Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 1370: Ta Là Người Của Võ Viện”

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Bạch Chỉ gật đầu: “Vậy chúng ta sẽ là bạn”.Diệp Huyên vội hỏi: “Vậy sau này ta đến mua đồ có thể được giảm giá bao nhiêu?”  Bạch Chỉ sửng sốt, sau đó lắc đầu cười: “Mục đích của ngươi là cái này à?”  Diệp Huyên cười ha ha một tiếng, xoay người biến mất.Bạch Chỉ đứng tại chỗ, cười khẽ: “Tên này thật thú vị”.Nói xong, trên bàn đá trước mặt nàng ta xuất hiện một quyển trục.Trong quyển trục ghi lại mọi thứ về Diệp Huyên.Đương nhiên nàng ta sẽ không vô duyên vô cớ giúp đỡ Diệp Huyên, dẫu sao nếu giúp một kẻ vô ơn thì chẳng khác nào rước bực vào người.Lúc này, người phụ nữ xinh đẹp lúc trước xuất hiện sau lưng Bạch Chỉ, bà ta nhìn về hướng Diệp Huyên rời đi: “Tiểu thư!”  Bạch Chỉ nhẹ giọng nói: “Đại nạn của gia gia sắp đến, rất nhiều thế lực đang hăm he trong bóng tối, chỉ cần gia gia xảy ra chuyện, bọn họ sẽ lập tức ra tay với thương hội Thông Bảo chúng ta”.Người phụ nữ trầm giọng nói: “Chúng ta có thể nhờ Võ Viện và Kiếm Tông giúp đỡ, hoặc những…”  Bạch Chỉ lắc đầu: “Kẻ yếu tìm kẻ mạnh giúp đỡ, sẽ không có kết quả tốt”.Nói xong, nàng ta đứng dậy rời đi.…  Sau khi rời khỏi thương hội Thông Bảo, Diệp Huyên quay về Kiếm Tông, một thanh niên xuất hiện trước mặt hắn.Thanh niên quan sát Diệp Huyên một lúc: “Ngươi là Diệp Huyên?”  Diệp Huyên gật đầu.Thanh niên nói: “Ta là người của Võ Viện”.Diệp Huyên lạnh nhạt hỏi: “Có chuyện gì không?”  Thanh niên cười khẩy: “Ngươi giết người ở Võ Viện ta, thật sự cho rằng…”  Lúc này, một thanh phi kiếm chợt chĩa vào giữa chân mày của thanh niên.Thân thể thanh niên cứng đờ, không dám động đậy, sợ đầu mình bị kiếm đâm vào.Diệp Huyên đi đến trước mặt thanh niên: “Cho rằng cái gì?”.

Bạch Chỉ gật đầu: “Vậy chúng ta sẽ là bạn”.

Diệp Huyên vội hỏi: “Vậy sau này ta đến mua đồ có thể được giảm giá bao nhiêu?”  

Bạch Chỉ sửng sốt, sau đó lắc đầu cười: “Mục đích của ngươi là cái này à?”  

Diệp Huyên cười ha ha một tiếng, xoay người biến mất.

Bạch Chỉ đứng tại chỗ, cười khẽ: “Tên này thật thú vị”.

Nói xong, trên bàn đá trước mặt nàng ta xuất hiện một quyển trục.

Trong quyển trục ghi lại mọi thứ về Diệp Huyên.

Đương nhiên nàng ta sẽ không vô duyên vô cớ giúp đỡ Diệp Huyên, dẫu sao nếu giúp một kẻ vô ơn thì chẳng khác nào rước bực vào người.

Lúc này, người phụ nữ xinh đẹp lúc trước xuất hiện sau lưng Bạch Chỉ, bà ta nhìn về hướng Diệp Huyên rời đi: “Tiểu thư!”  

Bạch Chỉ nhẹ giọng nói: “Đại nạn của gia gia sắp đến, rất nhiều thế lực đang hăm he trong bóng tối, chỉ cần gia gia xảy ra chuyện, bọn họ sẽ lập tức ra tay với thương hội Thông Bảo chúng ta”.

