Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 1921: Mọi Người Trong Sân Đều Kinh Ngạc!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cô gái tóc trắng nhìn Tiểu Thất, không nói lời nào.Tiểu Thất khẽ cười nói: “Ta cứ đợi xem vậy! Đến lúc đó thì giải quyết tất cả! Nếu không sẽ rất phiền phức!”Các đó không xa, Diệp Chiến Thiên nhìn Tiểu Thất: “Khẩu khí các hạ cũng lớn thật!”AdvertisementTiểu Thất nhìn Diệp Chiến Thiên: “Ngươi tên là Diệp Chiến Thiên, nghe nói ngươi đao kiếm song tuyệt?”Vẻ mặt Diệp Chiến Thiên vô cảm: “Thì sao?”Tiểu Thất khẽ cười nói: “Ngươi cũng xứng với chữ “tuyệt” sao?”Diệp Chiến Thiên nheo hai mắt, đang định nói thì Tiểu Thất đột nhiên chỉ tay: “Lui!”Một loạt kiếm quang loé lên từ trong sân.Ở phía xa, Diệp Chiến Thiên rút mạnh kiếm ra.Ầm!Một luồng kiếm quang chợt bùng nổ!Tiểu Thất đã ở ngay vị trí của Diệp Chiến Thiên, mà lúc này Diệp Chiến Thiên đã lùi đến cả nghìn trượng, không chỉ vậy mà kiếm trong tay gã cũng đã đứt gãy!Diệp Chiến Thiên trầm mặc.Tiểu Thất bước chậm đến chỗ Diệp Chiến Thiên: “Đến đi, để ta xem thử đao của ngươi! Đúng lúc, Thần Quốc ta cũng có hai vị dùng đao, để bọn họ học hỏi chút!”Nghe thấy lời của Tiểu Thất, Diêm Đao ở bên cạnh chợt bước ra: “Bệ hạ, hãy để ta và hắn đánh một trận!”Tiểu Thất lại lắc đầu: “Ta không muốn lãng phí thời gian nữa!”Nói rồi nàng ta nhìn cô gái tóc trắng cách đó không xa: “Hôm nay, ngươi phải chết!”“Vậy sao?”Đột nhiên một âm thanh truyền đến từ phía bên cạnh Tiểu Thất.Mọi người trong sân đều kinh ngạc!Bởi vì tất cả mọi người đều không hề phát hiện ra người bên cạnh Tiểu Thất kia đã xuất hiện từ khi nào!Là ai?Bên phải Tiểu Thất là một người đàn ông trung niên đang đứng.Người đàn ông trung niên mặc một bộ trường sam màu xám, tóc dài ngang vai có vài sợi trắng, mà dưới chân lại mang một đôi giày cỏ.Lúc này, người đàn ông trung niên đang nhìn Tiểu Thất, vẻ mặt không chút bận tâm.“Chu Á Phu!”.
Cô gái tóc trắng nhìn Tiểu Thất, không nói lời nào.
Tiểu Thất khẽ cười nói: “Ta cứ đợi xem vậy! Đến lúc đó thì giải quyết tất cả! Nếu không sẽ rất phiền phức!”Các đó không xa, Diệp Chiến Thiên nhìn Tiểu Thất: “Khẩu khí các hạ cũng lớn thật!”AdvertisementTiểu Thất nhìn Diệp Chiến Thiên: “Ngươi tên là Diệp Chiến Thiên, nghe nói ngươi đao kiếm song tuyệt?”Vẻ mặt Diệp Chiến Thiên vô cảm: “Thì sao?”Tiểu Thất khẽ cười nói: “Ngươi cũng xứng với chữ “tuyệt” sao?”Diệp Chiến Thiên nheo hai mắt, đang định nói thì Tiểu Thất đột nhiên chỉ tay: “Lui!”Một loạt kiếm quang loé lên từ trong sân.
Ở phía xa, Diệp Chiến Thiên rút mạnh kiếm ra.
Ầm!Một luồng kiếm quang chợt bùng nổ!Tiểu Thất đã ở ngay vị trí của Diệp Chiến Thiên, mà lúc này Diệp Chiến Thiên đã lùi đến cả nghìn trượng, không chỉ vậy mà kiếm trong tay gã cũng đã đứt gãy!Diệp Chiến Thiên trầm mặc.
