Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 2274
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2274: Tiêu Thành cũng ý thức được dường như mình nhìn nhiều rồi, hết sức không thích hợp, anh tằng hẳng một cái: “Em mặc như vậy làm cái gì?” Cô không có quần áo để mặc đó, cái yêm này là đi mượn. “Đương nhiên là đi… câu dẫn đàn ông!” Tô Tiểu Đường tức giận rống lên. “Vậy tôi không phải đàn ông sao, sao tôi không thể nhìn?” “Tôi là đi… câu dẫn Tiêu Tứ, không phải câu dẫn anhl” “,.” Tiêu Thành không lời nào để nói, xem ra Tiêu Tứ trước khi chết còn có phúc ghê nhỉ. Anh từ trên cao liếc mắt đến chỗ cô che kín: “Đừng che, đều là bạn cũ, cũng không phải chưa từng sờ qua.” Tô Tiểu Đường: “…” Một lân kia ở trong bệnh viện, Tiêu Tứ ở ngoài cửa rình coi, anh đã từng đè cô xuống giường hôn, còn thò tay vào trong quần áo cô sờ loạn. Tên khốn kiếp này! “Đó là trước kia, bây giờ xúc cảm chắc chắn không giống nhau!” “Em là nói mình lại to hơn một chút sao, sao tôi thấy vẫn là sân bay đấy thôi.” Sân bay?! “Khụ khụ.” Tại lúc bầu không khí càng ngày càng không đúng, Lê Hương không thể không tằng hắng một cái nhắc nhở đôi oan gia này, bởi vì cô dao trong tay đã hơ nóng đến phỏng tay, sắp không câm được nữa rôi: “Tiêu Đường, Thành gia, chúng ta bắt đầu thôi.” Tô Tiểu Đường hung hăng trợn mắt nhìn Tiêu Thành: “Bác sĩ Hạ, bắt đầu đi.” Lê Hương đi tới trước mặt Tô Tiểu Đường, cầm chuôi vật sắt, bắt đầu dùng sức rút ra bên ngoài. Trán Tô Tiểu Đường toát ra mồ hôi lớn chừng hạt đậu, Tiêu Thành đưa gối tới bên môi cô, cô nhanh chóng cắn. Đau quá. Quá đau rồi. Tô Tiểu Đường gắt gao căn một góc gôi, rât nhanh thì đã căn nát gôi, cô căn răng vào môi dưới của mình. Lúc này Tô Tiểu Đường chỉ hy vọng mình có thể ngất đi, như vậy sẽ không đau nữa. Tiêu Thành thấy cô cắn môi dưới, cánh môi mềm mại lúc này bị cắn ra vết máu, anh chau mày kiếm, vươn bàn tay nắm khuôn mặt nhỏ của cô, ép cô mở miệng: “Há miệng.” Cô không thể cắn chính mình, như vậy rất dễ dàng mất khống chế, rất nguy hiểm. Tô Tiểu Đường bị ép há miệng ra, người cô bắt đầu vặn vẹo, muốn tránh thoát cầm cố của Tiêu Thành. “Không thể động đậy!” Lê Hương nhanh chóng nhắc nhở: “Tôi rút đến vị trí then chốt rồi, sẽ rong máu đó.” Tiêu Thành nhìn thoáng qua, chỗ bả vai Tô Tiểu Đường đã có máu nóng phun ra. “Ở yên!” Tiêu Thành mím môi trầm giọng nói một câu, sau đó đè xuống người cô, không cho cô lộn xộn.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2274: Tiêu Thành cũng ý thức được dường như mình nhìn nhiều rồi, hết sức không thích hợp, anh tằng hẳng một cái: “Em mặc như vậy làm cái gì?” Cô không có quần áo để mặc đó, cái yêm này là đi mượn. “Đương nhiên là đi… câu dẫn đàn ông!” Tô Tiểu Đường tức giận rống lên. “Vậy tôi không phải đàn ông sao, sao tôi không thể nhìn?” “Tôi là đi… câu dẫn Tiêu Tứ, không phải câu dẫn anhl” “,.” Tiêu Thành không lời nào để nói, xem ra Tiêu Tứ trước khi chết còn có phúc ghê nhỉ. Anh từ trên cao liếc mắt đến chỗ cô che kín: “Đừng che, đều là bạn cũ, cũng không phải chưa từng sờ qua.” Tô Tiểu Đường: “…” Một lân kia ở trong bệnh viện, Tiêu Tứ ở ngoài cửa rình coi, anh đã từng đè cô xuống giường hôn, còn thò tay vào trong quần áo cô sờ loạn. Tên khốn kiếp này! “Đó là trước kia, bây giờ xúc cảm chắc chắn không giống nhau!” “Em là nói mình lại to hơn một chút sao, sao tôi thấy vẫn là sân bay đấy thôi.” Sân bay?! “Khụ khụ.” Tại lúc bầu không khí càng ngày càng không đúng, Lê Hương không thể không tằng hắng một cái nhắc nhở đôi oan gia này, bởi vì cô dao trong tay đã hơ nóng đến phỏng