Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 2461
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2461: Lúc này, không ai muốn gặp chuyện bắt trắc nào nữa. Lý Kỳ nhớ đến hình ảnh vài ngày trước khi Diệp Minh biết được Hà Băng gả cho Đường Ngọc kia, đến nay còn cảm thây nghĩ mà sợ. Diệp Minh cô ta quen biết nhiều năm như vậy, dù cho lúc cai nghiện, cô ta còn chưa thấy Diệp Minh mất khống chế, thế nhưng vì cô gái tên Hà Băng kia, anh như biến thành một con dã thú mắt khống ché. “Kỳ Kỳ, thân phận chúng ta đặc thù, tuyệt đối không thể lộ ở chỗ này, mấy năm nay thế lực buôn bán hàng cắm đã bành trướng đến Miêu Cương, lúc này chúng ta tới Miêu Cương tìm kiếm dược liệu vốn đã rất mạo hiểm, nên ngàn vạn lần không thể để bất cứ ai biết chúng ta ở chỗ này, biết chưa?” “Hơn nữa, về Hà Băng, anh ngay từ đầu đã không tán thành A Minh và Hà Băng ở cạnh nhau. Lúc đại ca cầm đầu bảo A Minh quỳ xuông, A Minh thật sự muốn quỳ xuống, anh cũng biết A Minh thật sự thích Hà Băng rồi, người như chúng ta, chơi với cái thứ gọi là tình yêu là một việc rất nguy hiểm.” “Cho nên Kỳ Kỳ, anh rất coi trọng em, hiện tại Hà Băng đã lập gia đình, anh biết em thích A Minh đã rất nhiều năm, em liền cẩn thận nắm chặt cơ hội lần này, tranh thủ cùng A Minh tu thành chính quả đi.” Chu Siêu nói lời thật lòng, anh ta cũng không thích Hà Băng, anh ta luôn cảm thấy cô gái như Hà Băng quá chói mắt quá loá mắt, cô chẳng những tuyệt lệ, hơn nữa băng là cô, hỏa cũng là cô, cô bé như vậy đã định trước rất nguy hiểm. Nhưng Lý Kỳ thì khác, Lý Kỳ tính tình dịu dàng, là lựa chọn tối ưu để lấy làm vợ, cô ta có thể cho cuộc sống hôn nhân Diệp Minh ổn định mà an tâm, có thể để Diệp Minh không có nỗi lo về sâu. Cho nên, Chu Siêu không chút do dự đứng bên phía Lý Kỳ. Lý Kỳ nhanh chóng đỏ mặt, cô ta không nghĩ tới tâm tư mình bị người khác xem thấu, không sai, cô đã thích Diệp Minh rất nhiều năm. Lý Kỳ dám khẳng định, cô gái vừa rồi nhất định là Hà Băng, người phụ nữ nhòn người phụ nữ, chắc chắn sẽ không nhìn lầm. Nhưng thê thì sao, Hà Băng đã lập gia đình, nếu như anh Minh và một người phụ nữ có chồng ở cùng một chỗ, đó mới thực sự hủy hoại anh. “Dạ…” Lý Kỳ dùng sức gật đầu: “Anh Siêu, em ta sẽ nắm chặt cơ hội này.” Hà Băng đi dạo một vòng ở khu Đông Sương, lúc đi ngang qua một căn phòng, cô đột nhiên dừng bước. Bởi vì bên trong truyền đến một tiếng động, như là tiếng ghế rơi xuống mặt đất. Bên trong xảy ra chuyện gì? Hà Băng trong trẻo lạnh lùng, không phải là kiểu người quá hiếu kỳ, nhưng nhìn phiến cửa phòng đóng chặt trước mắt này, cô lại quỷ thần xui khiến đi lên trước, đây ra một khe cửa. Trong phòng rất tối, một tia sáng cũng không lọt vào, cô nhìn thấy cái ghế ngã xuống đất. Trên ghế cột một người, một người đàn ông. Bởi vì người đàn ông đưa lưng về phía của cô, lại rất tối, nên cô căn bản thấy không rõ tướng mạo người kia. Song dáng người anh rất cao lớn, hai tay hai chân anh đều bị trói trên ghế, trong bóng đêm giữa căn phòng đặc biệt yên tĩnh, yên tĩnh đến có thể nghe được tiếng thở của người đàn ông. Tiếng thở dốc của anh rất nặng, từng hơi từng hơi, như là lồng ngực to lớn đang phập phông trên dưới, thông khô ẩn nhẫn cái gì. Hít vào, thở ra… Bao lấy sức mạnh rắn rỏi của người đàn ông. Hà Băng nhắc đôi chân nhỏ muốn tiến lên, cô khẽ động chân.