Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 1268
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 1268: Họa phi biết hôm nay đã bại thảm, bà ta trù mưu lâu như vậy, bỏ ra tâm huyết nhiều năm như vậy, chỉ chờ ngày này, muốn cùng Lan Lâu Cổ Quốc đánh một trận, vậy mà bà ta lại thất bại easy, triệt để đến thé. Lúc này Họa phi cũng cảm giác một ánh mắt âm trầm rơi vào trên người bà ta, bà ta ngắng đầu nhìn lên, Thượng Quan Đằng đang nhìn bà ta chằm chằm, ánh mắt kia khiến người ta rợn cả tóc gáy. Bà ta vẫn dụ dỗ Thượng Quan Đằng uống thuốc, nói đó là có thể kéo dài tuổi thọ cho hắn, là viên thuốc hưởng thụ thế giới cực lạc, thế nhưng Lâm Thủy Dao đã đâm thủng lời nói dối của bà ta, trong lòng Thượng Quan Đằng cảnh giác, chỉ chốc lát như thế Họa phi từ trong mắt Thượng Quan Đẳng thấy được sát ý hung ác. Sắc mặt Họa phi trắng bệch. Lúc này Thượng Quan Đằng lên tiếng nói: “Người đâu, bắt tên nghịch tử Thượng Quan Khải này lại cho tôi, lập tức sung quân biên cương, không có lệnh triệu kiến của tôi, trọn đời không cho phép hồi thành phó.” Thượng Quan Khải co quắp trên mặt đất không thể tin được đường đến ngôi vị đế vương của mình lại chám dứt như vậy, gã chật vật thống khổ giãy dụa trên mặt đắt, cầu xin: “Phụ vương, đừng mà, con… con không cần đi biên cương kia… địa phương quỷ quái đó, phụ vương…” Thượng Quan Khải còn muốn nói, thế nhưng vài cấm quân nhanh chóng lôi gã xuống. Lúc này Thượng Quan Đẳng nhìn Họa phi lại nói: “Người đâu, đày Họa phi vào lãnh cung, còn có từ giờ trỏ đi, chính thức sắc phong Cửu Lăng vương làm thái tử, chiêu cáo thiên hạ.” “Quân vương anh minh!” Họa phi toàn thân rét run, hôm nay đánh một trận bà ta từ vị trí sủng phi cao cao tại thượng rơi vào rồi trong vực sâu, mắt đi tất cả trù mưu ấp ủ đã lâu, nhưng, bà ta không định chịu trận như thế! Họa phi bị mang đi cũng rất an tĩnh, bà ta cũng không giãy dụa, Lê Hương đứng tại chỗ nhìn Họa phi và Thượng Quan Khải đày đi, nhàn nhạt mỉm cười nói: “Cửu Lăng vương, chúc mừng anh quang vinh đăng quang thái tử, món quà thứ hai này đã đưa đến, anh có hài lòng không?” Thượng Quan Húc nhìn dung nhan tuyệt sắc của Lê Hương: “Tôi rất hài lòng, thái tử phi của tôi.” Họa phi bị đày vào lãnh cung, rất nhanh, cửa lãnh cung bị đẩy ra, có người tới. Bên ngoài có người cung kính nói: “Thái tử phi.” Thái tử phi? Ai là thái tử phi? Họa phi ngước mắt, chỉ thấy một thân ảnh tiên khí đi đến, người nọ khoác trên người áo choàng màu đen, giơ tay hơi hất mũ lên, khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của Lê Hương lộ ra. Lê Hương tới! Họa phi đột nhiên nghĩ, hiện tại Thượng Quan Húc đã là thái tử rồi, vậy tiệc đính hôn hôm nay Lê Hương đứng bên người Thượng Quan Húc đã tắn thăng làm thái tử phi rồi. Họa phi cười lạnh một tiếng: “Hay cho một Lan Lâu công chúa, khiến người ta không phục cũng không được, ván này cô chơi hay lắm, diệu kế mưu lược, chơi đến dâng cả bão táp, sợ rằng đàn ông thời nay cũng không bằng được côi” Lê Hương tháo mũ xuống, trên người mặc áo choàng đen, dung nhan tuyệt sắc oánh nhuận động lòng người, đôi mắt trong vắt rơi vào Họa phi: “Họa phi, bà vào lãnh cung có nghĩ qua chính mình rốt cuộc đi nhằm bước cờ nào, tại sao thua hay không?” Họa phi hoàn toàn luôn suy nghĩ vấn đề này, chính bà ta cũng có đáp án: “Đều do tiện tì Mai phi phá hủy đại kế của tôi, nếu như ả uống chén thuốc sảy thai kia vào, cũng sẽ không bị cô thừa cơ chui vào, lại chẳng ngờ móc nói một loạt chuyện phía sau, tôi bây giờ còn không nghĩ ra, con tiện nhân Mai phi kia sao lại có lá gan lớn như vậy dám vi phạm mệnh lệnh của tôi.” “Mai phi, câu hỏi này tôi có thể trả lời bà, bà xem đứng phía sau tôi là ai.”