Tác giả:

Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…

Chương 1235

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 1235: Thượng Quan Mật Nhi che mặt mình, lớn tiếng kêu thảm thiết nói: “Đừng đánh nữa, đừng chụp nữa, mấy người thực sự là ăn gan hùm, tôi là công chúa điện hạ tôn quý nhất, mấy người các làm vậy với tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho đám các người!” Hai tay bà mập xé rách quần áo trên người Thượng Quan Mật Nhi: “Con đĩ, không biết xấu hổ, bây giờ tao muốn lột sạch đồ mày, đây chính là công chúa điện hạ tôn quý nhất Hoa Tây Châu, mọi người mau đến xem, mọi người mau tới chụp!” Đây đại khái chính là tình cảnh mà Thượng Quan Mật Nhi mong đợi, nhưng nó lại rơi ngay trên người ả ta. Thượng Quan Mật Nhi cảm thấy hôm nay thực sự là một ngày quá ảo diệu, ả ta đến bây giò chẳng hiểu sao cả, ả ta từ nhỏ đã tôn quý, cộng thêm người đẹp nói ngọt, người bên cạnh đều yêu thích ả. Ả ta là lá vàng cành ngọc, chưa từng bị chửi, bị đánh, không kẻ nào dám đối với ả như vậy. Ä ta đi tới chỗ nào đều bên trái ủng bên phải bảo vệ, hào quang đều tỏa xuống trên người. Nhưng bây giờ hết thảy đều bị phá hỏng, video nóng không biết từ đâu tới, ả ta lại lăn lộn với một kẻ thân phận hèn mọn Triệu tổng, còn bị người đàn bà chanh chua đánh cho một trận, xé nát quần áo, ngay cả những người qua đường vây xem đều lấy điện thoại ra, hận không thể dí sát ống kính để quay cận cảnh mặt ả. Không thể nào! Ngày hôm nay ả ta tính kế Lê Hương, đây hết thảy đều là thứ Lê Hương nên nhận. Nhưng, cớ vì sao lại đổ hét trên đầu ả cô. “Người đâu! Mau đến đây!” Thượng Quan Mật Nhi liều mạng bảo vệ vạt áo trước ngực mình, kêu lên thảm thiết. Lúc này một đám hộ vệ áo đen vọt vào, nhanh chóng kéo bà mập ra, còn chặn lại ống kính của đám người vây xem. “Mật Nhi công chúa, cô không sao chứ?” Hộ vệ hỏi. Thượng Quan Mật Nhi chật vật bò dậy, hiện tại ả ta hết sức khó chịu, ả ta cũng không kịp mang lên lớp mặt nạ, trực tiếp xé nát tất cả ngụy trang, âm ngoan cắn răng nói: “Tịch thu điện thoại của bọn nó, xóa hết mấy thứ bên trong!” “Vâng, Mật Nhi công chúa.” Hộ vệ áo đen tiến lên, bắt đầu cướp điện thoại quần chúng vây xem. “Mật Nhi công chúa, tuy cô là công chúa điện hạ, nhưng điện thoại là vật tư của chúng tôi, sao cô có thể cướp điện thoại của chúng tôi được?” Quần chúng vây xem không chịu đưa, vùng vằng với đám hộ vệ áo đen. Thượng Quan Mật Nhi bất chấp những thứ này, ả ta phẫn hận chỉ vào bà mập kia: “Xóa hết máy thứ trong điện thoại, còn nữa, bắt bà mập này lại cho tao!” Bà mập nhanh chóng oa oa kêu to: “Người đâu, mọi người mau đến xem, Mật Nhi công chúa xem mạng người như cỏ rác, Hoa Tây Châu này còn có vương pháp hay không, vương thất lại đánh người giết người trước mặt mọi người, dân hèn như chúng tôi sao có thể sống!” Hiện trường loạn thành nồi cháo heo, hai tay xuôi ở bên người của Thượng Quan Mật Nhi dùng sức siết thành quyền, ả ta khảm ngón tay vào trong lòng bàn tay cũng không cảm thấy đau. Đây tuyệt đối là ngày nhục nhát trong đời của ả! Bên ngoài động tĩnh rất lớn, thế nhưng trong phòng lại rất yên bình ấm áp. Lê Hương hồn nhiên không hay biết chuyện đã xảy ra bên ngoài, cô đi tới cửa phòng tắm, giơ tay gõ cửa. Rất nhanh bên trong liền truyền đến một giọng nói trầm thấp: “Vào đi.”

