Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 347
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 347: Tâm trạng của Lê Nghiên Nghiên đột nhiên tốt lên, cô ta đột nhiên nghĩ đến lời báo động mà Lê Hương để lại khi cô rời viện nghiên cứu, nói rằng hai ngày sau lão phu nhân sẽ gặp nguy hiểm, đây là một cái tát vào mặt Lê Hương, bà cụ không những không gặp nguy hiểm mà còn rất tỉnh táo. Lê Nghiên Nghiên không khỏi yêu bản thân mình vài phần, cô ta sao có thể vĩ đại như vậy chứ? Con ả quê mùa Lê Hương kia hoàn toàn là ghen tị cô ta, gây sự với cô tal Lê Nghiên Nghiên quét sạch khói mù, mặc quần áo và đi đến viện nghiên cứu, trong viện rất sôi động, một số biểu ngữ được kéo ra để ca ngợi Lê Nghiên Nghiên, tất cả các đài truyền hình lớn ở Hải Thành, cũng như các tờ báo và tạp chí đều đến đây, tiếp tục phỏng vấn trực tiếp cô ta. Triệu Lập Anh nhanh chóng tiến lên chào hỏi, anh ta nhìn nữ thần của mình đầy ngưỡng mộ: “Nghiên Nghiên, nhìn xem, vừa rồi phương tiện truyền thông chính thông cũng đang lên tiêng trên Weibo, trực tiêp đăng mấy bức ảnh của em với tiêu đề “phân tích con đường trưởng thành của một thế hệ cô gái thiên tài y học” đấy.” Thần linh ơi! Lê Nghiên Nghiên mắt sáng lên, cô ta không ngờ rằng mình sẽ được đưa lên tiêu đề trên các phương tiện truyền thông chính thống, phải biết rằng những phương tiện truyền thông chính thống này có ảnh hưởng rất lớn, chính là hướng phát triển của dư luận xã hội bây giờ đó! Lê Nghiên Nghiên liếc nhanh điện thoại, cô ta đã đăng xuất để tránh khỏi cảm giác xấu hổ khi bị vả mặt trong buỏi livestream đêm đó, ánh mắt của mọi người lại một lần nữa tập trung vào hào quang y học của cô ta. “Nữ thần Nghiên Nghiên tuyệt vời quá, đến mức được các phương tiện truyền thông chính thống nhắc đến.” “Nghiên Nghiên của tôi có một trái tim nhân hậu, lão phu nhân không chỉ tỉnh lại, mà còn đồng ý phỏng vấn chỉ để gặp Nghiên Nghiên nhà tôi.” “Tại sao một Nghiên Nghiên tốt như vậy luôn bị kẻ ác cắn xé? Chúng tôi tính toán quyên góp 120 triệu đề trả nợ cho nữ thần Nghiên Nghiên!” Lê Nghiên Nghiên nhìn xuống, thấy được tài khoản huy động vốn từ cộng đồng của mọi người đã được mở. Mỗi phút mỗi giây, mọi người từ khắp nơi trên thế giới đã kiếm tiền vào tài khoản. Lê Nghiên Nghiên sắp nhảy lên sung sướng, cô lo lắng không biết có cách nào giải quyết được 120 triệu không, giờ mọi người đang huy động vốn cộng đồng cho cô. Lê Hương, cô còn đấu với tôi như thế nào hả? Lúc này, chủ nhiệm Chu Bình Chu cũng đi tới: “Nghiên Nghiên, Lệ lão phu nhân đã tỉnh rồi, bây giờ bà ấy đang đợi cô trong phòng bệnh đấy, cô cứu Lệ lão phu nhân nên hình như bà lão rất thích cô, lúc mở mắt đã nói muôn gặp tiêu tiên nữ cứu bà rôi. Tiểu tiên nữ? Lê Nghiên Nghiên đang nghĩ, đúng vậy, bây giờ cô ta chính là tiểu tiên nữ! “Chủ nhiệm Chu, bây giờ chúng ta đi gặp Lệ lão phu nhân đi.” Lê Nghiên Nghiên không thể đợi được. “Nghiên Nghiên, không cần tôi nói chắc cô cũng có thể đoán ra được, thân phận vị