Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 638
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 638: Lần đầu tiên gặp mặt, bà cũng chẳng buồn liếc mắt đến ông quá nhiều, trong mắt bà đều là xấp tiền giấy ít đến đáng thương kia. Thế nhưng, bà phảng phát đã gieo một hạt giống trong lòng ông, lúc ông trở về đã bảo quản gia đi hỏi thăm, quản gia nói bà tên là Liễu Anh Lạc. Liễu Anh Lạc. Chứ không phải là Liễu Chiêu Đệ. Mạc Tư Tước khi đó cũng biết Liễu gia có hai cô con gái, bọn họ đã thay thế cuộc đời nhau. Mẹ đẻ Liễu Anh Lạc là một ca sĩ nữ bán nghệ không bán thân, bị bố Liễu sau khi say rượu cưỡng hiếp, lúc đó đã hoài thai, sinh ra Liễu Anh Lạc. Mẹ đẻ Liễu Anh Lạc bị bệnh tim, quanh năm nằm viện, vì mẹ, bà vào Liễu gia, trở thành cái bóng và bình máu di động cho Liễu Chiêu Đệ, Liễu gia cho bà tiền, chữa bệnh cho mẹ bà. Liễu Anh Lạc. Tên thật đẹp. Tên như người. Sau đó, khi ông 26 tuổi, đã một tay sáng lập lên tập đoàn Mạc thị thần thoại, quanh năm ở Los Angeles, có một ngày, người anh em kia chia sẻ bộ phim cắm năm nào kia tìm ông đi chơi, hai người ở trong bao sang trọng của quán bar. “Tư Tước, anh đã mấy năm chưa về nước rồi, tôi kể anh cái này nhé, mấy năm nay Đế Đô rất náo nhiệt, Đế Đô xuất hiện một vị đệ nhất mỹ nhân tuyệt sắc, vị đệ nhất mỹ nhân này còn là một thiếu nữ thiên tài, mới vừa sáng lập ra hãng trang sức Fly đây. “Tên của vị thiếu nữ thiên tài này chính là con gái Liễu gia… Liễu Chiêu Đệ.” Liễu Chiêu Đệ? Đã sáu năm trôi qua, ông lần thứ hai nghe được tên của bà. Ông biết Liễu Chiêu Đệ chính là Liễu Anh Lạc. So với bất luận kẻ nào, ông đã sớm biết được sự tồn tại của bà. “Cho anh xem một chút ảnh chụp con gái Liễu gia này, cô ấy hiện tại quan nắp mãn kinh hoa, đã trở thành người tình trong mộng của tất cả cánh mày râu đấy.” Người bạn thân kia đưa ảnh chụp cho ông xem, ông nhìn thoáng qua, cô gái trong hình trong lòng ôm một quyền sách, váy trắng dài, dung nhan khuynh thành tuyệt sắc. “Tư Tước, hiện tại Liễu Chiêu Đệ nồi lắm đấy, rất nhiều cô gái phẫu thuật thẳm mỹ để thành dáng vẻ của cô ấy, trở thành mục tiêu săn đuổi bao nuôi của đám phú nhị đại, tôi có một tắm ảnh, cũng là dựa theo dáng vẻ của Liễu Chiêu Đệ mà chỉnh mặt đấy, cho cậu xem này.” Người bạn thân kia mở tắm ảnh ra, ông nhàn nhạt nhìn lướt qua, sau đó vươn bàn tay sạch sẻ trắng nõn, ném vào trong ly nước. Sau đó ba ngày, tất cả viện phẫu thuật thầm mỹ hạ giá tất cả mô hình làm phỏng theo nhan sắc của bà, tắm ảnh này cũng bị phong sát không thấy tăm hơi. Sau lại ông nhận được một chiếc điện thoại, lão phu nhân yêu cầu ông về nước. Ngày đó ông đang ở phòng tổng thống xa hoa nhất ở Anh Quốc, dáng người lười biếng dựa vào cửa sổ sát đất thượng nhìn trời xanh mây trắng bên ngoài trên độ cao mấy ngàn thước Anh, choáng đầu trong tâm trí ông đều là dung nhan thanh lệ tuyệt sắc kia. Ông cảm giác mình phát điên rồi.