Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 993
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 993: “Anh Tuân…” Lệ Yên Nhiên chạy tới, tâm tình kích động nói: “Anh Tuân, anh phải tin em, không phải em, em thật sự không đầy Lê Hương, là cô ta, làcô ta tự lăn xuống lầu!” “Đầu tiên cô ta chọc tức em, để em động thủ với cô ta, sau đó cô ta tự lăn xuống, cô ta còn nói từ giờ trở đi, trò chơi này kết thúc, cô ta tự tay kết thúc trò chơi này!” Mạc Tuân không nhìn Lệ Yên Nhiên, không hề liếc đến dù chỉ một chút, đôi mắt thâm thúy kia chỉ là rơi vào khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của Lê Hương, lằng lặng nhìn cô, ánh mắt sâu tựa đáy biển. “Anh Tuân, lời em nói đều là thật, tất cả đều do Lê Hương làm, ở trong phòng vệ sinh cô ta còn đoạt điện thoại của em gọi cho người khác!” Lệ Yên Nhiên tâm tình kích động nói. Mạc Tuân không có tâm tình sóng lớn gì, anh vẫn nhìn Lê Hương, đôi môi mỏng khẽ động: “Em gọi điện thoại cho ai?” Lê Hương bình tĩnh lắc đầu: “Em không gọi.” “Gạt người! Anh Tuân, anh đừng tin Lê Hương, cô ta đang gạt anh!” Mạc Tuân nắm bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của cô: “Lê Hương, anh tin em.” Anh tin em. Ba chữ này nỗ tung bên tai Lệ Yên Nhiên, cô ta không thể tin nhìn Mạc Tuân: “Anh Tuân, Lê Hương đến tột cùng cho anh uống bùa mê thuốc lú gì, ngay cả phán đoán cơ bản nhất anh cũng không có, là nó, thật sự là nó tự lăn xuống, nó tự tay giết con của các người!” Vừa dứt lời dưới, Mạc Tuân nhắc chân, một cước đạp ghế gỗ. “Rầm” một tiếng, chiếc ghế nát tan. Không ai thấy động tác của Mạc Tuân ra sao, trong nháy mắt, Mạc Tuân đã đứng dậy, như quỷ mị rút ra vũ khí bên hông Sùng Văn, anh dùng sức đặt họng súng đen ngòm lên trán Lệ Yên Nhiên. Lệ Yên Nhiên ngồi phịch trên mặt đất, là thủ phủ thiên kim, cô ta vẫn là lần đầu tiên bị người chặn lại như vậy. Họng súng lạnh như băng. Chỉ cần anh nhẹ nhàng khẽ động, đoàng, cái mạng nhỏ của cô ta sẽ không còn nữa. “Hàn… anh Tuân… anh đừng kích động…” Lệ Yên Nhiên toàn thân run rầy nhìn người đàn ông trước mắt, Mạc Tuân cao to đứng lặng trước mặt cô ta, gân xanh nỗi lên, trong tròng mắt đen đặc tựa nét mực tất cả đều là tia máu, anh hung dữ nhìn chằm chằm cô ta, kinh khủng như là Diêm La đến từ địa ngục. Lệ Yên Nhiên không biết cô ta nói sai câu nào, con mắt, người đàn ông có địa vị cao, đắm trong quyền lợi như Mạc Tuân, cho dù có đau lòng, cũng sẽ không biểu lộ cảm xúc quá nhiều, anh khống chế rất tốt. Nhưng bây giờ, anh tựa như phát ma. Lời cô ta mới nói vừa rồi, là câu nào kích thích đến anh? Là câu kia, nói Lê Hương tự tay giết con bọn họ ư? Lệ Yên Nhiên đã biết, anh rất để ý, trong lòng anh đặc biệt vô cùng để ý. Trong đuôi mắt hẹp dài của Mạc Tuân hoàn toàn đỏ ngầu, anh hung ác nhìn chằm chằm Lệ Yên Nhiên: “Từ giờ trở đi, cô tốt nhất câm miệng, nếu như cô không quản được miệng mình, vậy tôi chỉ có thể giúp cô, để cô vĩnh viễn nói không ra lời.” “Anh Tuân, anh…” Lệ Yên Nhiên thực sự tuyệt đối không ngờ rằng sẽ có một ngày anh Tuân sẽ xuống tay với cô ta, cô ta không tin, thực sự không tin. Lúc này bên tai truyền đến một giọng nói thanh lệ: “Em mệt rồi, để cô ta ra ngoài đi.”