Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 2126
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2126: “Trước đây chúng ta từng có một đứa con, thế nhưng đứa con kia xảy ra chuyện ngoài ý muốn, xa cách chúng ta rồi, hiện tại chúng ta có thể mang đứa con kia trở về.” Cố Dạ Cần bàn tay rơi vào cô bằng phẳng trên bụng, qua lại ôn nhu vuốt ve. Diệp Linh nhìn anh vài giây: “Cố tổng, anh nghiêm túc sao, nuôi con cũng không phải nuôi động vật, đương nhiên anh đối với động vật cũng không yêu thương gì cho cam, chứ đừng nhấc tới con, tôi nhớ anh trước đây vẫn không muốn con, anh chuẩn bị sẵn sàng sao, chuẩn bị làm bố?” Có Dạ Cần nhìn đôi mắt câu nhân xinh đẹp ấy, gật đầu: “Linh Linh, anh đã chuẩn bị kỹ rồi, tuổi anh cũng không nhỏ nữa, chúng ta sinh con ổn định cuộc sống lại, con em sinh anh nhất định sẽ yêu, lần đầu tiên làm bố anh có thể không làm tốt, thế nhưng anh sẽ nỗ lực, về sau anh sẽ là một người bố tốt, cũng là một người chồng tốt.” Diệp Linh nghiêm túc nghe xong, đột nhiên câu môi, bật cười “ha ha ha”. Cô thực sự đang cười, ở trong lòng anh cười đến run rầy cả người. Cô Dạ Cân nhíu mày. Lúc này Diệp Linh ngừng lại, cô mặt mày cong cong nhìn anh: “Cố tổng, tôi sắp bị những lời này của anh làm cảm động đó, nhưng là phải làm sao đây, tôi muốn sinh cho anh, nhưng nơi đây không sinh được.” Diệp Linh chỉ chỉ bụng của mình: “Rất châm chọc phải không, lúc tôi mang thai anh không muốn, tôi không thể mang thai rồi anh nói cho tôi biết anh sẽ là một người bố tốt.” Nói xong Diệp Linh đẩy anh ra, cô lãnh đạm lười biếng sửa lại làn váy trên người một chút: “Đủ rồi Cố tổng, chuyện cười đã nghe xong, chúng ta đi ăn sáng thôi!” Diệp Linh xoay người vào nhà ăn. Cố Dạ Cần cứng đờ tại chỗ, anh nhìn bóng lưng cô rời đi, thì ra, lời vừa rồi của anh nghe trong tai cô chỉ là một câu chuyện cười. Cố Dạ Cần đút vào trong túi quần, cảm giác mình thật nực cười, kỳ thực, con cũng chưa sinh ra, anh nào biết mình có thể yêu con hay không, có kiên nhẫn và tình yêu cho con không, có thể làm một người bố tốt không, vừa rồi anh quả thật bị quỷ dắt, anh chỉ là… Anh chỉ là, muốn có con thật, anh chỉ là khẩn cấp muốn sinh một đứa bé. Anh muốn một có một đứa con của anh và cô. Bởi vì, anh biết cô sẽ là một người mẹ tốt. Có con, cô tuyệt đối sẽ không để cho con mình không có cha, như vậy cô có thể vĩnh viễn ở cạnh anh, anh có thể dùng đứa bé này tới trói buộc cô. Con không có quan hệ gì với anh, đơn giản chỉ là con của cô mà thôi. Thế nhưng, cô không muốn sinh. Mượn một quả trứng cũng không chịu. Bởi vì, cô đã không muốn cùng anh sinh con rồi. Tiểu Lan nhận được điện thoại của Ôn Lam, ả nói tin tức tốt mình biết cho Ôn Lam: “phu nhân, thái thái hôm nay tới tháng rồi.” “Thật không? Vậy thì quá tốt!” Ôn Lam hết sức mừng rỡ: “A Cần và Diệp Linh mới vừa kết hôn, tân hôn mà Diệp Linh lại tới tháng, quả là cơ hội tốt trời ban, Tiểu Lan cô nhất định phải nắm cơ hội này, sớm một chút cho tôi ấm cháu.” “Vâng thưa phu nhân, tôi nhất định sẽ cố gắng.” Hiện tại Ôn Lam đã về tới Cố gia đại trạch, kỳ thực tuy bà ta cho Cố Dạ Cần hai lựa chọn, thế nhưng bà ta không hề muốn đứa con của Diệp Linh.