Tác giả:

Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…

Chương 2374

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2374: Vết sẹo trên má phải đã biến mắt, người phụ nữ hơn hai mươi tuổi chính là độ tuôi tươi đẹp nhât, cô tìm vê chính mình, trong mắt đều là ánh sáng. Cố Dạ Cần vươn cánh tay có lực ôm cô vào trong lòng, ôm chặt lấy, hận không thể nhào nặn cô vào trong cốt nhục mình, chôn đầu mình ở trong mái tóc cô, tham lam mà thành tín ngửi mùi hương trên người cô, khàn giọng thật thấp lắm bẩm nói: “Linh Linh, anh biết mà… em nhất định sẽ trở về.” Diệp Linh câu đôi môi đỏ mọng, nhẹ giọng nói: “Cố Dạ Cần, em nói rồi, em sẽ trở về.” “Em đã xử lý xong quá khứ rồi?” “Dạ.” Diệp Linh gật đầu. “Vậy… về sau của em, tương lai của em, có thê giao cho anh không?” Diệp Linh lại gật đầu: “DạI” Cố Dạ Cần nhếch môi mỏng. Y y nha nha. Lúc này thanh âm bập bẹ vang lên, hóa ra là Tiểu Điềm Điềm bị bỏ lơ đã bị bố và mẹ biến bé thành nền xanh, bé quơ quơ bàn tay đeo đồng hồ nhỏ thị kháng nghị, không phục. Đều nói con gái là tiểu tình nhân kiếp trước của bố, nhưng bố nhà bé lại yêu mẹ bé hơn nhiều! Cố Dạ Cần lúc này mới buông lỏng Diệp Linh ra, anh nhìn Tiểu Điềm Điềm, một tháng không gặp, Tiểu Điềm Điềm lớn lên một ít, đôi mắt đen to lanh lợi chuyển động nhanh như chớp, rất có thần. Hiện tại Tiểu Điềm Điềm ở trong lòng mẹ hoạt động không tiện, còn giương cái miệng nhỏ nanh cười khanh khách về phía Cố Dạ Cần— ba ba, ôm con một cái đi. Cố Dạ Cần nhanh chóng vươn tay ôm lấy Tiểu Điềm Điềm, anh dùng sức hôn một cái lên khuôn mặt nho nhỏ của Tiểu Điềm Điềm: “Điềm Điềm, bố rất nhớ con. Khanh khách. Tiểu Điềm Điềm vui vẻ cười. Cô Dạ Cân mang theo Diệp Linh chính thức bay trở về Hải Thành, bay trở về thành phố đầy ắp kỷ niệm kia. Tổng doanh thu phòng vé cuối cùng của (Kiếp Phù Du} đã chạm mốc 6 tỷ, làm mới toàn bộ lịch sử phòng vé của bộ phim. Đồng thời Kiếp Phù Du} được đề cử giải Tam Kim Ảnh Hậu, giải Đạo diễn xuất sắc nhất, giải nhà sản xuất xuất sắc nhất và 12 giải thưởng khác, trong chốc lát danh tiếng vô lượng. Năm ấy Diệp Linh 26 tuổi cũng đi lên đỉnh phong của sự nghiệp, và trở thành ứng cử viên sáng giá nhất cho ngôi vị Tam Kim Ảnh Hậu. Tên cô ược định nghĩa là lưu lượng và thực lực cùng song hành, nỗi tiêng khắp nơi. Song Diệp Linh cũng chưa trở lại vòng giải trí, mà là bầu bạn với con gái Tiểu Điềm Điềm, dành hết thời gian cho gia đình. Linh đang chơi với Tiểu Điềm Điềm: “Điềm Điềm, gọi mẹ đi nào.” Tiểu Điềm Điềm thắt hai bím tóc, bập bẹ nói: “ba… ba ba.” Một tuổi Tiểu Điềm Điềm đã biết nói, nhưng câu đầu tiên chính là — ba ba. Dù cho Diệp Linh cố gắng thế nào, Tiểu Điềm Điềm cũng không gọi — mẹ. Việc này khiến Diệp Linh vừa ganh ty vừa thất bại. Lúc này điện thoại vang lên, là người đại diện Hoa tỷ gọi tới. Diệp Linh ấn phím nhận: “Alo, Hoa tỷ.”

