Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 2593
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2593:Cô sắp đi du lịch cùng Triệu Lôi?Mới vừa tỉnh, đôi môi mỏng Diệp Minh vừa trăng vừa khô, anh nhấp môi mỏng một cái, chăm chú nhìn về phía thân ảnh thanh lệ đó.Hà Băng đặt khối thịt bò nhỏ đó nhai trong miệng, tùy ý lên tiếng: “Nếu có thời gian thì đi chứ.”“Được.”Diệp Minh ở trên lâu nhìn, cô đây là đồng ý, cũng đúng, cô và Triệu Lôi là vợ chồng, chỉ là du lịch hai người mà thôi, anh khó chịu như vậy làm gì?Ở nơi anh không thấy được, cô không biết đã cùng Triệu Lôi làm chút bao nhiêu chuyện thân mật giữa vợ chồng.Đôi môi mỏng khô khốc míim lại lạnh lẽo, anh đóng cửa phòng lại.Đi tới bên ghế salon, anh một tay đút trong túi quần móc ra một bao thuốc lá, lấy ra một điếu thuốc ngậm trên môi, anh châm lửa.Một mình anh bắt đầu phả ra từng đợt khói trắng.Hiện tại anh chỉ có thê dựa vào mùi nicotin này tê liệt và kiềm chế bản thân, bằng không anh sẽ không khống chế nổi, không khống chế được… muốn Cướp cô về.Dưới lầu, Hà Băng ngắng đầu, cô nhìn phiến cửa phòng đóng lại kia.Lúc Diệp Minh xuất hiện cô đã biết.Triệu Lôi theo ánh mắt của cô nhìn lên trên lầu: “Anh ấy đang ở chỗ em?”Hà Băng rủ mi xuống: “Ừm.”“Hai người dự định về sau thế nào?”“Không biết…”Triệu Lôi im lặng vài giây: “Anh ấy chắc vẫn chưa biết đến sự tồn tại của Điểm Điểm, dù nói thế nào Điểm Điểm cũng là con gái ruột của anh ấy, em không tính để cho bố con bọn họ biết nhau à?”Ba năm trước Diệp Minh ra tù, cô và anh từng ở cạnh nhau, chỉ là sau đó cô lại đến tháng.Kỳ thực đó không phải là kinh nguyệt, mà là dấu hiệu mang thai, cô có dấu hiệu sảy thai.Cô vẫn không biết mình mang thai, có thai bốn tháng bụng vẫn không lớn, ngược lại bởi vì Diệp Minh rời đi và qua đời khiên cô gây xọp đi.Ngày đó cô tự sát trước mộ bia anh, Triệu Lôi và Dương Kim Đậu đúng lúc chạy tới, đưa cô đến bệnh viện.Tuy người cô cứu về rồi, thế nhưng tâm đã chết theo Diệp Minh.Cô có thể chết một lần, cũng có thể chết lần thứ hai.Nhưng chính khi đó, bác sĩ nói cho cô biết — cô đã mang thai.Khi đó Điểm Điểm ở trong bụng của cô cũng đã gần năm tháng.Cô không biết mình mang thai, trong khoảng thời gian này mang thai cô dùng thuốc, còn từng uống rượu, những thứ này đêu có ảnh hưởng bât lợi với thai nhi, thế nhưng bác sĩ làm kiểm tra toàn diện, nói đứa bé này rất khỏe mạnh.Đây là con của Diệp Minh.Anh đã đi, thế nhưng để lại cho cô một đứa bé.Đêm đó ở trong bệnh viện, cô đặt tay trên bụng của mình, Tiểu Điểm Điểm ở bên trong đột nhiên đá cô một cước, một khắc kia, nước mắt nóng bỏng trong hốc mắt cuồn cuộn, cô ôm chính mình, lập tức khóc không thành tiếng.Diệp Minh chết đã lâu, cô không rơi một giọt nước mắt, thế nhưng một khắc kia, nước mắt tựa như cỏ dại lan tràn, cô khóc khó thể kiềm nén.