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 1268: Họa phi biết hôm nay đã bại thảm, bà ta trù mưu lâu như vậy, bỏ ra tâm huyết nhiều năm như vậy, chỉ chờ ngày này, muốn cùng Lan Lâu Cổ Quốc đánh một trận, vậy mà bà ta lại thất bại easy, triệt để đến thé. Lúc này Họa phi cũng cảm giác một ánh mắt âm trầm rơi vào trên người bà ta, bà ta ngắng đầu nhìn lên, Thượng Quan Đằng đang nhìn bà ta chằm chằm, ánh mắt kia khiến người ta rợn cả tóc gáy. Bà ta vẫn dụ dỗ Thượng Quan Đằng uống thuốc, nói đó là có thể kéo dài tuổi thọ cho hắn, là viên thuốc hưởng thụ thế giới cực lạc, thế nhưng Lâm Thủy Dao đã đâm thủng lời nói dối của bà ta, trong lòng Thượng Quan Đằng cảnh giác, chỉ chốc lát như thế Họa phi từ trong mắt Thượng Quan Đẳng thấy được sát ý hung ác. Sắc mặt Họa phi trắng bệch. Lúc này Thượng Quan Đằng lên tiếng nói: “Người đâu, bắt tên nghịch tử Thượng Quan Khải này lại cho tôi, lập tức sung quân biên cương, không có lệnh triệu kiến của tôi, trọn đời không cho phép hồi thành phó.” Thượng Quan Khải co quắp trên mặt đất không thể tin được đường đến ngôi vị đế vương của mình lại chám dứt như vậy, gã chật vật thống khổ giãy dụa trên mặt đắt, cầu xin: “Phụ vương, đừng mà, con… con không cần đi biên cương kia… địa phương quỷ quái đó, phụ vương…” Thượng Quan Khải còn muốn nói, thế nhưng vài cấm quân nhanh chóng lôi gã xuống. Lúc này Thượng Quan Đẳng nhìn Họa phi lại nói: “Người đâu, đày Họa phi vào lãnh cung, còn có từ giờ trỏ đi, chính thức sắc phong Cửu Lăng vương làm thái tử, chiêu cáo thiên hạ.” “Quân vương anh minh!” Họa phi toàn thân rét run, hôm nay đánh một trận bà ta từ vị trí sủng phi cao cao tại thượng rơi vào rồi trong vực sâu, mắt đi tất cả trù mưu ấp ủ đã lâu, nhưng, bà ta không định chịu trận như thế! Họa phi bị mang đi cũng rất an tĩnh, bà ta cũng không giãy dụa, Lê Hương đứng tại chỗ nhìn Họa phi và Thượng Quan Khải đày đi, nhàn nhạt mỉm cười nói: “Cửu Lăng vương, chúc mừng anh quang vinh đăng quang thái tử, món quà thứ hai này đã đưa đến, anh có hài lòng không?” Thượng Quan Húc nhìn dung nhan tuyệt sắc của Lê Hương: “Tôi rất hài lòng, thái tử phi của tôi.” Họa phi bị đày vào lãnh cung, rất nhanh, cửa lãnh cung bị đẩy ra, có người tới. Bên ngoài có người cung kính nói: “Thái tử phi.” Thái tử phi? Ai là thái tử phi? Họa phi ngước mắt, chỉ thấy một thân ảnh tiên khí đi đến, người nọ khoác trên người áo choàng màu đen, giơ tay hơi hất mũ lên, khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của Lê Hương lộ ra. Lê Hương tới! Họa phi đột nhiên nghĩ, hiện tại Thượng Quan Húc đã là thái tử rồi, vậy tiệc đính hôn hôm nay Lê Hương đứng bên người Thượng Quan Húc đã tắn thăng làm thái tử phi rồi. Họa phi cười lạnh một tiếng: “Hay cho một Lan Lâu công chúa, khiến người ta không phục cũng không được, ván này cô chơi hay lắm, diệu kế mưu lược, chơi đến dâng cả bão táp, sợ rằng đàn ông thời nay cũng không bằng được côi” Lê Hương tháo mũ xuống, trên người mặc áo choàng đen, dung nhan tuyệt sắc oánh nhuận động lòng người, đôi mắt trong vắt rơi vào Họa phi: “Họa phi, bà vào lãnh cung có nghĩ qua chính mình rốt cuộc đi nhằm bước cờ nào, tại sao thua hay không?” Họa phi hoàn toàn luôn suy nghĩ vấn đề này, chính bà ta cũng có đáp án: “Đều do tiện tì Mai phi phá hủy đại kế của tôi, nếu như ả uống chén thuốc sảy thai kia vào, cũng sẽ không bị cô thừa cơ chui vào, lại chẳng ngờ móc nói một loạt chuyện phía sau, tôi bây giờ còn không nghĩ ra, con tiện nhân Mai phi kia sao lại có lá gan lớn như vậy dám vi phạm mệnh lệnh của tôi.” “Mai phi, câu hỏi này tôi có thể trả lời bà, bà xem đứng phía sau tôi là ai.”