Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 2144: “cơ Hội Cuối Cùng”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên khẽ khép mắt, gọi đạo tắc Không Gian hiện ra giữa chân mày.Không gian trong chu vi vạn trượng gần đó bất thình lình run rẩy.Khi hắn mở mắt ra, không gian đã trở lại bình thường.Nữ sát thủ kia phát hiện thấy một chiêu của mình không thành công đã lập tức cao bay xa chạy.AdvertisementQuả nhiên là sát thủ!Sau một hồi trầm ngâm, Diệp Huyên mới rời đi.Nhưng không lâu sau, một người phụ nữ trong trang phục đen tuyền xuất hiện tại nơi hắn từng đặt chân, chính là nữ sát thủ đã ra tay kia.Ả ta cũng đứng đó một chốc, ngay khi chuẩn bị biến mất thì một tia kiếm quang đã ập tới từ sau lưng.Ả ta biến sắc, vội vã vung đao chém ra.Ruỳnh!Nữ sát thủ liên tục lùi lại trăm trượng, đang định ẩn thân thì không gian bốn phía bất chợt rúm ró lại, tạo thành một cái lồng giam vây chặt ả ta bên trong.Đúng lúc ấy, Diệp Huyên xuất hiện: “Ta cũng biết ẩn thân”.Đao trong tay nữ sát thủ vung lên, Diệp Huyên đưa kiếm ra đỡ.Chỉ nghe rắc một cái, lưỡi đao nát vụn, mũi kiếm đã để trước trán đối thủ."Có muốn sống nữa không?"Thấy ả ta không nói gì, thanh kiếm trong tay Diệp Huyên ấn về trước nửa tấc, một vòi máu phun ra từ giữa mày nữ sát thủ.Hắn lãnh đạm nhìn ả ta: “Thấy ngươi là phận nữ nhi nên ta hỏi lại lần nữa, có còn muốn sống không?"Ả ta vẫn không hé răng.Nào ngờ khi Diệp Huyên chuẩn bị đâm về trước, ả ta bật chợt hô lên: “Muốn!"Câu trả lời này khiến Diệp Huyên ngây ra, thu kiếm về hỏi: “Vậy có biết phải làm gì không?"Nữ sát thủ đáp: “Không”."Phải đi theo ta”.Ả ta lặng thinh."Và giao một luồng phân hồn ra đây”.Ả ta im lặng.Sắc mặt Diệp Huyên lạnh đi: “Cơ hội cuối cùng”.Đến lúc này nữ sát thủ mới chịu đưa tay ra, để một mảnh hồn phách bay đến trước mặt hắn..
Diệp Huyên khẽ khép mắt, gọi đạo tắc Không Gian hiện ra giữa chân mày.
Không gian trong chu vi vạn trượng gần đó bất thình lình run rẩy.
Khi hắn mở mắt ra, không gian đã trở lại bình thường.
Nữ sát thủ kia phát hiện thấy một chiêu của mình không thành công đã lập tức cao bay xa chạy.
AdvertisementQuả nhiên là sát thủ!Sau một hồi trầm ngâm, Diệp Huyên mới rời đi.
Nhưng không lâu sau, một người phụ nữ trong trang phục đen tuyền xuất hiện tại nơi hắn từng đặt chân, chính là nữ sát thủ đã ra tay kia.
Ả ta cũng đứng đó một chốc, ngay khi chuẩn bị biến mất thì một tia kiếm quang đã ập tới từ sau lưng.
Ả ta biến sắc, vội vã vung đao chém ra.
Ruỳnh!Nữ sát thủ liên tục lùi lại trăm trượng, đang định ẩn thân thì không gian bốn phía bất chợt rúm ró lại, tạo thành một cái lồng giam vây chặt ả ta bên trong.
Đúng lúc ấy, Diệp Huyên xuất hiện: “Ta cũng biết ẩn thân”.
