Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 1062: Nhất Là Khả Năng Đánh Cận Chiến!

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Giữa tinh hà, một kiếm tu mặc trường bào màu trắng dường như cảm nhận được điều gì đó, lập tức ngừng động tác lại.Người đàn ông trung niên vừa xoay người thì một thanh kiếm đã xuất hiện trước mặt.Nhìn thấy thanh kiếm này, người đàn ông trung niên chợt sững người, có hơi ngạc nhiên: “Là ngươi?”  Thanh kiếm khẽ run lên như thể đang hỏi gì đó.Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Chưa từng gặp!”  Thanh kiếm run lên, khẽ phát ra tiếng động trầm thấp.Người đàn ông trung niên hỏi: “Sao phải vội như vậy?”  Thanh kiếm lại rung như đang bày tỏ điều chi.Sau một lúc, người đàn ông trung niên khẽ nói: “Tháp đó…”  Nói rồi ông ta hơi trầm ngâm, một lúc sau, ông ta lại nhẹ giọng nói: “Ngươi đi tìm nàng ta”.Thanh kiếm cũng không rời đi mà đứng im tại chỗ.Người đàn ông trung niên khẽ cười: “Chuyện về cái tháp đó, ta sẽ đến giải quyết”.Nghe vậy, thanh kiếm xoay mình trực tiếp biến mất nơi tinh hà xa xôi mờ mịt.Người đàn ông trung niên đứng tại chỗ quay người nhìn nơi tinh hà xa xôi, ở góc xa xôi tận cùng, ông ta nhìn thấy một cây cầu tinh không vắt ngang qua tinh hà, mà ở điểm cuối cây cầu ấy có vài luồng hơi thở vô cùng mạnh mẽ.Yên lặng một lúc, người đàn ông trung niên mới biến mất không thấy.Cùng lúc đó, một âm thanh ở trên cây cầu nơi tinh hà xa xôi đó vang lên: “Có người đánh sao?”  Tại Táng Thiên trường thành.Trong dãy núi, một âm thanh chói tai xé gió vang lên không ngừng.Diệp Huyên vẫn đang luyện chiến đấu cùng A Quỷ.Mà đối với Diệp Huyên thì hắn vừa đau vừa sướng.Vì hắn cảm nhận rõ ràng bản thân đang thay đổi, nhất là về phương diện chiến đấu, lúc nào nên xuất kiếm, lúc nào nên lùi, lúc nào nên tiến…  Cứ như vậy, nửa tháng sau..Tiên Hiệp HaySáng sớm hôm nay, A Quỷ lại đến trước mặt Diệp Huyên.Bỗng nhiên, Diệp Huyên rút kiếm ra, mà ngay khoảnh khắc hắn rút kiếm thì có một tia kiếm lẳng lặng loé lên.Mà lúc này, A Quỷ ở trước mặt hắn đột ngột biến mất, rồi lại xuất hiện sau lưng hắn..

Giữa tinh hà, một kiếm tu mặc trường bào màu trắng dường như cảm nhận được điều gì đó, lập tức ngừng động tác lại.

Người đàn ông trung niên vừa xoay người thì một thanh kiếm đã xuất hiện trước mặt.

Nhìn thấy thanh kiếm này, người đàn ông trung niên chợt sững người, có hơi ngạc nhiên: “Là ngươi?”  

Thanh kiếm khẽ run lên như thể đang hỏi gì đó.

Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Chưa từng gặp!”  

Thanh kiếm run lên, khẽ phát ra tiếng động trầm thấp.

Người đàn ông trung niên hỏi: “Sao phải vội như vậy?”  

Thanh kiếm lại rung như đang bày tỏ điều chi.

Sau một lúc, người đàn ông trung niên khẽ nói: “Tháp đó…”  

Nói rồi ông ta hơi trầm ngâm, một lúc sau, ông ta lại nhẹ giọng nói: “Ngươi đi tìm nàng ta”.

Thanh kiếm cũng không rời đi mà đứng im tại chỗ.

Người đàn ông trung niên khẽ cười: “Chuyện về cái tháp đó, ta sẽ đến giải quyết”.

Nghe vậy, thanh kiếm xoay mình trực tiếp biến mất nơi tinh hà xa xôi mờ mịt.

