Tác giả:

Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…

Chương 2103

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2103: Hoa tỷ là người đại diện kim bài, Diệp Linh chính là cây rụng tiền chị giữ trong lòng bàn tay, xuất phát từ trách nhiệm nghề nghiệp, chị nên rửa não cho Diệp Linh, thế nhưng chị vào thời khắc này thấy được trên người Diệp Linh nồng nặc mệt mỏi và ý muốn đi, cô thực sự rât mệt mỏi. Hoa tỷ cười gật đầu: “Linh Linh, chị không thể đồng ý với em, song, chị có thể cho em nghỉ dài hạn, kỳ nghỉ này là vô kỳ hạn, em muốn đi nơi nào chơi thì đi nơi đó chơi, chờ em chơi đủ rồi, thì trở lại tìm chị, chúng ta còn cùng nhau trở xông xáo giải trí, thời gian kiếm tiền nó không vui sao?” Diệp Linh gật đầu: “Dạ.” Hoa tỷ rời khỏi biệt thự, chị gọi một cú điện thoại cho đạo diễn Vương, xác định chuyện ngày mai Diệp Linh sẽ bí mật đi làm trở lại. Cúp điện thoại, Hoa tỷ xuống cầu thang, rât nhanh chị thây được nơi góc tối hàng lang có một bóng người, là… Có Dạ Cần. Nơi đây không có ánh sáng, rất tối, Hoa tỷ đi lên trước xác nhận nhiều lần, thật sự là Cố Dạ Cần. Cố Dạ Cẩn tới. Cố Dạ Cần còn ăn mặc tây trang hợp thể màu đen, anh lặng lặng đứng trong góc hành lang, một tay đút trong túi quần, dáng người lười biếng tựa trên vách tường, tay kia cầm theo nửa đoạn thuốc đang hút dở. Bên chân anh đã rơi đầy mầu thuốc lá, không biết từ lúc nào đã tới, một mực ở đây hút thuốc. “Có… Cố tổng, sao anh lại tới đây, anh không phải ở trong bệnh viện sao?” Hoa tỷ hỏi. Thấy không rõ sắc mặt Cố Dạ Cần, chỉ thấy ngọn lửa màu đỏ tươi nhún nhảy trong tay anh, chậm rãi phun ra một làn khói, anh thấp giọng: “Linh Linh ngủ rồi?” “Ừ, mới vừa ngủ.” Cố Dạ Cẩn không nói gì thêm, bầu không khí tĩnh mịch. Hoa tỷ không chịu nổi đầu tiên, khí tràng của người đàn ông này khiến người ta thở không ra hơi, hơn nữa Hoa tỷ tự nhận mình bây giờ là người của Diệp Linh, không thê bỏ tín phản chủ, cho nên chị nói: “Cố tổng, không có chuyện tôi đi trước.” “Ừ.” Cố Dạ Cần nhàn nhạt lên tiếng. Hoa tỷ nhanh chóng đi. Đi tới chỗ khúc cua, Hoa tỷ quay đầu nhìn Cố Dạ Cẩn, người đàn ông vẫn duy trì tư thế đó hút thuốc, không hề động, cũng không định vào biệt thự, anh dường như chỉ là đến nhìn một chút. Diệp Linh bí mật quay trở lại, toàn bộ đoàn phim đã làm các biện pháp bảo mật và các an ninh rất tốt, giọt nước cũng không lọt. “Diệp Linh, chuân bị xong chữa?” Đạo diễn Vương hỏi Diệp Linh đang nghiên cứu kịch bản. Diệp Linh gật đầu: “Được rồi.” Cảnh này là của Diệp Linh và Dương Tân, đạo diễn Vương chính thức hô: “Actionl” Dương Tân vươn tay nắm đầu vai Diệp Linh: “An Sinh, anh được tin, chiến tranh sắp đánh đến rồi, em đi với anh đi, anh mang em cùng rời khỏi nơi đây!” Diệp Linh lắc đầu: “Không thể, em…em…” Diệp Linh đột nhiên quên thoại.

