Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 2026
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2026: Cố Dạ Cần hỏi ngược một câu: “Không thì?” Diệp Linh không nói tiếp. Cố Dạ Cần vươn tay vỗ vỗ bắp đùi của mình: “Ngồi lên.” Diệp Linh chần chờ vài giây, sau đó đứng dậy, ngồi trên đùi anh. “Ngồi kiểu gì đấy?” Cố Dạ Gần nhíu mày nhìn cô ngồi khép chân lại: “Tách chân ra, dạng chân đi, Diệp Linh, anh hiện tại không phải là anh trai của em nữa rôi, anh là người đàn ông của em.” “..” Diệp Linh nhìn anh bá đạo, sau đó tách chân, ngồi trên chiếc đùi bền chắc của anh, còn vươn hai tay ôm lấy cổ của anh: “Cố tổng, em hiện tại không muốn sống chung với anh.” Cố Dạ Cẩn ôm cô, môi mỏng rơi trên khuôn mặt nhỏ đáng yêu của cô bắt đầu hôn: “Chuyện sống chung là anh thông báo cho em, chứ không phải trưng cầu ý kiến của em.” “Nhưng là, em còn phải quay phim, sẽ ở trong đoàn phim, không tiện…” “Em ở trong đoàn phim anh phải đi tìm em.” Cố Dạ Cần hôn lên môi cô. Diệp Linh biết anh bá đạo, anh muốn sông chung thì nhât định phải sông chung. Lúc này Cố Dạ Cần cầm tay cô, dắt đến rồi túi quần mình: “Thò tay vào đi, xem bên trong có gì?” Cái gì a? Diệp Linh thò tay vào trong túi quần anh, rất nhanh đã móc ra một vật nho nhỏ. Cô nhìn vật nhỏ kia, phía trên toàn là tiếng Anh, dịch ra là — dầu bôi trơn. Hàng mi như lông vũ của Diệp Linh run lên, cô nên hiểu đều hiểu, anh vậy mà lại mua cái này. “Đây là cái gì?” Diệp Linh nâng đôi mắt yêu mị lên vô cùng vô tội nhìn anh, giả vờ không hiểu. Ánh mắt tối đen nóng bỏng Cố Dạ Cần nhìn cô chằm chằm, sau đó nhếch môi: “Không hiểu?” “Không hiểu.” Diệp Linh lắc đầu. “Vậy cũng được, để đó trước.” Cố Dạ Cần đặt vật nhỏ kia dưới gối mình. Ngón tay Diệp Linh cuộn lại, kéo đầu vai áo sơmi anh, anh từng bước ép sát, không cho cô có một chút xíu phản kháng cùng lùi bước. “Diệp Linh, chuyện Sử tổng đã xử lý gần xong rồi, chỗ ông nội anh rất nhanh cũng có thể giải quyết, anh vẫn đang làm chuyện của chính anh, em cũng biêt, em, anh chắc chăn muôn, anh cũng không phải ăn chay, em phải cho chính người đàn ông của em sung sướng, hiểu chưa?” Anh nói, chuyện Sử tổng giải quyết sắp xong rồi, chỗ lão gia tử cũng không phải vấn đề… Diệp Linh thõng mi xuống, Hoa tỷ đã từng nói, đàn ông là dùng để đánh thiên hạ, phụ nữ là dùng để thu phục đàn ông, cuộc báo thù này, cô cuối cùng vẫn phải lấy anh làm con dao của mình, tồn thương tất cả người thân của anh. Có lẽ là do áy náy! Diệp Linh cảm giác mình sẽ đối tốt với anh một chút. “Đã biết.” Diệp Linh giơ hai tay lên vuốt ve gương mặt anh tuấn ấy, sau đó nhẹ nhàng hôn lên môi anh. Bàn tay to của Cố Dạ Cần đặt trên vòng eo nhỏ của cô đây vê phía sau một cái, hai người cùng ngã vào trong giường lớn mềm mại, Diệp Linh ngoan ngoãn ghé vào lồng ngực to lớn của anh, ngây ngô chủ động hôn anh. Không biết qua bao lâu, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa “cốc cốc”. Hàng mi Diệp Linh run lên, kết thúc nụ hôn này, cô không biết hai người hôn đã bao lâu, môi lưỡi cô đều tê cả rồi. “Tiên sinh, cơm tối đã xong rồi.” Người làm nữ ở ngoài cửa nói.