Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 1599
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 1600:Ngay những lúc đó, ông phảng phát thấy được tình yêu của bà đối với ông ở trên gương mặt ấy.vietwriter.vn“Anh Lạc, đừng giãy giụa nữa, anh cho tới bây giờ không có ý định buông em, em biết, em cũng chạy không thoát, huống chi, chúng ta đã có con.”“Con?”“Đúng vậy, Anh Lạc, em còn không biết sao, em mang thai rồi, trong bụng của em có con của chúng ta.” Ánh mắt Mạc Từ Tước rơi trên bụng bà.Liễu Anh Lạc chau mày: “Mạc Từ Tước, không biết tại sao anh có thể có hiểu làm lớn như vậy, tôi không có khả năng mang thai, tôi không mang thai.”vietwriter.vnMạc Từ Tước cảm thấy bà là trong chốc lát khó có thẻ tiếp thu, hiện tại bà là phụ nữ có thai, dù cho bà ầm ï thế nào ông cũng phải dỗ bà: “Anh Lạc, anh muốn em sinh đứa bé này ra, em vốn là thiếu anh một đứa bé.”Liễu Anh Lạc biết ông đang nói cái gì, năm đó bà có thai lần thứ hai, là con gái, ông vẫn cho là đó là của Tô Thành.Sau đó con gái mắt đi, ông vẫn để cho bà thụ thai, muốn bà sinh cho ông thêm một đứa, ông nói đây là bà nợ ông.Bà chịu không nổi, đêm ngày rời đi đó bà cầm kéo đâm ông, cũng thừa dịp loạn đứng trên đài cao phòng Kiều, trực tiếp nhảy xuống.Bà chưa từng thấy qua đứa con kia, lúc đó bà tự tay mỏ bụng, đau đến toàn thân run run, con mới vừa lấy ra đã bị ông đoạt đi rồi, dù cho bà cầu xin thế nào, ông đều không chịu để cho bà liếc mắt nhìn con bà.Đứa con kia chết, Liễu Chiêu Đệ nói đứa con kia bị ông vô tình ném vào trong thùng rác.Nhớ tới đứa con kia, nét đỏ ửng trên mặt Liễu Anh Lạc toàn bộ lui xuống, trở nên tái nhọt, hổ thẹn, tự trách, thống khổ to lớn tràn vào tim, khiến cả trái tim bà đau đớn.Liễu Anh Lạc cuộn tròn ngón tay, sau đó ngẳng đầu nhìn ông: “Mạc Từ Tước, đứa con gái năm đó của tôi đâu, anh đưa nó đi đâu?”Nhắc tới đề tài này, Mạc Từ Tước mím đôi môi mỏng, ông nhớ tới năm đó bà cũng không biết nghe ai nói, nói ông vứt con trong thùng rác, đoạn thời gian đó trạng thái tinh thần bà đặc biệt kém, cả người hoảng loạn, ban đêm ông thức dậy, phát hiện bà không ngủ trong lòng ông, ông mở: đèn, phát hiện bà cuộn lại trong góc phòng, ở đó lật tìm thùng rác.Bà đang tìm đứa con kia.Mạc Từ Tước chắc chắn sẽ không nói cho bà biết, kỳ thực năm đó bà sinh căn bản cũng không phải là con gái, mà là con trai Mạc Tử Tiễn, cái này là nghiêm phạt với bà.Cho dù có một ngày bà và Mạc Tử Tiễn gặp nhau, ông cũng muốn hai mẹ con bọn họ không hề quen biết.