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 638: Lần đầu tiên gặp mặt, bà cũng chẳng buồn liếc mắt đến ông quá nhiều, trong mắt bà đều là xấp tiền giấy ít đến đáng thương kia. Thế nhưng, bà phảng phát đã gieo một hạt giống trong lòng ông, lúc ông trở về đã bảo quản gia đi hỏi thăm, quản gia nói bà tên là Liễu Anh Lạc. Liễu Anh Lạc. Chứ không phải là Liễu Chiêu Đệ. Mạc Tư Tước khi đó cũng biết Liễu gia có hai cô con gái, bọn họ đã thay thế cuộc đời nhau. Mẹ đẻ Liễu Anh Lạc là một ca sĩ nữ bán nghệ không bán thân, bị bố Liễu sau khi say rượu cưỡng hiếp, lúc đó đã hoài thai, sinh ra Liễu Anh Lạc. Mẹ đẻ Liễu Anh Lạc bị bệnh tim, quanh năm nằm viện, vì mẹ, bà vào Liễu gia, trở thành cái bóng và bình máu di động cho Liễu Chiêu Đệ, Liễu gia cho bà tiền, chữa bệnh cho mẹ bà. Liễu Anh Lạc. Tên thật đẹp. Tên như người. Sau đó, khi ông 26 tuổi, đã một tay sáng lập lên tập đoàn Mạc thị thần thoại, quanh năm ở Los Angeles, có một ngày, người anh em kia chia sẻ bộ phim cắm năm nào kia tìm ông đi chơi, hai người ở trong bao sang trọng của quán bar. “Tư Tước, anh đã mấy năm chưa về nước rồi, tôi kể anh cái này nhé, mấy năm nay Đế Đô rất náo nhiệt, Đế Đô xuất hiện một vị đệ nhất mỹ nhân tuyệt sắc, vị đệ nhất mỹ nhân này còn là một thiếu nữ thiên tài, mới vừa sáng lập ra hãng trang sức Fly đây. “Tên của vị thiếu nữ thiên tài này chính là con gái Liễu gia… Liễu Chiêu Đệ.” Liễu Chiêu Đệ? Đã sáu năm trôi qua, ông lần thứ hai nghe được tên của bà. Ông biết Liễu Chiêu Đệ chính là Liễu Anh Lạc. So với bất luận kẻ nào, ông đã sớm biết được sự tồn tại của bà. “Cho anh xem một chút ảnh chụp con gái Liễu gia này, cô ấy hiện tại quan nắp mãn kinh hoa, đã trở thành người tình trong mộng của tất cả cánh mày râu đấy.” Người bạn thân kia đưa ảnh chụp cho ông xem, ông nhìn thoáng qua, cô gái trong hình trong lòng ôm một quyền sách, váy trắng dài, dung nhan khuynh thành tuyệt sắc. “Tư Tước, hiện tại Liễu Chiêu Đệ nồi lắm đấy, rất nhiều cô gái phẫu thuật thẳm mỹ để thành dáng vẻ của cô ấy, trở thành mục tiêu săn đuổi bao nuôi của đám phú nhị đại, tôi có một tắm ảnh, cũng là dựa theo dáng vẻ của Liễu Chiêu Đệ mà chỉnh mặt đấy, cho cậu xem này.” Người bạn thân kia mở tắm ảnh ra, ông nhàn nhạt nhìn lướt qua, sau đó vươn bàn tay sạch sẻ trắng nõn, ném vào trong ly nước. Sau đó ba ngày, tất cả viện phẫu thuật thầm mỹ hạ giá tất cả mô hình làm phỏng theo nhan sắc của bà, tắm ảnh này cũng bị phong sát không thấy tăm hơi. Sau lại ông nhận được một chiếc điện thoại, lão phu nhân yêu cầu ông về nước. Ngày đó ông đang ở phòng tổng thống xa hoa nhất ở Anh Quốc, dáng người lười biếng dựa vào cửa sổ sát đất thượng nhìn trời xanh mây trắng bên ngoài trên độ cao mấy ngàn thước Anh, choáng đầu trong tâm trí ông đều là dung nhan thanh lệ tuyệt sắc kia. Ông cảm giác mình phát điên rồi.