Tác giả:

Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…

Chương 2394

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2394: Nhắc tới cái tên “Tiêu Thành” này, Hà Băng run rẩy hàng mi dài, sau đó cúi đầu: “Con không có.” “Băng Băng, con rốt cuộc đang gạt mẹ hay là đang lừa chính con, vừa rồi mẹ ở hành lang nghe được con và Tiêu Thành nói chuyện, Tiêu Thành hỏi con có hận nó hay không, tại sao con phải nói hận, chỉ cần con nói một câu không hận, con đã quên hết quá khứ, vậy Tiêu Thành cũng sẽ không xuất hiện lần nữa ở trước mặt con rồi, thế nhưng con nói hận, một cái hận của con hoàn toàn trói lại Tiêu Thành, bảo nó làm sao buông con?” Dương Kim Đậu thật sự rất tức, vừa rồi ở hành lang, một người nói hận, một kẻ nói mạng của tôi vẫn là của em, bọn họ căn bản vẫn chưa buông bỏ được nhau. Dương Kim Đậu cảm thấy hai người hiện tại đã ở ngay sát biên giới nguy hiểm, điên cuồng dò xét, chỉ cần có chút manh mối, hai người liền có thể tro tàn lại cháy. Khuôn mặt trứng ngỗng của Hà Băng thanh lạnh: “Là anh ta nợ con, tại sao con phải buông tha cho anh ta?” “Băng Băng, vậy con muốn anh ta làm thế nào? Con tỉnh lại đi! Thằng đó đã kết hôn rồi, con của nó đều đã ba tuổi rôi!” Dương Kim Đậu kích động nói. Hà Băng không muốn tranh luận với mẹ những thứ này, cô mở miệng: “Dừng xe.” Tài xế nhanh chóng ngừng xe lại, Dương Kim Đậu vừa nhìn, đã đến trường học. “Băng Băng, đã trễ thế này con còn muốn trở về trường học sao, không phải đã nói đêm nay ngủ ở nhà sao?” Hà Băng mở cửa xe đi ra ngoài: “Mẹ, mẹ về đi, con có chút việc ở trường, còn phải làm luận văn tốt nghiệp.” “Băng Băng, mẹ đã nói chuyện với giáo sư con rồi, bọn họ rất thích con, muốn giữ con ở lại dạy. Con gái à, trở thành một giáo sư đại học danh giá đã bỏ xa đám thượng lưu danh ở phía sau con rồi, điểm này ngươi nhất định phải nghe lời mẹ.” Hà Băng nhìn Dương Kim Đậu: “Mẹ, con đã nói với mẹ, con không muốn làm giáo sư.” “Vậy con muốn làm gì? Có phải muốn học theo bố con, bước theo con đường của bố?” Nghe mẹ đột nhiên cất cao giọng, còn có tràn đầy băng lãnh cùng châm chọc trong đó, Hà Băng cái gì cũng không muốn nói gì, mẹ con các cô căn bản là không nói chuyện được quá nỗi ba câu. Hà Băng trực tiếp xoay người, vào trường học. Trong phòng ngủ trường học, Hà Băng tắm một cái sau đó lên giường, cô nằm ở trên giường, nhưng lật qua lật lại, làm sao đều ngủ không được. Bạn cùng phòng dưới giường dulie thò đầu ra, nhỏ giọng nói: “Băng Băng, cậu không ngủ được à? Con gái buổi tối trằn trọc ngủ không được vậy chỉ có thể có một khả năng, đó chính là cậu động phàm tâm, nhớ tình lang của mình rồi, thành thật khai báo, tình lang kia là ai, tớ muốn xem thử chàng trai nào đã bắt lấy trái tim của Băng Băng mỹ nhân chúng ta.” Hà Băng có tiếng khó theo đuổi, không riêng gì đám phú nhị đại, ngay cả những nữ sinh cũng đều rất tò mò Hà Băng sẽ thích tuýp đàn ông như thế nào. Nghe giọng nói hóng chuyện hưng phấn của bạn cùng phòng, Hà Băng nhắm mắt lại: “Tớ không thích ai cả.” Cut. Hà Băng lật cả người, cô sờ đến phía dưới gối mình, rất nhanh cô liền mò tới một thứ đồ cưng cứng lành lạnh, đây là thứ ba năm trước đây Tiêu Thành cho cô, ba năm nay cô vẫn mang theo trên người. Bàn tay mềm mại của Hà Băng vuốt ve từng hoa văn trên mặt ngoài cứng lạnh của súng, thứ này cô đã sờ vô số lần, hoa văn nhỏ bé nhât phía trên cô cũng có thể cầm bút vẽ làu làu ra. Anh đã kết hôn rồi, còn có con trai.

