Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 1122: Ngông Cuồng!

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng đúng lúc này, không gian phía sau ông lão đang nói chuyện chợt nứt ra, ngay sau đó, có một cô gái bước ra.Người đến chính là phân thân của Vị Ương Thiên, mà trong tay phân thân Vị Ương Thiên có cầm một cái đầu chảy đầm đìa máu!  Cái đầu này chính là cường giả Ma Kha tộc đã chặn đường Vị Ương Thiên.Phân thân Vị Ương Thiên tiện tay vứt đi, cái đầu đầm đìa máu kia rơi xuống từ trên trời, một khắc sau, nàng ta bỗng biến mất.Mà Vị Ương Thiên đang bị nhốt bỗng nhắm hai mắt lại, một khắc sau, hai mắt nàng ta mở choàng ra, tay phải bỗng vẫy một cái.Ầm!  Những xích sắt màu đen kia ầm ầm vỡ tan.Mà bốn tên Thánh Vu Sư kia lại bị chấn động liên tục lui về sau hơn trăm trượng."Rút lui!"  Một tên Thánh Vu Sư quyết định rất nhanh, vội vàng xoay người rời đi, còn lại ba tên cũng co cẳng bỏ chạy, không hề do dự chút nào!  "Rút lui?"  Cách đó không xa, khóe miệng Vị Ương Thiên cong lên một nụ cười châm chọc, nàng ta đột nhiên biến mất, sau một khắc, nơi chân trời xa xa truyền đến bốn tiếng kêu r3n thống thiết.Chẳng mấy chốc, Vị Ương Thiên đã xuất hiện lần nữa ở giữa trời, nàng ta nhìn Mạc Thiên Xích, ông ta biến sắc, đang định nói chuyện thì Vị Ương Thiên đã giơ tay chưởng đến.Ầm!  Không gian nơi Mạc Thiên Xích đang đứng lập tức đổ nát, ông ta rơi vào trong hố đen không gian, nhưng đúng lúc này, một cánh tay đột nhiên xuất hiện ở ngoài hố đen kia, trong chốc lát, Mạc Thiên Xích đã bị kéo ra ngoài.Lúc này, trước mặt Vị Ương Thiên xuất hiện một ông lão.Ông lão lưng còng, cầm một cây gậy gỗ, cả người nom vô cùng già nua.Mạc Thiên Xích được ông lão kéo ra thì lập tức thi lễ: "Bái kiến lão tổ!"  Ông lão lưng còng nhẹ giọng nói: "Như nàng ta nói, ngươi kém hơn phụ thân mình không chỉ một chút đâu!"  Sắc mặt Mạc Thiên Xích lập tức có chút khó coi.Ông lão lưng còng nói: "Nếu muốn chinh phục tinh vực Vị Ương, chỉ có thể tự dựa vào chúng ta, hiểu chưa?"  Cùng lên cả đi!  .

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng đúng lúc này, không gian phía sau ông lão đang nói chuyện chợt nứt ra, ngay sau đó, có một cô gái bước ra.

Người đến chính là phân thân của Vị Ương Thiên, mà trong tay phân thân Vị Ương Thiên có cầm một cái đầu chảy đầm đìa máu!  

Cái đầu này chính là cường giả Ma Kha tộc đã chặn đường Vị Ương Thiên.

Phân thân Vị Ương Thiên tiện tay vứt đi, cái đầu đầm đìa máu kia rơi xuống từ trên trời, một khắc sau, nàng ta bỗng biến mất.

Mà Vị Ương Thiên đang bị nhốt bỗng nhắm hai mắt lại, một khắc sau, hai mắt nàng ta mở choàng ra, tay phải bỗng vẫy một cái.

Ầm!  

Những xích sắt màu đen kia ầm ầm vỡ tan.

Mà bốn tên Thánh Vu Sư kia lại bị chấn động liên tục lui về sau hơn trăm trượng.

"Rút lui!"  

Một tên Thánh Vu Sư quyết định rất nhanh, vội vàng xoay người rời đi, còn lại ba tên cũng co cẳng bỏ chạy, không hề do dự chút nào!  

"Rút lui?"  

Cách đó không xa, khóe miệng Vị Ương Thiên cong lên một nụ cười châm chọc, nàng ta đột nhiên biến mất, sau một khắc, nơi chân trời xa xa truyền đến bốn tiếng kêu r3n thống thiết.

