Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 2101
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2101: “Cô ấy hiện tại là Cố thái thái của tôi.” Có Dạ Cần nói một câu. “…, Chủ… Chủ tịch, ngài có phải đã quên, hôn lễ không thành…” “Không sao, cô ấy rất nhanh sẽ là Cố thái thái của tôi.” Thư ký riêng nhìn chủ tịch nhà mình, anh ta nhìn không thấu chủ tịch mình bây giờ đang nghĩ cái gì. “Chủ tịch, chỗ bố ngài?” “Không cần phải để ý đến ông ta, việc ông ta làm, thì cứ để ông ta ở trong tù đi.” “Vậy dư luận bên ngoài?” “Cũng không cần để ý tới.” Thư ký riêng,… Được rồi. Lúc đầu đoàn đội quan hệ xã hội phòng nguy cơ kim bài của Có thị đã trận địa sẵn sàng đón quân địch, mắt mấy buổi tối suốt đêm chuẩn bị, thế nhưng vị chủ tịch đại nhân này nói – các người giải tán hết đi. “Chủ tịch…” “Cậu cũng trở vê đi.” “… Vâng, chủ tịch.” Thư ký riêng cáo từ. Hành lang bệnh viện buổi tối vắng vẻ, Cố Dạ Cần chán chường tựa lưng ra sau ghế, hai tay đút trong túi, thật lâu không động. Lúc này một chuỗi tiếng bước chân vang lên, đi tới trước mặt anh. Cố Dạ Cần câu môi: “Ông nội, ông đã đến rồi?” Trước mắt chính là Cố lão gia tử. Đôi mắt trầm đục của Cố lão gia tử nhìn Có Dạ Cẩn: “A Cần, con biết ta sẽ tới?” Cô Dạ Cân ngâng đâu, hai tay còn đút trong túi, đôi chân dài to lười biếng tùy ý duỗi về phía trước: “Nói đi, tai nạn xe của cha mẹ Diệp Linh có phải là nhóm ông làm hay không, còn có anh trai của cô ấy.” Cố lão gia tử gật đầu: “Đúng vậy.” “Ha.” Cố Dạ Cần không có bắt kỳ bất ngờ, anh cười một tiếng: “Thì ra là vậy, thật sự là các người hại Diệp gia cửa nát nhà tan… tôi thực sự quá buồn cười, tôi còn hận Diệp gia nhiều năm như vậy, tôi con mẹ nó còn tưởng rằng… Diệp Linh là Diệp gia đền cho tôi, thì ra, Diệp Linh là tôi trộm được.” Cố lão gia tử nhìn anh: “A Cần, con định làm gì?” Cô Dạ Cân từ trong túi lây ra một bao thuốc lá, anh rút một điều đặt trên môi mỏng, sau đó dùng bật lửa châm lửa. Ngọn lửa đỏ thắm nhảy múa, chiếu khuôn mặt tuấn tú kia lúc sáng lúc tối, anh không nhanh không chậm hút một hơi thuốc, sau đó chậm rãi phun khói ra: “Hiện tại chúng ta ở trên một cái thuyền, không phải sao?” Cố lão gia tử gật đầu, lão biết người cháu này chắc chắn sẽ không làm lão thất vọng. Kỳ thực chuyện Diệp gia Cố lão gia tử cũng không còn định lừa gạt Cố Dạ Cần, một khi Cố Dạ Cần đã biết, anh sẽ là lực lượng cường đại nhất hậu thuẫn bảo vệ Cô gia. “A Cần..” Cố lão gia tử muốn nói chuyện. “Tôi biết nên làm như thế nào, ông đi đi, tôi hiện tại không muốn thấy ông, các người.”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2101: “Cô ấy hiện tại là Cố thái thái của tôi.” Có Dạ Cần nói một câu. “…, Chủ… Chủ tịch, ngài có phải đã quên, hôn lễ không thành…” “Không sao, cô ấy rất nhanh sẽ là Cố thái thái của tôi.” Thư ký riêng nhìn chủ tịch nhà mình, anh ta nhìn không thấu chủ tịch mình bây giờ đang nghĩ cái gì. “Chủ tịch, chỗ bố ngài?” “Không cần phải để ý đến ông ta, việc ông ta làm, thì cứ để ông ta ở trong tù đi.” “Vậy dư luận bên ngoài?” “Cũng không cần để ý tới.” Thư ký riêng,… Được rồi. Lúc đầu đoàn đội quan hệ xã hội phòng nguy cơ kim bài của Có thị đã trận địa sẵn sàng đón quân địch, mắt mấy buổi tối suốt đêm chuẩn bị, thế nhưng vị chủ tịch đại nhân này nói – các người giải tán hết đi. “Chủ tịch…” “Cậu cũng trở vê đi.” “… Vâng, chủ tịch.” Thư ký riêng cáo từ. Hành lang bệnh viện buổi tối vắng vẻ, Cố Dạ Cần chán chường tựa lưng ra sau ghế, hai tay đút trong túi, thật lâu không động. Lúc này một chuỗi tiếng bước chân vang lên, đi tới trước mặt anh. Cố Dạ Cần câu môi: “Ông nội, ông đã đến rồi?” Trước mắt chính là Cố lão gia tử. Đôi mắt trầm đục của Cố lão gia tử nhìn Có Dạ Cẩn: “A Cần, con biết ta sẽ tới?” Cô Dạ Cân ngâng đâu, hai tay còn