Tác giả:

Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…

Chương 605

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 605: Mạc Tử Tiễn đột nhiên hiểu, hiểu được tất cả, sau này tín vật đính hôn kia bị bà nội lấy mát, rồi bà nội dùng tín vật đính hôn này để Lê Hương gả cho Mạc Tuân! Thì ra, bà nội len lén lấy đi tín vật đính hôn là vì việc này, Lê Hương là vị hôn thê của anh, nhưng bà nội cướp mắt vị hôn thê của anh, gả cho cháu trai yêu quý của mình, Mạc Tuân. Hết thảy đều là sai lầm. Ngay từ đầu đã sai lầm rồi. Trong lòng Mạc Tử Tiễn đau đớn, từ nhỏ anh đã biết bà nội thiên vị Mạc Tuân, như vậy cũng chả sao, anh cảm thấy không sao cả, anh cũng chưa từng nghĩ tới cùng Mạc Tuân tranh đoạt cái gì, thế nhưng, vì sao bà nội muốn cướp cô gái anh thích đưa cho Mạc Tuân? Chuyện đời trước anh chưa từng tham dự, đối với anh mà nói, Mạc Tuân vẫn mãi luôn được bà nội thiên vị. Mạc Tử Tiễn thần sắc thay đổi liên tục, Lê Hương nhanh chóng hỏi: “Anh làm sao vậy?” “Lê Hương, tôi từng nghe qua tên mẹ em.” Mạc Tử Tiễn nói thật với cô. “Vậy sao? Thật vậy chăng?” Lê Hương mừng rỡ. “Là thật, nhưng tôi cũng chỉ là nghe nói, em cho tôi một chút thời gian, có một số việc tôi cần điều tra rõ ràng, đến lúc đó tôi sẽ nói cho em biết.” Mạc Tử Tiễn bây giờ không có cách nào nói cho cô biết, sợ cô trong nhất thời không tiếp thụ nồi, anh không muốn hù cô, hơn nữa chuyện này anh cần phải đi tra, theo đạo lý mà nói Lâm Thủy Dao và Mạc gia là đồng thời xuất hiện, vậy không khó biết để biết hành tung của Lâm Thủy Dao ở Đề Đô. Lê Hương tin tưởng Mạc Tử Tiễn, cô dùng sức gật đầu: “À, được thôi.” “Lê Hương, giờ khuya lắm rồi, tôi đưa em về nhà nhé, bây giờ em đang ở đâu?” “Tôi ở tại… Tây Uyễn…” Nghe được cái tên “Tây Uyễn” này, Mạc Tử Tiễn nhanh chóng cứng đờ, anh đương nhiên biết Tây Uyễn là bất động sản dưới danh Mạc Tuân, sau khi trở về từ Hải Thành, anh ta đều ở tại Tây Uyễn. “Lê Hương, em và Mạc Tuân hợp lại rồi?” Mạc Tử Tiễn hỏi. Lê Hương lắc lắc đầu nhỏ: “Không có, tôi và anh ấy mới gặp nhau không lâu, hơn nữa chúng tôi chung đụng không vui, tôi chỉ là tạm thời ở Tây Uyễn vài ngày, bà nội bệnh rất nặng, tôi ở đấy chữa bệnh cho bà nội, hiện tại tôi là con gái của Lê gia, tôi luôn ở Lê gia.” “Đã biết, vậy lên xe thôi! Tôi đưa em về Tây Uyễn.” Mạc Tử Tiễn ga lăng kéo ra cửa xe chỗ ngồi cạnh ghế lái. Lê Hương nhìn ngũ quan tuần mỹ của anh, do dự một chút sau đó mở miệng nói: “Mạc Tử Tiễn, tâm ý anh đối với tôi, tôi biết, cũng rất cảm động, tuy tôi và Mạc Tuân đã là quá khứ rồi, nhưng tôi hiện tại cũng không muốn yêu đương, tôi không thể