Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 2485
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2485: Lúc này Lý Kỳ cũng đi đến, cô ta ngước mắt nhìn về phía Diệp Minh trên giường. Diệp Minh lười biếng chán chường dựa vào đâu giường, tóc mái âm ướt che mí mắt anh tuần của anh, một chân co lại, anh rủ mắt hơi khom thắt lưng, hai tay đốt điều thuốc lá. Giữa hai ngón tay thon dài mang theo ngọn lửa đỏ thắm, anh bắt đầu phả ra làn khói trăng. Lý Kỳ đỏ mặt nhìn xuống phía dưới một cái, Diệp Minh trần nửa người trên, trên người đan xen vết thương, tuy nhìn thấy mà giật mình, thế nhưng càng nhiều hơn một loại gợi cảm và dã tính khó tả. Phía dưới là quần dài đen, hiện tại dây lưng hơi mở ra, khóa kéo cũng mở ra, lộ ra quần lót bên trong… Dưới giường một đống giấy trắng, mới vừa lau qua. Lý Kỳ ngồi xổm người xuống, dọn sách đống giấy trăng kia. Chu Siêu sờ trán Diệp Minh: “A Minh, cậu hết sốt rồi.” Diệp Minh hít một hơi thuốc, sau đó chậm rãi phun ra, mới vừa phát tiết, trong mặt mày anh tuấn nhuộm vài phần phóng túng tà khí, anh không đáp. Lý Kỳ vào buồng vệ sinh, Chu Siêu đè thấp tiếng: “A Minh, cậu thế này cũng không được, đã 35 rồi, bên cạnh không có người phụ nữ làm sao được, tìm một người phụ nữ tốt lập gia đình đi!” “Lập gia đình sớm một chút rồi sinh con, như vậy cô bác ở dưới suối vàng cũng sẽ yên tâm hơn, trước đây cô bác thích Kỳ Kỳ…” Chu Siêu thừa cơ hội này đề cử Lý Kỳ nhiệt liệt. Thế nhưng lời anh ta vẫn chưa nói hết, Diệp Minh đột nhiên cắt đứt anh: “Đó là bởi vì bố mẹ ta còn chưagặp qua Hà Băng.” Thiên ngôn vạn ngữ của Chu Siêu như nghẹn ở cổ họng: “…” Tóc mái mướt mồ hôi che phủ cặp mắt sâu thẳm kia Diệp Minh, thấy không rõ thần sắc của anh, Chu Siêu không biết anh suy nghĩ cái gì, chỉ có thể nói: “A Minh, nếu như cậu thật sựuthích Hà Băng, vậy tôi tìm cô ấy ngay bây giờ, để cô ấy giúp cậu cùng vượt qua cửa ải khó khăn này…” Chu Siêu hơi ngừng lại, bởi vì Diệp Minh nhàn nhạt quét mắt tới. Người đàn ông nâng mắt, cái trong tròng mắt nhuộm một tầng tinh lực nghiêm ngặt, ngũ quan góc cạnh lạnh nhạt, cái quét mắt nhẹ nhàng lại lộ ra tính uy hiếp áp bách và không vui: “Đừng đánh chủ ý lên cô ấy.” Anh từ trong môi mỏng hộc ra vài chữ lạnh như băng. “A Minh, cậu đã biết mình và cô gái kia không có kết quả, vậy sống thực tế đil Kỳ Kỳ mấy năm nay vẫn luôn chờ cậu.” Trong phòng vệ sinh Lý Kỳ vừa định đi ra, thế nhưng cô ta nghe được những khó khăn này…” Chu Siêu hơi ngừng lại, bởi vì Diệp Minh nhàn nhạt quét mắt tới. Người đàn ông nâng mắt, cái trong tròng mắt nhuộm một tầng tinh lực nghiêm ngặt, ngũ quan góc cạnh lạnh nhạt, cái quét mắt nhẹ nhàng lại lộ ra tính uy hiếp áp bách và không vui: “Đừng đánh chủ ý lên cô ấy.” Anh từ trong môi mỏng hộc ra vài chữ lạnh như băng. “A Minh, cậu đã biết mình và cô gái kia không có kết quả, vậy sống thực tế đil Kỳ Kỳ mấy năm nay vẫn luôn chờ cậu.” Trong phòng vệ sinh Lý Kỳ vừa định đi ra, thế nhưng cô ta nghe được những lời này, bước chân trực tiêp khựng lại.