Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 1308
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 1308: Thượng Quan Mật Nhi vui vẻ giống như một đóa hoa. Nhưng một giây kế tiếp xảy ra chuyện bất ngờ, Mạc Tuân vươn bàn tay to trực tiếp đầy ả ra. Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng mở mắt ra, ả mờ mịt nhìn Mạc Tuân, anh dĩ nhiên cự tuyệt nụ hôn của ả: “Anh, bị sao vậy?” Mạc Tuân cũng không biết mình bị sao nữa, thân thể anh khẳng định không có khuyết điểm, vừa rồi trong phòng ngủ anh còn có ham muốn với tiểu nha hoàn kia, thế nhưng giờ khắc này ả hôn lên thật sự khiến anh khó thể chịu được. Đẩy ả ra, gần như là một loại bản năng. Trên mặt Mạc Tuân cũng không có biểu lộ ra cái gì, anh một tay đút trong túi quần: “Không bị gì cả, Mạc Thần Dịch đã trở về, chúng ta ra ngoài ăn cơm tối thôi!” Nói xong, Mạc Tuân liền đi đi ra ngoài. Anh đi rồi. Cứ như vậy đi. Thượng Quan Mật Nhi vô cùng thất vọng, vừa rồi ả thiếu chút nữa hôn được Mạc Tuân rồi, còn kém một chút như vậy! Mạc Tuân đưa Thượng Quan Mật Nhi trở về, Thượng Quan Mật Nhi đi thang máy lên lầu, lúc này ả nhìn Lê Hương thế nào đều cảm thấy không vừa mắt, nên trực tiếp bảo Lê Hương leo thang bộ. Lê Hương cũng không muốn theo Thượng Quan Mật Nhỉ lên lầu, cô thực sự leo thang bộ. Thượng Quan Mật Nhi mang theo mình hai hộ vệ áo đen vào thang máy, cửa thang máy vừa sắp đóng cửa, đột nhiên bị mở ra, có người đi vào. Thượng Quan Mật Nhi ngẳng đầu, là một bà cụ. Thượng Quan Mật Nhi sốt ruột, ả vừa định thu mắt, nhưng lúc này phía sau bà cụ lại có thêm Bịch Sữa Nhỏ, Tiểu Bì Bì tới! Ánh mắt Thượng Quan Mật Nhi lập tức bị Tiểu Bì Bì hấp dẫn, Tiểu Bì Bì phấn điêu ngọc trác, còn có một đôi mắt to sạch sẽ sáng rực, nhìn vô cùng non nớt, khiến người ta muốn xoa bóp. Vừa rồi Thượng Quan Mật Nhi đã thấy chính là thằng oắt biến thái của Mạc Tuân đã đẹp đến nghịch thiên, không nghĩ tới nơi đây lại gặp được một Bịch Sữa Nhỏ khác có giá trị nhan sắc siêu cao như thề. Tiểu Bì Bì vào thang máy, hai tay cậu đút trong túi quần, ngẳắng đôi mắt to nhìn Thượng Quan Mật Nhi, cười nói: “Hello.” Cậu đang nói với ả sao? Thượng Quan Mật Nhi nghỉ hoặc nhìn Tiểu Bì Bì: “Bạn nhỏ à, em đang nói chuyện với chị sao?” *“Hả?” Tiểu Bì Bì nghiêng cái đầu nhỏ, không gì sánh được chăm chú nhìn Thượng Quan Mật Nhi: “Cô(*)… không biết con?” (‘) Vì xưng hô của bên Trung chỉ có hai ngôi tương tự như l- You, nên mình thay xưng hô cho hợp nha. “Chúng ta quen biết sao? Em là ai?” Nghi hoặc trong mắt Thượng Quan Mật Nhi sâu hơn. Tiểu Bì Bì thầm nghĩ, không thích hợp, mẹ không thích hợp! Tiểu Bì Bì từ trên xuống dưới yên lành nhìn Thượng Quan Mật Nhi vài lần, đây là mặt của mẹ không sai, thế nhưng trừ khuôn mặt ra, người phụ nữ này điểm nào cũng không giống mẹt! Thượng Quan Mật Nhi đang quan sát Tiểu Bì Bì, ả cảm thấy Tiểu Bì Bì là lạ, nên ả liếc mắt với hai hộ vệ áo đen sau lưng, ý kia là bảo hộ vệ bắt Tiểu Bì Bì lại, đợi ả trở về thẩm vấn một phen rồi tính tiếp, nói chung bát luận kẻ nào có hành vi đáng nghi đều không thể buông tha.