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2026: Cố Dạ Cần hỏi ngược một câu: “Không thì?” Diệp Linh không nói tiếp. Cố Dạ Cần vươn tay vỗ vỗ bắp đùi của mình: “Ngồi lên.” Diệp Linh chần chờ vài giây, sau đó đứng dậy, ngồi trên đùi anh. “Ngồi kiểu gì đấy?” Cố Dạ Gần nhíu mày nhìn cô ngồi khép chân lại: “Tách chân ra, dạng chân đi, Diệp Linh, anh hiện tại không phải là anh trai của em nữa rôi, anh là người đàn ông của em.” “..” Diệp Linh nhìn anh bá đạo, sau đó tách chân, ngồi trên chiếc đùi bền chắc của anh, còn vươn hai tay ôm lấy cổ của anh: “Cố tổng, em hiện tại không muốn sống chung với anh.” Cố Dạ Cẩn ôm cô, môi mỏng rơi trên khuôn mặt nhỏ đáng yêu của cô bắt đầu hôn: “Chuyện sống chung là anh thông báo cho em, chứ không phải trưng cầu ý kiến của em.” “Nhưng là, em còn phải quay phim, sẽ ở trong đoàn phim, không tiện…” “Em ở trong đoàn phim anh phải đi tìm em.” Cố Dạ Cần hôn lên môi cô. Diệp Linh biết anh bá đạo, anh muốn sông chung thì nhât định phải sông chung. Lúc này Cố Dạ Cần cầm tay cô, dắt đến rồi túi quần mình: “Thò tay vào đi, xem bên trong có gì?” Cái gì a? Diệp Linh thò tay vào trong túi quần anh, rất nhanh đã móc ra một vật nho nhỏ. Cô nhìn vật nhỏ kia, phía trên toàn là tiếng Anh, dịch ra là — dầu bôi trơn. Hàng mi như lông vũ của Diệp Linh run lên, cô nên hiểu đều hiểu, anh vậy mà lại mua cái này. “Đây là cái gì?” Diệp Linh nâng đôi mắt yêu mị lên vô cùng vô tội nhìn anh, giả vờ không hiểu. Ánh mắt tối đen nóng bỏng Cố Dạ Cần nhìn cô chằm chằm, sau đó nhếch môi: “Không hiểu?” “Không hiểu.” Diệp Linh lắc đầu. “Vậy cũng được, để đó trước.” Cố Dạ Cần đặt vật nhỏ kia dưới gối mình. Ngón tay Diệp Linh cuộn lại, kéo đầu vai áo sơmi anh, anh từng bước ép sát, không cho cô có một chút xíu phản kháng cùng lùi bước. “Diệp Linh, chuyện Sử tổng đã xử lý gần xong rồi, chỗ ông nội anh rất nhanh cũng có thể giải quyết, anh vẫn đang làm chuyện của chính anh, em cũng biêt, em, anh chắc chăn muôn, anh cũng không phải ăn chay, em phải cho chính người đàn ông của em sung sướng, hiểu chưa?” Anh nói, chuyện Sử tổng giải quyết sắp xong rồi, chỗ lão gia tử cũng không phải vấn đề… Diệp Linh thõng mi xuống, Hoa tỷ đã từng nói, đàn ông là dùng để đánh thiên hạ, phụ nữ là dùng để thu phục đàn ông, cuộc báo thù này, cô cuối cùng vẫn phải lấy anh làm con dao của mình, tồn thương tất cả người thân của anh. Có lẽ là do áy náy! Diệp Linh cảm giác mình sẽ đối tốt với anh một chút. “Đã biết.” Diệp Linh giơ hai tay lên vuốt ve gương mặt anh tuấn ấy, sau đó nhẹ nhàng hôn lên môi anh. Bàn tay to của Cố Dạ Cần đặt trên vòng eo nhỏ của cô đây vê phía sau một cái, hai người cùng ngã vào trong giường lớn mềm mại, Diệp Linh ngoan ngoãn ghé vào lồng ngực to lớn của anh, ngây ngô chủ động hôn anh. Không biết qua bao lâu, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa “cốc cốc”. Hàng mi Diệp Linh run lên, kết thúc nụ hôn này, cô không biết hai người hôn đã bao lâu, môi lưỡi cô đều tê cả rồi. “Tiên sinh, cơm tối đã xong rồi.” Người làm nữ ở ngoài cửa nói.