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2485: Lúc này Lý Kỳ cũng đi đến, cô ta ngước mắt nhìn về phía Diệp Minh trên giường. Diệp Minh lười biếng chán chường dựa vào đâu giường, tóc mái âm ướt che mí mắt anh tuần của anh, một chân co lại, anh rủ mắt hơi khom thắt lưng, hai tay đốt điều thuốc lá. Giữa hai ngón tay thon dài mang theo ngọn lửa đỏ thắm, anh bắt đầu phả ra làn khói trăng. Lý Kỳ đỏ mặt nhìn xuống phía dưới một cái, Diệp Minh trần nửa người trên, trên người đan xen vết thương, tuy nhìn thấy mà giật mình, thế nhưng càng nhiều hơn một loại gợi cảm và dã tính khó tả. Phía dưới là quần dài đen, hiện tại dây lưng hơi mở ra, khóa kéo cũng mở ra, lộ ra quần lót bên trong… Dưới giường một đống giấy trắng, mới vừa lau qua. Lý Kỳ ngồi xổm người xuống, dọn sách đống giấy trăng kia. Chu Siêu sờ trán Diệp Minh: “A Minh, cậu hết sốt rồi.” Diệp Minh hít một hơi thuốc, sau đó chậm rãi phun ra, mới vừa phát tiết, trong mặt mày anh tuấn nhuộm vài phần phóng túng tà khí, anh không đáp. Lý Kỳ vào buồng vệ sinh, Chu Siêu đè thấp tiếng: “A Minh, cậu thế này cũng không được, đã 35 rồi, bên cạnh không có người phụ nữ làm sao được, tìm một người phụ nữ tốt lập gia đình đi!” “Lập gia đình sớm một chút rồi sinh con, như vậy cô bác ở dưới suối vàng cũng sẽ yên tâm hơn, trước đây cô bác thích Kỳ Kỳ…” Chu Siêu thừa cơ hội này đề cử Lý Kỳ nhiệt liệt. Thế nhưng lời anh ta vẫn chưa nói hết, Diệp Minh đột nhiên cắt đứt anh: “Đó là bởi vì bố mẹ ta còn chưagặp qua Hà Băng.” Thiên ngôn vạn ngữ của Chu Siêu như nghẹn ở cổ họng: “…” Tóc mái mướt mồ hôi che phủ cặp mắt sâu thẳm kia Diệp Minh, thấy không rõ thần sắc của anh, Chu Siêu không biết anh suy nghĩ cái gì, chỉ có thể nói: “A Minh, nếu như cậu thật sựuthích Hà Băng, vậy tôi tìm cô ấy ngay bây giờ, để cô ấy giúp cậu cùng vượt qua cửa ải khó khăn này…” Chu Siêu hơi ngừng lại, bởi vì Diệp Minh nhàn nhạt quét mắt tới. Người đàn ông nâng mắt, cái trong tròng mắt nhuộm một tầng tinh lực nghiêm ngặt, ngũ quan góc cạnh lạnh nhạt, cái quét mắt nhẹ nhàng lại lộ ra tính uy hiếp áp bách và không vui: “Đừng đánh chủ ý lên cô ấy.” Anh từ trong môi mỏng hộc ra vài chữ lạnh như băng. “A Minh, cậu đã biết mình và cô gái kia không có kết quả, vậy sống thực tế đil Kỳ Kỳ mấy năm nay vẫn luôn chờ cậu.” Trong phòng vệ sinh Lý Kỳ vừa định đi ra, thế nhưng cô ta nghe được những khó khăn này…” Chu Siêu hơi ngừng lại, bởi vì Diệp Minh nhàn nhạt quét mắt tới. Người đàn ông nâng mắt, cái trong tròng mắt nhuộm một tầng tinh lực nghiêm ngặt, ngũ quan góc cạnh lạnh nhạt, cái quét mắt nhẹ nhàng lại lộ ra tính uy hiếp áp bách và không vui: “Đừng đánh chủ ý lên cô ấy.” Anh từ trong môi mỏng hộc ra vài chữ lạnh như băng. “A Minh, cậu đã biết mình và cô gái kia không có kết quả, vậy sống thực tế đil Kỳ Kỳ mấy năm nay vẫn luôn chờ cậu.” Trong phòng vệ sinh Lý Kỳ vừa định đi ra, thế nhưng cô ta nghe được những lời này, bước chân trực tiêp khựng lại.