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2374: Vết sẹo trên má phải đã biến mắt, người phụ nữ hơn hai mươi tuổi chính là độ tuôi tươi đẹp nhât, cô tìm vê chính mình, trong mắt đều là ánh sáng. Cố Dạ Cần vươn cánh tay có lực ôm cô vào trong lòng, ôm chặt lấy, hận không thể nhào nặn cô vào trong cốt nhục mình, chôn đầu mình ở trong mái tóc cô, tham lam mà thành tín ngửi mùi hương trên người cô, khàn giọng thật thấp lắm bẩm nói: “Linh Linh, anh biết mà… em nhất định sẽ trở về.” Diệp Linh câu đôi môi đỏ mọng, nhẹ giọng nói: “Cố Dạ Cần, em nói rồi, em sẽ trở về.” “Em đã xử lý xong quá khứ rồi?” “Dạ.” Diệp Linh gật đầu. “Vậy… về sau của em, tương lai của em, có thê giao cho anh không?” Diệp Linh lại gật đầu: “DạI” Cố Dạ Cần nhếch môi mỏng. Y y nha nha. Lúc này thanh âm bập bẹ vang lên, hóa ra là Tiểu Điềm Điềm bị bỏ lơ đã bị bố và mẹ biến bé thành nền xanh, bé quơ quơ bàn tay đeo đồng hồ nhỏ thị kháng nghị, không phục. Đều nói con gái là tiểu tình nhân kiếp trước của bố, nhưng bố nhà bé lại yêu mẹ bé hơn nhiều! Cố Dạ Cần lúc này mới buông lỏng Diệp Linh ra, anh nhìn Tiểu Điềm Điềm, một tháng không gặp, Tiểu Điềm Điềm lớn lên một ít, đôi mắt đen to lanh lợi chuyển động nhanh như chớp, rất có thần. Hiện tại Tiểu Điềm Điềm ở trong lòng mẹ hoạt động không tiện, còn giương cái miệng nhỏ nanh cười khanh khách về phía Cố Dạ Cần— ba ba, ôm con một cái đi. Cố Dạ Cần nhanh chóng vươn tay ôm lấy Tiểu Điềm Điềm, anh dùng sức hôn một cái lên khuôn mặt nho nhỏ của Tiểu Điềm Điềm: “Điềm Điềm, bố rất nhớ con. Khanh khách. Tiểu Điềm Điềm vui vẻ cười. Cô Dạ Cân mang theo Diệp Linh chính thức bay trở về Hải Thành, bay trở về thành phố đầy ắp kỷ niệm kia. Tổng doanh thu phòng vé cuối cùng của (Kiếp Phù Du} đã chạm mốc 6 tỷ, làm mới toàn bộ lịch sử phòng vé của bộ phim. Đồng thời Kiếp Phù Du} được đề cử giải Tam Kim Ảnh Hậu, giải Đạo diễn xuất sắc nhất, giải nhà sản xuất xuất sắc nhất và 12 giải thưởng khác, trong chốc lát danh tiếng vô lượng. Năm ấy Diệp Linh 26 tuổi cũng đi lên đỉnh phong của sự nghiệp, và trở thành ứng cử viên sáng giá nhất cho ngôi vị Tam Kim Ảnh Hậu. Tên cô ược định nghĩa là lưu lượng và thực lực cùng song hành, nỗi tiêng khắp nơi. Song Diệp Linh cũng chưa trở lại vòng giải trí, mà là bầu bạn với con gái Tiểu Điềm Điềm, dành hết thời gian cho gia đình. Linh đang chơi với Tiểu Điềm Điềm: “Điềm Điềm, gọi mẹ đi nào.” Tiểu Điềm Điềm thắt hai bím tóc, bập bẹ nói: “ba… ba ba.” Một tuổi Tiểu Điềm Điềm đã biết nói, nhưng câu đầu tiên chính là — ba ba. Dù cho Diệp Linh cố gắng thế nào, Tiểu Điềm Điềm cũng không gọi — mẹ. Việc này khiến Diệp Linh vừa ganh ty vừa thất bại. Lúc này điện thoại vang lên, là người đại diện Hoa tỷ gọi tới. Diệp Linh ấn phím nhận: “Alo, Hoa tỷ.”

