Tác giả:

Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…

Chương 584

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 584: Lê Hương vừa ra sân, trong nháy mắt đã trở thành tiêu điểm chú ý toàn trường. Lệ Yên Nhiên tức giận bắm ngón tay vào lòng bàn tay, lúc này đội viên Khương Hân nhỏ giọng nói: “Yên Nhiên, lần này Đại học A bị gì thế, sau lưng các cô ta có phải có cao nhân nào chỉ điểm không nhỉ?” “Đừng nóng vội, xem thử bọn họ nhảy có ra cái trò gì không đã.” Lệ Yên Nhiên cười lạnh một tiếng, tuy lần này nhan sắc Đại học A lên hương, nhưng nhảy không đẹp, thì vẫn thua họ thôi. “Đúng vậy, mọi người đều biết bọn họ chẳng biết nhảy nhót gì, tớ cũng không tin bọn họ nhảy múa còn có thể vượt qua chúng ta!” Khương Hân tràn đây tự tin nói. Lúc này tiếng nhạc vang lên, là một bài hát rất trong veo “Honey”. Trên sân đám Phạm Điềm đã căng thẳng đến mồ hôi chảy đầy tay, các cô hít sâu một hơi, nhanh chóng điều chỉnh tốt chính mình. Lê Hương tự nhiên thoải mái đứng ở chính giữa, không có chút nào khẩn trương luống cuống, đôi mắt trong vắt đen láy ấy của cô óng ánh sóng nước, lúc tiếng nhạc vang lên, cô dẫn mọi người bắt đầu chuyển động tay chân. Diệp Linh biên đạo bài “Honey” này rất đơn giản, tay trái để lên ngực, tay phải vẽ từng vòng… Động tác chính đại khái là như vậy, độ khó so với vũ đạo nóng bỏng kia của Lệ Yên Nhiên hệt như một trên trời, một dưới đất. Nhưng những động tác được các cô gái mặc áo thun trắng váy đen nhảy, cảm giác vừa trẻ trung vừa đáng yêu còn có chút quyến rũ, quả thực đâm thẳng vào tim những thiếu niên kia. “Bóp” một tiếng, bình nước trong tay đội trưởng Đại học T rót xuống, xem đến ngây dại. Lê Hương có gốc vũ đạo, bài “Honey” này cô có khống chế rất tốt, nhảy đến phân nửa, các cô xoay người, Lê Hương ngước mắt, dáng người cao lớn anh tuấn trên khán đài kia trong nháy mắt xông vào mắt cô. Cô thình lình thấy được Mạc Tuân. Hiện tại Mạc Tuân đang nhìn cô, không biết có phải là do thị lực cô quá tốt, hay là ánh mắt anh quá tùy ý thẳng thừng, cô thấy rõ ràng đôi mắt thâm thúy kia dán trên người cô, không kiêng dè quan sát từ trên xuống dưới. Đó là ánh mắt người đàn ông nhìn phụ nữ. Khuôn mặt đang tươi cười của Lê Hương thoáng hiện lên vệt đỏ đáng ngờ, trước mặt người đàn ông mình thích nhảy vũ đạo quyến rũ như vậy, trong lòng ai cũng sẽ sinh ra vài phần ngượng ngùng. Nhưng nghĩ đến hành vi tồi tệ của anh, còn một mực chắc chắn cô đang câu dẫn anh, cô còn sợ gì chứ? Lê Hương theo điệu âm bắt chéo cánh tay mảnh khảnh của mình đặt trên vòng eo nhỏ nhắn, ngay trước mặt anh lắc mông mình. Trên khán đài ánh mắt Mạc Tuân đột nhiên tối sầm lại, hầu kết nhô ra chậm rãi trượt lên xuống, cô còn dám cãi không có câu dẫn anh, bây giờ cô lại dám ở trước mặt mọi người lắc mông với anh, không phải câu dẫn thì là gì, còn càng lúc càng lớn mật. Mạc Tuân không biết cô vì câu dẫn mình mà tốn bao nhiêu công sức, anh cảm nhận được tất cả thuộc về cô, khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc lớn chừng bàn tay ấy, đôi mắt đen láy long lanh sóng nước, dáng người thiếu nữ uyễn chuyển mềm mại, đều là kiểu anh thích. Anh chú ý tới phong cách mặc quần áo của cô, cô thích mặc kiểu thanh lịch trong sáng hoặc mặc màu sắc nhã nhặn, còn có bài “Honey” này của cô, cũng làm anh không dời mắt nỗi. Anh cho tới giờ vẫn không dám mơ, trên đời này lại đột nhiên xuất hiện một cô gái, dường như vì anh mà định chế, thỏa mãn tất cả ảo tưởng cùng yêu thích của anh với một cô gái. Mạc Tuân cũng hiểu được chính mình gần đây rất khác thường, liền lấy hôm nay làm ví dụ, anh có ý định nâng đỡ thầy Ngô Đại học A, anh còn bằng lòng nán lại xem những đội cỗ động này nhảy. Trước đây anh chưa bao giờ làm những thứ này. Dường như vô thức anh đã bị cô ảnh hưởng.