Lệ lão phu nhân này rất đặc biệt, nói vậy đi, Lệ lão phu nhân từ Đề Đô đến, tôi thấy bà ấy có ý muốn mang cô đến Đé Đô đấy, cô xem cô cứu được một vị quý nhân, sau này chỗ ngồi của cô ở Hải Thành cũng chỉ quá khứ của cô thôi.” Trái tim Lê Nghiên Nghiên nhảy dựng, cô ta vốn đã đoán được thân phận Lệ lão phu nhân cực kỳ hiển hách, nhưng không ngờ lão phu nhân lại đến từ Đế Đô. So với Đề Đô, Hải Thành này quá nhỏ bé. Trung tâm Đề Đô, e rằng Lê Nghiên Nghiên có có gắng cả đời cũng không tới được. Nhưng thật ra chủ nhiệm Chu có ý muốn Lệ lão phu nhân có thể mang cô ta vào, Lê Nghiên Nghiên làm sao có thể không cao hứng vui vẻ chứ, trong lòng cô ta đã nhảy múa sung sướng rồi. Chẳng bao lâu đã đến phòng bệnh, vì được phép, rất nhiều máy quay đã được đặt ở bên ngoài, nhân vật chính Lê Nghiên Nghiên này vừa xuất hiện, có người liền án nút bắt đầu và buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu. Chu Bình mở cửa phòng bệnh, cùng Lê Nghiên Nghiên đi vào: “Lệ lão phu nhân, tiểu tiên nữ của bà tới rồi đây.”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 347: Tâm trạng của Lê Nghiên Nghiên đột nhiên tốt lên, cô ta đột nhiên nghĩ đến lời báo động mà Lê Hương để lại khi cô rời viện nghiên cứu, nói rằng hai ngày sau lão phu nhân sẽ gặp nguy hiểm, đây là một cái tát vào mặt Lê Hương, bà cụ không những không gặp nguy hiểm mà còn rất tỉnh táo. Lê Nghiên Nghiên không khỏi yêu bản thân mình vài phần, cô ta sao có thể vĩ đại như vậy chứ? Con ả quê mùa Lê Hương kia hoàn toàn là ghen tị cô ta, gây sự với cô tal Lê Nghiên Nghiên quét sạch khói mù, mặc quần áo và đi đến viện nghiên cứu, trong viện rất sôi động, một số biểu ngữ được kéo ra để ca ngợi Lê Nghiên Nghiên, tất cả các đài truyền hình lớn ở Hải Thành, cũng như các tờ báo và tạp chí đều đến đây, tiếp tục phỏng vấn trực tiếp cô ta. Triệu Lập Anh nhanh chóng tiến lên chào hỏi, anh ta nhìn nữ thần của mình đầy ngưỡng mộ: “Nghiên Nghiên, nhìn xem, vừa rồi phương tiện truyền thông chính thông cũng đang lên tiêng trên Weibo, trực tiêp đăng mấy bức ảnh của em với tiêu đề “phân tích con đường trưởng thành của một thế hệ cô gái thiên tài y học” đấy.” Thần linh ơi! Lê Nghiên Nghiên mắt sáng lên, cô ta không ngờ rằng mình sẽ được đưa lên tiêu đề trên các phương tiện truyền thông chính thống, phải biết rằng những phương tiện truyền thông chính thống này có ảnh hưởng rất lớn, chính là hướng phát triển của dư luận xã hội bây giờ đó! Lê Nghiên Nghiên liếc nhanh điện thoại, cô ta đã đăng xuất để tránh khỏi cảm giác xấu hổ khi bị vả mặt trong buỏi livestream đêm đó, ánh mắt của mọi người lại một lần nữa tập trung vào hào quang y học của cô ta. “Nữ thần Nghiên Nghiên tuyệt vời quá, đến mức được các phương tiện truyền thông chính thống nhắc đến.” “Nghiên Nghiên của tôi có một trái tim nhân hậu, lão phu nhân không chỉ tỉnh lại, mà còn đồng ý phỏng vấn chỉ để gặp Nghiên Nghiên nhà tôi.” “Tại sao một Nghiên Nghiên tốt như vậy luôn bị kẻ ác cắn xé? Chúng tôi tính toán