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 1235: Thượng Quan Mật Nhi che mặt mình, lớn tiếng kêu thảm thiết nói: “Đừng đánh nữa, đừng chụp nữa, mấy người thực sự là ăn gan hùm, tôi là công chúa điện hạ tôn quý nhất, mấy người các làm vậy với tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho đám các người!” Hai tay bà mập xé rách quần áo trên người Thượng Quan Mật Nhi: “Con đĩ, không biết xấu hổ, bây giờ tao muốn lột sạch đồ mày, đây chính là công chúa điện hạ tôn quý nhất Hoa Tây Châu, mọi người mau đến xem, mọi người mau tới chụp!” Đây đại khái chính là tình cảnh mà Thượng Quan Mật Nhi mong đợi, nhưng nó lại rơi ngay trên người ả ta. Thượng Quan Mật Nhi cảm thấy hôm nay thực sự là một ngày quá ảo diệu, ả ta đến bây giò chẳng hiểu sao cả, ả ta từ nhỏ đã tôn quý, cộng thêm người đẹp nói ngọt, người bên cạnh đều yêu thích ả. Ả ta là lá vàng cành ngọc, chưa từng bị chửi, bị đánh, không kẻ nào dám đối với ả như vậy. Ä ta đi tới chỗ nào đều bên trái ủng bên phải bảo vệ, hào quang đều tỏa xuống trên người. Nhưng bây giờ hết thảy đều bị phá hỏng, video nóng không biết từ đâu tới, ả ta lại lăn lộn với một kẻ thân phận hèn mọn Triệu tổng, còn bị người đàn bà chanh chua đánh cho một trận, xé nát quần áo, ngay cả những người qua đường vây xem đều lấy điện thoại ra, hận không thể dí sát ống kính để quay cận cảnh mặt ả. Không thể nào! Ngày hôm nay ả ta tính kế Lê Hương, đây hết thảy đều là thứ Lê Hương nên nhận. Nhưng, cớ vì sao lại đổ hét trên đầu ả cô. “Người đâu! Mau đến đây!” Thượng Quan Mật Nhi liều mạng bảo vệ vạt áo trước ngực mình, kêu lên thảm thiết. Lúc này một đám hộ vệ áo đen vọt vào, nhanh chóng kéo bà mập ra, còn chặn lại ống kính của đám người vây xem. “Mật Nhi công chúa, cô không sao chứ?” Hộ vệ hỏi. Thượng Quan Mật Nhi chật vật bò dậy, hiện tại ả ta hết sức khó chịu, ả ta cũng không kịp mang lên lớp mặt nạ, trực tiếp xé nát tất cả ngụy trang, âm ngoan cắn răng nói: “Tịch thu điện thoại của bọn nó, xóa hết mấy thứ bên trong!” “Vâng, Mật Nhi công chúa.” Hộ vệ áo đen tiến lên, bắt đầu cướp điện thoại quần chúng vây xem. “Mật Nhi công chúa, tuy cô là công chúa điện hạ, nhưng điện thoại là vật tư của chúng tôi, sao cô có thể cướp điện thoại của chúng tôi được?” Quần chúng vây xem không chịu đưa, vùng vằng với đám hộ vệ áo đen. Thượng Quan Mật Nhi bất chấp những thứ này, ả ta phẫn hận chỉ vào bà mập kia: “Xóa hết máy thứ trong điện thoại, còn nữa, bắt bà mập này lại cho tao!” Bà mập nhanh chóng oa oa kêu to: “Người đâu, mọi người mau đến xem, Mật Nhi công chúa xem mạng người như cỏ rác, Hoa Tây Châu này còn có vương pháp hay không, vương thất lại đánh người giết người trước mặt mọi người, dân hèn như chúng tôi sao có thể sống!” Hiện trường loạn thành nồi cháo heo, hai tay xuôi ở bên người của Thượng Quan Mật Nhi dùng sức siết thành quyền, ả ta khảm ngón tay vào trong lòng bàn tay cũng không cảm thấy đau. Đây tuyệt đối là ngày nhục nhát trong đời của ả! Bên ngoài động tĩnh rất lớn, thế nhưng trong phòng lại rất yên bình ấm áp. Lê Hương hồn nhiên không hay biết chuyện đã xảy ra bên ngoài, cô đi tới cửa phòng tắm, giơ tay gõ cửa. Rất nhanh bên trong liền truyền đến một giọng nói trầm thấp: “Vào đi.”

