Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 954: Nóng Tính!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Kiếm và kiếm kỹ của Diệp Huyên đều chuyên tấn công linh hồn! Dư Thiên cũng rất uất ức, nếu không phải kiếm và kiếm kỹ của Diệp Huyên quá ảnh hưởng đến Quỷ Môn, thì dù Diệp Huyên có yêu nghiệt hơn nữa cũng không thể là đối thủ của ông ta.Sở dĩ ông ta thua là vì bị kiếm và kiếm kỹ của Diệp Huyên kiềm chế! Diệp Huyên cầm kiếm điên cuồng xông lên, thấy không thể đuổi kịp Dư Thiên, hắn quay đầu bắt đầu đuổi theo mấy đệ tử của Quỷ Môn, chẳng mấy chốc, xung quanh đã chất đầy xác người.Nhìn thấy đống thi thể kia, sắc mặt Dư Thiên cực kỳ khó coi, ông ta không ngờ Quỷ Môn lại bị một người một chó dồn ép đến mức này! Lúc này, cách đó không xa đột nhiên truyền đến tiếng nổ vang, một bóng người xuất hiện trước mặt ông ta, chính là người đàn ông giao thủ với Đế Khuyển khi nãy.Dư Thiên ngẩng đầu nhìn về phía xa, Đế Khuyển chậm rãi đi tới, nó nhìn người đàn ông trước mặt Dư Thiên, khinh thường nói: “Hóa ra là sử dụng bí pháp kích thích tiềm năng của thân thể, chẳng trách có thể đấu lại ta!” Nói xong, nó nhìn về phía Dư Thiên, đang muốn ra tay, Dư Thiên đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Huyên đang giết người ở cách đó không xa: “Diệp Huyên, ta dẫn ngươi đi gặp muội muội!” Cách đó không xa, Diệp Huyên đột nhiên dừng lại, nhưng một giây sau, hắn vung tay phải lên, một tia kiếm quang chém ra, đầu một tên đệ tử cách đó mấy chục trượng lập tức rơi xuống đất! Diệp Huyên nhẹ nhàng cong ngón tay, phi kiếm lại bay về trong tay hắn, hắn xoay người đi về phía Dư Thiên, lúc này, Dư Thiên không thể rút lui, vì có Đế Khuyển ở đây, ông ta hoàn toàn không thể rút lui! Mặt Diệp Huyên không chút cảm xúc, sau khi đi tới trước mặt Dư Thiên, hắn dừng lại: “Ở đâu?” Dư Thiên nhìn Diệp Huyên: “Đi theo ta!” Bản thân nó cũng rất nóng nảy, trước đó không thích Diệp Huyên lắm là vì Diệp Huyên không nghiêm túc, cà lơ phất phơ… Mà bây giờ, nó phát hiện thật ra tên này vẫn sẽ nổi nóng, còn vô cùng nóng nảy nữa! .
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiếm và kiếm kỹ của Diệp Huyên đều chuyên tấn công linh hồn!
Dư Thiên cũng rất uất ức, nếu không phải kiếm và kiếm kỹ của Diệp Huyên quá ảnh hưởng đến Quỷ Môn, thì dù Diệp Huyên có yêu nghiệt hơn nữa cũng không thể là đối thủ của ông ta.
Sở dĩ ông ta thua là vì bị kiếm và kiếm kỹ của Diệp Huyên kiềm chế!
Diệp Huyên cầm kiếm điên cuồng xông lên, thấy không thể đuổi kịp Dư Thiên, hắn quay đầu bắt đầu đuổi theo mấy đệ tử của Quỷ Môn, chẳng mấy chốc, xung quanh đã chất đầy xác người.
Nhìn thấy đống thi thể kia, sắc mặt Dư Thiên cực kỳ khó coi, ông ta không ngờ Quỷ Môn lại bị một người một chó dồn ép đến mức này!
Lúc này, cách đó không xa đột nhiên truyền đến tiếng nổ vang, một bóng người xuất hiện trước mặt ông ta, chính là người đàn ông giao thủ với Đế Khuyển khi nãy.
Dư Thiên ngẩng đầu nhìn về phía xa, Đế Khuyển chậm rãi đi tới, nó nhìn người đàn ông trước mặt Dư Thiên, khinh thường nói: “Hóa ra là sử dụng bí pháp kích thích tiềm năng của thân thể, chẳng trách có thể đấu lại ta!”