quyên góp 120 triệu đề trả nợ cho nữ thần Nghiên Nghiên!” Lê Nghiên Nghiên nhìn xuống, thấy được tài khoản huy động vốn từ cộng đồng của mọi người đã được mở. Mỗi phút mỗi giây, mọi người từ khắp nơi trên thế giới đã kiếm tiền vào tài khoản. Lê Nghiên Nghiên sắp nhảy lên sung sướng, cô lo lắng không biết có cách nào giải quyết được 120 triệu không, giờ mọi người đang huy động vốn cộng đồng cho cô. Lê Hương, cô còn đấu với tôi như thế nào hả? Lúc này, chủ nhiệm Chu Bình Chu cũng đi tới: “Nghiên Nghiên, Lệ lão phu nhân đã tỉnh rồi, bây giờ bà ấy đang đợi cô trong phòng bệnh đấy, cô cứu Lệ lão phu nhân nên hình như bà lão rất thích cô, lúc mở mắt đã nói muôn gặp tiêu tiên nữ cứu bà rôi. Tiểu tiên nữ? Lê Nghiên Nghiên đang nghĩ, đúng vậy, bây giờ cô ta chính là tiểu tiên nữ! “Chủ nhiệm Chu, bây giờ chúng ta đi gặp Lệ lão phu nhân đi.” Lê Nghiên Nghiên không thể đợi được. “Nghiên Nghiên, không cần tôi nói chắc cô cũng có thể đoán ra được, thân phận vị Lệ lão phu nhân này rất đặc biệt, nói vậy đi, Lệ lão phu nhân từ Đề Đô đến, tôi thấy bà ấy có ý muốn mang cô đến Đé Đô đấy, cô xem cô cứu được một vị quý nhân, sau này chỗ ngồi của cô ở Hải Thành cũng chỉ quá khứ của cô thôi.” Trái tim Lê Nghiên Nghiên nhảy dựng, cô ta vốn đã đoán được thân phận Lệ lão phu nhân cực kỳ hiển hách, nhưng không ngờ lão phu nhân lại đến từ Đế Đô. So với Đề Đô, Hải Thành này quá nhỏ bé. Trung tâm Đề Đô, e rằng Lê Nghiên Nghiên có có gắng cả đời cũng không tới được. Nhưng thật ra chủ nhiệm Chu có ý muốn Lệ lão phu nhân có thể mang cô ta vào, Lê Nghiên Nghiên làm sao có thể không cao hứng vui vẻ chứ, trong lòng cô ta đã nhảy múa sung sướng rồi. Chẳng bao lâu đã đến phòng bệnh, vì được phép, rất nhiều máy quay đã được đặt ở bên ngoài, nhân vật chính Lê Nghiên Nghiên này vừa xuất hiện, có người liền án nút bắt đầu và buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu. Chu Bình mở cửa phòng bệnh, cùng Lê Nghiên Nghiên đi vào: “Lệ lão phu nhân, tiểu tiên nữ của bà tới rồi đây.”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 347: Tâm trạng của Lê Nghiên Nghiên đột nhiên tốt lên, cô ta đột nhiên nghĩ đến lời báo động mà Lê Hương để lại khi cô rời viện nghiên cứu, nói rằng hai ngày sau lão phu nhân sẽ gặp nguy hiểm, đây là một cái tát vào mặt Lê Hương, bà cụ không những không gặp nguy hiểm mà còn rất tỉnh táo. Lê Nghiên Nghiên không khỏi yêu bản thân mình vài phần, cô ta sao có thể vĩ đại như vậy chứ? Con ả quê mùa Lê Hương kia hoàn toàn là ghen tị cô ta, gây sự với cô tal Lê Nghiên Nghiên quét sạch khói mù, mặc quần áo và đi đến viện nghiên cứu, trong viện rất sôi động, một số biểu ngữ được kéo ra để ca ngợi Lê Nghiên Nghiên, tất cả các đài truyền hình lớn ở Hải Thành, cũng như các tờ báo và tạp chí đều đến đây, tiếp tục phỏng vấn trực tiếp cô ta. Triệu Lập Anh nhanh chóng tiến lên chào hỏi, anh ta nhìn nữ thần của mình đầy ngưỡng mộ: “Nghiên Nghiên, nhìn xem, vừa rồi phương tiện truyền thông chính thông cũng đang lên