Chương 2394:

 

Nhắc tới cái tên “Tiêu Thành” này, Hà Băng run rẩy hàng mi dài, sau đó cúi đầu: “Con không có.”

 

“Băng Băng, con rốt cuộc đang gạt mẹ hay là đang lừa chính con, vừa rồi mẹ ở hành lang nghe được con và Tiêu Thành nói chuyện, Tiêu Thành hỏi con có hận nó hay không, tại sao con phải nói hận, chỉ cần con nói một câu không hận, con đã quên hết quá khứ, vậy Tiêu Thành cũng sẽ không xuất hiện lần nữa ở trước mặt con rồi, thế nhưng con nói hận, một cái hận của con hoàn toàn trói lại Tiêu Thành, bảo nó làm sao buông con?”

 

Dương Kim Đậu thật sự rất tức, vừa rồi ở hành lang, một người nói hận, một kẻ nói mạng của tôi vẫn là của em, bọn họ căn bản vẫn chưa buông bỏ được nhau.

 

Dương Kim Đậu cảm thấy hai người hiện tại đã ở ngay sát biên giới nguy hiểm, điên cuồng dò xét, chỉ cần có chút manh mối, hai người liền có thể tro tàn lại cháy.

 

Khuôn mặt trứng ngỗng của Hà Băng thanh lạnh: “Là anh ta nợ con, tại sao con phải buông tha cho anh ta?”

 

“Băng Băng, vậy con muốn anh ta làm thế nào? Con tỉnh lại đi! Thằng đó đã kết hôn rồi, con của nó đều đã ba tuổi rôi!” Dương Kim Đậu kích động nói.

 

Hà Băng không muốn tranh luận với mẹ những thứ này, cô mở miệng: “Dừng xe.”

 

Tài xế nhanh chóng ngừng xe lại, Dương Kim Đậu vừa nhìn, đã đến trường học.

 

“Băng Băng, đã trễ thế này con còn muốn trở về trường học sao, không phải đã nói đêm nay ngủ ở nhà sao?”

 

Hà Băng mở cửa xe đi ra ngoài: “Mẹ, mẹ về đi, con có chút việc ở trường, còn phải làm luận văn tốt nghiệp.”

 

“Băng Băng, mẹ đã nói chuyện với giáo sư con rồi, bọn họ rất thích con, muốn giữ con ở lại dạy. Con gái à, trở thành một giáo sư đại học danh giá đã bỏ xa đám thượng lưu danh ở phía sau con rồi, điểm này ngươi nhất định phải nghe lời mẹ.”

 

Hà Băng nhìn Dương Kim Đậu: “Mẹ, con đã nói với mẹ, con không muốn làm giáo sư.”

 

“Vậy con muốn làm gì? Có phải muốn học theo bố con, bước theo con đường của bố?”

 

Nghe mẹ đột nhiên cất cao giọng, còn có tràn đầy băng lãnh cùng châm chọc trong đó, Hà Băng cái gì cũng không muốn nói gì, mẹ con các cô căn bản là không nói chuyện được quá nỗi ba câu.

 

Hà Băng trực tiếp xoay người, vào trường học.

 

Trong phòng ngủ trường học, Hà Băng tắm một cái sau đó lên giường, cô nằm ở trên giường, nhưng lật qua lật lại, làm sao đều ngủ không được.

 

Bạn cùng phòng dưới giường dulie thò đầu ra, nhỏ giọng nói: “Băng Băng, cậu không ngủ được à? Con gái buổi tối trằn trọc ngủ không được vậy chỉ có thể có một khả năng, đó chính là cậu động phàm tâm, nhớ tình lang của mình rồi, thành thật khai báo, tình lang kia là ai, tớ muốn xem thử chàng trai nào đã bắt lấy trái tim của Băng Băng mỹ nhân chúng ta.”

 

Hà Băng có tiếng khó theo đuổi, không riêng gì đám phú nhị đại, ngay cả những nữ sinh cũng đều rất tò mò Hà Băng sẽ thích tuýp đàn ông như thế nào.

 

Nghe giọng nói hóng chuyện hưng phấn của bạn cùng phòng, Hà Băng nhắm mắt lại: “Tớ không thích ai cả.”

 

Cut.

 

Hà Băng lật cả người, cô sờ đến phía dưới gối mình, rất nhanh cô liền mò tới một thứ đồ cưng cứng lành lạnh, đây là thứ ba năm trước đây Tiêu Thành cho cô, ba năm nay cô vẫn mang theo trên người.

 

Bàn tay mềm mại của Hà Băng vuốt ve từng hoa văn trên mặt ngoài cứng lạnh của súng, thứ này cô đã sờ vô số lần, hoa văn nhỏ bé nhât phía trên cô cũng có thể cầm bút vẽ làu làu ra.