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2026: Cố Dạ Cần hỏi ngược một câu: “Không thì?” Diệp Linh không nói tiếp. Cố Dạ Cần vươn tay vỗ vỗ bắp đùi của mình: “Ngồi lên.” Diệp Linh chần chờ vài giây, sau đó đứng dậy, ngồi trên đùi anh. “Ngồi kiểu gì đấy?” Cố Dạ Gần nhíu mày nhìn cô ngồi khép chân lại: “Tách chân ra, dạng chân đi, Diệp Linh, anh hiện tại không phải là anh trai của em nữa rôi, anh là người đàn ông của em.” “..” Diệp Linh nhìn anh bá đạo, sau đó tách chân, ngồi trên chiếc đùi bền chắc của anh, còn vươn hai tay ôm lấy cổ của anh: “Cố tổng, em hiện tại không muốn sống chung với anh.” Cố Dạ Cẩn ôm cô, môi mỏng rơi trên khuôn mặt nhỏ đáng yêu của cô bắt đầu hôn: “Chuyện sống chung là anh thông báo cho em, chứ không phải trưng cầu ý kiến của em.” “Nhưng là, em còn phải quay phim, sẽ ở trong đoàn phim, không tiện…” “Em ở trong đoàn phim anh phải đi tìm em.” Cố Dạ Cần hôn lên môi cô. Diệp Linh biết anh bá đạo, anh muốn sông chung thì nhât định phải sông chung. Lúc này Cố Dạ Cần cầm tay cô, dắt đến rồi túi quần mình: “Thò tay vào đi, xem bên trong có gì?” Cái gì a? Diệp Linh thò tay vào trong túi quần anh, rất nhanh đã móc ra một vật nho nhỏ. Cô nhìn vật nhỏ kia, phía trên toàn là tiếng Anh, dịch ra là — dầu bôi trơn. Hàng mi như lông vũ của Diệp Linh run lên, cô nên hiểu đều hiểu, anh vậy mà lại mua cái này. “Đây là cái gì?” Diệp Linh nâng đôi mắt yêu mị lên vô cùng vô tội nhìn anh, giả vờ không hiểu. Ánh mắt tối đen nóng bỏng Cố Dạ Cần nhìn cô chằm chằm, sau đó nhếch môi: “Không hiểu?” “Không hiểu.” Diệp Linh lắc đầu. “Vậy cũng được, để đó trước.” Cố Dạ Cần đặt vật nhỏ kia dưới gối mình. Ngón tay Diệp Linh cuộn lại, kéo đầu vai áo sơmi anh, anh từng bước ép sát, không cho cô có một chút xíu phản kháng cùng lùi bước. “Diệp Linh, chuyện Sử tổng đã xử lý gần xong rồi, chỗ ông nội anh rất nhanh cũng có thể giải quyết, anh vẫn đang làm chuyện của chính anh, em cũng biêt, em, anh chắc chăn muôn, anh cũng không phải ăn chay, em phải cho chính người đàn ông của em sung sướng, hiểu chưa?” Anh nói, chuyện Sử tổng giải quyết sắp xong rồi, chỗ lão gia tử cũng không phải vấn đề… Diệp Linh thõng mi xuống, Hoa tỷ đã từng nói, đàn ông là dùng để đánh thiên hạ, phụ nữ là dùng để thu phục đàn ông, cuộc báo thù này, cô cuối cùng vẫn phải lấy anh làm con dao của mình, tồn thương tất cả người thân của anh. Có lẽ là do áy náy! Diệp Linh cảm giác mình sẽ đối tốt với anh một chút. “Đã biết.” Diệp Linh giơ hai tay lên vuốt ve gương mặt anh tuấn ấy, sau đó nhẹ nhàng hôn lên môi anh. Bàn tay to của Cố Dạ Cần đặt trên vòng eo nhỏ của cô đây vê phía sau một cái, hai người cùng ngã vào trong giường lớn mềm mại, Diệp Linh ngoan ngoãn ghé vào lồng ngực to lớn của anh, ngây ngô chủ động hôn anh. Không biết qua bao lâu, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa “cốc cốc”. Hàng mi Diệp Linh run lên, kết thúc nụ hôn này, cô không biết hai người hôn đã bao lâu, môi lưỡi cô đều tê cả rồi. “Tiên sinh, cơm tối đã xong rồi.” Người làm nữ ở ngoài cửa nói.