Tác giả:

Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…

Chương 2507

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2507:Lúc này tiếng đập cửa đột nhiên vang lên, ngoài cửa truyền đến giọng Chu Siêu: “A Minh, là tôi, tôi có thê vào không?”Chu Siêu tới.Diệp Minh động một cái, nhưng Hà Băng nhanh chóng đè anh xuống, cô nhỏ giọng nói: “Đêm nay không cho phép để ý đến anh ta.”Diệp Minh lại nằm rồi trở về, anh thương yêu nhìn cô: “Chu Siêu theo anh rất nhiều năm, anh biết rõ cách làm người của anh ta, anh ta đối với em có chút phiến diện, nhưng đều là do quan tâm anh, thứ liên quan đến nguyên tắc và ranh giới cuối cùng anh ta sẽ không đụng vào.”Không cần anh giải thích, Hà Băng cũng biết, chỉ riêng chuyện Chu Siêu báo tin cô ở sau núi cho Diệp Minh, cô cũng biết con người Chu Siêu này tin được.Hà Băng ngắng khuôn mặt trứng ngỗng kiều diễm nhìn Diệp Minh: “Anh gấp cái gì, kịch hay vừa mới bắt đầu.”Kịch hay gì?Diệp Minh nghe không hiểu gì cả, nhưng anh thấy Hà Băng chớp mắt, cặp mắt sáng viết đầy vẻ giảo hoạt của con hồ ly nhỏ, dường như trong lòng sớm có tính toán, anh cũng liền yên tĩnh lại theo, anh rất muốn nhìn trong hồ lô của con hồ ly nhỏ này đến tột cùng đựng cái gì!Lúc này ngoài cửa lại truyền tới một tiếng nói quen thuộc khác, Lý Kỳ tới.Lý Kỳ uât ức nói: “Anh Siêu, anh xem em không nói bậy! Anh Minh hiện tại ở cùng với Hà Băng, anh Minh hiện tại trọng thương chưa lành, lại còn đang cai nghiện, thế nhưng Hà Băng này không hề cố ky cơ thể anh Minh chút nào, còn quấn lấy anh Minh làm… làm loại chuyện đó, thực sự là quá không hiểu chuyện rồi!”Lý Kỳ còn chưa chết tâm, vừa rồi thái độ Hà Băng phách lối ác liệt như thế, cô ta không cam tâm nỗi, nên liền khích Chu Siêu tới nơi này.Diệp Minh và Chu Siêu là anh em vào sinh ra tử nhiều năm, phân lượng của Chu Siêu nặng vô cùng, hiện tại cô ta chọn chiêu ly gián, dùng Hà Băng tới ly gián cảm tình đôi anh em này.Lý Kỳ biết Chu Siêu vẫn đối có cái nhìn phiến diện với Hà Băng, nên cô ta cố ý châm dầu vào lửa mở nói một phen, chỉ trích Hà Băng không hiểu chuyện, quả nhiên sắc mặt Chu Siêu lập tức trở nên rất khó xem.“A Minh, bây giờ cậu còn đang bị ý thương, có một sô việc phải tiêt chê.”Chu Siêu nói.Trong phòng Diệp Minh nhìn Hà Băng trong ngực xin phép, ý kia là — anh có nên đi giải thích một chút không?Diệp Minh không hy vọng bất luận kẻ nào hiểu lầm anh cô gái, nhất là anh em tốt của mình.Hà Băng lắc đầu, ý kia là — không cần, anh cái gì cũng không cần nói!Nhìn dáng vẻ cô trầm tĩnh thông minh, Diệp Minh thực sự càng thêm tò mò, cô đến tột cùng muốn làm cái gì?Trong phòng không có động tĩnh gì, sắc mặt Chu Siêu càng thêm khó coi, người như bọn họ, phải thường xuyên bảo trì thanh tỉnh lý trí và khắc chê, thê nhưng từ khi gặp phải Hà Băng, Diệp Minh trở nên không giống xưa nữa, anh ba phen bảy bận suýt chút nữa vì Hà Băng mắt mạng.Lý Kỳ cũng ghen ghét bắm ngón tay vào trong lòng bàn tay mình, chỉ cần nghĩ đến Diệp Minh cùng Hà Băng hiện tại đang ở bên trong triền miên, cô ta liền đố kị không chịu được.“Anh Siêu, em cảm thấy chúng ta đừng quấy rối anh Minh và Hà Băng nữa, hiện tại anh Minh người nào nói cũng không nghe, anh ấy chỉ nghe lời Hà Băng.”“Hà Băng hình như cũng không ưa chúng ta, nếu như cô ta thổi gió bên tai anh Minh, nói không chừng anh Minh cũng sẽ rời xa chúng ta.”

