng thoải mái, cô ta suýt chút nữa quên mắt mình không hê cứu Từ lão phu nhân. Cô ta nghĩ chuyện này sẽ không ai biết, làm sao Lê Hương biết được? “Lê Hương, đương nhiên là chị cứu Từ lão phu nhân rồi, bằng không thì ai chứ?” Lê Nghiên Nghiên nhanh chóng ồn định chính mình. Lê Hương nhếch môi đỏ mọng thành vòng cung châm chọc: Không phải cô, chẳng qua cô chỉ là kẻ mạo danh cướp công!” Toàn bộ khán giả đều thay đôi biêu cảm, không ngờ Lê Hương lại chơi trò này, MC nhanh chóng nói: “Lê Hương, cô nói hưu nói vượn gì đó, đây rõ ràng là Nghiên Nghiên dùng Kim Vàng châm huyệt cứu lão phu nhân.” Lê Hương đảo mắt, ánh mắt rơi thắng vào Ông kính máy quay, cô nhìn xuyên vào ông kính, bình tĩnh đối mặt với 80 triệu người, tuyên bố với toàn thế giới: “Không phải Lê Nghiên Nghiên, vì lúc đó tôi cũng ở hiện trường, người thật sự dùng Kim Vàng châm huyệt cứu lão phu nhân kia…chính là tôi!” Ngay khi lời nói của Lê Hương rơi xung, khán giả đều hít vào một hơi. “Chúa ơi, Lê Hương đang nói cái gì vậy?” “Cô ta lại nói mình dùng Kim Vàng châm huyệt cứu lão phu nhân?” “Cô tạ có biết mình là ai không, cô ta là phế tài y học từ quê lên, sao có thể nói khoác không biết ngượng, mặt dày vô sỉ nói người cứu người là cô ta chứ?”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 324: Đã đến lúc Lê Hương ra sàn! Song Sọng nhanh chóng trở nên căng nên và nhỏ giọng nhắc nhở: “Lê Hương, người dẫn chương trình vừa thông báo cô sẽ lên sân khâu, số lượng người trong phòng phát sóng trực tiệp này đã tăng vọt lên 80 triệu người, bây giờ có 80 triệu người đang nhìn chằm chằm vào cô đấy!” Lê Hương xem qua phát sóng trực tiếp, toàn màn hình phòng phát sóng trực tiếp đều là những bình luận “hoan nghênh phế tài y học Lê Hương!” Mọi người cũng chào đón sự xuất hiện của Lê Hương, một phế tài y học lên sân khấu. Lê Hương mím chặt đôi môi đỏ mọng, ung dung bước lên sân đấu với tâm lưng xinh đẹp mảnh mai. “Tách tách”, ống kính trong tay các phóng viên hướng vê Lê Hương, chụp liên hồi. “Lê Hương, em ngôi đây đi.” Lê Nghiên Nghiên nhanh chóng vươn tay kéo Lê Hương đến chỗ ngôi. bền cạnh, cũng là chỗ ngồi chính của toàn bội hội trường. Lê Hương không từ chối. MC cười nói: “Nghiên Nghiên, cô thật tốt với cô em gái Lê Hương này quá, Lê Hương, cô có muôn nói gì với Nghiên Nghiên về việc dùng Kim Vàng châm huyệt lần này không?” Khán giả đang nín thở, mong chờ Lê Hương sẽ nói gì. Đôi mắt sáng ngời của Lê Hương rơi vào trên khuôn mặt xinh đẹp của Lê Nghiên Nghiên, giọng nói trong . trẻo vang lên: “Lê Nghiên Nghiên, lần này người dùng Kim Vàng chậm huyệt cứu lão phu nhân, là cô sao?” Lê Nghiên Nghiên sững người, cô ta cứ tưởng Lê Hương sẽ nói gì, nhưng lại không thể nào ngờ Lê Hương lại thẳng thắn hỏi đến chỗ hiểm, trực tiếp. chât vân cô ta có phải là người cứu lão phu nhân không. Lê Nghiên Nghiên mấy ngày nay sống vô củng thoải mái, cô ta suýt chút nữa quên mắt mình không hê cứu Từ lão phu nhân. Cô ta nghĩ chuyện này sẽ không ai biết, làm sao Lê Hương biết được? “Lê Hương, đương nhiên là chị cứu Từ lão phu nhân rồi, bằng không thì ai chứ?” Lê Nghiên Nghiên nhanh chóng ồn định chính mình. Lê Hương nhếch môi đỏ mọng thành vòng cung châm chọc: Không phải cô, chẳng qua cô chỉ là kẻ mạo danh cướp công!” Toàn bộ khán giả đều thay đôi biêu cảm, không ngờ Lê Hương lại chơi trò này, MC nhanh chóng nói: “Lê Hương, cô nói hưu nói vượn gì đó, đây rõ ràng là Nghiên Nghiên dùng Kim Vàng châm huyệt cứu lão phu nhân.” Lê Hương đảo mắt, ánh mắt rơi thắng vào Ông kính máy quay, cô nhìn xuyên vào ông kính, bình tĩnh đối mặt với 80 triệu người, tuyên bố với toàn thế giới: “Không phải Lê Nghiên Nghiên, vì lúc đó tôi cũng ở hiện trường, người thật sự dùng Kim Vàng châm huyệt cứu lão phu nhân kia…chính là tôi!” Ngay khi lời nói của Lê Hương rơi xung, khán giả đều hít vào một hơi. “Chúa ơi, Lê Hương đang nói cái gì vậy?” “Cô ta lại nói mình dùng Kim Vàng châm huyệt cứu lão phu nhân?” “Cô tạ có biết mình là ai không, cô ta là phế tài y học từ quê lên, sao có thể nói khoác không biết ngượng, mặt dày vô sỉ nói người cứu người là cô ta chứ?”