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2126: “Trước đây chúng ta từng có một đứa con, thế nhưng đứa con kia xảy ra chuyện ngoài ý muốn, xa cách chúng ta rồi, hiện tại chúng ta có thể mang đứa con kia trở về.” Cố Dạ Cần bàn tay rơi vào cô bằng phẳng trên bụng, qua lại ôn nhu vuốt ve. Diệp Linh nhìn anh vài giây: “Cố tổng, anh nghiêm túc sao, nuôi con cũng không phải nuôi động vật, đương nhiên anh đối với động vật cũng không yêu thương gì cho cam, chứ đừng nhấc tới con, tôi nhớ anh trước đây vẫn không muốn con, anh chuẩn bị sẵn sàng sao, chuẩn bị làm bố?” Có Dạ Cần nhìn đôi mắt câu nhân xinh đẹp ấy, gật đầu: “Linh Linh, anh đã chuẩn bị kỹ rồi, tuổi anh cũng không nhỏ nữa, chúng ta sinh con ổn định cuộc sống lại, con em sinh anh nhất định sẽ yêu, lần đầu tiên làm bố anh có thể không làm tốt, thế nhưng anh sẽ nỗ lực, về sau anh sẽ là một người bố tốt, cũng là một người chồng tốt.” Diệp Linh nghiêm túc nghe xong, đột nhiên câu môi, bật cười “ha ha ha”. Cô thực sự đang cười, ở trong lòng anh cười đến run rầy cả người. Cô Dạ Cân nhíu mày. Lúc này Diệp Linh ngừng lại, cô mặt mày cong cong nhìn anh: “Cố tổng, tôi sắp bị những lời này của anh làm cảm động đó, nhưng là phải làm sao đây, tôi muốn sinh cho anh, nhưng nơi đây không sinh được.” Diệp Linh chỉ chỉ bụng của mình: “Rất châm chọc phải không, lúc tôi mang thai anh không muốn, tôi không thể mang thai rồi anh nói cho tôi biết anh sẽ là một người bố tốt.” Nói xong Diệp Linh đẩy anh ra, cô lãnh đạm lười biếng sửa lại làn váy trên người một chút: “Đủ rồi Cố tổng, chuyện cười đã nghe xong, chúng ta đi ăn sáng thôi!” Diệp Linh xoay người vào nhà ăn. Cố Dạ Cần cứng đờ tại chỗ, anh nhìn bóng lưng cô rời đi, thì ra, lời vừa rồi của anh nghe trong tai cô chỉ là một câu chuyện cười. Cố Dạ Cần đút vào trong túi quần, cảm giác mình thật nực cười, kỳ thực, con cũng chưa sinh ra, anh nào biết mình có thể yêu con hay không, có kiên nhẫn và tình yêu cho con không, có thể làm một người bố tốt không, vừa rồi anh quả thật bị quỷ dắt, anh chỉ là… Anh chỉ là, muốn có con thật, anh chỉ là khẩn cấp muốn sinh một đứa bé. Anh muốn một có một đứa con của anh và cô. Bởi vì, anh biết cô sẽ là một người mẹ tốt. Có con, cô tuyệt đối sẽ không để cho con mình không có cha, như vậy cô có thể vĩnh viễn ở cạnh anh, anh có thể dùng đứa bé này tới trói buộc cô. Con không có quan hệ gì với anh, đơn giản chỉ là con của cô mà thôi. Thế nhưng, cô không muốn sinh. Mượn một quả trứng cũng không chịu. Bởi vì, cô đã không muốn cùng anh sinh con rồi. Tiểu Lan nhận được điện thoại của Ôn Lam, ả nói tin tức tốt mình biết cho Ôn Lam: “phu nhân, thái thái hôm nay tới tháng rồi.” “Thật không? Vậy thì quá tốt!” Ôn Lam hết sức mừng rỡ: “A Cần và Diệp Linh mới vừa kết hôn, tân hôn mà Diệp Linh lại tới tháng, quả là cơ hội tốt trời ban, Tiểu Lan cô nhất định phải nắm cơ hội này, sớm một chút cho tôi ấm cháu.” “Vâng thưa phu nhân, tôi nhất định sẽ cố gắng.” Hiện tại Ôn Lam đã về tới Cố gia đại trạch, kỳ thực tuy bà ta cho Cố Dạ Cần hai lựa chọn, thế nhưng bà ta không hề muốn đứa con của Diệp Linh.