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2461: Lúc này, không ai muốn gặp chuyện bắt trắc nào nữa. Lý Kỳ nhớ đến hình ảnh vài ngày trước khi Diệp Minh biết được Hà Băng gả cho Đường Ngọc kia, đến nay còn cảm thây nghĩ mà sợ. Diệp Minh cô ta quen biết nhiều năm như vậy, dù cho lúc cai nghiện, cô ta còn chưa thấy Diệp Minh mất khống chế, thế nhưng vì cô gái tên Hà Băng kia, anh như biến thành một con dã thú mắt khống ché. “Kỳ Kỳ, thân phận chúng ta đặc thù, tuyệt đối không thể lộ ở chỗ này, mấy năm nay thế lực buôn bán hàng cắm đã bành trướng đến Miêu Cương, lúc này chúng ta tới Miêu Cương tìm kiếm dược liệu vốn đã rất mạo hiểm, nên ngàn vạn lần không thể để bất cứ ai biết chúng ta ở chỗ này, biết chưa?” “Hơn nữa, về Hà Băng, anh ngay từ đầu đã không tán thành A Minh và Hà Băng ở cạnh nhau. Lúc đại ca cầm đầu bảo A Minh quỳ xuông, A Minh thật sự muốn quỳ xuống, anh cũng biết A Minh thật sự thích Hà Băng rồi, người như chúng ta, chơi với cái thứ gọi là tình yêu là một việc rất nguy hiểm.” “Cho nên Kỳ Kỳ, anh rất coi trọng em, hiện tại Hà Băng đã lập gia đình, anh biết em thích A Minh đã rất nhiều năm, em liền cẩn thận nắm chặt cơ hội lần này, tranh thủ cùng A Minh tu thành chính quả đi.” Chu Siêu nói lời thật lòng, anh ta cũng không thích Hà Băng, anh ta luôn cảm thấy cô gái như Hà Băng quá chói mắt quá loá mắt, cô chẳng những tuyệt lệ, hơn nữa băng là cô, hỏa cũng là cô, cô bé như vậy đã định trước rất nguy hiểm. Nhưng Lý Kỳ thì khác, Lý Kỳ tính tình dịu dàng, là lựa chọn tối ưu để lấy làm vợ, cô ta có thể cho cuộc sống hôn nhân Diệp Minh ổn định mà an tâm, có thể để Diệp Minh không có nỗi lo về sâu. Cho nên, Chu Siêu không chút do dự đứng bên phía Lý Kỳ. Lý Kỳ nhanh chóng đỏ mặt, cô ta không nghĩ tới tâm tư mình bị người khác xem thấu, không sai, cô đã thích Diệp Minh rất nhiều năm. Lý Kỳ dám khẳng định, cô gái vừa rồi nhất định là Hà Băng, người phụ nữ nhòn người phụ nữ, chắc chắn sẽ không nhìn lầm. Nhưng thê thì sao, Hà Băng đã lập gia đình, nếu như anh Minh và một người phụ nữ có chồng ở cùng một chỗ, đó mới thực sự hủy hoại anh. “Dạ…” Lý Kỳ dùng sức gật đầu: “Anh Siêu, em ta sẽ nắm chặt cơ hội này.” Hà Băng đi dạo một vòng ở khu Đông Sương, lúc đi ngang qua một căn phòng, cô đột nhiên dừng bước. Bởi vì bên trong truyền đến một tiếng động, như là tiếng ghế rơi xuống mặt đất. Bên trong xảy ra chuyện gì? Hà Băng trong trẻo lạnh lùng, không phải là kiểu người quá hiếu kỳ, nhưng nhìn phiến cửa phòng đóng chặt trước mắt này, cô lại quỷ thần xui khiến đi lên trước, đây ra một khe cửa. Trong phòng rất tối, một tia sáng cũng không lọt vào, cô nhìn thấy cái ghế ngã xuống đất. Trên ghế cột một người, một người đàn ông. Bởi vì người đàn ông đưa lưng về phía của cô, lại rất tối, nên cô căn bản thấy không rõ tướng mạo người kia. Song dáng người anh rất cao lớn, hai tay hai chân anh đều bị trói trên ghế, trong bóng đêm giữa căn phòng đặc biệt yên tĩnh, yên tĩnh đến có thể nghe được tiếng thở của người đàn ông. Tiếng thở dốc của anh rất nặng, từng hơi từng hơi, như là lồng ngực to lớn đang phập phông trên dưới, thông khô ẩn nhẫn cái gì. Hít vào, thở ra… Bao lấy sức mạnh rắn rỏi của người đàn ông. Hà Băng nhắc đôi chân nhỏ muốn tiến lên, cô khẽ động chân.