Tác giả:

Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…

Chương 2201

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2101: Cố Dạ Cẩn đột nhiên hỏi một câu như vậy, Diệp Linh liền cứng đờ, cả người đều cảnh giác: “Anh… anh sao lại hỏi như vậy, em có thể gặp ai chứ?” “Ah, vậy sao em đột nhiên xuất viện?” Cố Dạ Cần câu môi: “Cố thái thái, em chắc sẽ không giấu giếm anh chuyện gì chứ!?” Hàng mi như lông vũ của Diệp Linh run rẫy, cô đúng là che giấu chuyện anh trai, chưa nói cho anh biết. Thân phận của anh trai, càng ít người biết càng tốt, huống hồ cô đã nói rõ ràng với anh trai rồi, anh trai chắc rất nhanh sẽ rời khỏi đây, trước đó, cô không hy vọng sẽ xảy ra nhiều rắc rối. Diệp Linh suy nghĩ một chút, vân không thẳng thắn chuyện anh trai, cô che đậy nói: “Cố tổng, tại sao anh lại nghi thần nghi quỷ rồi, giữa vợ chồng quan trọng nhất là tín nhiệm!” Tín nhiệm… Cố Dạ Cần lập lại hai chữ này, đáy mắt xẹt qua một ý giễu cọt, anh đã cho cô cơ hội thẳng thắn, chỉ cần cô hiện tại thẳng thắn, cô nói cái gì anh đều tin, nhưng, cô vẫn nói dối, cô vẫn lừa anh. Cố Dạ Cần chậm rãi buông lỏng tay ra. Diệp Linh xoay người, kinh ngạc nhìn anh: “Anh làm sao vậy?” Cô đã đã nhận ra dị thường của anh. Cố Dạ Cần là đứng ngược sáng, phủ lên gương mặt ấy một tầng bóng: “Diệp Minh có phải đã trở lại hay không?” Anh nói cái gì? Diệp Linh hít vào một ngụm khí lạnh, khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn anh, anh… anh làm sao mà biết được? “Không có, anh trai em chưa trở Về Diệp Linh phủ nhận. “Ah.” Cố Dạ Cần từ trong cổ họng bật ra tiếng cười khàn khàn, trực tiếp cắt dứt lời cô: “Anh hôm nay ở trong bệnh viện nhìn thấy anh ấy rồi, đã đối mặt với anh ấy.” “,” Ở trong trí nhớ của Diệp Linh, trước đây chưa có thời điểm nào anh trai và Cố Dạ Cần cùng xuất hiện, bởi vì anh trai rất sớm đã ra khỏi nhà, một người đi tòng quân, một người đi vào thương giới, xem như là hai thế giới. Hiện tại anh trai càng hóa thân thành Tiêu Thành, khuôn mặt kia cũng thay đổi, cô em gái ruột có thể liếc mắt nhận ra anh trai, Cố Dạ Cần làm sao có thể nhận ra? Không thẻ. Diệp Linh không tin. Cô cảm thấy Cố Dạ Cần đây là đang lừa cô. “Làm sao có thê? Được, anh nói anh gặp được anh trai em, vậy anh trai em bây giờ đang ở đâu?” Thấy cô liều chết không nhận, cặp con ngươi đen kia của Cố Dạ Cần đã từng chút lạnh đi, anh đóng mở đôi môi mỏng, phun ra hai chữ: “Tiêu Thành… chẳng lẽ không phải là anh trai Diệp Minh của em?” “„” Mặt Diệp Linh trắng bệch, anh không lừa cô, anh thực sự đã biết. Ánh mắt Cố Dạ Cần rơi trên khuôn mặt nhỏ chưa tỉnh hồn của cô, thanh tuyến bằng trắc không chút phập phồng nào: “Kỳ thực ngay từ đầu ta cũng không nghĩ tới con nuôi của Tiêu gia Tiêu Thành này sẽ là anh trai Diệp Minh của em, dù sao Diệp Minh trước kia là nhân vật phong hoa bực nào, anh ấy làm sao bây giờ có thể biến thành Thành hai giới hắc bạch đều anh, mãi đến khi… anh ở dưới lầu thấy được anh ấy, anh chỉ liếc mắt, đã biết rõ đó là anh trai em, anh trai em đã trở về.”