Đao trong tay nữ sát thủ vung lên, Diệp Huyên đưa kiếm ra đỡ.
Chỉ nghe rắc một cái, lưỡi đao nát vụn, mũi kiếm đã để trước trán đối thủ.
"Có muốn sống nữa không?"Thấy ả ta không nói gì, thanh kiếm trong tay Diệp Huyên ấn về trước nửa tấc, một vòi máu phun ra từ giữa mày nữ sát thủ.
Hắn lãnh đạm nhìn ả ta: “Thấy ngươi là phận nữ nhi nên ta hỏi lại lần nữa, có còn muốn sống không?"Ả ta vẫn không hé răng.
Nào ngờ khi Diệp Huyên chuẩn bị đâm về trước, ả ta bật chợt hô lên: “Muốn!"Câu trả lời này khiến Diệp Huyên ngây ra, thu kiếm về hỏi: “Vậy có biết phải làm gì không?"Nữ sát thủ đáp: “Không”.
"Phải đi theo ta”.
Ả ta lặng thinh.
"Và giao một luồng phân hồn ra đây”.
Ả ta im lặng.
Sắc mặt Diệp Huyên lạnh đi: “Cơ hội cuối cùng”.
Đến lúc này nữ sát thủ mới chịu đưa tay ra, để một mảnh hồn phách bay đến trước mặt hắn.
.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Diệp Huyên khẽ khép mắt, gọi đạo tắc Không Gian hiện ra giữa chân mày.Không gian trong chu vi vạn trượng gần đó bất thình lình run rẩy.Khi hắn mở mắt ra, không gian đã trở lại bình thường.Nữ sát thủ kia phát hiện thấy một chiêu của mình không thành công đã lập tức cao bay xa chạy.AdvertisementQuả nhiên là sát thủ!Sau một hồi trầm ngâm, Diệp Huyên mới rời đi.Nhưng không lâu sau, một người phụ nữ trong trang phục đen tuyền xuất hiện tại nơi hắn từng đặt chân, chính là nữ sát thủ đã ra tay kia.Ả ta cũng đứng đó một chốc, ngay khi chuẩn bị biến mất thì một tia kiếm quang đã ập tới từ sau lưng.Ả ta biến sắc, vội vã vung đao chém ra.Ruỳnh!Nữ sát thủ liên tục lùi lại trăm trượng, đang định ẩn thân thì không gian bốn phía bất chợt rúm ró lại, tạo thành một cái lồng giam vây chặt ả ta bên trong.Đúng lúc ấy, Diệp Huyên xuất hiện: “Ta cũng biết ẩn thân”.Đao trong tay nữ sát thủ vung lên, Diệp Huyên đưa kiếm ra đỡ.Chỉ nghe rắc một cái, lưỡi đao nát vụn, mũi kiếm đã để trước trán đối thủ."Có muốn sống nữa không?"Thấy ả ta không nói gì, thanh kiếm trong tay Diệp Huyên ấn về trước nửa tấc, một vòi máu phun ra từ giữa mày nữ sát thủ.Hắn lãnh đạm nhìn ả ta: “Thấy ngươi là phận nữ nhi nên ta hỏi lại lần nữa, có còn muốn sống không?"Ả ta vẫn không hé răng.Nào ngờ khi Diệp Huyên chuẩn bị đâm về trước, ả ta bật chợt hô lên: “Muốn!"Câu trả lời này khiến Diệp Huyên ngây ra, thu kiếm về hỏi: “Vậy có biết phải làm gì không?"Nữ sát thủ đáp: “Không”."Phải đi theo ta”.Ả ta lặng thinh."Và giao một luồng phân hồn ra đây”.Ả ta im lặng.Sắc mặt Diệp Huyên lạnh đi: “Cơ hội cuối cùng”.Đến lúc này nữ sát thủ mới chịu đưa tay ra, để một mảnh hồn phách bay đến trước mặt hắn..