 

Anh đã kết hôn rồi, còn có con trai.

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2394: Nhắc tới cái tên “Tiêu Thành” này, Hà Băng run rẩy hàng mi dài, sau đó cúi đầu: “Con không có.” “Băng Băng, con rốt cuộc đang gạt mẹ hay là đang lừa chính con, vừa rồi mẹ ở hành lang nghe được con và Tiêu Thành nói chuyện, Tiêu Thành hỏi con có hận nó hay không, tại sao con phải nói hận, chỉ cần con nói một câu không hận, con đã quên hết quá khứ, vậy Tiêu Thành cũng sẽ không xuất hiện lần nữa ở trước mặt con rồi, thế nhưng con nói hận, một cái hận của con hoàn toàn trói lại Tiêu Thành, bảo nó làm sao buông con?” Dương Kim Đậu thật sự rất tức, vừa rồi ở hành lang, một người nói hận, một kẻ nói mạng của tôi vẫn là của em, bọn họ căn bản vẫn chưa buông bỏ được nhau. Dương Kim Đậu cảm thấy hai người hiện tại đã ở ngay sát biên giới nguy hiểm, điên cuồng dò xét, chỉ cần có chút manh mối, hai người liền có thể tro tàn lại cháy. Khuôn mặt trứng ngỗng của Hà Băng thanh lạnh: “Là anh ta nợ con, tại sao con phải buông tha cho anh ta?” “Băng Băng, vậy con muốn anh ta làm thế nào? Con tỉnh lại đi! Thằng đó đã kết hôn rồi, con của nó đều đã ba tuổi rôi!” Dương Kim Đậu kích động nói. Hà Băng không muốn tranh luận với mẹ những thứ này, cô mở miệng: “Dừng xe.” Tài xế nhanh chóng ngừng xe lại, Dương Kim Đậu vừa nhìn, đã đến trường học. “Băng Băng, đã trễ thế này con còn muốn trở về trường học sao, không phải đã nói đêm nay ngủ ở nhà sao?” Hà Băng mở cửa xe đi ra ngoài: “Mẹ, mẹ về đi, con có chút việc ở trường, còn phải làm luận văn tốt nghiệp.” “Băng Băng, mẹ đã nói chuyện với giáo sư con rồi, bọn họ rất thích con, muốn giữ con ở lại dạy. Con gái à, trở thành một giáo sư đại học danh giá đã bỏ xa đám thượng lưu danh ở phía sau con rồi, điểm này ngươi nhất định phải nghe lời mẹ.” Hà Băng nhìn Dương Kim Đậu: “Mẹ, con đã nói với mẹ, con không muốn làm giáo sư.” “Vậy con muốn làm gì? Có phải muốn học theo bố con, bước theo con đường của bố?” Nghe mẹ đột nhiên cất cao giọng, còn có tràn đầy băng lãnh cùng châm chọc trong đó, Hà Băng cái gì cũng không muốn nói gì, mẹ con các cô căn bản là không nói chuyện được quá nỗi ba câu. Hà Băng trực tiếp xoay người, vào trường học. Trong phòng ngủ trường học, Hà Băng tắm một cái sau đó lên giường, cô nằm ở trên giường, nhưng lật qua lật lại, làm sao đều ngủ không được. Bạn cùng phòng dưới giường dulie thò đầu ra, nhỏ giọng nói: “Băng Băng, cậu không ngủ được à? Con gái buổi tối trằn trọc ngủ không được vậy chỉ có thể có một khả năng, đó chính là cậu động phàm tâm, nhớ tình lang của mình rồi, thành thật khai báo, tình lang kia là ai, tớ muốn xem thử chàng trai nào đã bắt lấy trái tim của Băng Băng mỹ nhân chúng ta.” Hà Băng có tiếng khó theo đuổi, không riêng gì đám phú nhị đại, ngay cả những nữ sinh cũng đều rất tò mò Hà Băng sẽ thích tuýp đàn ông như thế nào. Nghe giọng nói hóng chuyện hưng phấn của bạn cùng phòng, Hà Băng nhắm mắt lại: “Tớ không thích ai cả.” Cut. Hà Băng lật cả người, cô sờ đến phía dưới gối mình, rất nhanh cô liền mò tới một thứ đồ cưng cứng lành lạnh, đây là thứ ba năm trước đây Tiêu Thành cho cô, ba năm nay cô vẫn mang theo trên người. Bàn tay mềm mại của Hà Băng vuốt ve từng hoa văn trên mặt ngoài cứng lạnh của súng, thứ này cô đã sờ vô số lần, hoa văn nhỏ bé nhât phía trên cô cũng có thể cầm bút vẽ làu làu ra. Anh đã kết hôn rồi, còn có con trai.

Chương 2394