Tiểu Thất bước chậm đến chỗ Diệp Chiến Thiên: “Đến đi, để ta xem thử đao của ngươi! Đúng lúc, Thần Quốc ta cũng có hai vị dùng đao, để bọn họ học hỏi chút!”Nghe thấy lời của Tiểu Thất, Diêm Đao ở bên cạnh chợt bước ra: “Bệ hạ, hãy để ta và hắn đánh một trận!”Tiểu Thất lại lắc đầu: “Ta không muốn lãng phí thời gian nữa!”Nói rồi nàng ta nhìn cô gái tóc trắng cách đó không xa: “Hôm nay, ngươi phải chết!”“Vậy sao?”Đột nhiên một âm thanh truyền đến từ phía bên cạnh Tiểu Thất.
Mọi người trong sân đều kinh ngạc!Bởi vì tất cả mọi người đều không hề phát hiện ra người bên cạnh Tiểu Thất kia đã xuất hiện từ khi nào!Là ai?Bên phải Tiểu Thất là một người đàn ông trung niên đang đứng.
Người đàn ông trung niên mặc một bộ trường sam màu xám, tóc dài ngang vai có vài sợi trắng, mà dưới chân lại mang một đôi giày cỏ.
Lúc này, người đàn ông trung niên đang nhìn Tiểu Thất, vẻ mặt không chút bận tâm.
“Chu Á Phu!”.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cô gái tóc trắng nhìn Tiểu Thất, không nói lời nào.Tiểu Thất khẽ cười nói: “Ta cứ đợi xem vậy! Đến lúc đó thì giải quyết tất cả! Nếu không sẽ rất phiền phức!”Các đó không xa, Diệp Chiến Thiên nhìn Tiểu Thất: “Khẩu khí các hạ cũng lớn thật!”AdvertisementTiểu Thất nhìn Diệp Chiến Thiên: “Ngươi tên là Diệp Chiến Thiên, nghe nói ngươi đao kiếm song tuyệt?”Vẻ mặt Diệp Chiến Thiên vô cảm: “Thì sao?”Tiểu Thất khẽ cười nói: “Ngươi cũng xứng với chữ “tuyệt” sao?”Diệp Chiến Thiên nheo hai mắt, đang định nói thì Tiểu Thất đột nhiên chỉ tay: “Lui!”Một loạt kiếm quang loé lên từ trong sân.Ở phía xa, Diệp Chiến Thiên rút mạnh kiếm ra.Ầm!Một luồng kiếm quang chợt bùng nổ!Tiểu Thất đã ở ngay vị trí của Diệp Chiến Thiên, mà lúc này Diệp Chiến Thiên đã lùi đến cả nghìn trượng, không chỉ vậy mà kiếm trong tay gã cũng đã đứt gãy!Diệp Chiến Thiên trầm mặc.Tiểu Thất bước chậm đến chỗ Diệp Chiến Thiên: “Đến đi, để ta xem thử đao của ngươi! Đúng lúc, Thần Quốc ta cũng có hai vị dùng đao, để bọn họ học hỏi chút!”Nghe thấy lời của Tiểu Thất, Diêm Đao ở bên cạnh chợt bước ra: “Bệ hạ, hãy để ta và hắn đánh một trận!”Tiểu Thất lại lắc đầu: “Ta không muốn lãng phí thời gian nữa!”Nói rồi nàng ta nhìn cô gái tóc trắng cách đó không xa: “Hôm nay, ngươi phải chết!”“Vậy sao?”Đột nhiên một âm thanh truyền đến từ phía bên cạnh Tiểu Thất.Mọi người trong sân đều kinh ngạc!Bởi vì tất cả mọi người đều không hề phát hiện ra người bên cạnh Tiểu Thất kia đã xuất hiện từ khi nào!Là ai?Bên phải Tiểu Thất là một người đàn ông trung niên đang đứng.Người đàn ông trung niên mặc một bộ trường sam màu xám, tóc dài ngang vai có vài sợi trắng, mà dưới chân lại mang một đôi giày cỏ.Lúc này, người đàn ông trung niên đang nhìn Tiểu Thất, vẻ mặt không chút bận tâm.“Chu Á Phu!”.