cho anh hy vọng, càng không thể yên tâm thoải mái hưởng thụ tình cảm quan tâm anh dành cho tôi, đây là không công bằng với anh, cho nên…” Tâm tư của cô vĩnh viễn thông suốt như thế, không muốn cho người khác cơ hội, Mạc Tử Tiễn suy nghĩ, rốt cuộc anh cũng là người đến sau, không thể so với Mạc Tuân đã sớm tìm được cô. “Lê Hương, tôi đều biết, thế nhưng em không thể ngay cả cơ hội làm bạn cũng không cho tôi, đối tốt với em là chuyện của riêng tôi, thích em, cũng là của việc của tôi, đừng tàn nhẫn với tôi như thế, lại càng đừng luôn đầy tôi ra xa như vậy.” Tim Lê Hương từ từ mềm nhữn ra, vậy được rồi, cô cúi đầu vào ngồi chỗ kế bên tài xế trên chiếc Maybach, để anh tiễn cô về nhà. Lê Hương về tới Tây Uyễển, bởi vì thời gian đã không còn sớm, hơn mười giờ rồi, lão phu nhân và mẹ Ngô đều đã ngủ. Cô tận lực rón rén, không dám tạo ra âm thanh âm gì, nhưng rất nhanh cô liền dừng ở cửa thư phòng.

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 605: Mạc Tử Tiễn đột nhiên hiểu, hiểu được tất cả, sau này tín vật đính hôn kia bị bà nội lấy mát, rồi bà nội dùng tín vật đính hôn này để Lê Hương gả cho Mạc Tuân! Thì ra, bà nội len lén lấy đi tín vật đính hôn là vì việc này, Lê Hương là vị hôn thê của anh, nhưng bà nội cướp mắt vị hôn thê của anh, gả cho cháu trai yêu quý của mình, Mạc Tuân. Hết thảy đều là sai lầm. Ngay từ đầu đã sai lầm rồi. Trong lòng Mạc Tử Tiễn đau đớn, từ nhỏ anh đã biết bà nội thiên vị Mạc Tuân, như vậy cũng chả sao, anh cảm thấy không sao cả, anh cũng chưa từng nghĩ tới cùng Mạc Tuân tranh đoạt cái gì, thế nhưng, vì sao bà nội muốn cướp cô gái anh thích đưa cho Mạc Tuân? Chuyện đời trước anh chưa từng tham dự, đối với anh mà nói, Mạc Tuân vẫn mãi luôn được bà nội thiên vị. Mạc Tử Tiễn thần sắc thay đổi liên tục, Lê Hương nhanh chóng hỏi: “Anh làm sao vậy?” “Lê Hương, tôi từng nghe qua tên mẹ em.” Mạc Tử Tiễn nói thật với cô. “Vậy sao? Thật vậy chăng?” Lê Hương mừng rỡ. “Là thật, nhưng tôi cũng chỉ là nghe nói, em cho tôi một chút thời gian, có một số việc tôi cần điều tra rõ ràng, đến lúc đó tôi sẽ nói cho em biết.” Mạc Tử Tiễn bây giờ không có cách nào nói cho cô biết, sợ cô trong nhất thời không tiếp thụ nồi, anh không muốn hù cô, hơn nữa chuyện này anh cần phải đi tra, theo đạo lý mà nói Lâm Thủy Dao và Mạc gia là đồng thời xuất hiện, vậy không khó biết để biết hành tung của Lâm Thủy Dao ở Đề Đô. Lê Hương tin tưởng Mạc Tử Tiễn, cô dùng sức gật đầu: “À, được thôi.” “Lê Hương, giờ khuya lắm rồi, tôi đưa em về nhà nhé, bây giờ em đang ở đâu?” “Tôi ở tại… Tây Uyễn…” Nghe được cái tên “Tây Uyễn” này, Mạc