“Liễu Anh Lạc, em nhất định phải bàn chuyện này với anh sao, em biết rõ sẽ chọc anh tức giận, anh tức lên cũng chẳng chút nào tốt đối với em.”Sắc mặt Liễu Anh Lạc rất tái nhọt, bà lạnh lùng nhìn Mạc Từ Tước trước mặt: “Vậy chúng ta liền nói một chút chuyện tôi mang thai đi! Tôi không mang thai, không tin anh có thể tìm bác sĩ qua đây làm kiểm tra cho tôi.”Mạc Từ Tước chau mi tâm lại, sắc mặt trở nên âm u: “Liễu Anh Lạc, để em có bầu con anh lại làm em khó chịu đến thế sao?”“Là ai nói cho anh biết tôi mang thai?” Liễu Anh Lạc hỏi.Mạc Từ Tước phát động đôi môi mỏng: “Lê Hương nói.”Lê Hương?Liễu Anh Lạc đột nhiên hiểu ra toàn bộ, bà biết Lê Hương rốt cuộc đã gạt bà chuyện gì: “Mạc Từ Tước, Lê Hương vì đưa lừa anh đến Đề Đô, nên mới đùa với anh mà thôi, tôi không mang thai, máy ngày trước Lê Hương mới vừa bắt mạch cho tôi, Lê Hương nói tôi nhiễm lạnh ban đêm nên chán ăn, Lê Hương mới kê cho tôi thuốc rồi, tôi vẫn luôn dùng, hiện tại đã tốt hơn nhiều, tôi vẫn câu nói kia, không tin anh có thể tìm bác sĩ làm kiểm tra cho tôi, có thai hay không thì biết liền.”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 1600:Ngay những lúc đó, ông phảng phát thấy được tình yêu của bà đối với ông ở trên gương mặt ấy.vietwriter.vn“Anh Lạc, đừng giãy giụa nữa, anh cho tới bây giờ không có ý định buông em, em biết, em cũng chạy không thoát, huống chi, chúng ta đã có con.”“Con?”“Đúng vậy, Anh Lạc, em còn không biết sao, em mang thai rồi, trong bụng của em có con của chúng ta.” Ánh mắt Mạc Từ Tước rơi trên bụng bà.Liễu Anh Lạc chau mày: “Mạc Từ Tước, không biết tại sao anh có thể có hiểu làm lớn như vậy, tôi không có khả năng mang thai, tôi không mang thai.”vietwriter.vnMạc Từ Tước cảm thấy bà là trong chốc lát khó có thẻ tiếp thu, hiện tại bà là phụ nữ có thai, dù cho bà ầm ï thế nào ông cũng phải dỗ bà: “Anh Lạc, anh muốn em sinh đứa bé này ra, em vốn là thiếu anh một đứa bé.”Liễu Anh Lạc biết ông đang nói cái gì, năm đó bà có thai lần thứ hai, là con gái, ông vẫn cho là đó là của Tô Thành.Sau đó con gái mắt đi, ông vẫn để cho bà thụ thai, muốn bà sinh cho ông thêm một đứa, ông nói đây là bà nợ ông.Bà chịu không nổi, đêm ngày rời đi đó bà cầm kéo đâm ông, cũng thừa dịp loạn đứng trên đài cao phòng Kiều, trực tiếp nhảy xuống.Bà chưa từng thấy qua đứa con kia, lúc đó bà tự tay mỏ bụng, đau đến toàn thân run run, con mới vừa lấy ra đã bị ông đoạt đi rồi, dù cho bà cầu xin thế nào, ông đều không chịu để cho bà liếc mắt nhìn con bà.