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 1308: Thượng Quan Mật Nhi vui vẻ giống như một đóa hoa. Nhưng một giây kế tiếp xảy ra chuyện bất ngờ, Mạc Tuân vươn bàn tay to trực tiếp đầy ả ra. Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng mở mắt ra, ả mờ mịt nhìn Mạc Tuân, anh dĩ nhiên cự tuyệt nụ hôn của ả: “Anh, bị sao vậy?” Mạc Tuân cũng không biết mình bị sao nữa, thân thể anh khẳng định không có khuyết điểm, vừa rồi trong phòng ngủ anh còn có ham muốn với tiểu nha hoàn kia, thế nhưng giờ khắc này ả hôn lên thật sự khiến anh khó thể chịu được. Đẩy ả ra, gần như là một loại bản năng. Trên mặt Mạc Tuân cũng không có biểu lộ ra cái gì, anh một tay đút trong túi quần: “Không bị gì cả, Mạc Thần Dịch đã trở về, chúng ta ra ngoài ăn cơm tối thôi!” Nói xong, Mạc Tuân liền đi đi ra ngoài. Anh đi rồi. Cứ như vậy đi. Thượng Quan Mật Nhi vô cùng thất vọng, vừa rồi ả thiếu chút nữa hôn được Mạc Tuân rồi, còn kém một chút như vậy! Mạc Tuân đưa Thượng Quan Mật Nhi trở về, Thượng Quan Mật Nhi đi thang máy lên lầu, lúc này ả nhìn Lê Hương thế nào đều cảm thấy không vừa mắt, nên trực tiếp bảo Lê Hương leo thang bộ. Lê Hương cũng không muốn theo Thượng Quan Mật Nhỉ lên lầu, cô thực sự leo thang bộ. Thượng Quan Mật Nhi mang theo mình hai hộ vệ áo đen vào thang máy, cửa thang máy vừa sắp đóng cửa, đột nhiên bị mở ra, có người đi vào. Thượng Quan Mật Nhi ngẳng đầu, là một bà cụ. Thượng Quan Mật Nhi sốt ruột, ả vừa định thu mắt, nhưng lúc này phía sau bà cụ lại có thêm Bịch Sữa Nhỏ, Tiểu Bì Bì tới! Ánh mắt Thượng Quan Mật Nhi lập tức bị Tiểu Bì Bì hấp dẫn, Tiểu Bì Bì phấn điêu ngọc trác, còn có một đôi mắt to sạch sẽ sáng rực, nhìn vô cùng non nớt, khiến người ta muốn xoa bóp. Vừa rồi Thượng Quan Mật Nhi đã thấy chính là thằng oắt biến thái của Mạc Tuân đã đẹp đến nghịch thiên, không nghĩ tới nơi đây lại gặp được một Bịch Sữa Nhỏ khác có giá trị nhan sắc siêu cao như thề. Tiểu Bì Bì vào thang máy, hai tay cậu đút trong túi quần, ngẳắng đôi mắt to nhìn Thượng Quan Mật Nhi, cười nói: “Hello.” Cậu đang nói với ả sao? Thượng Quan Mật Nhi nghỉ hoặc nhìn Tiểu Bì Bì: “Bạn nhỏ à, em đang nói chuyện với chị sao?” *“Hả?” Tiểu Bì Bì nghiêng cái đầu nhỏ, không gì sánh được chăm chú nhìn Thượng Quan Mật Nhi: “Cô(*)… không biết con?” (‘) Vì xưng hô của bên Trung chỉ có hai ngôi tương tự như l- You, nên mình thay xưng hô cho hợp nha. “Chúng ta quen biết sao? Em là ai?” Nghi hoặc trong mắt Thượng Quan Mật Nhi sâu hơn. Tiểu Bì Bì thầm nghĩ, không thích hợp, mẹ không thích hợp! Tiểu Bì Bì từ trên xuống dưới yên lành nhìn Thượng Quan Mật Nhi vài lần, đây là mặt của mẹ không sai, thế nhưng trừ khuôn mặt ra, người phụ nữ này điểm nào cũng không giống mẹt! Thượng Quan Mật Nhi đang quan sát Tiểu Bì Bì, ả cảm thấy Tiểu Bì Bì là lạ, nên ả liếc mắt với hai hộ vệ áo đen sau lưng, ý kia là bảo hộ vệ bắt Tiểu Bì Bì lại, đợi ả trở về thẩm vấn một phen rồi tính tiếp, nói chung bát luận kẻ nào có hành vi đáng nghi đều không thể buông tha.