Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 2292: Đau Đến Cùng Cực!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu, rồi rời đi.Khương Cửu nhìn Diệp Huyên: “Đừng quá manh động!”Diệp Huyên gật đầu: “Ta sẽ không làm loạn đâu, người chỉ cần còn sống, mới có thể báo thù”.AdvertisementKhương Cửu gật đầu: “Ngươi hiểu thì tốt”.Nói đoạn, nàng ấy ngập ngừng, rồi lại nói: “Xin lỗi, ta không thể giúp cho ngươi quá nhiều!”Diệp Huyên nhìn Khương Cửu: “Không có cô và Thượng Quan Tiên Nhi, ta vốn không thể quản lí được Bắc Cảnh, các cô là hiền nội trợ* của ta”.*Hiền nội trợ: tôn xưng đối với thê tử người khác.Hiền nội trợ!Khương Cửu nguýt nhìn Diệp Huyên một cái: “Ngươi đây là đang lợi dụng sao?”Diệp Huyên khẽ đáp: “Thực ra, ta có chút sợ, sợ sẽ liên lụy các cô!”Khương Cửu lắc đầu: “Không có ngươi, toàn bộ người của vũ trụ hỗn độn đều đã chết rồi, nhớ kỹ, ngươi không nợ chúng ta, càng không nợ bất kì ai cả”.Diệp Huyên im lặng.Khương Cửu lại nói: “Đừng để bản thân sống quá mệt mỏi”.Nói đến đây, nàng ấy liếc nhìn Diệp Huyên: “Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, ta và Tiên Nhi sẽ đi tra thử, xem có thể tra ra kẻ đứng sau không!”Nói xong, nàng ấy xoay người rời đi.Trong điện, Diệp Huyên trầm mặc hồi lâu, cuối cùng, lòng bàn tay hắn xòe ra, trong lòng bàn tay là một giọt tinh huyết.Tinh huyết của cô bé thần bí đó!Một lát sau, Diệp Huyên trực tiếp nuốt giọt tinh huyết kia, trong phút chốc, toàn thân Diệp Huyên liền như đang bốc cháy! Thiêu đốt!Sau khi Diệp Huyên uống giọt tinh huyết kia, cả khuôn mặt của hắn lập tức rúm ró đến mức không nhận ra hình thù.Đau đớn!Giờ phút này, hắn cảm giác toàn thân đang bị một luồng sức mạnh thần bí ăn mòn.Đau đến cùng cực!Diệp Huyên vội vàng lấy ra một đống lớn nguyên tinh rồi ăn vào, không chỉ có vậy, hắn cũng ăn cả rất nhiều loại đan dược trị thương..
Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu, rồi rời đi.
Khương Cửu nhìn Diệp Huyên: “Đừng quá manh động!”Diệp Huyên gật đầu: “Ta sẽ không làm loạn đâu, người chỉ cần còn sống, mới có thể báo thù”.
AdvertisementKhương Cửu gật đầu: “Ngươi hiểu thì tốt”.
Nói đoạn, nàng ấy ngập ngừng, rồi lại nói: “Xin lỗi, ta không thể giúp cho ngươi quá nhiều!”Diệp Huyên nhìn Khương Cửu: “Không có cô và Thượng Quan Tiên Nhi, ta vốn không thể quản lí được Bắc Cảnh, các cô là hiền nội trợ* của ta”.
*Hiền nội trợ: tôn xưng đối với thê tử người khác.
Hiền nội trợ!Khương Cửu nguýt nhìn Diệp Huyên một cái: “Ngươi đây là đang lợi dụng sao?”Diệp Huyên khẽ đáp: “Thực ra, ta có chút sợ, sợ sẽ liên lụy các cô!”Khương Cửu lắc đầu: “Không có ngươi, toàn bộ người của vũ trụ hỗn độn đều đã chết rồi, nhớ kỹ, ngươi không nợ chúng ta, càng không nợ bất kì ai cả”.