Người phụ nữ trầm giọng nói: “Chúng ta có thể nhờ Võ Viện và Kiếm Tông giúp đỡ, hoặc những…”  

Bạch Chỉ lắc đầu: “Kẻ yếu tìm kẻ mạnh giúp đỡ, sẽ không có kết quả tốt”.

Nói xong, nàng ta đứng dậy rời đi.

…  

Sau khi rời khỏi thương hội Thông Bảo, Diệp Huyên quay về Kiếm Tông, một thanh niên xuất hiện trước mặt hắn.

Thanh niên quan sát Diệp Huyên một lúc: “Ngươi là Diệp Huyên?”  

Diệp Huyên gật đầu.

Thanh niên nói: “Ta là người của Võ Viện”.

Diệp Huyên lạnh nhạt hỏi: “Có chuyện gì không?”  

Thanh niên cười khẩy: “Ngươi giết người ở Võ Viện ta, thật sự cho rằng…”  

Lúc này, một thanh phi kiếm chợt chĩa vào giữa chân mày của thanh niên.

Thân thể thanh niên cứng đờ, không dám động đậy, sợ đầu mình bị kiếm đâm vào.

Diệp Huyên đi đến trước mặt thanh niên: “Cho rằng cái gì?”.

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Bạch Chỉ gật đầu: “Vậy chúng ta sẽ là bạn”.Diệp Huyên vội hỏi: “Vậy sau này ta đến mua đồ có thể được giảm giá bao nhiêu?”  Bạch Chỉ sửng sốt, sau đó lắc đầu cười: “Mục đích của ngươi là cái này à?”  Diệp Huyên cười ha ha một tiếng, xoay người biến mất.Bạch Chỉ đứng tại chỗ, cười khẽ: “Tên này thật thú vị”.Nói xong, trên bàn đá trước mặt nàng ta xuất hiện một quyển trục.Trong quyển trục ghi lại mọi thứ về Diệp Huyên.Đương nhiên nàng ta sẽ không vô duyên vô cớ giúp đỡ Diệp Huyên, dẫu sao nếu giúp một kẻ vô ơn thì chẳng khác nào rước bực vào người.Lúc này, người phụ nữ xinh đẹp lúc trước xuất hiện sau lưng Bạch Chỉ, bà ta nhìn về hướng Diệp Huyên rời đi: “Tiểu thư!”  Bạch Chỉ nhẹ giọng nói: “Đại nạn của gia gia sắp đến, rất nhiều thế lực đang hăm he trong bóng tối, chỉ cần gia gia xảy ra chuyện, bọn họ sẽ lập tức ra tay với thương hội Thông Bảo chúng ta”.Người phụ nữ trầm giọng nói: “Chúng ta có thể nhờ Võ Viện và Kiếm Tông giúp đỡ, hoặc những…”  Bạch Chỉ lắc đầu: “Kẻ yếu tìm kẻ mạnh giúp đỡ, sẽ không có kết quả tốt”.Nói xong, nàng ta đứng dậy rời đi.…  Sau khi rời khỏi thương hội Thông Bảo, Diệp Huyên quay về Kiếm Tông, một thanh niên xuất hiện trước mặt hắn.Thanh niên quan sát Diệp Huyên một lúc: “Ngươi là Diệp Huyên?”  Diệp Huyên gật đầu.Thanh niên nói: “Ta là người của Võ Viện”.Diệp Huyên lạnh nhạt hỏi: “Có chuyện gì không?”  Thanh niên cười khẩy: “Ngươi giết người ở Võ Viện ta, thật sự cho rằng…”  Lúc này, một thanh phi kiếm chợt chĩa vào giữa chân mày của thanh niên.Thân thể thanh niên cứng đờ, không dám động đậy, sợ đầu mình bị kiếm đâm vào.Diệp Huyên đi đến trước mặt thanh niên: “Cho rằng cái gì?”.

Chương 1370: Ta Là Người Của Võ Viện”