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 993: “Anh Tuân…” Lệ Yên Nhiên chạy tới, tâm tình kích động nói: “Anh Tuân, anh phải tin em, không phải em, em thật sự không đầy Lê Hương, là cô ta, làcô ta tự lăn xuống lầu!” “Đầu tiên cô ta chọc tức em, để em động thủ với cô ta, sau đó cô ta tự lăn xuống, cô ta còn nói từ giờ trở đi, trò chơi này kết thúc, cô ta tự tay kết thúc trò chơi này!” Mạc Tuân không nhìn Lệ Yên Nhiên, không hề liếc đến dù chỉ một chút, đôi mắt thâm thúy kia chỉ là rơi vào khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của Lê Hương, lằng lặng nhìn cô, ánh mắt sâu tựa đáy biển. “Anh Tuân, lời em nói đều là thật, tất cả đều do Lê Hương làm, ở trong phòng vệ sinh cô ta còn đoạt điện thoại của em gọi cho người khác!” Lệ Yên Nhiên tâm tình kích động nói. Mạc Tuân không có tâm tình sóng lớn gì, anh vẫn nhìn Lê Hương, đôi môi mỏng khẽ động: “Em gọi điện thoại cho ai?” Lê Hương bình tĩnh lắc đầu: “Em không gọi.” “Gạt người! Anh Tuân, anh đừng tin Lê Hương, cô ta đang gạt anh!” Mạc Tuân nắm bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của cô: “Lê Hương, anh tin em.” Anh tin em. Ba chữ này nỗ tung bên tai Lệ Yên Nhiên, cô ta không thể tin nhìn Mạc Tuân: “Anh Tuân, Lê Hương đến tột cùng cho anh uống bùa mê thuốc lú gì, ngay cả phán đoán cơ bản nhất anh cũng không có, là nó, thật sự là nó tự lăn xuống, nó tự tay giết con của các người!” Vừa dứt lời dưới, Mạc Tuân nhắc chân, một cước đạp ghế gỗ. “Rầm” một tiếng, chiếc ghế nát tan. Không ai thấy động tác của Mạc Tuân ra sao, trong nháy mắt, Mạc Tuân đã đứng dậy, như quỷ mị rút ra vũ khí bên hông Sùng Văn, anh dùng sức đặt họng súng đen ngòm lên trán Lệ Yên Nhiên. Lệ Yên Nhiên ngồi phịch trên mặt đất, là thủ phủ thiên kim, cô ta vẫn là lần đầu tiên bị người chặn lại như vậy. Họng súng lạnh như băng. Chỉ cần anh nhẹ nhàng khẽ động, đoàng, cái mạng nhỏ của cô ta sẽ không còn nữa. “Hàn… anh Tuân… anh đừng kích động…” Lệ Yên Nhiên toàn thân run rầy nhìn người đàn ông trước mắt, Mạc Tuân cao to đứng lặng trước mặt cô ta, gân xanh nỗi lên, trong tròng mắt đen đặc tựa nét mực tất cả đều là tia máu, anh hung dữ nhìn chằm chằm cô ta, kinh khủng như là Diêm La đến từ địa ngục. Lệ Yên Nhiên không biết cô ta nói sai câu nào, con mắt, người đàn ông có địa vị cao, đắm trong quyền lợi như Mạc Tuân, cho dù có đau lòng, cũng sẽ không biểu lộ cảm xúc quá nhiều, anh khống chế rất tốt. Nhưng bây giờ, anh tựa như phát ma. Lời cô ta mới nói vừa rồi, là câu nào kích thích đến anh? Là câu kia, nói Lê Hương tự tay giết con bọn họ ư? Lệ Yên Nhiên đã biết, anh rất để ý, trong lòng anh đặc biệt vô cùng để ý. Trong đuôi mắt hẹp dài của Mạc Tuân hoàn toàn đỏ ngầu, anh hung ác nhìn chằm chằm Lệ Yên Nhiên: “Từ giờ trở đi, cô tốt nhất câm miệng, nếu như cô không quản được miệng mình, vậy tôi chỉ có thể giúp cô, để cô vĩnh viễn nói không ra lời.” “Anh Tuân, anh…” Lệ Yên Nhiên thực sự tuyệt đối không ngờ rằng sẽ có một ngày anh Tuân sẽ xuống tay với cô ta, cô ta không tin, thực sự không tin. Lúc này bên tai truyền đến một giọng nói thanh lệ: “Em mệt rồi, để cô ta ra ngoài đi.”