đút trong túi, đôi chân dài to lười biếng tùy ý duỗi về phía trước: “Nói đi, tai nạn xe của cha mẹ Diệp Linh có phải là nhóm ông làm hay không, còn có anh trai của cô ấy.” Cố lão gia tử gật đầu: “Đúng vậy.” “Ha.” Cố Dạ Cần không có bắt kỳ bất ngờ, anh cười một tiếng: “Thì ra là vậy, thật sự là các người hại Diệp gia cửa nát nhà tan… tôi thực sự quá buồn cười, tôi còn hận Diệp gia nhiều năm như vậy, tôi con mẹ nó còn tưởng rằng… Diệp Linh là Diệp gia đền cho tôi, thì ra, Diệp Linh là tôi trộm được.” Cố lão gia tử nhìn anh: “A Cần, con định làm gì?” Cô Dạ Cân từ trong túi lây ra một bao thuốc lá, anh rút một điều đặt trên môi mỏng, sau đó dùng bật lửa châm lửa. Ngọn lửa đỏ thắm nhảy múa, chiếu khuôn mặt tuấn tú kia lúc sáng lúc tối, anh không nhanh không chậm hút một hơi thuốc, sau đó chậm rãi phun khói ra: “Hiện tại chúng ta ở trên một cái thuyền, không phải sao?” Cố lão gia tử gật đầu, lão biết người cháu này chắc chắn sẽ không làm lão thất vọng. Kỳ thực chuyện Diệp gia Cố lão gia tử cũng không còn định lừa gạt Cố Dạ Cần, một khi Cố Dạ Cần đã biết, anh sẽ là lực lượng cường đại nhất hậu thuẫn bảo vệ Cô gia. “A Cần..” Cố lão gia tử muốn nói chuyện. “Tôi biết nên làm như thế nào, ông đi đi, tôi hiện tại không muốn thấy ông, các người.”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2101: “Cô ấy hiện tại là Cố thái thái của tôi.” Có Dạ Cần nói một câu. “…, Chủ… Chủ tịch, ngài có phải đã quên, hôn lễ không thành…” “Không sao, cô ấy rất nhanh sẽ là Cố thái thái của tôi.” Thư ký riêng nhìn chủ tịch nhà mình, anh ta nhìn không thấu chủ tịch mình bây giờ đang nghĩ cái gì. “Chủ tịch, chỗ bố ngài?” “Không cần phải để ý đến ông ta, việc ông ta làm, thì cứ để ông ta ở trong tù đi.” “Vậy dư luận bên ngoài?” “Cũng không cần để ý tới.” Thư ký riêng,… Được rồi. Lúc đầu đoàn đội quan hệ xã hội phòng nguy cơ kim bài của Có thị đã trận địa sẵn sàng đón quân địch, mắt mấy buổi tối suốt đêm chuẩn bị, thế nhưng vị chủ tịch đại nhân này nói – các người giải tán hết đi. “Chủ tịch…” “Cậu cũng trở vê đi.” “… Vâng, chủ tịch.” Thư ký riêng cáo từ. Hành lang bệnh viện buổi tối vắng vẻ, Cố Dạ Cần chán chường tựa lưng ra sau ghế, hai tay đút trong túi, thật lâu không động. Lúc này một chuỗi tiếng bước chân vang lên, đi tới trước mặt anh. Cố Dạ Cần câu môi: “Ông nội, ông đã đến rồi?” Trước mắt chính là Cố lão gia tử. Đôi mắt trầm đục của Cố lão gia tử nhìn Có Dạ Cẩn: “A Cần, con biết ta sẽ tới?” Cô Dạ Cân ngâng đâu, hai tay còn đút trong túi, đôi chân dài to lười biếng tùy ý duỗi về phía trước: “Nói đi, tai nạn xe của cha mẹ Diệp Linh có phải là nhóm ông làm hay không, còn có anh trai của cô ấy.” Cố lão gia tử gật đầu: “Đúng vậy.” “Ha.” Cố Dạ Cần không có bắt kỳ bất ngờ, anh cười một tiếng: “Thì ra là vậy, thật sự là các người hại Diệp gia cửa nát nhà tan… tôi thực sự quá buồn cười, tôi còn hận Diệp gia nhiều năm như vậy, tôi con mẹ nó còn tưởng rằng… Diệp Linh là Diệp gia đền cho tôi, thì ra, Diệp Linh là tôi trộm được.” Cố lão gia tử nhìn anh: “A Cần, con định làm gì?” Cô Dạ Cân từ trong túi lây ra một bao thuốc lá, anh rút một điều đặt trên môi mỏng, sau đó dùng bật lửa châm lửa. Ngọn lửa đỏ thắm nhảy múa, chiếu khuôn mặt tuấn tú kia lúc sáng lúc tối, anh không nhanh không chậm hút một hơi thuốc, sau đó chậm rãi phun khói ra: “Hiện tại chúng ta ở trên một cái thuyền, không phải sao?” Cố lão gia tử gật đầu, lão biết người cháu này chắc chắn sẽ không làm lão thất vọng. Kỳ thực chuyện Diệp gia Cố lão gia tử cũng không còn định lừa gạt Cố Dạ Cần, một khi Cố Dạ Cần đã biết, anh sẽ là lực lượng cường đại nhất hậu thuẫn bảo vệ Cô gia. “A Cần..” Cố lão gia tử muốn nói chuyện. “Tôi biết nên làm như thế nào, ông đi đi, tôi hiện tại không muốn thấy ông, các người.”