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2101: Cố Dạ Cẩn đột nhiên hỏi một câu như vậy, Diệp Linh liền cứng đờ, cả người đều cảnh giác: “Anh… anh sao lại hỏi như vậy, em có thể gặp ai chứ?” “Ah, vậy sao em đột nhiên xuất viện?” Cố Dạ Cần câu môi: “Cố thái thái, em chắc sẽ không giấu giếm anh chuyện gì chứ!?” Hàng mi như lông vũ của Diệp Linh run rẫy, cô đúng là che giấu chuyện anh trai, chưa nói cho anh biết. Thân phận của anh trai, càng ít người biết càng tốt, huống hồ cô đã nói rõ ràng với anh trai rồi, anh trai chắc rất nhanh sẽ rời khỏi đây, trước đó, cô không hy vọng sẽ xảy ra nhiều rắc rối. Diệp Linh suy nghĩ một chút, vân không thẳng thắn chuyện anh trai, cô che đậy nói: “Cố tổng, tại sao anh lại nghi thần nghi quỷ rồi, giữa vợ chồng quan trọng nhất là tín nhiệm!” Tín nhiệm… Cố Dạ Cần lập lại hai chữ này, đáy mắt xẹt qua một ý giễu cọt, anh đã cho cô cơ hội thẳng thắn, chỉ cần cô hiện tại thẳng thắn, cô nói cái gì anh đều tin, nhưng, cô vẫn nói dối, cô vẫn lừa anh. Cố Dạ Cần chậm rãi buông lỏng tay ra. Diệp Linh xoay người, kinh ngạc nhìn anh: “Anh làm sao vậy?” Cô đã đã nhận ra dị thường của anh. Cố Dạ Cần là đứng ngược sáng, phủ lên gương mặt ấy một tầng bóng: “Diệp Minh có phải đã trở lại hay không?” Anh nói cái gì? Diệp Linh hít vào một ngụm khí lạnh, khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn anh, anh… anh làm sao mà biết được? “Không có, anh trai em chưa trở Về Diệp Linh phủ nhận. “Ah.” Cố Dạ Cần từ trong cổ họng bật ra tiếng cười khàn khàn, trực tiếp cắt dứt lời cô: “Anh hôm nay ở trong bệnh viện nhìn thấy anh ấy rồi, đã đối mặt với anh ấy.” “,” Ở trong trí nhớ của Diệp Linh, trước đây chưa có thời điểm nào anh trai và Cố Dạ Cần cùng xuất hiện, bởi vì anh trai rất sớm đã ra khỏi nhà, một người đi tòng quân, một người đi vào thương giới, xem như là hai thế giới. Hiện tại anh trai càng hóa thân thành Tiêu Thành, khuôn mặt kia cũng thay đổi, cô em gái ruột có thể liếc mắt nhận ra anh trai, Cố Dạ Cần làm sao có thể nhận ra? Không thẻ. Diệp Linh không tin. Cô cảm thấy Cố Dạ Cần đây là đang lừa cô. “Làm sao có thê? Được, anh nói anh gặp được anh trai em, vậy anh trai em bây giờ đang ở đâu?” Thấy cô liều chết không nhận, cặp con ngươi đen kia của Cố Dạ Cần đã từng chút lạnh đi, anh đóng mở đôi môi mỏng, phun ra hai chữ: “Tiêu Thành… chẳng lẽ không phải là anh trai Diệp Minh của em?” “„” Mặt Diệp Linh trắng bệch, anh không lừa cô, anh thực sự đã biết. Ánh mắt Cố Dạ Cần rơi trên khuôn mặt nhỏ chưa tỉnh hồn của cô, thanh tuyến bằng trắc không chút phập phồng nào: “Kỳ thực ngay từ đầu ta cũng không nghĩ tới con nuôi của Tiêu gia Tiêu Thành này sẽ là anh trai Diệp Minh của em, dù sao Diệp Minh trước kia là nhân vật phong hoa bực nào, anh ấy làm sao bây giờ có thể biến thành Thành hai giới hắc bạch đều anh, mãi đến khi… anh ở dưới lầu thấy được anh ấy, anh chỉ liếc mắt, đã biết rõ đó là anh trai em, anh trai em đã trở về.”