Chẳng mấy chốc, Vị Ương Thiên đã xuất hiện lần nữa ở giữa trời, nàng ta nhìn Mạc Thiên Xích, ông ta biến sắc, đang định nói chuyện thì Vị Ương Thiên đã giơ tay chưởng đến.

Ầm!  

Không gian nơi Mạc Thiên Xích đang đứng lập tức đổ nát, ông ta rơi vào trong hố đen không gian, nhưng đúng lúc này, một cánh tay đột nhiên xuất hiện ở ngoài hố đen kia, trong chốc lát, Mạc Thiên Xích đã bị kéo ra ngoài.

Lúc này, trước mặt Vị Ương Thiên xuất hiện một ông lão.

Ông lão lưng còng, cầm một cây gậy gỗ, cả người nom vô cùng già nua.

Mạc Thiên Xích được ông lão kéo ra thì lập tức thi lễ: "Bái kiến lão tổ!"  

Ông lão lưng còng nhẹ giọng nói: "Như nàng ta nói, ngươi kém hơn phụ thân mình không chỉ một chút đâu!"  

Sắc mặt Mạc Thiên Xích lập tức có chút khó coi.

Ông lão lưng còng nói: "Nếu muốn chinh phục tinh vực Vị Ương, chỉ có thể tự dựa vào chúng ta, hiểu chưa?"  

Cùng lên cả đi!  

.

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng đúng lúc này, không gian phía sau ông lão đang nói chuyện chợt nứt ra, ngay sau đó, có một cô gái bước ra.Người đến chính là phân thân của Vị Ương Thiên, mà trong tay phân thân Vị Ương Thiên có cầm một cái đầu chảy đầm đìa máu!  Cái đầu này chính là cường giả Ma Kha tộc đã chặn đường Vị Ương Thiên.Phân thân Vị Ương Thiên tiện tay vứt đi, cái đầu đầm đìa máu kia rơi xuống từ trên trời, một khắc sau, nàng ta bỗng biến mất.Mà Vị Ương Thiên đang bị nhốt bỗng nhắm hai mắt lại, một khắc sau, hai mắt nàng ta mở choàng ra, tay phải bỗng vẫy một cái.Ầm!  Những xích sắt màu đen kia ầm ầm vỡ tan.Mà bốn tên Thánh Vu Sư kia lại bị chấn động liên tục lui về sau hơn trăm trượng."Rút lui!"  Một tên Thánh Vu Sư quyết định rất nhanh, vội vàng xoay người rời đi, còn lại ba tên cũng co cẳng bỏ chạy, không hề do dự chút nào!  "Rút lui?"  Cách đó không xa, khóe miệng Vị Ương Thiên cong lên một nụ cười châm chọc, nàng ta đột nhiên biến mất, sau một khắc, nơi chân trời xa xa truyền đến bốn tiếng kêu r3n thống thiết.Chẳng mấy chốc, Vị Ương Thiên đã xuất hiện lần nữa ở giữa trời, nàng ta nhìn Mạc Thiên Xích, ông ta biến sắc, đang định nói chuyện thì Vị Ương Thiên đã giơ tay chưởng đến.Ầm!  Không gian nơi Mạc Thiên Xích đang đứng lập tức đổ nát, ông ta rơi vào trong hố đen không gian, nhưng đúng lúc này, một cánh tay đột nhiên xuất hiện ở ngoài hố đen kia, trong chốc lát, Mạc Thiên Xích đã bị kéo ra ngoài.Lúc này, trước mặt Vị Ương Thiên xuất hiện một ông lão.Ông lão lưng còng, cầm một cây gậy gỗ, cả người nom vô cùng già nua.Mạc Thiên Xích được ông lão kéo ra thì lập tức thi lễ: "Bái kiến lão tổ!"  Ông lão lưng còng nhẹ giọng nói: "Như nàng ta nói, ngươi kém hơn phụ thân mình không chỉ một chút đâu!"  Sắc mặt Mạc Thiên Xích lập tức có chút khó coi.Ông lão lưng còng nói: "Nếu muốn chinh phục tinh vực Vị Ương, chỉ có thể tự dựa vào chúng ta, hiểu chưa?"  Cùng lên cả đi!  .

Chương 1122: Ngông Cuồng!