Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 2244: Có Thể Cho Ta Xem Không
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Kiếm đến!Ầm!Luồng kim quang kia lập tức hóa thành hư vô, mà Hiên Viên Kỳ kia thì bị chấn lui ra xa mầy ngàn trượng trong nháy mắt!AdvertisementNhưng kiếm của cô gái váy vàng vẫn chưa biến mất!Hiên Viên Kỳ còn chưa dừng lại thì thanh kiếm kia lại xuất hiện một lần nữa trước mặt ả ta!Thấy cảnh này, đôi ngươi của Hiên Viên Kỳ đột ngột co lại, sắc mặt như tro tàn.Chiêu kiếm này ả ta căn bản không thể đỡ được!Nhưng đúng lúc này, một ông lão bỗng xuất hiện trước mặt Hiên Viên Kỳ, ông lão lần mò tay phải về phía trước, sau đó nhẹ nhàng xoay tròn, chớp mắt, không gian quanh bàn tay lão lập tức hóa thành một vòng xoáy đen kịt.Kiếm đến.Ầm!Khoảnh khắc đó, ông lão đã dẫn Hiên Viên Kỳ lui ra xa gần ngàn trượng.Mà kiếm của cô gái váy vàng vẫn không biến mất!Nhưng lúc này ông lão và Hiên Viên Kỳ đã biến mất không còn tăm hơi.Ở trong Tiên Kiếm Tông, cô gái váy vàng thu hồi tầm mắt, nàng ấy nhìn về phía Kiếm Thập Phong: "Kẻ vừa rồi là ai!"Kiếm Thập Phong do dự một lát rồi sau đó nói: "Nhà họ Hiên Viên!"Nhà họ Hiên Viên!Cô gái váy vàng sửng sốt: "Nhà họ Hiên Viên?"Kiếm Thập Phong gật đầu.Cô gái váy vàng ánh lên tia nghi hoặc trong đáy mắt, sau đó nàng ấy quay sang Diệp Huyên: "Tại sao nhà họ Hiên Viên lại nhằm vào ngươi?"Diệp Huyên trầm giọng nói: "Trên người ta có một món bảo vật, bọn họ muốn có nó!"Bảo vật!Cô gái váy vàng hỏi: "Có thể cho ta xem không?"Diệp Huyên gật đầu, sau đó hắn lấy tháp Giới Ngục ra.Khi thấy tháp Giới Ngục, sắc mặt cô gái váy vàng dần trở nên nghiêm lại: "Bảo vật Ngũ Duy! "Nói đến đây, nàng ấy bỗng cau mày lại, một khắc sau, nàng quát khẽ: "Ra đây!"Vừa dứt lời, một thanh kiếm xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.Đó là kiếm của cô gái váy trắng!.
Kiếm đến!Ầm!Luồng kim quang kia lập tức hóa thành hư vô, mà Hiên Viên Kỳ kia thì bị chấn lui ra xa mầy ngàn trượng trong nháy mắt!AdvertisementNhưng kiếm của cô gái váy vàng vẫn chưa biến mất!Hiên Viên Kỳ còn chưa dừng lại thì thanh kiếm kia lại xuất hiện một lần nữa trước mặt ả ta!Thấy cảnh này, đôi ngươi của Hiên Viên Kỳ đột ngột co lại, sắc mặt như tro tàn.
Chiêu kiếm này ả ta căn bản không thể đỡ được!Nhưng đúng lúc này, một ông lão bỗng xuất hiện trước mặt Hiên Viên Kỳ, ông lão lần mò tay phải về phía trước, sau đó nhẹ nhàng xoay tròn, chớp mắt, không gian quanh bàn tay lão lập tức hóa thành một vòng xoáy đen kịt.
Kiếm đến.
Ầm!Khoảnh khắc đó, ông lão đã dẫn Hiên Viên Kỳ lui ra xa gần ngàn trượng.
Mà kiếm của cô gái váy vàng vẫn không biến mất!Nhưng lúc này ông lão và Hiên Viên Kỳ đã biến mất không còn tăm hơi.