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 584: Lê Hương vừa ra sân, trong nháy mắt đã trở thành tiêu điểm chú ý toàn trường. Lệ Yên Nhiên tức giận bắm ngón tay vào lòng bàn tay, lúc này đội viên Khương Hân nhỏ giọng nói: “Yên Nhiên, lần này Đại học A bị gì thế, sau lưng các cô ta có phải có cao nhân nào chỉ điểm không nhỉ?” “Đừng nóng vội, xem thử bọn họ nhảy có ra cái trò gì không đã.” Lệ Yên Nhiên cười lạnh một tiếng, tuy lần này nhan sắc Đại học A lên hương, nhưng nhảy không đẹp, thì vẫn thua họ thôi. “Đúng vậy, mọi người đều biết bọn họ chẳng biết nhảy nhót gì, tớ cũng không tin bọn họ nhảy múa còn có thể vượt qua chúng ta!” Khương Hân tràn đây tự tin nói. Lúc này tiếng nhạc vang lên, là một bài hát rất trong veo “Honey”. Trên sân đám Phạm Điềm đã căng thẳng đến mồ hôi chảy đầy tay, các cô hít sâu một hơi, nhanh chóng điều chỉnh tốt chính mình. Lê Hương tự nhiên thoải mái đứng ở chính giữa, không có chút nào khẩn trương luống cuống, đôi mắt trong vắt đen láy ấy của cô óng ánh sóng nước, lúc tiếng nhạc vang lên, cô dẫn mọi người bắt đầu chuyển động tay chân. Diệp Linh biên đạo bài “Honey” này rất đơn giản, tay trái để lên ngực, tay phải vẽ từng vòng… Động tác chính đại khái là như vậy, độ khó so với vũ đạo nóng bỏng kia của Lệ Yên Nhiên hệt như một trên trời, một dưới đất. Nhưng những động tác được các cô gái mặc áo thun trắng váy đen nhảy, cảm giác vừa trẻ trung vừa đáng yêu còn có chút quyến rũ, quả thực đâm thẳng vào tim những thiếu niên kia. “Bóp” một tiếng, bình nước trong tay đội trưởng Đại học T rót xuống, xem đến ngây dại. Lê Hương có gốc vũ đạo, bài “Honey” này cô có khống chế rất tốt, nhảy đến phân nửa, các cô xoay người, Lê Hương ngước mắt, dáng người cao lớn anh tuấn trên khán đài kia trong nháy mắt xông vào mắt cô. Cô thình lình thấy được Mạc Tuân. Hiện tại Mạc Tuân đang nhìn cô, không biết có phải là do thị lực cô quá tốt, hay là ánh mắt anh quá tùy ý thẳng thừng, cô thấy rõ ràng đôi mắt thâm thúy kia dán trên người cô, không kiêng dè quan sát từ trên xuống dưới. Đó là ánh mắt người đàn ông nhìn phụ nữ. Khuôn mặt đang tươi cười của Lê Hương thoáng hiện lên vệt đỏ đáng ngờ, trước mặt người đàn ông mình thích nhảy vũ đạo quyến rũ như vậy, trong lòng ai cũng sẽ sinh ra vài phần ngượng ngùng. Nhưng nghĩ đến hành vi tồi tệ của anh, còn một mực chắc chắn cô đang câu dẫn anh, cô còn sợ gì chứ? Lê Hương theo điệu âm bắt chéo cánh tay mảnh khảnh của mình đặt trên vòng eo nhỏ nhắn, ngay trước mặt anh lắc mông mình. Trên khán đài ánh mắt Mạc Tuân đột nhiên tối sầm lại, hầu kết nhô ra chậm rãi trượt lên xuống, cô còn dám cãi không có câu dẫn anh, bây giờ cô lại dám ở trước mặt mọi người lắc mông với anh, không phải câu dẫn thì là gì, còn càng lúc càng lớn mật. Mạc Tuân không biết cô vì câu dẫn mình mà tốn bao nhiêu công sức, anh cảm nhận được tất cả thuộc về cô, khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc lớn chừng bàn tay ấy, đôi mắt đen láy long lanh sóng nước, dáng người thiếu nữ uyễn chuyển mềm mại, đều là kiểu anh thích. Anh chú ý tới phong cách mặc quần áo của cô, cô thích mặc kiểu thanh lịch trong sáng hoặc mặc màu sắc nhã nhặn, còn có bài “Honey” này của cô, cũng làm anh không dời mắt nỗi. Anh cho tới giờ vẫn không dám mơ, trên đời này lại đột nhiên xuất hiện một cô gái, dường như vì anh mà định chế, thỏa mãn tất cả ảo tưởng cùng yêu thích của anh với một cô gái. Mạc Tuân cũng hiểu được chính mình gần đây rất khác thường, liền lấy hôm nay làm ví dụ, anh có ý định nâng đỡ thầy Ngô Đại học A, anh còn bằng lòng nán lại xem những đội cỗ động này nhảy. Trước đây anh chưa bao giờ làm những thứ này. Dường như vô thức anh đã bị cô ảnh hưởng.