Đứa con kia chết, Liễu Chiêu Đệ nói đứa con kia bị ông vô tình ném vào trong thùng rác.Nhớ tới đứa con kia, nét đỏ ửng trên mặt Liễu Anh Lạc toàn bộ lui xuống, trở nên tái nhọt, hổ thẹn, tự trách, thống khổ to lớn tràn vào tim, khiến cả trái tim bà đau đớn.Liễu Anh Lạc cuộn tròn ngón tay, sau đó ngẳng đầu nhìn ông: “Mạc Từ Tước, đứa con gái năm đó của tôi đâu, anh đưa nó đi đâu?”Nhắc tới đề tài này, Mạc Từ Tước mím đôi môi mỏng, ông nhớ tới năm đó bà cũng không biết nghe ai nói, nói ông vứt con trong thùng rác, đoạn thời gian đó trạng thái tinh thần bà đặc biệt kém, cả người hoảng loạn, ban đêm ông thức dậy, phát hiện bà không ngủ trong lòng ông, ông mở: đèn, phát hiện bà cuộn lại trong góc phòng, ở đó lật tìm thùng rác.Bà đang tìm đứa con kia.Mạc Từ Tước chắc chắn sẽ không nói cho bà biết, kỳ thực năm đó bà sinh căn bản cũng không phải là con gái, mà là con trai Mạc Tử Tiễn, cái này là nghiêm phạt với bà.Cho dù có một ngày bà và Mạc Tử Tiễn gặp nhau, ông cũng muốn hai mẹ con bọn họ không hề quen biết.“Liễu Anh Lạc, em nhất định phải bàn chuyện này với anh sao, em biết rõ sẽ chọc anh tức giận, anh tức lên cũng chẳng chút nào tốt đối với em.”Sắc mặt Liễu Anh Lạc rất tái nhọt, bà lạnh lùng nhìn Mạc Từ Tước trước mặt: “Vậy chúng ta liền nói một chút chuyện tôi mang thai đi! Tôi không mang thai, không tin anh có thể tìm bác sĩ qua đây làm kiểm tra cho tôi.”Mạc Từ Tước chau mi tâm lại, sắc mặt trở nên âm u: “Liễu Anh Lạc, để em có bầu con anh lại làm em khó chịu đến thế sao?”“Là ai nói cho anh biết tôi mang thai?” Liễu Anh Lạc hỏi.Mạc Từ Tước phát động đôi môi mỏng: “Lê Hương nói.”Lê Hương?Liễu Anh Lạc đột nhiên hiểu ra toàn bộ, bà biết Lê Hương rốt cuộc đã gạt bà chuyện gì: “Mạc Từ Tước, Lê Hương vì đưa lừa anh đến Đề Đô, nên mới đùa với anh mà thôi, tôi không mang thai, máy ngày trước Lê Hương mới vừa bắt mạch cho tôi, Lê Hương nói tôi nhiễm lạnh ban đêm nên chán ăn, Lê Hương mới kê cho tôi thuốc rồi, tôi vẫn luôn dùng, hiện tại đã tốt hơn nhiều, tôi vẫn câu nói kia, không tin anh có thể tìm bác sĩ làm kiểm tra cho tôi, có thai hay không thì biết liền.”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 1600:Ngay những lúc đó, ông phảng phát thấy được tình yêu của bà đối với ông ở trên gương mặt ấy.vietwriter.vn“Anh Lạc, đừng giãy giụa nữa, anh cho tới bây giờ không có ý định buông em, em biết, em cũng chạy không thoát, huống chi, chúng ta đã có con.”“Con?”“Đúng vậy, Anh Lạc, em còn không biết sao, em mang thai rồi, trong bụng của em có con của chúng ta.” Ánh mắt Mạc Từ Tước rơi trên bụng bà.Liễu Anh Lạc chau mày: “Mạc Từ Tước, không biết tại sao anh có thể có hiểu làm lớn như vậy, tôi không có khả năng mang thai, tôi không mang thai.”vietwriter.vnMạc Từ Tước cảm thấy bà là trong chốc lát khó có thẻ tiếp thu, hiện tại bà là phụ nữ có thai, dù cho bà ầm ï thế nào ông cũng phải dỗ bà: “Anh Lạc, anh muốn em sinh đứa bé này ra, em vốn là thiếu anh một đứa bé.”Liễu Anh Lạc biết ông đang nói