Tử Tiễn nhanh chóng cứng đờ, anh đương nhiên biết Tây Uyễn là bất động sản dưới danh Mạc Tuân, sau khi trở về từ Hải Thành, anh ta đều ở tại Tây Uyễn. “Lê Hương, em và Mạc Tuân hợp lại rồi?” Mạc Tử Tiễn hỏi. Lê Hương lắc lắc đầu nhỏ: “Không có, tôi và anh ấy mới gặp nhau không lâu, hơn nữa chúng tôi chung đụng không vui, tôi chỉ là tạm thời ở Tây Uyễn vài ngày, bà nội bệnh rất nặng, tôi ở đấy chữa bệnh cho bà nội, hiện tại tôi là con gái của Lê gia, tôi luôn ở Lê gia.” “Đã biết, vậy lên xe thôi! Tôi đưa em về Tây Uyễn.” Mạc Tử Tiễn ga lăng kéo ra cửa xe chỗ ngồi cạnh ghế lái. Lê Hương nhìn ngũ quan tuần mỹ của anh, do dự một chút sau đó mở miệng nói: “Mạc Tử Tiễn, tâm ý anh đối với tôi, tôi biết, cũng rất cảm động, tuy tôi và Mạc Tuân đã là quá khứ rồi, nhưng tôi hiện tại cũng không muốn yêu đương, tôi không thể cho anh hy vọng, càng không thể yên tâm thoải mái hưởng thụ tình cảm quan tâm anh dành cho tôi, đây là không công bằng với anh, cho nên…” Tâm tư của cô vĩnh viễn thông suốt như thế, không muốn cho người khác cơ hội, Mạc Tử Tiễn suy nghĩ, rốt cuộc anh cũng là người đến sau, không thể so với Mạc Tuân đã sớm tìm được cô. “Lê Hương, tôi đều biết, thế nhưng em không thể ngay cả cơ hội làm bạn cũng không cho tôi, đối tốt với em là chuyện của riêng tôi, thích em, cũng là của việc của tôi, đừng tàn nhẫn với tôi như thế, lại càng đừng luôn đầy tôi ra xa như vậy.” Tim Lê Hương từ từ mềm nhữn ra, vậy được rồi, cô cúi đầu vào ngồi chỗ kế bên tài xế trên chiếc Maybach, để anh tiễn cô về nhà. Lê Hương về tới Tây Uyễển, bởi vì thời gian đã không còn sớm, hơn mười giờ rồi, lão phu nhân và mẹ Ngô đều đã ngủ. Cô tận lực rón rén, không dám tạo ra âm thanh âm gì, nhưng rất nhanh cô liền dừng ở cửa thư phòng.

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 605: Mạc Tử Tiễn đột nhiên hiểu, hiểu được tất cả, sau này tín vật đính hôn kia bị bà nội lấy mát, rồi bà nội dùng tín vật đính hôn này để Lê Hương gả cho Mạc Tuân! Thì ra, bà nội len lén lấy đi tín vật đính hôn là vì việc này, Lê Hương là vị hôn thê của anh, nhưng bà nội cướp mắt vị hôn thê của anh, gả cho cháu trai yêu quý của mình, Mạc Tuân. Hết thảy đều là sai lầm. Ngay từ đầu đã sai lầm rồi. Trong lòng Mạc Tử Tiễn đau đớn, từ nhỏ anh đã biết bà nội thiên vị Mạc Tuân, như vậy cũng chả sao, anh cảm thấy không sao cả, anh cũng chưa từng nghĩ tới cùng Mạc Tuân tranh đoạt cái gì, thế nhưng, vì sao bà nội muốn cướp cô gái anh thích đưa cho Mạc Tuân? Chuyện đời trước anh chưa từng tham dự, đối với anh mà nói, Mạc Tuân vẫn mãi luôn được bà nội thiên vị. Mạc Tử Tiễn thần sắc