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 993: “Anh Tuân…” Lệ Yên Nhiên chạy tới, tâm tình kích động nói: “Anh Tuân, anh phải tin em, không phải em, em thật sự không đầy Lê Hương, là cô ta, làcô ta tự lăn xuống lầu!” “Đầu tiên cô ta chọc tức em, để em động thủ với cô ta, sau đó cô ta tự lăn xuống, cô ta còn nói từ giờ trở đi, trò chơi này kết thúc, cô ta tự tay kết thúc trò chơi này!” Mạc Tuân không nhìn Lệ Yên Nhiên, không hề liếc đến dù chỉ một chút, đôi mắt thâm thúy kia chỉ là rơi vào khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của Lê Hương, lằng lặng nhìn cô, ánh mắt sâu tựa đáy biển. “Anh Tuân, lời em nói đều là thật, tất cả đều do Lê Hương làm, ở trong phòng vệ sinh cô ta còn đoạt điện thoại của em gọi cho người khác!” Lệ Yên Nhiên tâm tình kích động nói. Mạc Tuân không có tâm tình sóng lớn gì, anh vẫn nhìn Lê Hương, đôi môi mỏng khẽ động: “Em gọi điện thoại cho ai?” Lê Hương bình tĩnh lắc đầu: “Em không gọi.” “Gạt người! Anh Tuân, anh đừng tin Lê Hương, cô ta đang gạt anh!” Mạc Tuân nắm bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của cô: “Lê Hương, anh tin em.” Anh tin em. Ba chữ này nỗ tung bên tai Lệ Yên Nhiên, cô ta không thể tin nhìn Mạc Tuân: “Anh Tuân, Lê Hương đến tột cùng cho anh uống bùa mê thuốc lú gì, ngay cả phán đoán cơ bản nhất anh cũng không có, là nó, thật sự là nó tự lăn xuống, nó tự tay giết con của các người!” Vừa dứt lời dưới, Mạc Tuân nhắc chân, một cước đạp ghế gỗ. “Rầm” một tiếng, chiếc ghế nát tan. Không ai thấy động tác của Mạc Tuân ra sao, trong nháy mắt, Mạc Tuân đã đứng dậy, như quỷ mị rút ra vũ khí bên hông Sùng Văn, anh dùng sức đặt họng súng đen ngòm lên trán Lệ Yên Nhiên. Lệ Yên Nhiên ngồi phịch trên mặt đất, là thủ phủ thiên kim, cô ta vẫn là lần đầu tiên bị người chặn lại như vậy. Họng súng lạnh như băng. Chỉ cần anh nhẹ nhàng khẽ động, đoàng, cái mạng nhỏ của cô ta sẽ không còn nữa. “Hàn… anh Tuân… anh đừng kích động…” Lệ Yên Nhiên toàn thân run rầy nhìn người đàn ông trước mắt, Mạc Tuân cao to đứng lặng trước mặt cô ta, gân xanh nỗi lên, trong tròng mắt đen đặc tựa nét mực tất cả đều là tia máu, anh hung dữ nhìn chằm chằm cô ta, kinh khủng như là Diêm La đến từ địa ngục. Lệ Yên Nhiên không biết cô ta nói sai câu nào, con mắt, người đàn ông có địa vị cao, đắm trong quyền lợi như Mạc Tuân, cho dù có đau lòng, cũng sẽ không biểu lộ cảm xúc quá nhiều, anh khống chế rất tốt. Nhưng bây giờ, anh tựa như phát ma. Lời cô ta mới nói vừa rồi, là câu nào kích thích đến anh? Là câu kia, nói Lê Hương tự tay giết con bọn họ ư? Lệ Yên Nhiên đã biết, anh rất để ý, trong lòng anh đặc biệt vô cùng để ý. Trong đuôi mắt hẹp dài của Mạc Tuân hoàn toàn đỏ ngầu, anh hung ác nhìn chằm chằm Lệ Yên Nhiên: “Từ giờ trở đi, cô tốt nhất câm miệng, nếu như cô không quản được miệng mình, vậy tôi chỉ có thể giúp cô, để cô vĩnh viễn nói không ra lời.” “Anh Tuân, anh…” Lệ Yên Nhiên thực sự tuyệt đối không ngờ rằng sẽ có một ngày anh Tuân sẽ xuống tay với cô ta, cô ta không tin, thực sự không tin. Lúc này bên tai truyền đến một giọng nói thanh lệ: “Em mệt rồi, để cô ta ra ngoài đi.”