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2103: Hoa tỷ là người đại diện kim bài, Diệp Linh chính là cây rụng tiền chị giữ trong lòng bàn tay, xuất phát từ trách nhiệm nghề nghiệp, chị nên rửa não cho Diệp Linh, thế nhưng chị vào thời khắc này thấy được trên người Diệp Linh nồng nặc mệt mỏi và ý muốn đi, cô thực sự rât mệt mỏi. Hoa tỷ cười gật đầu: “Linh Linh, chị không thể đồng ý với em, song, chị có thể cho em nghỉ dài hạn, kỳ nghỉ này là vô kỳ hạn, em muốn đi nơi nào chơi thì đi nơi đó chơi, chờ em chơi đủ rồi, thì trở lại tìm chị, chúng ta còn cùng nhau trở xông xáo giải trí, thời gian kiếm tiền nó không vui sao?” Diệp Linh gật đầu: “Dạ.” Hoa tỷ rời khỏi biệt thự, chị gọi một cú điện thoại cho đạo diễn Vương, xác định chuyện ngày mai Diệp Linh sẽ bí mật đi làm trở lại. Cúp điện thoại, Hoa tỷ xuống cầu thang, rât nhanh chị thây được nơi góc tối hàng lang có một bóng người, là… Có Dạ Cần. Nơi đây không có ánh sáng, rất tối, Hoa tỷ đi lên trước xác nhận nhiều lần, thật sự là Cố Dạ Cần. Cố Dạ Cẩn tới. Cố Dạ Cần còn ăn mặc tây trang hợp thể màu đen, anh lặng lặng đứng trong góc hành lang, một tay đút trong túi quần, dáng người lười biếng tựa trên vách tường, tay kia cầm theo nửa đoạn thuốc đang hút dở. Bên chân anh đã rơi đầy mầu thuốc lá, không biết từ lúc nào đã tới, một mực ở đây hút thuốc. “Có… Cố tổng, sao anh lại tới đây, anh không phải ở trong bệnh viện sao?” Hoa tỷ hỏi. Thấy không rõ sắc mặt Cố Dạ Cần, chỉ thấy ngọn lửa màu đỏ tươi nhún nhảy trong tay anh, chậm rãi phun ra một làn khói, anh thấp giọng: “Linh Linh ngủ rồi?” “Ừ, mới vừa ngủ.” Cố Dạ Cẩn không nói gì thêm, bầu không khí tĩnh mịch. Hoa tỷ không chịu nổi đầu tiên, khí tràng của người đàn ông này khiến người ta thở không ra hơi, hơn nữa Hoa tỷ tự nhận mình bây giờ là người của Diệp Linh, không thê bỏ tín phản chủ, cho nên chị nói: “Cố tổng, không có chuyện tôi đi trước.” “Ừ.” Cố Dạ Cần nhàn nhạt lên tiếng. Hoa tỷ nhanh chóng đi. Đi tới chỗ khúc cua, Hoa tỷ quay đầu nhìn Cố Dạ Cẩn, người đàn ông vẫn duy trì tư thế đó hút thuốc, không hề động, cũng không định vào biệt thự, anh dường như chỉ là đến nhìn một chút. Diệp Linh bí mật quay trở lại, toàn bộ đoàn phim đã làm các biện pháp bảo mật và các an ninh rất tốt, giọt nước cũng không lọt. “Diệp Linh, chuân bị xong chữa?” Đạo diễn Vương hỏi Diệp Linh đang nghiên cứu kịch bản. Diệp Linh gật đầu: “Được rồi.” Cảnh này là của Diệp Linh và Dương Tân, đạo diễn Vương chính thức hô: “Actionl” Dương Tân vươn tay nắm đầu vai Diệp Linh: “An Sinh, anh được tin, chiến tranh sắp đánh đến rồi, em đi với anh đi, anh mang em cùng rời khỏi nơi đây!” Diệp Linh lắc đầu: “Không thể, em…em…” Diệp Linh đột nhiên quên thoại.