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2101: Cố Dạ Cẩn đột nhiên hỏi một câu như vậy, Diệp Linh liền cứng đờ, cả người đều cảnh giác: “Anh… anh sao lại hỏi như vậy, em có thể gặp ai chứ?” “Ah, vậy sao em đột nhiên xuất viện?” Cố Dạ Cần câu môi: “Cố thái thái, em chắc sẽ không giấu giếm anh chuyện gì chứ!?” Hàng mi như lông vũ của Diệp Linh run rẫy, cô đúng là che giấu chuyện anh trai, chưa nói cho anh biết. Thân phận của anh trai, càng ít người biết càng tốt, huống hồ cô đã nói rõ ràng với anh trai rồi, anh trai chắc rất nhanh sẽ rời khỏi đây, trước đó, cô không hy vọng sẽ xảy ra nhiều rắc rối. Diệp Linh suy nghĩ một chút, vân không thẳng thắn chuyện anh trai, cô che đậy nói: “Cố tổng, tại sao anh lại nghi thần nghi quỷ rồi, giữa vợ chồng quan trọng nhất là tín nhiệm!” Tín nhiệm… Cố Dạ Cần lập lại hai chữ này, đáy mắt xẹt qua một ý giễu cọt, anh đã cho cô cơ hội thẳng thắn, chỉ cần cô hiện tại thẳng thắn, cô nói cái gì anh đều tin, nhưng, cô vẫn nói dối, cô vẫn lừa anh. Cố Dạ Cần chậm rãi buông lỏng tay ra. Diệp Linh xoay người, kinh ngạc nhìn anh: “Anh làm sao vậy?” Cô đã đã nhận ra dị thường của anh. Cố Dạ Cần là đứng ngược sáng, phủ lên gương mặt ấy một tầng bóng: “Diệp Minh có phải đã trở lại hay không?” Anh nói cái gì? Diệp Linh hít vào một ngụm khí lạnh, khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn anh, anh… anh làm sao mà biết được? “Không có, anh trai em chưa trở Về Diệp Linh phủ nhận. “Ah.” Cố Dạ Cần từ trong cổ họng bật ra tiếng cười khàn khàn, trực tiếp cắt dứt lời cô: “Anh hôm nay ở trong bệnh viện nhìn thấy anh ấy rồi, đã đối mặt với anh ấy.” “,” Ở trong trí nhớ của Diệp Linh, trước đây chưa có thời điểm nào anh trai và Cố Dạ Cần cùng xuất hiện, bởi vì anh trai rất sớm đã ra khỏi nhà, một người đi tòng quân, một người đi vào thương giới, xem như là hai thế giới. Hiện tại anh trai càng hóa thân thành Tiêu Thành, khuôn mặt kia cũng thay đổi, cô em gái ruột có thể liếc mắt nhận ra anh trai, Cố Dạ Cần làm sao có thể nhận ra? Không thẻ. Diệp Linh không tin. Cô cảm thấy Cố Dạ Cần đây là đang lừa cô. “Làm sao có thê? Được, anh nói anh gặp được anh trai em, vậy anh trai em bây giờ đang ở đâu?” Thấy cô liều chết không nhận, cặp con ngươi đen kia của Cố Dạ Cần đã từng chút lạnh đi, anh đóng mở đôi môi mỏng, phun ra hai chữ: “Tiêu Thành… chẳng lẽ không phải là anh trai Diệp Minh của em?” “„” Mặt Diệp Linh trắng bệch, anh không lừa cô, anh thực sự đã biết. Ánh mắt Cố Dạ Cần rơi trên khuôn mặt nhỏ chưa tỉnh hồn của cô, thanh tuyến bằng trắc không chút phập phồng nào: “Kỳ thực ngay từ đầu ta cũng không nghĩ tới con nuôi của Tiêu gia Tiêu Thành này sẽ là anh trai Diệp Minh của em, dù sao Diệp Minh trước kia là nhân vật phong hoa bực nào, anh ấy làm sao bây giờ có thể biến thành Thành hai giới hắc bạch đều anh, mãi đến khi… anh ở dưới lầu thấy được anh ấy, anh chỉ liếc mắt, đã biết rõ đó là anh trai em, anh trai em đã trở về.”

Chương 2201