Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 1081: Một Quyền Đánh Ra!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Người đàn ông ở bên cạnh Tả Thanh trên đỉnh núi cười nói: “Thú vị đấy!” Tả Thanh trầm giọng nói: “Kiếm của hắn nhanh hơn lúc trước rồi!” Cô gái tên A Phượng ở phía sau hai người chợt cất lời: “Để ta!” Nói xong, ả ta muốn đi xuống, nhưng lại bị người đàn ông ngăn cản.A Phượng nhìn người đàn ông: “Mạc Tà, ta không thích người của tinh vực Vị Ương phách lối như thế trước mặt chúng ta”.Mạc Tà nhẹ nhàng ra lệnh: “Lùi xuống!” Cô gái tên A Phương hừ lạnh, xoay người rời đi.Tả Thanh cười lắc đầu: “Cái tính này!” Mạc Tà nhìn về phía đỉnh núi ở đối diện, người đàn ông áo bào đen và cô gái phía sau hắn ta vẫn không động đậy.Mạc Tà nói: “Nam Ly huynh, nếu huynh không ra tay thì Ma Kha tộc ta sẽ ra tay đấy, bảo vật trên người hắn cũng sẽ thuộc về Ma Kha tộc ta!” Người đàn ông áo bào đen ở đối diện nhìn về phía Mạc Tà, không nói gì, một lát sau, hắn ta đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, lúc xuất hiện lần nữa đã ở ngay trước mặt Diệp Huyên.Nhìn thấy người đàn ông áo bào đen, Diệp Huyên thầm rùng mình, bắt đầu lặng lẽ đề phòng.Người đàn ông nhẹ giọng nói: “Để ta xem thử thanh kiếm của ngươi có thể nhanh bao nhiêu!” Dứt lời, hắn ta đột nhiên biến mất.Xoẹt! Trong không gian vang lên tiếng xé rách.Thân thể xé rách không gian! Không gian trước mặt Diệp Huyên dần nứt ra, cực kỳ đáng sợ! Cao thủ! Cao thủ vừa ra tay đã thấy khác rồi! Đối mặt với người đàn ông áo bào đen này, Diệp Huyên không dám sơ suất một chút nào, hắn giẫm chân phải một cái, người biến thành một tia kiếm quang bắn mạnh ra.Ầm! Một tiếng nổ vang rung trời xuất hiện.Bịch! Diệp Huyên lập tức bay ra ngoài! Bên dưới, người đàn ông áo bào đen siết chặt tay phải, đánh về phía Diệp Huyên từ xa: “Phá vỡ không gian!” Một quyền đánh ra!.
Người đàn ông ở bên cạnh Tả Thanh trên đỉnh núi cười nói: “Thú vị đấy!”
Tả Thanh trầm giọng nói: “Kiếm của hắn nhanh hơn lúc trước rồi!”
Cô gái tên A Phượng ở phía sau hai người chợt cất lời: “Để ta!”
Nói xong, ả ta muốn đi xuống, nhưng lại bị người đàn ông ngăn cản.
A Phượng nhìn người đàn ông: “Mạc Tà, ta không thích người của tinh vực Vị Ương phách lối như thế trước mặt chúng ta”.
Mạc Tà nhẹ nhàng ra lệnh: “Lùi xuống!”
Cô gái tên A Phương hừ lạnh, xoay người rời đi.
Tả Thanh cười lắc đầu: “Cái tính này!”
Mạc Tà nhìn về phía đỉnh núi ở đối diện, người đàn ông áo bào đen và cô gái phía sau hắn ta vẫn không động đậy.
Mạc Tà nói: “Nam Ly huynh, nếu huynh không ra tay thì Ma Kha tộc ta sẽ ra tay đấy, bảo vật trên người hắn cũng sẽ thuộc về Ma Kha tộc ta!”