Diệp Huyên im lặng.
Khương Cửu lại nói: “Đừng để bản thân sống quá mệt mỏi”.
Nói đến đây, nàng ấy liếc nhìn Diệp Huyên: “Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, ta và Tiên Nhi sẽ đi tra thử, xem có thể tra ra kẻ đứng sau không!”Nói xong, nàng ấy xoay người rời đi.
Trong điện, Diệp Huyên trầm mặc hồi lâu, cuối cùng, lòng bàn tay hắn xòe ra, trong lòng bàn tay là một giọt tinh huyết.
Tinh huyết của cô bé thần bí đó!Một lát sau, Diệp Huyên trực tiếp nuốt giọt tinh huyết kia, trong phút chốc, toàn thân Diệp Huyên liền như đang bốc cháy! Thiêu đốt!Sau khi Diệp Huyên uống giọt tinh huyết kia, cả khuôn mặt của hắn lập tức rúm ró đến mức không nhận ra hình thù.
Đau đớn!Giờ phút này, hắn cảm giác toàn thân đang bị một luồng sức mạnh thần bí ăn mòn.
Đau đến cùng cực!Diệp Huyên vội vàng lấy ra một đống lớn nguyên tinh rồi ăn vào, không chỉ có vậy, hắn cũng ăn cả rất nhiều loại đan dược trị thương.
.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu, rồi rời đi.Khương Cửu nhìn Diệp Huyên: “Đừng quá manh động!”Diệp Huyên gật đầu: “Ta sẽ không làm loạn đâu, người chỉ cần còn sống, mới có thể báo thù”.AdvertisementKhương Cửu gật đầu: “Ngươi hiểu thì tốt”.Nói đoạn, nàng ấy ngập ngừng, rồi lại nói: “Xin lỗi, ta không thể giúp cho ngươi quá nhiều!”Diệp Huyên nhìn Khương Cửu: “Không có cô và Thượng Quan Tiên Nhi, ta vốn không thể quản lí được Bắc Cảnh, các cô là hiền nội trợ* của ta”.*Hiền nội trợ: tôn xưng đối với thê tử người khác.Hiền nội trợ!Khương Cửu nguýt nhìn Diệp Huyên một cái: “Ngươi đây là đang lợi dụng sao?”Diệp Huyên khẽ đáp: “Thực ra, ta có chút sợ, sợ sẽ liên lụy các cô!”Khương Cửu lắc đầu: “Không có ngươi, toàn bộ người của vũ trụ hỗn độn đều đã chết rồi, nhớ kỹ, ngươi không nợ chúng ta, càng không nợ bất kì ai cả”.Diệp Huyên im lặng.Khương Cửu lại nói: “Đừng để bản thân sống quá mệt mỏi”.Nói đến đây, nàng ấy liếc nhìn Diệp Huyên: “Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, ta và Tiên Nhi sẽ đi tra thử, xem có thể tra ra kẻ đứng sau không!”Nói xong, nàng ấy xoay người rời đi.Trong điện, Diệp Huyên trầm mặc hồi lâu, cuối cùng, lòng bàn tay hắn xòe ra, trong lòng bàn tay là một giọt tinh huyết.Tinh huyết của cô bé thần bí đó!Một lát sau, Diệp Huyên trực tiếp nuốt giọt tinh huyết kia, trong phút chốc, toàn thân Diệp Huyên liền như đang bốc cháy! Thiêu đốt!Sau khi Diệp Huyên uống giọt tinh huyết kia, cả khuôn mặt của hắn lập tức rúm ró đến mức không nhận ra hình thù.Đau đớn!Giờ phút này, hắn cảm giác toàn thân đang bị một luồng sức mạnh thần bí ăn mòn.Đau đến cùng cực!Diệp Huyên vội vàng lấy ra một đống lớn nguyên tinh rồi ăn vào, không chỉ có vậy, hắn cũng ăn cả rất nhiều loại đan dược trị thương..