Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 2206: “ta Sẽ Giám Sát Thật Kỹ!”
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Những binh sĩ Bắc Cảnh ở tại chỗ đưa mắt nhìn nhau, không nói gì.Không ai dám làm phản!Bởi vì bọn họ biết thực lực của Diệp Huyên kinh khủng đến thế nào, càng quan trọng hơn là sau lưng Diệp Huyên còn có cô gái váy trắng mạnh mẽ như một vị thần!AdvertisementNhững binh sĩ Bắc Cảnh này đã tận mắt nhìn thấy cô gái váy trắng, căn bản không dám làm loạn!Hơn nữa, Diệp Huyên cũng không phải là người nhân từ!Ước chừng sau nửa canh giờ, nhóm người Diệp Huyên đã đến vương thành Bắc Cảnh, mà lúc này, vương thành Bắc Cảnh đã là một đống hoang tàn.Đương nhiên Diệp Huyên biết tại sao lại như vậy, chắc chắn là do cô gái váy trắng làm.Diệp Huyên đưa mắt nhìn xung quanh, sau đó nhìn sang một binh sĩ Bắc Cảnh bên cạnh: “Toà thành cách nơi này gần nhất là chỗ nào?”Binh sĩ đó chỉ về phía trước: “Hơn nghìn dặm phía trước, có một toà thành tên Thiên Giang Thành, mặc dù không lớn như Vương Thành nhưng cũng không nhỏ”.Diệp Huyên gật đầu: “Đi Thiên Giang Thành!”Nói xong, hắn nhìn Tông chủ Thiên Cơ Tông cách đó không xa: “Cho người của ngươi đi nghe ngóng tin tức, ta muốn tìm hiểu toàn bộ đại thế giới Huyền Hoàng”.Tông chủ Thiên Cơ Tông khẽ thi lễ: “Thuộc hạ đã rõ!”Nói xong, ông ta quay người lui đi.Diệp Huyên lại nhìn Thượng Quan Tiên Nhi: “Lại truyền lệnh xuống, người của chúng ta không được lạm sát kẻ vô tội, không được giết hại cướp bóc, còn về địa bàn của Bắc Cảnh này, ai cũng không thể động vào”.Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu: “Ta sẽ giám sát thật kỹ!”Diệp Huyên gật đầu.Bây giờ hắn đến tiếp quản toàn bộ Bắc Cảnh, lo sợ nhất chính là những người này của mình sẽ làm loạn.Rất nhiều người tham lam, mà Bắc Cảnh này rõ ràng còn dồi dào tài nguyên hơn vũ trụ hỗn độn rất nhiều, dưới tình huống như vậy hắn sợ người của mình sẽ nổi lên lòng tham mà làm loạn!Nửa canh giờ sau, Diệp Huyên đưa mọi người đến Thiên Giang Thành, tòa thành này nằm bên một con sông lớn, con sông này giống như một con rồng lớn vờn quanh hai bên Thiên Giang Thành, phía sau là dãy núi trùng điệp trong mây.Cổng lớn Thiên Giang Thành đóng chặt, bên trong thành, Diệp Huyên cảm nhận một được vài hơi thở!Nhưng những hơi thở này đều không có cái nào vượt qua Đế Cảnh!.
Những binh sĩ Bắc Cảnh ở tại chỗ đưa mắt nhìn nhau, không nói gì.
Không ai dám làm phản!Bởi vì bọn họ biết thực lực của Diệp Huyên kinh khủng đến thế nào, càng quan trọng hơn là sau lưng Diệp Huyên còn có cô gái váy trắng mạnh mẽ như một vị thần!AdvertisementNhững binh sĩ Bắc Cảnh này đã tận mắt nhìn thấy cô gái váy trắng, căn bản không dám làm loạn!Hơn nữa, Diệp Huyên cũng không phải là người nhân từ!Ước chừng sau nửa canh giờ, nhóm người Diệp Huyên đã đến vương thành Bắc Cảnh, mà lúc này, vương thành Bắc Cảnh đã là một đống hoang tàn.
Đương nhiên Diệp Huyên biết tại sao lại như vậy, chắc chắn là do cô gái váy trắng làm.
Diệp Huyên đưa mắt nhìn xung quanh, sau đó nhìn sang một binh sĩ Bắc Cảnh bên cạnh: “Toà thành cách nơi này gần nhất là chỗ nào?”Binh sĩ đó chỉ về phía trước: “Hơn nghìn dặm phía trước, có một toà thành tên Thiên Giang Thành, mặc dù không lớn như Vương Thành nhưng cũng không nhỏ”.
Diệp Huyên gật đầu: “Đi Thiên Giang Thành!”Nói xong, hắn nhìn Tông chủ Thiên Cơ Tông cách đó không xa: “Cho người của ngươi đi nghe ngóng tin tức, ta muốn tìm hiểu toàn bộ đại thế giới Huyền Hoàng”.