Người đàn ông áo bào đen ở đối diện nhìn về phía Mạc Tà, không nói gì, một lát sau, hắn ta đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, lúc xuất hiện lần nữa đã ở ngay trước mặt Diệp Huyên.
Nhìn thấy người đàn ông áo bào đen, Diệp Huyên thầm rùng mình, bắt đầu lặng lẽ đề phòng.
Người đàn ông nhẹ giọng nói: “Để ta xem thử thanh kiếm của ngươi có thể nhanh bao nhiêu!”
Dứt lời, hắn ta đột nhiên biến mất.
Xoẹt!
Trong không gian vang lên tiếng xé rách.
Thân thể xé rách không gian!
Không gian trước mặt Diệp Huyên dần nứt ra, cực kỳ đáng sợ!
Cao thủ!
Cao thủ vừa ra tay đã thấy khác rồi!
Đối mặt với người đàn ông áo bào đen này, Diệp Huyên không dám sơ suất một chút nào, hắn giẫm chân phải một cái, người biến thành một tia kiếm quang bắn mạnh ra.
Ầm!
Một tiếng nổ vang rung trời xuất hiện.
Bịch!
Diệp Huyên lập tức bay ra ngoài!
Bên dưới, người đàn ông áo bào đen siết chặt tay phải, đánh về phía Diệp Huyên từ xa: “Phá vỡ không gian!”
Một quyền đánh ra!.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Người đàn ông ở bên cạnh Tả Thanh trên đỉnh núi cười nói: “Thú vị đấy!” Tả Thanh trầm giọng nói: “Kiếm của hắn nhanh hơn lúc trước rồi!” Cô gái tên A Phượng ở phía sau hai người chợt cất lời: “Để ta!” Nói xong, ả ta muốn đi xuống, nhưng lại bị người đàn ông ngăn cản.A Phượng nhìn người đàn ông: “Mạc Tà, ta không thích người của tinh vực Vị Ương phách lối như thế trước mặt chúng ta”.Mạc Tà nhẹ nhàng ra lệnh: “Lùi xuống!” Cô gái tên A Phương hừ lạnh, xoay người rời đi.Tả Thanh cười lắc đầu: “Cái tính này!” Mạc Tà nhìn về phía đỉnh núi ở đối diện, người đàn ông áo bào đen và cô gái phía sau hắn ta vẫn không động đậy.Mạc Tà nói: “Nam Ly huynh, nếu huynh không ra tay thì Ma Kha tộc ta sẽ ra tay đấy, bảo vật trên người hắn cũng sẽ thuộc về Ma Kha tộc ta!” Người đàn ông áo bào đen ở đối diện nhìn về phía Mạc Tà, không nói gì, một lát sau, hắn ta đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, lúc xuất hiện lần nữa đã ở ngay trước mặt Diệp Huyên.Nhìn thấy người đàn ông áo bào đen, Diệp Huyên thầm rùng mình, bắt đầu lặng lẽ đề phòng.Người đàn ông nhẹ giọng nói: “Để ta xem thử thanh kiếm của ngươi có thể nhanh bao nhiêu!” Dứt lời, hắn ta đột nhiên biến mất.Xoẹt! Trong không gian vang lên tiếng xé rách.Thân thể xé rách không gian! Không gian trước mặt Diệp Huyên dần nứt ra, cực kỳ đáng sợ! Cao thủ! Cao thủ vừa ra tay đã thấy khác rồi! Đối mặt với người đàn ông áo bào đen này, Diệp Huyên không dám sơ suất một chút nào, hắn giẫm chân phải một cái, người biến thành một tia kiếm quang bắn mạnh ra.Ầm! Một tiếng nổ vang rung trời xuất hiện.Bịch! Diệp Huyên lập tức bay ra ngoài! Bên dưới, người đàn ông áo bào đen siết chặt tay phải, đánh về phía Diệp Huyên từ xa: “Phá vỡ không gian!” Một quyền đánh ra!.