Ở trong Tiên Kiếm Tông, cô gái váy vàng thu hồi tầm mắt, nàng ấy nhìn về phía Kiếm Thập Phong: "Kẻ vừa rồi là ai!"Kiếm Thập Phong do dự một lát rồi sau đó nói: "Nhà họ Hiên Viên!"Nhà họ Hiên Viên!Cô gái váy vàng sửng sốt: "Nhà họ Hiên Viên?"Kiếm Thập Phong gật đầu.
Cô gái váy vàng ánh lên tia nghi hoặc trong đáy mắt, sau đó nàng ấy quay sang Diệp Huyên: "Tại sao nhà họ Hiên Viên lại nhằm vào ngươi?"Diệp Huyên trầm giọng nói: "Trên người ta có một món bảo vật, bọn họ muốn có nó!"Bảo vật!Cô gái váy vàng hỏi: "Có thể cho ta xem không?"Diệp Huyên gật đầu, sau đó hắn lấy tháp Giới Ngục ra.
Khi thấy tháp Giới Ngục, sắc mặt cô gái váy vàng dần trở nên nghiêm lại: "Bảo vật Ngũ Duy! "Nói đến đây, nàng ấy bỗng cau mày lại, một khắc sau, nàng quát khẽ: "Ra đây!"Vừa dứt lời, một thanh kiếm xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.
Đó là kiếm của cô gái váy trắng!.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Kiếm đến!Ầm!Luồng kim quang kia lập tức hóa thành hư vô, mà Hiên Viên Kỳ kia thì bị chấn lui ra xa mầy ngàn trượng trong nháy mắt!AdvertisementNhưng kiếm của cô gái váy vàng vẫn chưa biến mất!Hiên Viên Kỳ còn chưa dừng lại thì thanh kiếm kia lại xuất hiện một lần nữa trước mặt ả ta!Thấy cảnh này, đôi ngươi của Hiên Viên Kỳ đột ngột co lại, sắc mặt như tro tàn.Chiêu kiếm này ả ta căn bản không thể đỡ được!Nhưng đúng lúc này, một ông lão bỗng xuất hiện trước mặt Hiên Viên Kỳ, ông lão lần mò tay phải về phía trước, sau đó nhẹ nhàng xoay tròn, chớp mắt, không gian quanh bàn tay lão lập tức hóa thành một vòng xoáy đen kịt.Kiếm đến.Ầm!Khoảnh khắc đó, ông lão đã dẫn Hiên Viên Kỳ lui ra xa gần ngàn trượng.Mà kiếm của cô gái váy vàng vẫn không biến mất!Nhưng lúc này ông lão và Hiên Viên Kỳ đã biến mất không còn tăm hơi.Ở trong Tiên Kiếm Tông, cô gái váy vàng thu hồi tầm mắt, nàng ấy nhìn về phía Kiếm Thập Phong: "Kẻ vừa rồi là ai!"Kiếm Thập Phong do dự một lát rồi sau đó nói: "Nhà họ Hiên Viên!"Nhà họ Hiên Viên!Cô gái váy vàng sửng sốt: "Nhà họ Hiên Viên?"Kiếm Thập Phong gật đầu.Cô gái váy vàng ánh lên tia nghi hoặc trong đáy mắt, sau đó nàng ấy quay sang Diệp Huyên: "Tại sao nhà họ Hiên Viên lại nhằm vào ngươi?"Diệp Huyên trầm giọng nói: "Trên người ta có một món bảo vật, bọn họ muốn có nó!"Bảo vật!Cô gái váy vàng hỏi: "Có thể cho ta xem không?"Diệp Huyên gật đầu, sau đó hắn lấy tháp Giới Ngục ra.Khi thấy tháp Giới Ngục, sắc mặt cô gái váy vàng dần trở nên nghiêm lại: "Bảo vật Ngũ Duy! "Nói đến đây, nàng ấy bỗng cau mày lại, một khắc sau, nàng quát khẽ: "Ra đây!"Vừa dứt lời, một thanh kiếm xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.Đó là kiếm của cô gái váy trắng!.