tiêng trên Weibo, trực tiêp đăng mấy bức ảnh của em với tiêu đề “phân tích con đường trưởng thành của một thế hệ cô gái thiên tài y học” đấy.” Thần linh ơi! Lê Nghiên Nghiên mắt sáng lên, cô ta không ngờ rằng mình sẽ được đưa lên tiêu đề trên các phương tiện truyền thông chính thống, phải biết rằng những phương tiện truyền thông chính thống này có ảnh hưởng rất lớn, chính là hướng phát triển của dư luận xã hội bây giờ đó! Lê Nghiên Nghiên liếc nhanh điện thoại, cô ta đã đăng xuất để tránh khỏi cảm giác xấu hổ khi bị vả mặt trong buỏi livestream đêm đó, ánh mắt của mọi người lại một lần nữa tập trung vào hào quang y học của cô ta. “Nữ thần Nghiên Nghiên tuyệt vời quá, đến mức được các phương tiện truyền thông chính thống nhắc đến.” “Nghiên Nghiên của tôi có một trái tim nhân hậu, lão phu nhân không chỉ tỉnh lại, mà còn đồng ý phỏng vấn chỉ để gặp Nghiên Nghiên nhà tôi.” “Tại sao một Nghiên Nghiên tốt như vậy luôn bị kẻ ác cắn xé? Chúng tôi tính toán quyên góp 120 triệu đề trả nợ cho nữ thần Nghiên Nghiên!” Lê Nghiên Nghiên nhìn xuống, thấy được tài khoản huy động vốn từ cộng đồng của mọi người đã được mở. Mỗi phút mỗi giây, mọi người từ khắp nơi trên thế giới đã kiếm tiền vào tài khoản. Lê Nghiên Nghiên sắp nhảy lên sung sướng, cô lo lắng không biết có cách nào giải quyết được 120 triệu không, giờ mọi người đang huy động vốn cộng đồng cho cô. Lê Hương, cô còn đấu với tôi như thế nào hả? Lúc này, chủ nhiệm Chu Bình Chu cũng đi tới: “Nghiên Nghiên, Lệ lão phu nhân đã tỉnh rồi, bây giờ bà ấy đang đợi cô trong phòng bệnh đấy, cô cứu Lệ lão phu nhân nên hình như bà lão rất thích cô, lúc mở mắt đã nói muôn gặp tiêu tiên nữ cứu bà rôi. Tiểu tiên nữ? Lê Nghiên Nghiên đang nghĩ, đúng vậy, bây giờ cô ta chính là tiểu tiên nữ! “Chủ nhiệm Chu, bây giờ chúng ta đi gặp Lệ lão phu nhân đi.” Lê Nghiên Nghiên không thể đợi được. “Nghiên Nghiên, không cần tôi nói chắc cô cũng có thể đoán ra được, thân phận vị Lệ lão phu nhân này rất đặc biệt, nói vậy đi, Lệ lão phu nhân từ Đề Đô đến, tôi thấy bà ấy có ý muốn mang cô đến Đé Đô đấy, cô xem cô cứu được một vị quý nhân, sau này chỗ ngồi của cô ở Hải Thành cũng chỉ quá khứ của cô thôi.” Trái tim Lê Nghiên Nghiên nhảy dựng, cô ta vốn đã đoán được thân phận Lệ lão phu nhân cực kỳ hiển hách, nhưng không ngờ lão phu nhân lại đến từ Đế Đô. So với Đề Đô, Hải Thành này quá nhỏ bé. Trung tâm Đề Đô, e rằng Lê Nghiên Nghiên có có gắng cả đời cũng không tới được. Nhưng thật ra chủ nhiệm Chu có ý muốn Lệ lão phu nhân có thể mang cô ta vào, Lê Nghiên Nghiên làm sao có thể không cao hứng vui vẻ chứ, trong lòng cô ta đã nhảy múa sung sướng rồi. Chẳng bao lâu đã đến phòng bệnh, vì được phép, rất nhiều máy quay đã được đặt ở bên ngoài, nhân vật chính Lê Nghiên Nghiên này vừa xuất hiện, có người liền án nút bắt đầu và buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu. Chu Bình mở cửa phòng bệnh, cùng Lê Nghiên Nghiên đi vào: “Lệ lão phu nhân, tiểu tiên nữ của bà tới rồi đây.”