Tác giả:

Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…

Chương 565

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 565: Mấy cô gái đám Phạm Điềm hai mắt sáng rực, trở nên đặc biệt xinh đẹp, các cô đồng thanh kiên định nói: “Có!” Lê Hương gật đầu, kỳ thực các cô đã thành công phân nửa. Rất nhanh năm ngày liền đi qua, toàn bộ trường đại học Đề Đô đều bước vào giai đoạn khua chuông gõ mỏ, nam sinh chơi bóng rổ, nữ sinh luyện múa, làm chuẩn bị vì thi đấu. Ngày đó, Diệp Linh kéo Lê Hương lại: “Lê Hương, có một việc tớ hơi do dự, nhưng vẫn phải nói cho cậu biết.” “Chuyện gì vậy Linh Linh?” “Lê Hương, Mạc lão phu nhân bị bệnh.” Cái gì? Lê Hương trong lòng căng thẳng: “Sao bà nội lại bị bệnh, không phải cơ thể bà vẫn rất khỏe mạnh sao, rốt cuộc bà nội khó chịu chỗ nào, hiện tại bà thế nào…” Lê Hương liên tiếp hỏi rất nhiều, Diệp Linh ngắt lời cô: “Lê Hương, cậu bình tĩnh chút đi, tớ cũng biết cậu nghe được tin này sẽ lo lắng, tuy là hiện tại tớ rất không ưa Mạc Tuân, nhưng Mạc gia lão phu nhân tớ không có ý gì, nếu như Mạc lão phu nhân thật sự có gì không hay xảy ra mà tớ không nói cho cậu biết, tớ nghĩ chắc cậu cả đời cũng sẽ không vui vẻ.” “Ba tháng trước Mạc lão phu nhân từ Hải Thành trở về Đề Đô, khẩu vị vẫn luôn muốn không tốt, cả người uễể mỏi, nghe nói mấy ngày trước bà còn ngất xỉu trong nhà, sau đó được đưa vào bệnh viện, ở chừng mấy ngày thì có tỉnh lại. Bây giờ Mạc Tuân đưa lão phu nhân tới nơi anh ta ở để chăm sóc rồi, nhưng tình huống vẫn rất tệ, Mạc lão phu nhân bắt đầu không ăn uống gì nữa, bác sĩ cũng bảo mấy người Mạc Tuân chuẩn bị tâm lý rồi.” Mặt Lê Hương trắng nhọt, cô thật sự không ngờ lần từ biệt ở Hải Thành, chỉ mới ba tháng ngắn ngủi, bà nội đã suy yếu đến mức này. Lúc đó cô chưa nói lời từ biệt với bà nội, thứ nhất cô sợ bà nội buồn, thứ hai cũng hiểu được chỉ cần Mạc Tuân khỏe, bà nội dĩ nhiên sẽ khỏe theo, sẽ sống lâu trăm tuổi, ai biết được chuyện lại thành như vậy. Bà nội đã lớn rồi, một khi đã bắt đầu nhịn ăn, ngày tháng còn lại sẽ không còn nhiều nữa. “Lê Hương, tớ cảm thấy lão phu nhân đây là tâm bệnh, mặc dù Mạc Tuân là cháu của bà, thế nhưng lão phu nhân cũng vẫn thương cậu như cháu ruột, cậu vì cứu Mạc Tuân mà biến mát, lão phu nhân chắc là bi thương quá độ, ưu tư thành bệnh, nên mới một bệnh không dậy nổi.” Diệp Linh nói. Viền mắt trắng nõn của Lê Hương hồng hồng: “Linh Linh, tớ muốn đi thăm bà nội, tớ muốn cách khiến bà nội khỏe lại! Nhưng, bây giờ bà nội ở trong Tây Uyễn của Mạc Tuân, tớ lấy lý do gì vào thăm bà được đây?” “Tớ nghe nói Mạc Tuân đối ngoại vẫn luôn tìm đầu bếp nữ dinh dưỡng chuyên nghiệp, Lê Hương, cậu có thể đi phỏng vấn làm đầu bếp nữ, như vậy cậu có lý do quang minh chính đại chăm sóc cho lão phu nhân rồi.” Lê Hương hai mắt sáng ngòi: “Ừ..” Tây Uyễn. Mẹ Ngô hầu hạ Mạc lão phu nhân đã mấy chục năm rồi, hiện tại lão phu nhân suy yếu, mẹ Ngô đương nhiên không rời bà nửa bước. Lúc này “ding dong” một tiếng, chuông cửa biệt thự vang lên. Ai vậy? Mẹ Ngô từ trong phòng bếp chạy ra, nhanh chóng mở cổng biệt thự, bên ngoài là… Lệ Yên Nhiên. “Lệ tiểu thư, sao cô lại tới đây?” Mẹ Ngô kinh ngạc nói.

