Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 1745: Là Tay Của Người Đàn Ông!

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thật sự đi luôn à?  Sự kiêu ngạo của Thần Quốc đâu?  Diệp Huyên ngơ ngác, nữ nhân này sao không đi theo kịch bản thế!  Lúc này, một tiếng cười khẩy vang lên trên tường thành: “Thì ra đây là Kiếm Thánh thiên tài trong truyền thuyết, chỉ biết dựa vào ngoại vật thôi à?”  Nghe vậy, Diệp Huyên nhìn lên tường thành, lúc này, người đàn ông nói chuyện cũng đang nhìn hắn.Chứng Đạo Cảnh!  Người đàn ông cũng không lớn tuổi lắm, khoảng hai mươi ba hai mươi bốn, đạt đến Chứng Đạo Cảnh với độ tuổi này, chắc chắn không phải người bình thường!  Diệp Huyên cũng không tức giận, còn cười nói: “Ngoại vật cũng là một loại thực lực, không phải sao?”  Người đàn ông cười nhạt: “Vậy ngươi không thấy mất mặt à? Đối mặt với cao thủ Thần Quốc lại sử dụng mánh khóe thế này, ngươi không ngại mất mặt nhưng chúng ta đều cảm thấy mất mặt đấy!”  Diệp Huyên hỏi: “Vậy sao khi nãy ngươi không xuống đấu với nàng ta?”  Người đàn ông cười nhạt: “Muốn xem ngươi biểu diễn!”  Diệp Huyên đột nhiên biến mất.Người đàn ông hơi híp mắt, một khắc sau, gã đánh về phía trước một quyền.Vụt!  Kiếm của Diệp Huyên chém tới, một cánh tay bay thẳng ra ngoài.Là tay của người đàn ông!  Cùng lúc đó, người đàn ông lùi lại mấy chục trượng.Cách đó không xa, Diệp Huyên nhìn gã: “Nếu xem ta biểu diễn, vậy thì câm miệng cho ông”.Người đàn ông đang muốn lên tiếng, Diệp Huyên đột nhiên nhìn thẳng vào gã: “Ngươi thử nói thêm một chữ nữa xem!”.

Thật sự đi luôn à?  

Sự kiêu ngạo của Thần Quốc đâu?  

Diệp Huyên ngơ ngác, nữ nhân này sao không đi theo kịch bản thế!  

Lúc này, một tiếng cười khẩy vang lên trên tường thành: “Thì ra đây là Kiếm Thánh thiên tài trong truyền thuyết, chỉ biết dựa vào ngoại vật thôi à?”  

Nghe vậy, Diệp Huyên nhìn lên tường thành, lúc này, người đàn ông nói chuyện cũng đang nhìn hắn.

Chứng Đạo Cảnh!  

Người đàn ông cũng không lớn tuổi lắm, khoảng hai mươi ba hai mươi bốn, đạt đến Chứng Đạo Cảnh với độ tuổi này, chắc chắn không phải người bình thường!  

Diệp Huyên cũng không tức giận, còn cười nói: “Ngoại vật cũng là một loại thực lực, không phải sao?”  

Người đàn ông cười nhạt: “Vậy ngươi không thấy mất mặt à? Đối mặt với cao thủ Thần Quốc lại sử dụng mánh khóe thế này, ngươi không ngại mất mặt nhưng chúng ta đều cảm thấy mất mặt đấy!”  

Diệp Huyên hỏi: “Vậy sao khi nãy ngươi không xuống đấu với nàng ta?”  

Người đàn ông cười nhạt: “Muốn xem ngươi biểu diễn!”  

Diệp Huyên đột nhiên biến mất.

Người đàn ông hơi híp mắt, một khắc sau, gã đánh về phía trước một quyền.

Vụt!  

Kiếm của Diệp Huyên chém tới, một cánh tay bay thẳng ra ngoài.

Là tay của người đàn ông!  

Cùng lúc đó, người đàn ông lùi lại mấy chục trượng.

Cách đó không xa, Diệp Huyên nhìn gã: “Nếu xem ta biểu diễn, vậy thì câm miệng cho ông”.

Người đàn ông đang muốn lên tiếng, Diệp Huyên đột nhiên nhìn thẳng vào gã: “Ngươi thử nói thêm một chữ nữa xem!”.

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thật sự đi luôn à?  Sự kiêu ngạo của Thần Quốc đâu?  Diệp Huyên ngơ ngác, nữ nhân này sao không đi theo kịch bản thế!  Lúc này, một tiếng cười khẩy vang lên trên tường thành: “Thì ra đây là Kiếm Thánh thiên tài trong truyền thuyết, chỉ biết dựa vào ngoại vật thôi à?”  Nghe vậy, Diệp Huyên nhìn lên tường thành, lúc này, người đàn ông nói chuyện cũng đang nhìn hắn.Chứng Đạo Cảnh!  Người đàn ông cũng không lớn tuổi lắm, khoảng hai mươi ba hai mươi bốn, đạt đến Chứng Đạo Cảnh với độ tuổi này, chắc chắn không phải người bình thường!  Diệp Huyên cũng không tức giận, còn cười nói: “Ngoại vật cũng là một loại thực lực, không phải sao?”  Người đàn ông cười nhạt: “Vậy ngươi không thấy mất mặt à? Đối mặt với cao thủ Thần Quốc lại sử dụng mánh khóe thế này, ngươi không ngại mất mặt nhưng chúng ta đều cảm thấy mất mặt đấy!”  Diệp Huyên hỏi: “Vậy sao khi nãy ngươi không xuống đấu với nàng ta?”  Người đàn ông cười nhạt: “Muốn xem ngươi biểu diễn!”  Diệp Huyên đột nhiên biến mất.Người đàn ông hơi híp mắt, một khắc sau, gã đánh về phía trước một quyền.Vụt!  Kiếm của Diệp Huyên chém tới, một cánh tay bay thẳng ra ngoài.Là tay của người đàn ông!  Cùng lúc đó, người đàn ông lùi lại mấy chục trượng.Cách đó không xa, Diệp Huyên nhìn gã: “Nếu xem ta biểu diễn, vậy thì câm miệng cho ông”.Người đàn ông đang muốn lên tiếng, Diệp Huyên đột nhiên nhìn thẳng vào gã: “Ngươi thử nói thêm một chữ nữa xem!”.

Chương 1745: Là Tay Của Người Đàn Ông!