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 584: Lê Hương vừa ra sân, trong nháy mắt đã trở thành tiêu điểm chú ý toàn trường. Lệ Yên Nhiên tức giận bắm ngón tay vào lòng bàn tay, lúc này đội viên Khương Hân nhỏ giọng nói: “Yên Nhiên, lần này Đại học A bị gì thế, sau lưng các cô ta có phải có cao nhân nào chỉ điểm không nhỉ?” “Đừng nóng vội, xem thử bọn họ nhảy có ra cái trò gì không đã.” Lệ Yên Nhiên cười lạnh một tiếng, tuy lần này nhan sắc Đại học A lên hương, nhưng nhảy không đẹp, thì vẫn thua họ thôi. “Đúng vậy, mọi người đều biết bọn họ chẳng biết nhảy nhót gì, tớ cũng không tin bọn họ nhảy múa còn có thể vượt qua chúng ta!” Khương Hân tràn đây tự tin nói. Lúc này tiếng nhạc vang lên, là một bài hát rất trong veo “Honey”. Trên sân đám Phạm Điềm đã căng thẳng đến mồ hôi chảy đầy tay, các cô hít sâu một hơi, nhanh chóng điều chỉnh tốt chính mình. Lê Hương tự nhiên thoải mái đứng ở chính giữa, không có chút nào khẩn trương luống cuống, đôi mắt trong vắt đen láy ấy của cô óng ánh sóng nước, lúc tiếng nhạc vang lên, cô dẫn mọi người bắt đầu chuyển động tay chân. Diệp Linh biên đạo bài “Honey” này rất đơn giản, tay trái để lên ngực, tay phải vẽ từng vòng… Động tác chính đại khái là như vậy, độ khó so với vũ đạo nóng bỏng kia của Lệ Yên Nhiên hệt như một trên trời, một dưới đất. Nhưng những động tác được các cô gái mặc áo thun trắng váy đen nhảy, cảm giác vừa trẻ trung vừa đáng yêu còn có chút quyến rũ, quả thực đâm thẳng vào tim những thiếu niên kia. “Bóp” một tiếng, bình nước trong tay đội trưởng Đại học T rót xuống, xem đến ngây dại. Lê Hương có gốc vũ đạo, bài “Honey” này cô có khống chế rất tốt, nhảy đến phân nửa, các cô xoay người, Lê Hương ngước mắt, dáng người cao lớn anh tuấn trên khán đài kia trong nháy mắt xông vào mắt cô. Cô thình lình thấy được Mạc Tuân. Hiện tại Mạc Tuân đang nhìn cô, không biết có phải là do thị lực cô quá tốt, hay là ánh mắt anh quá tùy ý thẳng thừng, cô thấy rõ ràng đôi mắt thâm thúy kia dán trên người cô, không kiêng dè quan sát từ trên xuống dưới. Đó là ánh mắt người đàn ông nhìn phụ nữ. Khuôn mặt đang tươi cười của Lê Hương thoáng hiện lên vệt đỏ đáng ngờ, trước mặt người đàn ông mình thích nhảy vũ đạo quyến rũ như vậy, trong lòng ai cũng sẽ sinh ra vài phần ngượng ngùng. Nhưng nghĩ đến hành vi tồi tệ của anh, còn một mực chắc chắn cô đang câu dẫn anh, cô còn sợ gì chứ? Lê Hương theo điệu âm bắt chéo cánh tay mảnh khảnh của mình đặt trên vòng eo nhỏ nhắn, ngay trước mặt anh lắc mông mình. Trên khán đài ánh mắt Mạc Tuân đột nhiên tối sầm lại, hầu kết nhô ra chậm rãi trượt lên xuống, cô còn dám cãi không có câu dẫn anh, bây giờ cô lại dám ở trước mặt mọi người lắc mông với anh, không phải câu dẫn thì là gì, còn càng lúc càng lớn mật. Mạc Tuân không biết cô vì câu dẫn mình mà tốn bao nhiêu công sức, anh cảm nhận được tất cả thuộc về cô, khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc lớn chừng bàn tay ấy, đôi mắt đen láy long lanh sóng nước, dáng người thiếu nữ uyễn chuyển mềm mại, đều là kiểu anh thích. Anh chú ý tới phong cách mặc quần áo của cô, cô thích mặc kiểu thanh lịch trong sáng hoặc mặc màu sắc nhã nhặn, còn có bài “Honey” này của cô, cũng làm anh không dời mắt nỗi. Anh cho tới giờ vẫn không dám mơ, trên đời này lại đột nhiên xuất hiện một cô gái, dường như vì anh mà định chế, thỏa mãn tất cả ảo tưởng cùng yêu thích của anh với một cô gái. Mạc Tuân cũng hiểu được chính mình gần đây rất khác thường, liền lấy hôm nay làm ví dụ, anh có ý định nâng đỡ thầy Ngô Đại học A, anh còn bằng lòng nán lại xem những đội cỗ động này nhảy. Trước đây anh chưa bao giờ làm những thứ này. Dường như vô thức anh đã bị cô ảnh hưởng.

Chương 584