Nói xong, nó nhìn về phía Dư Thiên, đang muốn ra tay, Dư Thiên đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Huyên đang giết người ở cách đó không xa: “Diệp Huyên, ta dẫn ngươi đi gặp muội muội!”
Cách đó không xa, Diệp Huyên đột nhiên dừng lại, nhưng một giây sau, hắn vung tay phải lên, một tia kiếm quang chém ra, đầu một tên đệ tử cách đó mấy chục trượng lập tức rơi xuống đất!
Diệp Huyên nhẹ nhàng cong ngón tay, phi kiếm lại bay về trong tay hắn, hắn xoay người đi về phía Dư Thiên, lúc này, Dư Thiên không thể rút lui, vì có Đế Khuyển ở đây, ông ta hoàn toàn không thể rút lui!
Mặt Diệp Huyên không chút cảm xúc, sau khi đi tới trước mặt Dư Thiên, hắn dừng lại: “Ở đâu?”
Dư Thiên nhìn Diệp Huyên: “Đi theo ta!”
Bản thân nó cũng rất nóng nảy, trước đó không thích Diệp Huyên lắm là vì Diệp Huyên không nghiêm túc, cà lơ phất phơ… Mà bây giờ, nó phát hiện thật ra tên này vẫn sẽ nổi nóng, còn vô cùng nóng nảy nữa!
.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Kiếm và kiếm kỹ của Diệp Huyên đều chuyên tấn công linh hồn! Dư Thiên cũng rất uất ức, nếu không phải kiếm và kiếm kỹ của Diệp Huyên quá ảnh hưởng đến Quỷ Môn, thì dù Diệp Huyên có yêu nghiệt hơn nữa cũng không thể là đối thủ của ông ta.Sở dĩ ông ta thua là vì bị kiếm và kiếm kỹ của Diệp Huyên kiềm chế! Diệp Huyên cầm kiếm điên cuồng xông lên, thấy không thể đuổi kịp Dư Thiên, hắn quay đầu bắt đầu đuổi theo mấy đệ tử của Quỷ Môn, chẳng mấy chốc, xung quanh đã chất đầy xác người.Nhìn thấy đống thi thể kia, sắc mặt Dư Thiên cực kỳ khó coi, ông ta không ngờ Quỷ Môn lại bị một người một chó dồn ép đến mức này! Lúc này, cách đó không xa đột nhiên truyền đến tiếng nổ vang, một bóng người xuất hiện trước mặt ông ta, chính là người đàn ông giao thủ với Đế Khuyển khi nãy.Dư Thiên ngẩng đầu nhìn về phía xa, Đế Khuyển chậm rãi đi tới, nó nhìn người đàn ông trước mặt Dư Thiên, khinh thường nói: “Hóa ra là sử dụng bí pháp kích thích tiềm năng của thân thể, chẳng trách có thể đấu lại ta!” Nói xong, nó nhìn về phía Dư Thiên, đang muốn ra tay, Dư Thiên đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Huyên đang giết người ở cách đó không xa: “Diệp Huyên, ta dẫn ngươi đi gặp muội muội!” Cách đó không xa, Diệp Huyên đột nhiên dừng lại, nhưng một giây sau, hắn vung tay phải lên, một tia kiếm quang chém ra, đầu một tên đệ tử cách đó mấy chục trượng lập tức rơi xuống đất! Diệp Huyên nhẹ nhàng cong ngón tay, phi kiếm lại bay về trong tay hắn, hắn xoay người đi về phía Dư Thiên, lúc này, Dư Thiên không thể rút lui, vì có Đế Khuyển ở đây, ông ta hoàn toàn không thể rút lui! Mặt Diệp Huyên không chút cảm xúc, sau khi đi tới trước mặt Dư Thiên, hắn dừng lại: “Ở đâu?” Dư Thiên nhìn Diệp Huyên: “Đi theo ta!” Bản thân nó cũng rất nóng nảy, trước đó không thích Diệp Huyên lắm là vì Diệp Huyên không nghiêm túc, cà lơ phất phơ… Mà bây giờ, nó phát hiện thật ra tên này vẫn sẽ nổi nóng, còn vô cùng nóng nảy nữa! .