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2374: Vết sẹo trên má phải đã biến mắt, người phụ nữ hơn hai mươi tuổi chính là độ tuôi tươi đẹp nhât, cô tìm vê chính mình, trong mắt đều là ánh sáng. Cố Dạ Cần vươn cánh tay có lực ôm cô vào trong lòng, ôm chặt lấy, hận không thể nhào nặn cô vào trong cốt nhục mình, chôn đầu mình ở trong mái tóc cô, tham lam mà thành tín ngửi mùi hương trên người cô, khàn giọng thật thấp lắm bẩm nói: “Linh Linh, anh biết mà… em nhất định sẽ trở về.” Diệp Linh câu đôi môi đỏ mọng, nhẹ giọng nói: “Cố Dạ Cần, em nói rồi, em sẽ trở về.” “Em đã xử lý xong quá khứ rồi?” “Dạ.” Diệp Linh gật đầu. “Vậy… về sau của em, tương lai của em, có thê giao cho anh không?” Diệp Linh lại gật đầu: “DạI” Cố Dạ Cần nhếch môi mỏng. Y y nha nha. Lúc này thanh âm bập bẹ vang lên, hóa ra là Tiểu Điềm Điềm bị bỏ lơ đã bị bố và mẹ biến bé thành nền xanh, bé quơ quơ bàn tay đeo đồng hồ nhỏ thị kháng nghị, không phục. Đều nói con gái là tiểu tình nhân kiếp trước của bố, nhưng bố nhà bé lại yêu mẹ bé hơn nhiều! Cố Dạ Cần lúc này mới buông lỏng Diệp Linh ra, anh nhìn Tiểu Điềm Điềm, một tháng không gặp, Tiểu Điềm Điềm lớn lên một ít, đôi mắt đen to lanh lợi chuyển động nhanh như chớp, rất có thần. Hiện tại Tiểu Điềm Điềm ở trong lòng mẹ hoạt động không tiện, còn giương cái miệng nhỏ nanh cười khanh khách về phía Cố Dạ Cần— ba ba, ôm con một cái đi. Cố Dạ Cần nhanh chóng vươn tay ôm lấy Tiểu Điềm Điềm, anh dùng sức hôn một cái lên khuôn mặt nho nhỏ của Tiểu Điềm Điềm: “Điềm Điềm, bố rất nhớ con. Khanh khách. Tiểu Điềm Điềm vui vẻ cười. Cô Dạ Cân mang theo Diệp Linh chính thức bay trở về Hải Thành, bay trở về thành phố đầy ắp kỷ niệm kia. Tổng doanh thu phòng vé cuối cùng của (Kiếp Phù Du} đã chạm mốc 6 tỷ, làm mới toàn bộ lịch sử phòng vé của bộ phim. Đồng thời Kiếp Phù Du} được đề cử giải Tam Kim Ảnh Hậu, giải Đạo diễn xuất sắc nhất, giải nhà sản xuất xuất sắc nhất và 12 giải thưởng khác, trong chốc lát danh tiếng vô lượng. Năm ấy Diệp Linh 26 tuổi cũng đi lên đỉnh phong của sự nghiệp, và trở thành ứng cử viên sáng giá nhất cho ngôi vị Tam Kim Ảnh Hậu. Tên cô ược định nghĩa là lưu lượng và thực lực cùng song hành, nỗi tiêng khắp nơi. Song Diệp Linh cũng chưa trở lại vòng giải trí, mà là bầu bạn với con gái Tiểu Điềm Điềm, dành hết thời gian cho gia đình. Linh đang chơi với Tiểu Điềm Điềm: “Điềm Điềm, gọi mẹ đi nào.” Tiểu Điềm Điềm thắt hai bím tóc, bập bẹ nói: “ba… ba ba.” Một tuổi Tiểu Điềm Điềm đã biết nói, nhưng câu đầu tiên chính là — ba ba. Dù cho Diệp Linh cố gắng thế nào, Tiểu Điềm Điềm cũng không gọi — mẹ. Việc này khiến Diệp Linh vừa ganh ty vừa thất bại. Lúc này điện thoại vang lên, là người đại diện Hoa tỷ gọi tới. Diệp Linh ấn phím nhận: “Alo, Hoa tỷ.”

Chương 2374