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 565: Mấy cô gái đám Phạm Điềm hai mắt sáng rực, trở nên đặc biệt xinh đẹp, các cô đồng thanh kiên định nói: “Có!” Lê Hương gật đầu, kỳ thực các cô đã thành công phân nửa. Rất nhanh năm ngày liền đi qua, toàn bộ trường đại học Đề Đô đều bước vào giai đoạn khua chuông gõ mỏ, nam sinh chơi bóng rổ, nữ sinh luyện múa, làm chuẩn bị vì thi đấu. Ngày đó, Diệp Linh kéo Lê Hương lại: “Lê Hương, có một việc tớ hơi do dự, nhưng vẫn phải nói cho cậu biết.” “Chuyện gì vậy Linh Linh?” “Lê Hương, Mạc lão phu nhân bị bệnh.” Cái gì? Lê Hương trong lòng căng thẳng: “Sao bà nội lại bị bệnh, không phải cơ thể bà vẫn rất khỏe mạnh sao, rốt cuộc bà nội khó chịu chỗ nào, hiện tại bà thế nào…” Lê Hương liên tiếp hỏi rất nhiều, Diệp Linh ngắt lời cô: “Lê Hương, cậu bình tĩnh chút đi, tớ cũng biết cậu nghe được tin này sẽ lo lắng, tuy là hiện tại tớ rất không ưa Mạc Tuân, nhưng Mạc gia lão phu nhân tớ không có ý gì, nếu như Mạc lão phu nhân thật sự có gì không hay xảy ra mà tớ không nói cho cậu biết, tớ nghĩ chắc cậu cả đời cũng sẽ không vui vẻ.” “Ba tháng trước Mạc lão phu nhân từ Hải Thành trở về Đề Đô, khẩu vị vẫn luôn muốn không tốt, cả người uễể mỏi, nghe nói mấy ngày trước bà còn ngất xỉu trong nhà, sau đó được đưa vào bệnh viện, ở chừng mấy ngày thì có tỉnh lại. Bây giờ Mạc Tuân đưa lão phu nhân tới nơi anh ta ở để chăm sóc rồi, nhưng tình huống vẫn rất tệ, Mạc lão phu nhân bắt đầu không ăn uống gì nữa, bác sĩ cũng bảo mấy người Mạc Tuân chuẩn bị tâm lý rồi.” Mặt Lê Hương trắng nhọt, cô thật sự không ngờ lần từ biệt ở Hải Thành, chỉ mới ba tháng ngắn ngủi, bà nội đã suy yếu đến mức này. Lúc đó cô chưa nói lời từ biệt với bà nội, thứ nhất cô sợ bà nội buồn, thứ hai cũng hiểu được chỉ cần Mạc Tuân khỏe, bà nội dĩ nhiên sẽ khỏe theo, sẽ sống lâu trăm tuổi, ai biết được chuyện lại thành như vậy. Bà nội đã lớn rồi, một khi đã bắt đầu nhịn ăn, ngày tháng còn lại sẽ không còn nhiều nữa. “Lê Hương, tớ cảm thấy lão phu nhân đây là tâm bệnh, mặc dù Mạc Tuân là cháu của bà, thế nhưng lão phu nhân cũng vẫn thương cậu như cháu ruột, cậu vì cứu Mạc Tuân mà biến mát, lão phu nhân chắc là bi thương quá độ, ưu tư thành bệnh, nên mới một bệnh không dậy nổi.” Diệp Linh nói. Viền mắt trắng nõn của Lê Hương hồng hồng: “Linh Linh, tớ muốn đi thăm bà nội, tớ muốn cách khiến bà nội khỏe lại! Nhưng, bây giờ bà nội ở trong Tây Uyễn của Mạc Tuân, tớ lấy lý do gì vào thăm bà được đây?” “Tớ nghe nói Mạc Tuân đối ngoại vẫn luôn tìm đầu bếp nữ dinh dưỡng chuyên nghiệp, Lê Hương, cậu có thể đi phỏng vấn làm đầu bếp nữ, như vậy cậu có lý do quang minh chính đại chăm sóc cho lão phu nhân rồi.” Lê Hương hai mắt sáng ngòi: “Ừ..” Tây Uyễn. Mẹ Ngô hầu hạ Mạc lão phu nhân đã mấy chục năm rồi, hiện tại lão phu nhân suy yếu, mẹ Ngô đương nhiên không rời bà nửa bước. Lúc này “ding dong” một tiếng, chuông cửa biệt thự vang lên. Ai vậy? Mẹ Ngô từ trong phòng bếp chạy ra, nhanh chóng mở cổng biệt thự, bên ngoài là… Lệ Yên Nhiên. “Lệ tiểu thư, sao cô lại tới đây?” Mẹ Ngô kinh ngạc nói.