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 638: Lần đầu tiên gặp mặt, bà cũng chẳng buồn liếc mắt đến ông quá nhiều, trong mắt bà đều là xấp tiền giấy ít đến đáng thương kia. Thế nhưng, bà phảng phát đã gieo một hạt giống trong lòng ông, lúc ông trở về đã bảo quản gia đi hỏi thăm, quản gia nói bà tên là Liễu Anh Lạc. Liễu Anh Lạc. Chứ không phải là Liễu Chiêu Đệ. Mạc Tư Tước khi đó cũng biết Liễu gia có hai cô con gái, bọn họ đã thay thế cuộc đời nhau. Mẹ đẻ Liễu Anh Lạc là một ca sĩ nữ bán nghệ không bán thân, bị bố Liễu sau khi say rượu cưỡng hiếp, lúc đó đã hoài thai, sinh ra Liễu Anh Lạc. Mẹ đẻ Liễu Anh Lạc bị bệnh tim, quanh năm nằm viện, vì mẹ, bà vào Liễu gia, trở thành cái bóng và bình máu di động cho Liễu Chiêu Đệ, Liễu gia cho bà tiền, chữa bệnh cho mẹ bà. Liễu Anh Lạc. Tên thật đẹp. Tên như người. Sau đó, khi ông 26 tuổi, đã một tay sáng lập lên tập đoàn Mạc thị thần thoại, quanh năm ở Los Angeles, có một ngày, người anh em kia chia sẻ bộ phim cắm năm nào kia tìm ông đi chơi, hai người ở trong bao sang trọng của quán bar. “Tư Tước, anh đã mấy năm chưa về nước rồi, tôi kể anh cái này nhé, mấy năm nay Đế Đô rất náo nhiệt, Đế Đô xuất hiện một vị đệ nhất mỹ nhân tuyệt sắc, vị đệ nhất mỹ nhân này còn là một thiếu nữ thiên tài, mới vừa sáng lập ra hãng trang sức Fly đây. “Tên của vị thiếu nữ thiên tài này chính là con gái Liễu gia… Liễu Chiêu Đệ.” Liễu Chiêu Đệ? Đã sáu năm trôi qua, ông lần thứ hai nghe được tên của bà. Ông biết Liễu Chiêu Đệ chính là Liễu Anh Lạc. So với bất luận kẻ nào, ông đã sớm biết được sự tồn tại của bà. “Cho anh xem một chút ảnh chụp con gái Liễu gia này, cô ấy hiện tại quan nắp mãn kinh hoa, đã trở thành người tình trong mộng của tất cả cánh mày râu đấy.” Người bạn thân kia đưa ảnh chụp cho ông xem, ông nhìn thoáng qua, cô gái trong hình trong lòng ôm một quyền sách, váy trắng dài, dung nhan khuynh thành tuyệt sắc. “Tư Tước, hiện tại Liễu Chiêu Đệ nồi lắm đấy, rất nhiều cô gái phẫu thuật thẳm mỹ để thành dáng vẻ của cô ấy, trở thành mục tiêu săn đuổi bao nuôi của đám phú nhị đại, tôi có một tắm ảnh, cũng là dựa theo dáng vẻ của Liễu Chiêu Đệ mà chỉnh mặt đấy, cho cậu xem này.” Người bạn thân kia mở tắm ảnh ra, ông nhàn nhạt nhìn lướt qua, sau đó vươn bàn tay sạch sẻ trắng nõn, ném vào trong ly nước. Sau đó ba ngày, tất cả viện phẫu thuật thầm mỹ hạ giá tất cả mô hình làm phỏng theo nhan sắc của bà, tắm ảnh này cũng bị phong sát không thấy tăm hơi. Sau lại ông nhận được một chiếc điện thoại, lão phu nhân yêu cầu ông về nước. Ngày đó ông đang ở phòng tổng thống xa hoa nhất ở Anh Quốc, dáng người lười biếng dựa vào cửa sổ sát đất thượng nhìn trời xanh mây trắng bên ngoài trên độ cao mấy ngàn thước Anh, choáng đầu trong tâm trí ông đều là dung nhan thanh lệ tuyệt sắc kia. Ông cảm giác mình phát điên rồi.