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 1268: Họa phi biết hôm nay đã bại thảm, bà ta trù mưu lâu như vậy, bỏ ra tâm huyết nhiều năm như vậy, chỉ chờ ngày này, muốn cùng Lan Lâu Cổ Quốc đánh một trận, vậy mà bà ta lại thất bại easy, triệt để đến thé. Lúc này Họa phi cũng cảm giác một ánh mắt âm trầm rơi vào trên người bà ta, bà ta ngắng đầu nhìn lên, Thượng Quan Đằng đang nhìn bà ta chằm chằm, ánh mắt kia khiến người ta rợn cả tóc gáy. Bà ta vẫn dụ dỗ Thượng Quan Đằng uống thuốc, nói đó là có thể kéo dài tuổi thọ cho hắn, là viên thuốc hưởng thụ thế giới cực lạc, thế nhưng Lâm Thủy Dao đã đâm thủng lời nói dối của bà ta, trong lòng Thượng Quan Đằng cảnh giác, chỉ chốc lát như thế Họa phi từ trong mắt Thượng Quan Đẳng thấy được sát ý hung ác. Sắc mặt Họa phi trắng bệch. Lúc này Thượng Quan Đằng lên tiếng nói: “Người đâu, bắt tên nghịch tử Thượng Quan Khải này lại cho tôi, lập tức sung quân biên cương, không có lệnh triệu kiến của tôi, trọn đời không cho phép hồi thành phó.” Thượng Quan Khải co quắp trên mặt đất không thể tin được đường đến ngôi vị đế vương của mình lại chám dứt như vậy, gã chật vật thống khổ giãy dụa trên mặt đắt, cầu xin: “Phụ vương, đừng mà, con… con không cần đi biên cương kia… địa phương quỷ quái đó, phụ vương…” Thượng Quan Khải còn muốn nói, thế nhưng vài cấm quân nhanh chóng lôi gã xuống. Lúc này Thượng Quan Đẳng nhìn Họa phi lại nói: “Người đâu, đày Họa phi vào lãnh cung, còn có từ giờ trỏ đi, chính thức sắc phong Cửu Lăng vương làm thái tử, chiêu cáo thiên hạ.” “Quân vương anh minh!” Họa phi toàn thân rét run, hôm nay đánh một trận bà ta từ vị trí sủng phi cao cao tại thượng rơi vào rồi trong vực sâu, mắt đi tất cả trù mưu ấp ủ đã lâu, nhưng, bà ta không định chịu trận như thế! Họa phi bị mang đi cũng rất an tĩnh, bà ta cũng không giãy dụa, Lê Hương đứng tại chỗ nhìn Họa phi và Thượng Quan Khải đày đi, nhàn nhạt mỉm cười nói: “Cửu Lăng vương, chúc mừng anh quang vinh đăng quang thái tử, món quà thứ hai này đã đưa đến, anh có hài lòng không?” Thượng Quan Húc nhìn dung nhan tuyệt sắc của Lê Hương: “Tôi rất hài lòng, thái tử phi của tôi.” Họa phi bị đày vào lãnh cung, rất nhanh, cửa lãnh cung bị đẩy ra, có người tới. Bên ngoài có người cung kính nói: “Thái tử phi.” Thái tử phi? Ai là thái tử phi? Họa phi ngước mắt, chỉ thấy một thân ảnh tiên khí đi đến, người nọ khoác trên người áo choàng màu đen, giơ tay hơi hất mũ lên, khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của Lê Hương lộ ra. Lê Hương tới! Họa phi đột nhiên nghĩ, hiện tại Thượng Quan Húc đã là thái tử rồi, vậy tiệc đính hôn hôm nay Lê Hương đứng bên người Thượng Quan Húc đã tắn thăng làm thái tử phi rồi. Họa phi cười lạnh một tiếng: “Hay cho một Lan Lâu công chúa, khiến người ta không phục cũng không được, ván này cô chơi hay lắm, diệu kế mưu lược, chơi đến dâng cả bão táp, sợ rằng đàn ông thời nay cũng không bằng được côi” Lê Hương tháo mũ xuống, trên người mặc áo choàng đen, dung nhan tuyệt sắc oánh nhuận động lòng người, đôi mắt trong vắt rơi vào Họa phi: “Họa phi, bà vào lãnh cung có nghĩ qua chính mình rốt cuộc đi nhằm bước cờ nào, tại sao thua hay không?” Họa phi hoàn toàn luôn suy nghĩ vấn đề này, chính bà ta cũng có đáp án: “Đều do tiện tì Mai phi phá hủy đại kế của tôi, nếu như ả uống chén thuốc sảy thai kia vào, cũng sẽ không bị cô thừa cơ chui vào, lại chẳng ngờ móc nói một loạt chuyện phía sau, tôi bây giờ còn không nghĩ ra, con tiện nhân Mai phi kia sao lại có lá gan lớn như vậy dám vi phạm mệnh lệnh của tôi.” “Mai phi, câu hỏi này tôi có thể trả lời bà, bà xem đứng phía sau tôi là ai.”