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2593:Cô sắp đi du lịch cùng Triệu Lôi?Mới vừa tỉnh, đôi môi mỏng Diệp Minh vừa trăng vừa khô, anh nhấp môi mỏng một cái, chăm chú nhìn về phía thân ảnh thanh lệ đó.Hà Băng đặt khối thịt bò nhỏ đó nhai trong miệng, tùy ý lên tiếng: “Nếu có thời gian thì đi chứ.”“Được.”Diệp Minh ở trên lâu nhìn, cô đây là đồng ý, cũng đúng, cô và Triệu Lôi là vợ chồng, chỉ là du lịch hai người mà thôi, anh khó chịu như vậy làm gì?Ở nơi anh không thấy được, cô không biết đã cùng Triệu Lôi làm chút bao nhiêu chuyện thân mật giữa vợ chồng.Đôi môi mỏng khô khốc míim lại lạnh lẽo, anh đóng cửa phòng lại.Đi tới bên ghế salon, anh một tay đút trong túi quần móc ra một bao thuốc lá, lấy ra một điếu thuốc ngậm trên môi, anh châm lửa.Một mình anh bắt đầu phả ra từng đợt khói trắng.Hiện tại anh chỉ có thê dựa vào mùi nicotin này tê liệt và kiềm chế bản thân, bằng không anh sẽ không khống chế nổi, không khống chế được… muốn Cướp cô về.Dưới lầu, Hà Băng ngắng đầu, cô nhìn phiến cửa phòng đóng lại kia.Lúc Diệp Minh xuất hiện cô đã biết.Triệu Lôi theo ánh mắt của cô nhìn lên trên lầu: “Anh ấy đang ở chỗ em?”Hà Băng rủ mi xuống: “Ừm.”“Hai người dự định về sau thế nào?”“Không biết…”Triệu Lôi im lặng vài giây: “Anh ấy chắc vẫn chưa biết đến sự tồn tại của Điểm Điểm, dù nói thế nào Điểm Điểm cũng là con gái ruột của anh ấy, em không tính để cho bố con bọn họ biết nhau à?”Ba năm trước Diệp Minh ra tù, cô và anh từng ở cạnh nhau, chỉ là sau đó cô lại đến tháng.Kỳ thực đó không phải là kinh nguyệt, mà là dấu hiệu mang thai, cô có dấu hiệu sảy thai.Cô vẫn không biết mình mang thai, có thai bốn tháng bụng vẫn không lớn, ngược lại bởi vì Diệp Minh rời đi và qua đời khiên cô gây xọp đi.Ngày đó cô tự sát trước mộ bia anh, Triệu Lôi và Dương Kim Đậu đúng lúc chạy tới, đưa cô đến bệnh viện.Tuy người cô cứu về rồi, thế nhưng tâm đã chết theo Diệp Minh.Cô có thể chết một lần, cũng có thể chết lần thứ hai.Nhưng chính khi đó, bác sĩ nói cho cô biết — cô đã mang thai.Khi đó Điểm Điểm ở trong bụng của cô cũng đã gần năm tháng.Cô không biết mình mang thai, trong khoảng thời gian này mang thai cô dùng thuốc, còn từng uống rượu, những thứ này đêu có ảnh hưởng bât lợi với thai nhi, thế nhưng bác sĩ làm kiểm tra toàn diện, nói đứa bé này rất khỏe mạnh.Đây là con của Diệp Minh.Anh đã đi, thế nhưng để lại cho cô một đứa bé.Đêm đó ở trong bệnh viện, cô đặt tay trên bụng của mình, Tiểu Điểm Điểm ở bên trong đột nhiên đá cô một cước, một khắc kia, nước mắt nóng bỏng trong hốc mắt cuồn cuộn, cô ôm chính mình, lập tức khóc không thành tiếng.Diệp Minh chết đã lâu, cô không rơi một giọt nước mắt, thế nhưng một khắc kia, nước mắt tựa như cỏ dại lan tràn, cô khóc khó thể kiềm nén.