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 1308: Thượng Quan Mật Nhi vui vẻ giống như một đóa hoa. Nhưng một giây kế tiếp xảy ra chuyện bất ngờ, Mạc Tuân vươn bàn tay to trực tiếp đầy ả ra. Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng mở mắt ra, ả mờ mịt nhìn Mạc Tuân, anh dĩ nhiên cự tuyệt nụ hôn của ả: “Anh, bị sao vậy?” Mạc Tuân cũng không biết mình bị sao nữa, thân thể anh khẳng định không có khuyết điểm, vừa rồi trong phòng ngủ anh còn có ham muốn với tiểu nha hoàn kia, thế nhưng giờ khắc này ả hôn lên thật sự khiến anh khó thể chịu được. Đẩy ả ra, gần như là một loại bản năng. Trên mặt Mạc Tuân cũng không có biểu lộ ra cái gì, anh một tay đút trong túi quần: “Không bị gì cả, Mạc Thần Dịch đã trở về, chúng ta ra ngoài ăn cơm tối thôi!” Nói xong, Mạc Tuân liền đi đi ra ngoài. Anh đi rồi. Cứ như vậy đi. Thượng Quan Mật Nhi vô cùng thất vọng, vừa rồi ả thiếu chút nữa hôn được Mạc Tuân rồi, còn kém một chút như vậy! Mạc Tuân đưa Thượng Quan Mật Nhi trở về, Thượng Quan Mật Nhi đi thang máy lên lầu, lúc này ả nhìn Lê Hương thế nào đều cảm thấy không vừa mắt, nên trực tiếp bảo Lê Hương leo thang bộ. Lê Hương cũng không muốn theo Thượng Quan Mật Nhỉ lên lầu, cô thực sự leo thang bộ. Thượng Quan Mật Nhi mang theo mình hai hộ vệ áo đen vào thang máy, cửa thang máy vừa sắp đóng cửa, đột nhiên bị mở ra, có người đi vào. Thượng Quan Mật Nhi ngẳng đầu, là một bà cụ. Thượng Quan Mật Nhi sốt ruột, ả vừa định thu mắt, nhưng lúc này phía sau bà cụ lại có thêm Bịch Sữa Nhỏ, Tiểu Bì Bì tới! Ánh mắt Thượng Quan Mật Nhi lập tức bị Tiểu Bì Bì hấp dẫn, Tiểu Bì Bì phấn điêu ngọc trác, còn có một đôi mắt to sạch sẽ sáng rực, nhìn vô cùng non nớt, khiến người ta muốn xoa bóp. Vừa rồi Thượng Quan Mật Nhi đã thấy chính là thằng oắt biến thái của Mạc Tuân đã đẹp đến nghịch thiên, không nghĩ tới nơi đây lại gặp được một Bịch Sữa Nhỏ khác có giá trị nhan sắc siêu cao như thề. Tiểu Bì Bì vào thang máy, hai tay cậu đút trong túi quần, ngẳắng đôi mắt to nhìn Thượng Quan Mật Nhi, cười nói: “Hello.” Cậu đang nói với ả sao? Thượng Quan Mật Nhi nghỉ hoặc nhìn Tiểu Bì Bì: “Bạn nhỏ à, em đang nói chuyện với chị sao?” *“Hả?” Tiểu Bì Bì nghiêng cái đầu nhỏ, không gì sánh được chăm chú nhìn Thượng Quan Mật Nhi: “Cô(*)… không biết con?” (‘) Vì xưng hô của bên Trung chỉ có hai ngôi tương tự như l- You, nên mình thay xưng hô cho hợp nha. “Chúng ta quen biết sao? Em là ai?” Nghi hoặc trong mắt Thượng Quan Mật Nhi sâu hơn. Tiểu Bì Bì thầm nghĩ, không thích hợp, mẹ không thích hợp! Tiểu Bì Bì từ trên xuống dưới yên lành nhìn Thượng Quan Mật Nhi vài lần, đây là mặt của mẹ không sai, thế nhưng trừ khuôn mặt ra, người phụ nữ này điểm nào cũng không giống mẹt! Thượng Quan Mật Nhi đang quan sát Tiểu Bì Bì, ả cảm thấy Tiểu Bì Bì là lạ, nên ả liếc mắt với hai hộ vệ áo đen sau lưng, ý kia là bảo hộ vệ bắt Tiểu Bì Bì lại, đợi ả trở về thẩm vấn một phen rồi tính tiếp, nói chung bát luận kẻ nào có hành vi đáng nghi đều không thể buông tha.