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2126: “Trước đây chúng ta từng có một đứa con, thế nhưng đứa con kia xảy ra chuyện ngoài ý muốn, xa cách chúng ta rồi, hiện tại chúng ta có thể mang đứa con kia trở về.” Cố Dạ Cần bàn tay rơi vào cô bằng phẳng trên bụng, qua lại ôn nhu vuốt ve. Diệp Linh nhìn anh vài giây: “Cố tổng, anh nghiêm túc sao, nuôi con cũng không phải nuôi động vật, đương nhiên anh đối với động vật cũng không yêu thương gì cho cam, chứ đừng nhấc tới con, tôi nhớ anh trước đây vẫn không muốn con, anh chuẩn bị sẵn sàng sao, chuẩn bị làm bố?” Có Dạ Cần nhìn đôi mắt câu nhân xinh đẹp ấy, gật đầu: “Linh Linh, anh đã chuẩn bị kỹ rồi, tuổi anh cũng không nhỏ nữa, chúng ta sinh con ổn định cuộc sống lại, con em sinh anh nhất định sẽ yêu, lần đầu tiên làm bố anh có thể không làm tốt, thế nhưng anh sẽ nỗ lực, về sau anh sẽ là một người bố tốt, cũng là một người chồng tốt.” Diệp Linh nghiêm túc nghe xong, đột nhiên câu môi, bật cười “ha ha ha”. Cô thực sự đang cười, ở trong lòng anh cười đến run rầy cả người. Cô Dạ Cân nhíu mày. Lúc này Diệp Linh ngừng lại, cô mặt mày cong cong nhìn anh: “Cố tổng, tôi sắp bị những lời này của anh làm cảm động đó, nhưng là phải làm sao đây, tôi muốn sinh cho anh, nhưng nơi đây không sinh được.” Diệp Linh chỉ chỉ bụng của mình: “Rất châm chọc phải không, lúc tôi mang thai anh không muốn, tôi không thể mang thai rồi anh nói cho tôi biết anh sẽ là một người bố tốt.” Nói xong Diệp Linh đẩy anh ra, cô lãnh đạm lười biếng sửa lại làn váy trên người một chút: “Đủ rồi Cố tổng, chuyện cười đã nghe xong, chúng ta đi ăn sáng thôi!” Diệp Linh xoay người vào nhà ăn. Cố Dạ Cần cứng đờ tại chỗ, anh nhìn bóng lưng cô rời đi, thì ra, lời vừa rồi của anh nghe trong tai cô chỉ là một câu chuyện cười. Cố Dạ Cần đút vào trong túi quần, cảm giác mình thật nực cười, kỳ thực, con cũng chưa sinh ra, anh nào biết mình có thể yêu con hay không, có kiên nhẫn và tình yêu cho con không, có thể làm một người bố tốt không, vừa rồi anh quả thật bị quỷ dắt, anh chỉ là… Anh chỉ là, muốn có con thật, anh chỉ là khẩn cấp muốn sinh một đứa bé. Anh muốn một có một đứa con của anh và cô. Bởi vì, anh biết cô sẽ là một người mẹ tốt. Có con, cô tuyệt đối sẽ không để cho con mình không có cha, như vậy cô có thể vĩnh viễn ở cạnh anh, anh có thể dùng đứa bé này tới trói buộc cô. Con không có quan hệ gì với anh, đơn giản chỉ là con của cô mà thôi. Thế nhưng, cô không muốn sinh. Mượn một quả trứng cũng không chịu. Bởi vì, cô đã không muốn cùng anh sinh con rồi. Tiểu Lan nhận được điện thoại của Ôn Lam, ả nói tin tức tốt mình biết cho Ôn Lam: “phu nhân, thái thái hôm nay tới tháng rồi.” “Thật không? Vậy thì quá tốt!” Ôn Lam hết sức mừng rỡ: “A Cần và Diệp Linh mới vừa kết hôn, tân hôn mà Diệp Linh lại tới tháng, quả là cơ hội tốt trời ban, Tiểu Lan cô nhất định phải nắm cơ hội này, sớm một chút cho tôi ấm cháu.” “Vâng thưa phu nhân, tôi nhất định sẽ cố gắng.” Hiện tại Ôn Lam đã về tới Cố gia đại trạch, kỳ thực tuy bà ta cho Cố Dạ Cần hai lựa chọn, thế nhưng bà ta không hề muốn đứa con của Diệp Linh.