tay, sắp không câm được nữa rôi: “Tiêu Đường, Thành gia, chúng ta bắt đầu thôi.” Tô Tiểu Đường hung hăng trợn mắt nhìn Tiêu Thành: “Bác sĩ Hạ, bắt đầu đi.” Lê Hương đi tới trước mặt Tô Tiểu Đường, cầm chuôi vật sắt, bắt đầu dùng sức rút ra bên ngoài. Trán Tô Tiểu Đường toát ra mồ hôi lớn chừng hạt đậu, Tiêu Thành đưa gối tới bên môi cô, cô nhanh chóng cắn. Đau quá. Quá đau rồi. Tô Tiểu Đường gắt gao căn một góc gôi, rât nhanh thì đã căn nát gôi, cô căn răng vào môi dưới của mình. Lúc này Tô Tiểu Đường chỉ hy vọng mình có thể ngất đi, như vậy sẽ không đau nữa. Tiêu Thành thấy cô cắn môi dưới, cánh môi mềm mại lúc này bị cắn ra vết máu, anh chau mày kiếm, vươn bàn tay nắm khuôn mặt nhỏ của cô, ép cô mở miệng: “Há miệng.” Cô không thể cắn chính mình, như vậy rất dễ dàng mất khống chế, rất nguy hiểm. Tô Tiểu Đường bị ép há miệng ra, người cô bắt đầu vặn vẹo, muốn tránh thoát cầm cố của Tiêu Thành. “Không thể động đậy!” Lê Hương nhanh chóng nhắc nhở: “Tôi rút đến vị trí then chốt rồi, sẽ rong máu đó.” Tiêu Thành nhìn thoáng qua, chỗ bả vai Tô Tiểu Đường đã có máu nóng phun ra. “Ở yên!” Tiêu Thành mím môi trầm giọng nói một câu, sau đó đè xuống người cô, không cho cô lộn xộn.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2274: Tiêu Thành cũng ý thức được dường như mình nhìn nhiều rồi, hết sức không thích hợp, anh tằng hẳng một cái: “Em mặc như vậy làm cái gì?” Cô không có quần áo để mặc đó, cái yêm này là đi mượn. “Đương nhiên là đi… câu dẫn đàn ông!” Tô Tiểu Đường tức giận rống lên. “Vậy tôi không phải đàn ông sao, sao tôi không thể nhìn?” “Tôi là đi… câu dẫn Tiêu Tứ, không phải câu dẫn anhl” “,.” Tiêu Thành không lời nào để nói, xem ra Tiêu Tứ trước khi chết còn có phúc ghê nhỉ. Anh từ trên cao liếc mắt đến chỗ cô che kín: “Đừng che, đều là bạn cũ, cũng không phải chưa từng sờ qua.” Tô Tiểu Đường: “…” Một lân kia ở trong bệnh viện, Tiêu Tứ ở ngoài cửa rình coi, anh đã từng đè cô xuống giường hôn, còn thò tay vào trong quần áo cô sờ loạn. Tên khốn kiếp này! “Đó là trước kia, bây giờ xúc cảm chắc chắn không giống nhau!” “Em là nói mình lại to hơn một chút sao, sao tôi thấy vẫn là sân bay đấy thôi.” Sân bay?! “Khụ khụ.” Tại lúc bầu không khí càng ngày càng không đúng, Lê Hương không thể không tằng hắng một cái nhắc nhở đôi oan gia này, bởi vì cô dao trong tay đã hơ nóng đến phỏng tay, sắp không câm được nữa rôi: “Tiêu Đường, Thành gia, chúng ta bắt đầu thôi.” Tô Tiểu Đường hung hăng trợn mắt nhìn Tiêu Thành: “Bác sĩ Hạ, bắt đầu đi.” Lê Hương đi tới trước mặt Tô Tiểu Đường, cầm chuôi vật sắt, bắt đầu dùng sức rút ra bên ngoài. Trán Tô Tiểu Đường toát ra mồ hôi lớn chừng hạt đậu, Tiêu Thành đưa gối tới bên môi cô, cô nhanh chóng cắn. Đau quá. Quá đau rồi. Tô Tiểu Đường gắt gao căn một góc gôi, rât nhanh thì đã căn nát gôi, cô căn răng vào môi dưới của mình. Lúc này Tô Tiểu Đường chỉ hy vọng mình có thể ngất đi, như vậy sẽ không đau nữa. Tiêu Thành thấy cô cắn môi dưới, cánh môi mềm mại lúc này bị cắn ra vết máu, anh chau mày kiếm, vươn bàn tay nắm khuôn mặt nhỏ của cô, ép cô mở miệng: “Há miệng.” Cô không thể cắn chính mình, như vậy rất dễ dàng mất khống chế, rất nguy hiểm. Tô Tiểu Đường bị ép há miệng ra, người cô bắt đầu vặn vẹo, muốn tránh thoát cầm cố của Tiêu Thành. “Không thể động đậy!” Lê Hương nhanh chóng nhắc nhở: “Tôi rút đến vị trí then chốt rồi, sẽ rong máu đó.” Tiêu Thành nhìn thoáng qua, chỗ bả vai Tô Tiểu Đường đã có máu nóng phun ra. “Ở yên!” Tiêu Thành mím môi trầm giọng nói một câu, sau đó đè xuống người cô, không cho cô lộn xộn.