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2593:Cô sắp đi du lịch cùng Triệu Lôi?Mới vừa tỉnh, đôi môi mỏng Diệp Minh vừa trăng vừa khô, anh nhấp môi mỏng một cái, chăm chú nhìn về phía thân ảnh thanh lệ đó.Hà Băng đặt khối thịt bò nhỏ đó nhai trong miệng, tùy ý lên tiếng: “Nếu có thời gian thì đi chứ.”“Được.”Diệp Minh ở trên lâu nhìn, cô đây là đồng ý, cũng đúng, cô và Triệu Lôi là vợ chồng, chỉ là du lịch hai người mà thôi, anh khó chịu như vậy làm gì?Ở nơi anh không thấy được, cô không biết đã cùng Triệu Lôi làm chút bao nhiêu chuyện thân mật giữa vợ chồng.Đôi môi mỏng khô khốc míim lại lạnh lẽo, anh đóng cửa phòng lại.Đi tới bên ghế salon, anh một tay đút trong túi quần móc ra một bao thuốc lá, lấy ra một điếu thuốc ngậm trên môi, anh châm lửa.Một mình anh bắt đầu phả ra từng đợt khói trắng.Hiện tại anh chỉ có thê dựa vào mùi nicotin này tê liệt và kiềm chế bản thân, bằng không anh sẽ không khống chế nổi, không khống chế được… muốn Cướp cô về.Dưới lầu, Hà Băng ngắng đầu, cô nhìn phiến cửa phòng đóng lại kia.Lúc Diệp Minh xuất hiện cô đã biết.Triệu Lôi theo ánh mắt của cô nhìn lên trên lầu: “Anh ấy đang ở chỗ em?”Hà Băng rủ mi xuống: “Ừm.”“Hai người dự định về sau thế nào?”“Không biết…”Triệu Lôi im lặng vài giây: “Anh ấy chắc vẫn chưa biết đến sự tồn tại của Điểm Điểm, dù nói thế nào Điểm Điểm cũng là con gái ruột của anh ấy, em không tính để cho bố con bọn họ biết nhau à?”Ba năm trước Diệp Minh ra tù, cô và anh từng ở cạnh nhau, chỉ là sau đó cô lại đến tháng.Kỳ thực đó không phải là kinh nguyệt, mà là dấu hiệu mang thai, cô có dấu hiệu sảy thai.Cô vẫn không biết mình mang thai, có thai bốn tháng bụng vẫn không lớn, ngược lại bởi vì Diệp Minh rời đi và qua đời khiên cô gây xọp đi.Ngày đó cô tự sát trước mộ bia anh, Triệu Lôi và Dương Kim Đậu đúng lúc chạy tới, đưa cô đến bệnh viện.Tuy người cô cứu về rồi, thế nhưng tâm đã chết theo Diệp Minh.Cô có thể chết một lần, cũng có thể chết lần thứ hai.Nhưng chính khi đó, bác sĩ nói cho cô biết — cô đã mang thai.Khi đó Điểm Điểm ở trong bụng của cô cũng đã gần năm tháng.Cô không biết mình mang thai, trong khoảng thời gian này mang thai cô dùng thuốc, còn từng uống rượu, những thứ này đêu có ảnh hưởng bât lợi với thai nhi, thế nhưng bác sĩ làm kiểm tra toàn diện, nói đứa bé này rất khỏe mạnh.Đây là con của Diệp Minh.Anh đã đi, thế nhưng để lại cho cô một đứa bé.Đêm đó ở trong bệnh viện, cô đặt tay trên bụng của mình, Tiểu Điểm Điểm ở bên trong đột nhiên đá cô một cước, một khắc kia, nước mắt nóng bỏng trong hốc mắt cuồn cuộn, cô ôm chính mình, lập tức khóc không thành tiếng.Diệp Minh chết đã lâu, cô không rơi một giọt nước mắt, thế nhưng một khắc kia, nước mắt tựa như cỏ dại lan tràn, cô khóc khó thể kiềm nén.