Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 2367
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… CHương 2367: Quả thực chết người. “Cố thái thái, cho anh hôn một cái.” “Không muốn!” Diệp Linh còn không chịu. Lúc này Diệp Linh đột nhiên cứng đờ, bởi vì cô mẫn cảm nhận thấy được có vật gì đang đè lên cô. Dời mắt xuống, chậm rãi rơi trên quần anh, cô khiếp sợ, mờ mịt, kinh ngạc: “Anh có phản ứng???” Cố Dạ Cần. Anh vẫn giấu rất tốt, dù cho tối hôm qua cũng đã dùng chăn che kín, bây giờ lại… nhất thời để lộ! Sơ suất quái “Linh Linh, em nghe anh giải thích…” Cố Dạ Cẩn nhanh chóng muốn giải thích. Thế nhưng Diệp Linh trực tiếp cắt dứt anh: “Cố Dạ Cần, anh vậy mà lại có phản ứng, đêm qua chúng ta như vậy… anh cũng không có phản ứng, ngày hôm nay cô gái đẹp kia vừa đến, đám chân bóp vai cho anh anh liền có phản ứng. Cố Dạ Cần, anh, anh thực sự là một tên khốn kiếp!” “Anh…” Cố Dạ Cần hô to, anh oan uỗổng mài “Còn có, lúc anh khỏe mạnh, đám ong bướm Trân Viên Viên Lý Viên Viên Trương Viên Viên đã vây quanh anh, hiện tại anh không khỏe mạnh vậy mà cũng không yên tĩnh, những người phụ nữ kia đều tìm tới cửa câu dẫn anh, anh vì sao không giữ chừng mực hả?” “Ruồi không bu trứng nứt*, Cố Dạ Cẩn, em nghĩ anh đã thay đổi, không ngờ anh lại tệ hơn!” * #*I]Z4#4: Là một câu nói của Trung Quốc, có nghĩa là ruồi sẽ không nhìn chằm chằm vào những quả trứng không có vết nứt. Nói chung, ruồi săn tìm thức ăn bằng khứu giác và chúng bay qua chỉ vì ngửi thấy thứ gì đó có mùi. Ý ở đây tương tự câu “không có lửa sao có khói”. “Anh vì sao không nói lời nào? Câm à. Nói!” “Anh…” “Cố Dạ Cần, em cho anh cơ hội giải thích, nhanh giải thích!” “Cố Dạ Cần, em tức giận rồi, thực sự rất tức giận, hậu quả khi em tức giận rất nghiêm trọng!”— Diệp Linh tức giận giậm chân đi thẳng. Cố Dạ Cẩn căn bản không có cơ hội chen miệng: “Anh…..” “Hứ!” Diệp Linh phât tay áo trực tiêp bỏ đi. Göli9d. Sam. Diệp Linh trở về phòng mình, cô “ầm” một tiếng đóng sằm cửa phòng lại. Cô tức giận đi vòng vòng trong phòng, cô đang chờ anh. Anh vì sao còn chưa giải thích? Tên khốn!
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… CHương 2367: Quả thực chết người. “Cố thái thái, cho anh hôn một cái.” “Không muốn!” Diệp Linh còn không chịu. Lúc này Diệp Linh đột nhiên cứng đờ, bởi vì cô mẫn cảm nhận thấy được có vật gì đang đè lên cô. Dời mắt xuống, chậm rãi rơi trên quần anh, cô khiếp sợ, mờ mịt, kinh ngạc: “Anh có phản ứng???” Cố Dạ Cần. Anh vẫn giấu rất tốt, dù cho tối hôm qua cũng đã dùng chăn che kín, bây giờ lại… nhất thời để lộ! Sơ suất quái “Linh Linh, em nghe anh giải thích…” Cố Dạ Cẩn nhanh chóng muốn giải thích. Thế nhưng Diệp Linh trực tiếp cắt dứt anh: “Cố Dạ Cần, anh vậy mà lại có phản ứng, đêm qua chúng ta như vậy… anh cũng không có phản ứng, ngày hôm nay cô gái đẹp kia vừa đến, đám chân bóp vai cho anh anh liền có phản ứng. Cố Dạ Cần, anh, anh thực sự là một tên khốn kiếp!” “Anh…” Cố Dạ Cần hô to, anh oan uỗổng mài “Còn có, lúc anh khỏe mạnh, đám ong bướm Trân Viên Viên Lý Viên Viên Trương Viên Viên đã vây quanh