thay đổi liên tục, Lê Hương nhanh chóng hỏi: “Anh làm sao vậy?” “Lê Hương, tôi từng nghe qua tên mẹ em.” Mạc Tử Tiễn nói thật với cô. “Vậy sao? Thật vậy chăng?” Lê Hương mừng rỡ. “Là thật, nhưng tôi cũng chỉ là nghe nói, em cho tôi một chút thời gian, có một số việc tôi cần điều tra rõ ràng, đến lúc đó tôi sẽ nói cho em biết.” Mạc Tử Tiễn bây giờ không có cách nào nói cho cô biết, sợ cô trong nhất thời không tiếp thụ nồi, anh không muốn hù cô, hơn nữa chuyện này anh cần phải đi tra, theo đạo lý mà nói Lâm Thủy Dao và Mạc gia là đồng thời xuất hiện, vậy không khó biết để biết hành tung của Lâm Thủy Dao ở Đề Đô. Lê Hương tin tưởng Mạc Tử Tiễn, cô dùng sức gật đầu: “À, được thôi.” “Lê Hương, giờ khuya lắm rồi, tôi đưa em về nhà nhé, bây giờ em đang ở đâu?” “Tôi ở tại… Tây Uyễn…” Nghe được cái tên “Tây Uyễn” này, Mạc Tử Tiễn nhanh chóng cứng đờ, anh đương nhiên biết Tây Uyễn là bất động sản dưới danh Mạc Tuân, sau khi trở về từ Hải Thành, anh ta đều ở tại Tây Uyễn. “Lê Hương, em và Mạc Tuân hợp lại rồi?” Mạc Tử Tiễn hỏi. Lê Hương lắc lắc đầu nhỏ: “Không có, tôi và anh ấy mới gặp nhau không lâu, hơn nữa chúng tôi chung đụng không vui, tôi chỉ là tạm thời ở Tây Uyễn vài ngày, bà nội bệnh rất nặng, tôi ở đấy chữa bệnh cho bà nội, hiện tại tôi là con gái của Lê gia, tôi luôn ở Lê gia.” “Đã biết, vậy lên xe thôi! Tôi đưa em về Tây Uyễn.” Mạc Tử Tiễn ga lăng kéo ra cửa xe chỗ ngồi cạnh ghế lái. Lê Hương nhìn ngũ quan tuần mỹ của anh, do dự một chút sau đó mở miệng nói: “Mạc Tử Tiễn, tâm ý anh đối với tôi, tôi biết, cũng rất cảm động, tuy tôi và Mạc Tuân đã là quá khứ rồi, nhưng tôi hiện tại cũng không muốn yêu đương, tôi không thể cho anh hy vọng, càng không thể yên tâm thoải mái hưởng thụ tình cảm quan tâm anh dành cho tôi, đây là không công bằng với anh, cho nên…” Tâm tư của cô vĩnh viễn thông suốt như thế, không muốn cho người khác cơ hội, Mạc Tử Tiễn suy nghĩ, rốt cuộc anh cũng là người đến sau, không thể so với Mạc Tuân đã sớm tìm được cô. “Lê Hương, tôi đều biết, thế nhưng em không thể ngay cả cơ hội làm bạn cũng không cho tôi, đối tốt với em là chuyện của riêng tôi, thích em, cũng là của việc của tôi, đừng tàn nhẫn với tôi như thế, lại càng đừng luôn đầy tôi ra xa như vậy.” Tim Lê Hương từ từ mềm nhữn ra, vậy được rồi, cô cúi đầu vào ngồi chỗ kế bên tài xế trên chiếc Maybach, để anh tiễn cô về nhà. Lê Hương về tới Tây Uyễển, bởi vì thời gian đã không còn sớm, hơn mười giờ rồi, lão phu nhân và mẹ Ngô đều đã ngủ. Cô tận lực rón rén, không dám tạo ra âm thanh âm gì, nhưng rất nhanh cô liền dừng ở cửa thư phòng.

Chương 605