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 1235: Thượng Quan Mật Nhi che mặt mình, lớn tiếng kêu thảm thiết nói: “Đừng đánh nữa, đừng chụp nữa, mấy người thực sự là ăn gan hùm, tôi là công chúa điện hạ tôn quý nhất, mấy người các làm vậy với tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho đám các người!” Hai tay bà mập xé rách quần áo trên người Thượng Quan Mật Nhi: “Con đĩ, không biết xấu hổ, bây giờ tao muốn lột sạch đồ mày, đây chính là công chúa điện hạ tôn quý nhất Hoa Tây Châu, mọi người mau đến xem, mọi người mau tới chụp!” Đây đại khái chính là tình cảnh mà Thượng Quan Mật Nhi mong đợi, nhưng nó lại rơi ngay trên người ả ta. Thượng Quan Mật Nhi cảm thấy hôm nay thực sự là một ngày quá ảo diệu, ả ta đến bây giò chẳng hiểu sao cả, ả ta từ nhỏ đã tôn quý, cộng thêm người đẹp nói ngọt, người bên cạnh đều yêu thích ả. Ả ta là lá vàng cành ngọc, chưa từng bị chửi, bị đánh, không kẻ nào dám đối với ả như vậy. Ä ta đi tới chỗ nào đều bên trái ủng bên phải bảo vệ, hào quang đều tỏa xuống trên người. Nhưng bây giờ hết thảy đều bị phá hỏng, video nóng không biết từ đâu tới, ả ta lại lăn lộn với một kẻ thân phận hèn mọn Triệu tổng, còn bị người đàn bà chanh chua đánh cho một trận, xé nát quần áo, ngay cả những người qua đường vây xem đều lấy điện thoại ra, hận không thể dí sát ống kính để quay cận cảnh mặt ả. Không thể nào! Ngày hôm nay ả ta tính kế Lê Hương, đây hết thảy đều là thứ Lê Hương nên nhận. Nhưng, cớ vì sao lại đổ hét trên đầu ả cô. “Người đâu! Mau đến đây!” Thượng Quan Mật Nhi liều mạng bảo vệ vạt áo trước ngực mình, kêu lên thảm thiết. Lúc này một đám hộ vệ áo đen vọt vào, nhanh chóng kéo bà mập ra, còn chặn lại ống kính của đám người vây xem. “Mật Nhi công chúa, cô không sao chứ?” Hộ vệ hỏi. Thượng Quan Mật Nhi chật vật bò dậy, hiện tại ả ta hết sức khó chịu, ả ta cũng không kịp mang lên lớp mặt nạ, trực tiếp xé nát tất cả ngụy trang, âm ngoan cắn răng nói: “Tịch thu điện thoại của bọn nó, xóa hết mấy thứ bên trong!” “Vâng, Mật Nhi công chúa.” Hộ vệ áo đen tiến lên, bắt đầu cướp điện thoại quần chúng vây xem. “Mật Nhi công chúa, tuy cô là công chúa điện hạ, nhưng điện thoại là vật tư của chúng tôi, sao cô có thể cướp điện thoại của chúng tôi được?” Quần chúng vây xem không chịu đưa, vùng vằng với đám hộ vệ áo đen. Thượng Quan Mật Nhi bất chấp những thứ này, ả ta phẫn hận chỉ vào bà mập kia: “Xóa hết máy thứ trong điện thoại, còn nữa, bắt bà mập này lại cho tao!” Bà mập nhanh chóng oa oa kêu to: “Người đâu, mọi người mau đến xem, Mật Nhi công chúa xem mạng người như cỏ rác, Hoa Tây Châu này còn có vương pháp hay không, vương thất lại đánh người giết người trước mặt mọi người, dân hèn như chúng tôi sao có thể sống!” Hiện trường loạn thành nồi cháo heo, hai tay xuôi ở bên người của Thượng Quan Mật Nhi dùng sức siết thành quyền, ả ta khảm ngón tay vào trong lòng bàn tay cũng không cảm thấy đau. Đây tuyệt đối là ngày nhục nhát trong đời của ả! Bên ngoài động tĩnh rất lớn, thế nhưng trong phòng lại rất yên bình ấm áp. Lê Hương hồn nhiên không hay biết chuyện đã xảy ra bên ngoài, cô đi tới cửa phòng tắm, giơ tay gõ cửa. Rất nhanh bên trong liền truyền đến một giọng nói trầm thấp: “Vào đi.”

Chương 1235