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 565: Mấy cô gái đám Phạm Điềm hai mắt sáng rực, trở nên đặc biệt xinh đẹp, các cô đồng thanh kiên định nói: “Có!” Lê Hương gật đầu, kỳ thực các cô đã thành công phân nửa. Rất nhanh năm ngày liền đi qua, toàn bộ trường đại học Đề Đô đều bước vào giai đoạn khua chuông gõ mỏ, nam sinh chơi bóng rổ, nữ sinh luyện múa, làm chuẩn bị vì thi đấu. Ngày đó, Diệp Linh kéo Lê Hương lại: “Lê Hương, có một việc tớ hơi do dự, nhưng vẫn phải nói cho cậu biết.” “Chuyện gì vậy Linh Linh?” “Lê Hương, Mạc lão phu nhân bị bệnh.” Cái gì? Lê Hương trong lòng căng thẳng: “Sao bà nội lại bị bệnh, không phải cơ thể bà vẫn rất khỏe mạnh sao, rốt cuộc bà nội khó chịu chỗ nào, hiện tại bà thế nào…” Lê Hương liên tiếp hỏi rất nhiều, Diệp Linh ngắt lời cô: “Lê Hương, cậu bình tĩnh chút đi, tớ cũng biết cậu nghe được tin này sẽ lo lắng, tuy là hiện tại tớ rất không ưa Mạc Tuân, nhưng Mạc gia lão phu nhân tớ không có ý gì, nếu như Mạc lão phu nhân thật sự có gì không hay xảy ra mà tớ không nói cho cậu biết, tớ nghĩ chắc cậu cả đời cũng sẽ không vui vẻ.” “Ba tháng trước Mạc lão phu nhân từ Hải Thành trở về Đề Đô, khẩu vị vẫn luôn muốn không tốt, cả người uễể mỏi, nghe nói mấy ngày trước bà còn ngất xỉu trong nhà, sau đó được đưa vào bệnh viện, ở chừng mấy ngày thì có tỉnh lại. Bây giờ Mạc Tuân đưa lão phu nhân tới nơi anh ta ở để chăm sóc rồi, nhưng tình huống vẫn rất tệ, Mạc lão phu nhân bắt đầu không ăn uống gì nữa, bác sĩ cũng bảo mấy người Mạc Tuân chuẩn bị tâm lý rồi.” Mặt Lê Hương trắng nhọt, cô thật sự không ngờ lần từ biệt ở Hải Thành, chỉ mới ba tháng ngắn ngủi, bà nội đã suy yếu đến mức này. Lúc đó cô chưa nói lời từ biệt với bà nội, thứ nhất cô sợ bà nội buồn, thứ hai cũng hiểu được chỉ cần Mạc Tuân khỏe, bà nội dĩ nhiên sẽ khỏe theo, sẽ sống lâu trăm tuổi, ai biết được chuyện lại thành như vậy. Bà nội đã lớn rồi, một khi đã bắt đầu nhịn ăn, ngày tháng còn lại sẽ không còn nhiều nữa. “Lê Hương, tớ cảm thấy lão phu nhân đây là tâm bệnh, mặc dù Mạc Tuân là cháu của bà, thế nhưng lão phu nhân cũng vẫn thương cậu như cháu ruột, cậu vì cứu Mạc Tuân mà biến mát, lão phu nhân chắc là bi thương quá độ, ưu tư thành bệnh, nên mới một bệnh không dậy nổi.” Diệp Linh nói. Viền mắt trắng nõn của Lê Hương hồng hồng: “Linh Linh, tớ muốn đi thăm bà nội, tớ muốn cách khiến bà nội khỏe lại! Nhưng, bây giờ bà nội ở trong Tây Uyễn của Mạc Tuân, tớ lấy lý do gì vào thăm bà được đây?” “Tớ nghe nói Mạc Tuân đối ngoại vẫn luôn tìm đầu bếp nữ dinh dưỡng chuyên nghiệp, Lê Hương, cậu có thể đi phỏng vấn làm đầu bếp nữ, như vậy cậu có lý do quang minh chính đại chăm sóc cho lão phu nhân rồi.” Lê Hương hai mắt sáng ngòi: “Ừ..” Tây Uyễn. Mẹ Ngô hầu hạ Mạc lão phu nhân đã mấy chục năm rồi, hiện tại lão phu nhân suy yếu, mẹ Ngô đương nhiên không rời bà nửa bước. Lúc này “ding dong” một tiếng, chuông cửa biệt thự vang lên. Ai vậy? Mẹ Ngô từ trong phòng bếp chạy ra, nhanh chóng mở cổng biệt thự, bên ngoài là… Lệ Yên Nhiên. “Lệ tiểu thư, sao cô lại tới đây?” Mẹ Ngô kinh ngạc nói.

Chương 565