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2485: Lúc này Lý Kỳ cũng đi đến, cô ta ngước mắt nhìn về phía Diệp Minh trên giường. Diệp Minh lười biếng chán chường dựa vào đâu giường, tóc mái âm ướt che mí mắt anh tuần của anh, một chân co lại, anh rủ mắt hơi khom thắt lưng, hai tay đốt điều thuốc lá. Giữa hai ngón tay thon dài mang theo ngọn lửa đỏ thắm, anh bắt đầu phả ra làn khói trăng. Lý Kỳ đỏ mặt nhìn xuống phía dưới một cái, Diệp Minh trần nửa người trên, trên người đan xen vết thương, tuy nhìn thấy mà giật mình, thế nhưng càng nhiều hơn một loại gợi cảm và dã tính khó tả. Phía dưới là quần dài đen, hiện tại dây lưng hơi mở ra, khóa kéo cũng mở ra, lộ ra quần lót bên trong… Dưới giường một đống giấy trắng, mới vừa lau qua. Lý Kỳ ngồi xổm người xuống, dọn sách đống giấy trăng kia. Chu Siêu sờ trán Diệp Minh: “A Minh, cậu hết sốt rồi.” Diệp Minh hít một hơi thuốc, sau đó chậm rãi phun ra, mới vừa phát tiết, trong mặt mày anh tuấn nhuộm vài phần phóng túng tà khí, anh không đáp. Lý Kỳ vào buồng vệ sinh, Chu Siêu đè thấp tiếng: “A Minh, cậu thế này cũng không được, đã 35 rồi, bên cạnh không có người phụ nữ làm sao được, tìm một người phụ nữ tốt lập gia đình đi!” “Lập gia đình sớm một chút rồi sinh con, như vậy cô bác ở dưới suối vàng cũng sẽ yên tâm hơn, trước đây cô bác thích Kỳ Kỳ…” Chu Siêu thừa cơ hội này đề cử Lý Kỳ nhiệt liệt. Thế nhưng lời anh ta vẫn chưa nói hết, Diệp Minh đột nhiên cắt đứt anh: “Đó là bởi vì bố mẹ ta còn chưagặp qua Hà Băng.” Thiên ngôn vạn ngữ của Chu Siêu như nghẹn ở cổ họng: “…” Tóc mái mướt mồ hôi che phủ cặp mắt sâu thẳm kia Diệp Minh, thấy không rõ thần sắc của anh, Chu Siêu không biết anh suy nghĩ cái gì, chỉ có thể nói: “A Minh, nếu như cậu thật sựuthích Hà Băng, vậy tôi tìm cô ấy ngay bây giờ, để cô ấy giúp cậu cùng vượt qua cửa ải khó khăn này…” Chu Siêu hơi ngừng lại, bởi vì Diệp Minh nhàn nhạt quét mắt tới. Người đàn ông nâng mắt, cái trong tròng mắt nhuộm một tầng tinh lực nghiêm ngặt, ngũ quan góc cạnh lạnh nhạt, cái quét mắt nhẹ nhàng lại lộ ra tính uy hiếp áp bách và không vui: “Đừng đánh chủ ý lên cô ấy.” Anh từ trong môi mỏng hộc ra vài chữ lạnh như băng. “A Minh, cậu đã biết mình và cô gái kia không có kết quả, vậy sống thực tế đil Kỳ Kỳ mấy năm nay vẫn luôn chờ cậu.” Trong phòng vệ sinh Lý Kỳ vừa định đi ra, thế nhưng cô ta nghe được những khó khăn này…” Chu Siêu hơi ngừng lại, bởi vì Diệp Minh nhàn nhạt quét mắt tới. Người đàn ông nâng mắt, cái trong tròng mắt nhuộm một tầng tinh lực nghiêm ngặt, ngũ quan góc cạnh lạnh nhạt, cái quét mắt nhẹ nhàng lại lộ ra tính uy hiếp áp bách và không vui: “Đừng đánh chủ ý lên cô ấy.” Anh từ trong môi mỏng hộc ra vài chữ lạnh như băng. “A Minh, cậu đã biết mình và cô gái kia không có kết quả, vậy sống thực tế đil Kỳ Kỳ mấy năm nay vẫn luôn chờ cậu.” Trong phòng vệ sinh Lý Kỳ vừa định đi ra, thế nhưng cô ta nghe được những lời này, bước chân trực tiêp khựng lại.