Tông chủ Thiên Cơ Tông khẽ thi lễ: “Thuộc hạ đã rõ!”Nói xong, ông ta quay người lui đi.
Diệp Huyên lại nhìn Thượng Quan Tiên Nhi: “Lại truyền lệnh xuống, người của chúng ta không được lạm sát kẻ vô tội, không được giết hại cướp bóc, còn về địa bàn của Bắc Cảnh này, ai cũng không thể động vào”.
Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu: “Ta sẽ giám sát thật kỹ!”Diệp Huyên gật đầu.
Bây giờ hắn đến tiếp quản toàn bộ Bắc Cảnh, lo sợ nhất chính là những người này của mình sẽ làm loạn.
Rất nhiều người tham lam, mà Bắc Cảnh này rõ ràng còn dồi dào tài nguyên hơn vũ trụ hỗn độn rất nhiều, dưới tình huống như vậy hắn sợ người của mình sẽ nổi lên lòng tham mà làm loạn!Nửa canh giờ sau, Diệp Huyên đưa mọi người đến Thiên Giang Thành, tòa thành này nằm bên một con sông lớn, con sông này giống như một con rồng lớn vờn quanh hai bên Thiên Giang Thành, phía sau là dãy núi trùng điệp trong mây.
Cổng lớn Thiên Giang Thành đóng chặt, bên trong thành, Diệp Huyên cảm nhận một được vài hơi thở!Nhưng những hơi thở này đều không có cái nào vượt qua Đế Cảnh!.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Những binh sĩ Bắc Cảnh ở tại chỗ đưa mắt nhìn nhau, không nói gì.Không ai dám làm phản!Bởi vì bọn họ biết thực lực của Diệp Huyên kinh khủng đến thế nào, càng quan trọng hơn là sau lưng Diệp Huyên còn có cô gái váy trắng mạnh mẽ như một vị thần!AdvertisementNhững binh sĩ Bắc Cảnh này đã tận mắt nhìn thấy cô gái váy trắng, căn bản không dám làm loạn!Hơn nữa, Diệp Huyên cũng không phải là người nhân từ!Ước chừng sau nửa canh giờ, nhóm người Diệp Huyên đã đến vương thành Bắc Cảnh, mà lúc này, vương thành Bắc Cảnh đã là một đống hoang tàn.Đương nhiên Diệp Huyên biết tại sao lại như vậy, chắc chắn là do cô gái váy trắng làm.Diệp Huyên đưa mắt nhìn xung quanh, sau đó nhìn sang một binh sĩ Bắc Cảnh bên cạnh: “Toà thành cách nơi này gần nhất là chỗ nào?”Binh sĩ đó chỉ về phía trước: “Hơn nghìn dặm phía trước, có một toà thành tên Thiên Giang Thành, mặc dù không lớn như Vương Thành nhưng cũng không nhỏ”.Diệp Huyên gật đầu: “Đi Thiên Giang Thành!”Nói xong, hắn nhìn Tông chủ Thiên Cơ Tông cách đó không xa: “Cho người của ngươi đi nghe ngóng tin tức, ta muốn tìm hiểu toàn bộ đại thế giới Huyền Hoàng”.Tông chủ Thiên Cơ Tông khẽ thi lễ: “Thuộc hạ đã rõ!”Nói xong, ông ta quay người lui đi.Diệp Huyên lại nhìn Thượng Quan Tiên Nhi: “Lại truyền lệnh xuống, người của chúng ta không được lạm sát kẻ vô tội, không được giết hại cướp bóc, còn về địa bàn của Bắc Cảnh này, ai cũng không thể động vào”.Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu: “Ta sẽ giám sát thật kỹ!”Diệp Huyên gật đầu.Bây giờ hắn đến tiếp quản toàn bộ Bắc Cảnh, lo sợ nhất chính là những người này của mình sẽ làm loạn.Rất nhiều người tham lam, mà Bắc Cảnh này rõ ràng còn dồi dào tài nguyên hơn vũ trụ hỗn độn rất nhiều, dưới tình huống như vậy hắn sợ người của mình sẽ nổi lên lòng tham mà làm loạn!Nửa canh giờ sau, Diệp Huyên đưa mọi người đến Thiên Giang Thành, tòa thành này nằm bên một con sông lớn, con sông này giống như một con rồng lớn vờn quanh hai bên Thiên Giang Thành, phía sau là dãy núi trùng điệp trong mây.Cổng lớn Thiên Giang Thành đóng chặt, bên trong thành, Diệp Huyên cảm nhận một được vài hơi thở!Nhưng những hơi thở này đều không có cái nào vượt qua Đế Cảnh!.