cái gì, năm đó bà có thai lần thứ hai, là con gái, ông vẫn cho là đó là của Tô Thành.Sau đó con gái mắt đi, ông vẫn để cho bà thụ thai, muốn bà sinh cho ông thêm một đứa, ông nói đây là bà nợ ông.Bà chịu không nổi, đêm ngày rời đi đó bà cầm kéo đâm ông, cũng thừa dịp loạn đứng trên đài cao phòng Kiều, trực tiếp nhảy xuống.Bà chưa từng thấy qua đứa con kia, lúc đó bà tự tay mỏ bụng, đau đến toàn thân run run, con mới vừa lấy ra đã bị ông đoạt đi rồi, dù cho bà cầu xin thế nào, ông đều không chịu để cho bà liếc mắt nhìn con bà.Đứa con kia chết, Liễu Chiêu Đệ nói đứa con kia bị ông vô tình ném vào trong thùng rác.Nhớ tới đứa con kia, nét đỏ ửng trên mặt Liễu Anh Lạc toàn bộ lui xuống, trở nên tái nhọt, hổ thẹn, tự trách, thống khổ to lớn tràn vào tim, khiến cả trái tim bà đau đớn.Liễu Anh Lạc cuộn tròn ngón tay, sau đó ngẳng đầu nhìn ông: “Mạc Từ Tước, đứa con gái năm đó của tôi đâu, anh đưa nó đi đâu?”Nhắc tới đề tài này, Mạc Từ Tước mím đôi môi mỏng, ông nhớ tới năm đó bà cũng không biết nghe ai nói, nói ông vứt con trong thùng rác, đoạn thời gian đó trạng thái tinh thần bà đặc biệt kém, cả người hoảng loạn, ban đêm ông thức dậy, phát hiện bà không ngủ trong lòng ông, ông mở: đèn, phát hiện bà cuộn lại trong góc phòng, ở đó lật tìm thùng rác.Bà đang tìm đứa con kia.Mạc Từ Tước chắc chắn sẽ không nói cho bà biết, kỳ thực năm đó bà sinh căn bản cũng không phải là con gái, mà là con trai Mạc Tử Tiễn, cái này là nghiêm phạt với bà.Cho dù có một ngày bà và Mạc Tử Tiễn gặp nhau, ông cũng muốn hai mẹ con bọn họ không hề quen biết.“Liễu Anh Lạc, em nhất định phải bàn chuyện này với anh sao, em biết rõ sẽ chọc anh tức giận, anh tức lên cũng chẳng chút nào tốt đối với em.”Sắc mặt Liễu Anh Lạc rất tái nhọt, bà lạnh lùng nhìn Mạc Từ Tước trước mặt: “Vậy chúng ta liền nói một chút chuyện tôi mang thai đi! Tôi không mang thai, không tin anh có thể tìm bác sĩ qua đây làm kiểm tra cho tôi.”Mạc Từ Tước chau mi tâm lại, sắc mặt trở nên âm u: “Liễu Anh Lạc, để em có bầu con anh lại làm em khó chịu đến thế sao?”“Là ai nói cho anh biết tôi mang thai?” Liễu Anh Lạc hỏi.Mạc Từ Tước phát động đôi môi mỏng: “Lê Hương nói.”Lê Hương?Liễu Anh Lạc đột nhiên hiểu ra toàn bộ, bà biết Lê Hương rốt cuộc đã gạt bà chuyện gì: “Mạc Từ Tước, Lê Hương vì đưa lừa anh đến Đề Đô, nên mới đùa với anh mà thôi, tôi không mang thai, máy ngày trước Lê Hương mới vừa bắt mạch cho tôi, Lê Hương nói tôi nhiễm lạnh ban đêm nên chán ăn, Lê Hương mới kê cho tôi thuốc rồi, tôi vẫn luôn dùng, hiện tại đã tốt hơn nhiều, tôi vẫn câu nói kia, không tin anh có thể tìm bác sĩ làm kiểm tra cho tôi, có thai hay không thì biết liền.”