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2461: Lúc này, không ai muốn gặp chuyện bắt trắc nào nữa. Lý Kỳ nhớ đến hình ảnh vài ngày trước khi Diệp Minh biết được Hà Băng gả cho Đường Ngọc kia, đến nay còn cảm thây nghĩ mà sợ. Diệp Minh cô ta quen biết nhiều năm như vậy, dù cho lúc cai nghiện, cô ta còn chưa thấy Diệp Minh mất khống chế, thế nhưng vì cô gái tên Hà Băng kia, anh như biến thành một con dã thú mắt khống ché. “Kỳ Kỳ, thân phận chúng ta đặc thù, tuyệt đối không thể lộ ở chỗ này, mấy năm nay thế lực buôn bán hàng cắm đã bành trướng đến Miêu Cương, lúc này chúng ta tới Miêu Cương tìm kiếm dược liệu vốn đã rất mạo hiểm, nên ngàn vạn lần không thể để bất cứ ai biết chúng ta ở chỗ này, biết chưa?” “Hơn nữa, về Hà Băng, anh ngay từ đầu đã không tán thành A Minh và Hà Băng ở cạnh nhau. Lúc đại ca cầm đầu bảo A Minh quỳ xuông, A Minh thật sự muốn quỳ xuống, anh cũng biết A Minh thật sự thích Hà Băng rồi, người như chúng ta, chơi với cái thứ gọi là tình yêu là một việc rất nguy hiểm.” “Cho nên Kỳ Kỳ, anh rất coi trọng em, hiện tại Hà Băng đã lập gia đình, anh biết em thích A Minh đã rất nhiều năm, em liền cẩn thận nắm chặt cơ hội lần này, tranh thủ cùng A Minh tu thành chính quả đi.” Chu Siêu nói lời thật lòng, anh ta cũng không thích Hà Băng, anh ta luôn cảm thấy cô gái như Hà Băng quá chói mắt quá loá mắt, cô chẳng những tuyệt lệ, hơn nữa băng là cô, hỏa cũng là cô, cô bé như vậy đã định trước rất nguy hiểm. Nhưng Lý Kỳ thì khác, Lý Kỳ tính tình dịu dàng, là lựa chọn tối ưu để lấy làm vợ, cô ta có thể cho cuộc sống hôn nhân Diệp Minh ổn định mà an tâm, có thể để Diệp Minh không có nỗi lo về sâu. Cho nên, Chu Siêu không chút do dự đứng bên phía Lý Kỳ. Lý Kỳ nhanh chóng đỏ mặt, cô ta không nghĩ tới tâm tư mình bị người khác xem thấu, không sai, cô đã thích Diệp Minh rất nhiều năm. Lý Kỳ dám khẳng định, cô gái vừa rồi nhất định là Hà Băng, người phụ nữ nhòn người phụ nữ, chắc chắn sẽ không nhìn lầm. Nhưng thê thì sao, Hà Băng đã lập gia đình, nếu như anh Minh và một người phụ nữ có chồng ở cùng một chỗ, đó mới thực sự hủy hoại anh. “Dạ…” Lý Kỳ dùng sức gật đầu: “Anh Siêu, em ta sẽ nắm chặt cơ hội này.” Hà Băng đi dạo một vòng ở khu Đông Sương, lúc đi ngang qua một căn phòng, cô đột nhiên dừng bước. Bởi vì bên trong truyền đến một tiếng động, như là tiếng ghế rơi xuống mặt đất. Bên trong xảy ra chuyện gì? Hà Băng trong trẻo lạnh lùng, không phải là kiểu người quá hiếu kỳ, nhưng nhìn phiến cửa phòng đóng chặt trước mắt này, cô lại quỷ thần xui khiến đi lên trước, đây ra một khe cửa. Trong phòng rất tối, một tia sáng cũng không lọt vào, cô nhìn thấy cái ghế ngã xuống đất. Trên ghế cột một người, một người đàn ông. Bởi vì người đàn ông đưa lưng về phía của cô, lại rất tối, nên cô căn bản thấy không rõ tướng mạo người kia. Song dáng người anh rất cao lớn, hai tay hai chân anh đều bị trói trên ghế, trong bóng đêm giữa căn phòng đặc biệt yên tĩnh, yên tĩnh đến có thể nghe được tiếng thở của người đàn ông. Tiếng thở dốc của anh rất nặng, từng hơi từng hơi, như là lồng ngực to lớn đang phập phông trên dưới, thông khô ẩn nhẫn cái gì. Hít vào, thở ra… Bao lấy sức mạnh rắn rỏi của người đàn ông. Hà Băng nhắc đôi chân nhỏ muốn tiến lên, cô khẽ động chân.