Chương 2507:

Lúc này tiếng đập cửa đột nhiên vang lên, ngoài cửa truyền đến giọng Chu Siêu: “A Minh, là tôi, tôi có thê vào không?”

Chu Siêu tới.

Diệp Minh động một cái, nhưng Hà Băng nhanh chóng đè anh xuống, cô nhỏ giọng nói: “Đêm nay không cho phép để ý đến anh ta.”

Diệp Minh lại nằm rồi trở về, anh thương yêu nhìn cô: “Chu Siêu theo anh rất nhiều năm, anh biết rõ cách làm người của anh ta, anh ta đối với em có chút phiến diện, nhưng đều là do quan tâm anh, thứ liên quan đến nguyên tắc và ranh giới cuối cùng anh ta sẽ không đụng vào.”

Không cần anh giải thích, Hà Băng cũng biết, chỉ riêng chuyện Chu Siêu báo tin cô ở sau núi cho Diệp Minh, cô cũng biết con người Chu Siêu này tin được.

Hà Băng ngắng khuôn mặt trứng ngỗng kiều diễm nhìn Diệp Minh: “Anh gấp cái gì, kịch hay vừa mới bắt đầu.”

Kịch hay gì?

Diệp Minh nghe không hiểu gì cả, nhưng anh thấy Hà Băng chớp mắt, cặp mắt sáng viết đầy vẻ giảo hoạt của con hồ ly nhỏ, dường như trong lòng sớm có tính toán, anh cũng liền yên tĩnh lại theo, anh rất muốn nhìn trong hồ lô của con hồ ly nhỏ này đến tột cùng đựng cái gì!

Lúc này ngoài cửa lại truyền tới một tiếng nói quen thuộc khác, Lý Kỳ tới.

Lý Kỳ uât ức nói: “Anh Siêu, anh xem em không nói bậy! Anh Minh hiện tại ở cùng với Hà Băng, anh Minh hiện tại trọng thương chưa lành, lại còn đang cai nghiện, thế nhưng Hà Băng này không hề cố ky cơ thể anh Minh chút nào, còn quấn lấy anh Minh làm… làm loại chuyện đó, thực sự là quá không hiểu chuyện rồi!”

Lý Kỳ còn chưa chết tâm, vừa rồi thái độ Hà Băng phách lối ác liệt như thế, cô ta không cam tâm nỗi, nên liền khích Chu Siêu tới nơi này.

Diệp Minh và Chu Siêu là anh em vào sinh ra tử nhiều năm, phân lượng của Chu Siêu nặng vô cùng, hiện tại cô ta chọn chiêu ly gián, dùng Hà Băng tới ly gián cảm tình đôi anh em này.

Lý Kỳ biết Chu Siêu vẫn đối có cái nhìn phiến diện với Hà Băng, nên cô ta cố ý châm dầu vào lửa mở nói một phen, chỉ trích Hà Băng không hiểu chuyện, quả nhiên sắc mặt Chu Siêu lập tức trở nên rất khó xem.

“A Minh, bây giờ cậu còn đang bị ý thương, có một sô việc phải tiêt chê.”

Chu Siêu nói.

Trong phòng Diệp Minh nhìn Hà Băng trong ngực xin phép, ý kia là — anh có nên đi giải thích một chút không?

Diệp Minh không hy vọng bất luận kẻ nào hiểu lầm anh cô gái, nhất là anh em tốt của mình.

Hà Băng lắc đầu, ý kia là — không cần, anh cái gì cũng không cần nói!

Nhìn dáng vẻ cô trầm tĩnh thông minh, Diệp Minh thực sự càng thêm tò mò, cô đến tột cùng muốn làm cái gì?

Trong phòng không có động tĩnh gì, sắc mặt Chu Siêu càng thêm khó coi, người như bọn họ, phải thường xuyên bảo trì thanh tỉnh lý trí và khắc chê, thê nhưng từ khi gặp phải Hà Băng, Diệp Minh trở nên không giống xưa nữa, anh ba phen bảy bận suýt chút nữa vì Hà Băng mắt mạng.

Lý Kỳ cũng ghen ghét bắm ngón tay vào trong lòng bàn tay mình, chỉ cần nghĩ đến Diệp Minh cùng Hà Băng hiện tại đang ở bên trong triền miên, cô ta liền đố kị không chịu được.

“Anh Siêu, em cảm thấy chúng ta đừng quấy rối anh Minh và Hà Băng nữa, hiện tại anh Minh người nào nói cũng không nghe, anh ấy chỉ nghe lời Hà Băng.”

“Hà Băng hình như cũng không ưa chúng ta, nếu như cô ta thổi gió bên tai anh Minh, nói không chừng anh Minh cũng sẽ rời xa chúng ta.”