anh, hiện tại anh không khỏe mạnh vậy mà cũng không yên tĩnh, những người phụ nữ kia đều tìm tới cửa câu dẫn anh, anh vì sao không giữ chừng mực hả?” “Ruồi không bu trứng nứt*, Cố Dạ Cẩn, em nghĩ anh đã thay đổi, không ngờ anh lại tệ hơn!” * #*I]Z4#4: Là một câu nói của Trung Quốc, có nghĩa là ruồi sẽ không nhìn chằm chằm vào những quả trứng không có vết nứt. Nói chung, ruồi săn tìm thức ăn bằng khứu giác và chúng bay qua chỉ vì ngửi thấy thứ gì đó có mùi. Ý ở đây tương tự câu “không có lửa sao có khói”. “Anh vì sao không nói lời nào? Câm à. Nói!” “Anh…” “Cố Dạ Cần, em cho anh cơ hội giải thích, nhanh giải thích!” “Cố Dạ Cần, em tức giận rồi, thực sự rất tức giận, hậu quả khi em tức giận rất nghiêm trọng!”— Diệp Linh tức giận giậm chân đi thẳng. Cố Dạ Cẩn căn bản không có cơ hội chen miệng: “Anh…..” “Hứ!” Diệp Linh phât tay áo trực tiêp bỏ đi. Göli9d. Sam. Diệp Linh trở về phòng mình, cô “ầm” một tiếng đóng sằm cửa phòng lại. Cô tức giận đi vòng vòng trong phòng, cô đang chờ anh. Anh vì sao còn chưa giải thích? Tên khốn!
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… CHương 2367: Quả thực chết người. “Cố thái thái, cho anh hôn một cái.” “Không muốn!” Diệp Linh còn không chịu. Lúc này Diệp Linh đột nhiên cứng đờ, bởi vì cô mẫn cảm nhận thấy được có vật gì đang đè lên cô. Dời mắt xuống, chậm rãi rơi trên quần anh, cô khiếp sợ, mờ mịt, kinh ngạc: “Anh có phản ứng???” Cố Dạ Cần. Anh vẫn giấu rất tốt, dù cho tối hôm qua cũng đã dùng chăn che kín, bây giờ lại… nhất thời để lộ! Sơ suất quái “Linh Linh, em nghe anh giải thích…” Cố Dạ Cẩn nhanh chóng muốn giải thích. Thế nhưng Diệp Linh trực tiếp cắt dứt anh: “Cố Dạ Cần, anh vậy mà lại có phản ứng, đêm qua chúng ta như vậy… anh cũng không có phản ứng, ngày hôm nay cô gái đẹp kia vừa đến, đám chân bóp vai cho anh anh liền có phản ứng. Cố Dạ Cần, anh, anh thực sự là một tên khốn kiếp!” “Anh…” Cố Dạ Cần hô to, anh oan uỗổng mài “Còn có, lúc anh khỏe mạnh, đám ong bướm Trân Viên Viên Lý Viên Viên Trương Viên Viên đã vây quanh anh, hiện tại anh không khỏe mạnh vậy mà cũng không yên tĩnh, những người phụ nữ kia đều tìm tới cửa câu dẫn anh, anh vì sao không giữ chừng mực hả?” “Ruồi không bu trứng nứt*, Cố Dạ Cẩn, em nghĩ anh đã thay đổi, không ngờ anh lại tệ hơn!” * #*I]Z4#4: Là một câu nói của Trung Quốc, có nghĩa là ruồi sẽ không nhìn chằm chằm vào những quả trứng không có vết nứt. Nói chung, ruồi săn tìm thức ăn bằng khứu giác và chúng bay qua chỉ vì ngửi thấy thứ gì đó có mùi. Ý ở đây tương tự câu “không có lửa sao có khói”. “Anh vì sao không nói lời nào? Câm à. Nói!” “Anh…” “Cố Dạ Cần, em cho anh cơ hội giải thích, nhanh giải thích!” “Cố Dạ Cần, em tức giận rồi, thực sự rất tức giận, hậu quả khi em tức giận rất nghiêm trọng!”— Diệp Linh tức giận giậm chân đi thẳng. Cố Dạ Cẩn căn bản không có cơ hội chen miệng: “Anh…..” “Hứ!” Diệp Linh phât tay áo trực tiêp bỏ đi. Göli9d. Sam. Diệp Linh trở về phòng mình, cô “ầm” một tiếng đóng sằm cửa phòng lại. Cô tức giận đi vòng vòng trong phòng, cô đang chờ anh. Anh vì sao còn chưa giải thích? Tên khốn!