Người đàn ông trung niên đứng tại chỗ quay người nhìn nơi tinh hà xa xôi, ở góc xa xôi tận cùng, ông ta nhìn thấy một cây cầu tinh không vắt ngang qua tinh hà, mà ở điểm cuối cây cầu ấy có vài luồng hơi thở vô cùng mạnh mẽ.

Yên lặng một lúc, người đàn ông trung niên mới biến mất không thấy.

Cùng lúc đó, một âm thanh ở trên cây cầu nơi tinh hà xa xôi đó vang lên: “Có người đánh sao?”  

Tại Táng Thiên trường thành.

Trong dãy núi, một âm thanh chói tai xé gió vang lên không ngừng.

Diệp Huyên vẫn đang luyện chiến đấu cùng A Quỷ.

Mà đối với Diệp Huyên thì hắn vừa đau vừa sướng.

Vì hắn cảm nhận rõ ràng bản thân đang thay đổi, nhất là về phương diện chiến đấu, lúc nào nên xuất kiếm, lúc nào nên lùi, lúc nào nên tiến…  

Cứ như vậy, nửa tháng sau.

.

Tiên Hiệp Hay

Sáng sớm hôm nay, A Quỷ lại đến trước mặt Diệp Huyên.

Bỗng nhiên, Diệp Huyên rút kiếm ra, mà ngay khoảnh khắc hắn rút kiếm thì có một tia kiếm lẳng lặng loé lên.

Mà lúc này, A Quỷ ở trước mặt hắn đột ngột biến mất, rồi lại xuất hiện sau lưng hắn.

.

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Giữa tinh hà, một kiếm tu mặc trường bào màu trắng dường như cảm nhận được điều gì đó, lập tức ngừng động tác lại.Người đàn ông trung niên vừa xoay người thì một thanh kiếm đã xuất hiện trước mặt.Nhìn thấy thanh kiếm này, người đàn ông trung niên chợt sững người, có hơi ngạc nhiên: “Là ngươi?”  Thanh kiếm khẽ run lên như thể đang hỏi gì đó.Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Chưa từng gặp!”  Thanh kiếm run lên, khẽ phát ra tiếng động trầm thấp.Người đàn ông trung niên hỏi: “Sao phải vội như vậy?”  Thanh kiếm lại rung như đang bày tỏ điều chi.Sau một lúc, người đàn ông trung niên khẽ nói: “Tháp đó…”  Nói rồi ông ta hơi trầm ngâm, một lúc sau, ông ta lại nhẹ giọng nói: “Ngươi đi tìm nàng ta”.Thanh kiếm cũng không rời đi mà đứng im tại chỗ.Người đàn ông trung niên khẽ cười: “Chuyện về cái tháp đó, ta sẽ đến giải quyết”.Nghe vậy, thanh kiếm xoay mình trực tiếp biến mất nơi tinh hà xa xôi mờ mịt.Người đàn ông trung niên đứng tại chỗ quay người nhìn nơi tinh hà xa xôi, ở góc xa xôi tận cùng, ông ta nhìn thấy một cây cầu tinh không vắt ngang qua tinh hà, mà ở điểm cuối cây cầu ấy có vài luồng hơi thở vô cùng mạnh mẽ.Yên lặng một lúc, người đàn ông trung niên mới biến mất không thấy.Cùng lúc đó, một âm thanh ở trên cây cầu nơi tinh hà xa xôi đó vang lên: “Có người đánh sao?”  Tại Táng Thiên trường thành.Trong dãy núi, một âm thanh chói tai xé gió vang lên không ngừng.Diệp Huyên vẫn đang luyện chiến đấu cùng A Quỷ.Mà đối với Diệp Huyên thì hắn vừa đau vừa sướng.Vì hắn cảm nhận rõ ràng bản thân đang thay đổi, nhất là về phương diện chiến đấu, lúc nào nên xuất kiếm, lúc nào nên lùi, lúc nào nên tiến…  Cứ như vậy, nửa tháng sau..Tiên Hiệp HaySáng sớm hôm nay, A Quỷ lại đến trước mặt Diệp Huyên.Bỗng nhiên, Diệp Huyên rút kiếm ra, mà ngay khoảnh khắc hắn rút kiếm thì có một tia kiếm lẳng lặng loé lên.Mà lúc này, A Quỷ ở trước mặt hắn đột ngột biến mất, rồi lại xuất hiện sau lưng hắn..

Chương 1062: Nhất Là Khả Năng Đánh Cận Chiến!