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2507:Lúc này tiếng đập cửa đột nhiên vang lên, ngoài cửa truyền đến giọng Chu Siêu: “A Minh, là tôi, tôi có thê vào không?”Chu Siêu tới.Diệp Minh động một cái, nhưng Hà Băng nhanh chóng đè anh xuống, cô nhỏ giọng nói: “Đêm nay không cho phép để ý đến anh ta.”Diệp Minh lại nằm rồi trở về, anh thương yêu nhìn cô: “Chu Siêu theo anh rất nhiều năm, anh biết rõ cách làm người của anh ta, anh ta đối với em có chút phiến diện, nhưng đều là do quan tâm anh, thứ liên quan đến nguyên tắc và ranh giới cuối cùng anh ta sẽ không đụng vào.”Không cần anh giải thích, Hà Băng cũng biết, chỉ riêng chuyện Chu Siêu báo tin cô ở sau núi cho Diệp Minh, cô cũng biết con người Chu Siêu này tin được.Hà Băng ngắng khuôn mặt trứng ngỗng kiều diễm nhìn Diệp Minh: “Anh gấp cái gì, kịch hay vừa mới bắt đầu.”Kịch hay gì?Diệp Minh nghe không hiểu gì cả, nhưng anh thấy Hà Băng chớp mắt, cặp mắt sáng viết đầy vẻ giảo hoạt của con hồ ly nhỏ, dường như trong lòng sớm có tính toán, anh cũng liền yên tĩnh lại theo, anh rất muốn nhìn trong hồ lô của con hồ ly nhỏ này đến tột cùng đựng cái gì!Lúc này ngoài cửa lại truyền tới một tiếng nói quen thuộc khác, Lý Kỳ tới.Lý Kỳ uât ức nói: “Anh Siêu, anh xem em không nói bậy! Anh Minh hiện tại ở cùng với Hà Băng, anh Minh hiện tại trọng thương chưa lành, lại còn đang cai nghiện, thế nhưng Hà Băng này không hề cố ky cơ thể anh Minh chút nào, còn quấn lấy anh Minh làm… làm loại chuyện đó, thực sự là quá không hiểu chuyện rồi!”Lý Kỳ còn chưa chết tâm, vừa rồi thái độ Hà Băng phách lối ác liệt như thế, cô ta không cam tâm nỗi, nên liền khích Chu Siêu tới nơi này.Diệp Minh và Chu Siêu là anh em vào sinh ra tử nhiều năm, phân lượng của Chu Siêu nặng vô cùng, hiện tại cô ta chọn chiêu ly gián, dùng Hà Băng tới ly gián cảm tình đôi anh em này.Lý Kỳ biết Chu Siêu vẫn đối có cái nhìn phiến diện với Hà Băng, nên cô ta cố ý châm dầu vào lửa mở nói một phen, chỉ trích Hà Băng không hiểu chuyện, quả nhiên sắc mặt Chu Siêu lập tức trở nên rất khó xem.“A Minh, bây giờ cậu còn đang bị ý thương, có một sô việc phải tiêt chê.”Chu Siêu nói.Trong phòng Diệp Minh nhìn Hà Băng trong ngực xin phép, ý kia là — anh có nên đi giải thích một chút không?Diệp Minh không hy vọng bất luận kẻ nào hiểu lầm anh cô gái, nhất là anh em tốt của mình.Hà Băng lắc đầu, ý kia là — không cần, anh cái gì cũng không cần nói!Nhìn dáng vẻ cô trầm tĩnh thông minh, Diệp Minh thực sự càng thêm tò mò, cô đến tột cùng muốn làm cái gì?Trong phòng không có động tĩnh gì, sắc mặt Chu Siêu càng thêm khó coi, người như bọn họ, phải thường xuyên bảo trì thanh tỉnh lý trí và khắc chê, thê nhưng từ khi gặp phải Hà Băng, Diệp Minh trở nên không giống xưa nữa, anh ba phen bảy bận suýt chút nữa vì Hà Băng mắt mạng.Lý Kỳ cũng ghen ghét bắm ngón tay vào trong lòng bàn tay mình, chỉ cần nghĩ đến Diệp Minh cùng Hà Băng hiện tại đang ở bên trong triền miên, cô ta liền đố kị không chịu được.“Anh Siêu, em cảm thấy chúng ta đừng quấy rối anh Minh và Hà Băng nữa, hiện tại anh Minh người nào nói cũng không nghe, anh ấy chỉ nghe lời Hà Băng.”“Hà Băng hình như cũng không ưa chúng ta, nếu như cô ta thổi gió bên tai anh Minh, nói không chừng anh Minh cũng sẽ rời xa chúng ta.”

Chương 2507