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2103: Hoa tỷ là người đại diện kim bài, Diệp Linh chính là cây rụng tiền chị giữ trong lòng bàn tay, xuất phát từ trách nhiệm nghề nghiệp, chị nên rửa não cho Diệp Linh, thế nhưng chị vào thời khắc này thấy được trên người Diệp Linh nồng nặc mệt mỏi và ý muốn đi, cô thực sự rât mệt mỏi. Hoa tỷ cười gật đầu: “Linh Linh, chị không thể đồng ý với em, song, chị có thể cho em nghỉ dài hạn, kỳ nghỉ này là vô kỳ hạn, em muốn đi nơi nào chơi thì đi nơi đó chơi, chờ em chơi đủ rồi, thì trở lại tìm chị, chúng ta còn cùng nhau trở xông xáo giải trí, thời gian kiếm tiền nó không vui sao?” Diệp Linh gật đầu: “Dạ.” Hoa tỷ rời khỏi biệt thự, chị gọi một cú điện thoại cho đạo diễn Vương, xác định chuyện ngày mai Diệp Linh sẽ bí mật đi làm trở lại. Cúp điện thoại, Hoa tỷ xuống cầu thang, rât nhanh chị thây được nơi góc tối hàng lang có một bóng người, là… Có Dạ Cần. Nơi đây không có ánh sáng, rất tối, Hoa tỷ đi lên trước xác nhận nhiều lần, thật sự là Cố Dạ Cần. Cố Dạ Cẩn tới. Cố Dạ Cần còn ăn mặc tây trang hợp thể màu đen, anh lặng lặng đứng trong góc hành lang, một tay đút trong túi quần, dáng người lười biếng tựa trên vách tường, tay kia cầm theo nửa đoạn thuốc đang hút dở. Bên chân anh đã rơi đầy mầu thuốc lá, không biết từ lúc nào đã tới, một mực ở đây hút thuốc. “Có… Cố tổng, sao anh lại tới đây, anh không phải ở trong bệnh viện sao?” Hoa tỷ hỏi. Thấy không rõ sắc mặt Cố Dạ Cần, chỉ thấy ngọn lửa màu đỏ tươi nhún nhảy trong tay anh, chậm rãi phun ra một làn khói, anh thấp giọng: “Linh Linh ngủ rồi?” “Ừ, mới vừa ngủ.” Cố Dạ Cẩn không nói gì thêm, bầu không khí tĩnh mịch. Hoa tỷ không chịu nổi đầu tiên, khí tràng của người đàn ông này khiến người ta thở không ra hơi, hơn nữa Hoa tỷ tự nhận mình bây giờ là người của Diệp Linh, không thê bỏ tín phản chủ, cho nên chị nói: “Cố tổng, không có chuyện tôi đi trước.” “Ừ.” Cố Dạ Cần nhàn nhạt lên tiếng. Hoa tỷ nhanh chóng đi. Đi tới chỗ khúc cua, Hoa tỷ quay đầu nhìn Cố Dạ Cẩn, người đàn ông vẫn duy trì tư thế đó hút thuốc, không hề động, cũng không định vào biệt thự, anh dường như chỉ là đến nhìn một chút. Diệp Linh bí mật quay trở lại, toàn bộ đoàn phim đã làm các biện pháp bảo mật và các an ninh rất tốt, giọt nước cũng không lọt. “Diệp Linh, chuân bị xong chữa?” Đạo diễn Vương hỏi Diệp Linh đang nghiên cứu kịch bản. Diệp Linh gật đầu: “Được rồi.” Cảnh này là của Diệp Linh và Dương Tân, đạo diễn Vương chính thức hô: “Actionl” Dương Tân vươn tay nắm đầu vai Diệp Linh: “An Sinh, anh được tin, chiến tranh sắp đánh đến rồi, em đi với anh đi, anh mang em cùng rời khỏi nơi đây!” Diệp Linh lắc đầu: “Không thể, em…em…” Diệp Linh đột nhiên quên thoại.

Chương 2103