Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 2599: Ta Là Bạn Của A Liên”

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ông ta vừa đi vừa bật cười, quan sát Diệp Huyên một hồi mới lên tiếng: “Diệp Vương, tại hạ Hàn Bất Nhị, đến từ Lưỡng Giới Thiên”.Hắn cười đáp: “Chào Hàn tiền bối”."Không hổ là yêu nghiệt đứng đầu thế hệ trẻ đại thế giới Huyền Hoàng ngày nay.Ta năm ấy không bằng được ngươi”.Diệp Huyên mỉm cười: “Tiền bối khiêm tốn rồi”.AdvertisementHàn Bất Nhị lắc đầu thở dài: “Nhìn thấy người, ta biết thế hệ của chúng ta sợ rằng sắp phải rút lui rồi”.Ánh mắt ông ta chuyển sang chỗ của Viên Tiểu Đao và Nguyên Trấn: “Thực lực của ta không chênh lệch với hai người họ lắm, hẳn cũng có một vị trí”.Diệp Huyên cười: “Mời tiền bối vào gian bên trái”.Hàn Bất Nhị gật đầu: “Đa tạ”.Ông ta xoay người toan rời đi rồi, bỗng nhiên như nhớ đến gì đó mà quay lại hỏi: “Ngươi thật sự bằng lòng giao bảo vật ra sao?"Diệp Huyên cười nói: “Ta không bằng lòng thì làm được gì bây giờ? Bảo vật tốt nhưng mạng quý hơn, không phải sao?"Hàn Bất Nhị gật đầu: “Người trẻ tuổi cầm được buông được, rất tốt”.Vừa dứt lời, ông ta đã biến mất.Sau đó lại có càng nhiều cường giả khác lục tục kéo đến, tuy không quen mặt nhưng ai nấy đều rất mạnh.Trong đó, cấp bậc thấp nhất là Địa Tiên thôi mà đã có chừng năm mươi người!Trong dòng người tiếp tục tiến vào đại điện, Diệp Huyên nhanh chóng nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.Thành chủ Tàng Phong Thành, Mộ Tiểu Thương.Nàng ta đi đến, cười với hắn: “Sẽ không từ chối ta đấy chứ?"Diệp Huyên đáp: “Sao có thể? Hoan nghênh Mộ thành chủ đại giá quang lâm”."Có vị trí cho ta không?"Diệp Huyên nghĩ ngợi rồi gật đầu: “Có”.Hắn đưa tay chỉ về một gian phòng cách đó không xa, ở gần với nơi của bọn Viên Tiểu Đao, tuy không tốt bằng nhưng cũng không kém mấy.Mộ Tiểu Thương khẽ mỉm cười: “Vị trí phía sau ngươi rất tốt, có thể cho ta được không?"Nhưng Diệp Huyên lại lắc đầu: “Nơi đó đã có người đặt trước rồi”.Nữ thành chủ nhìn hắn: “Không thể châm chước sao?"Diệp Huyên cười: “Chỉ là một chỗ ngồi mà thôi, thành chủ cần gì phải để tâm đến vậy?""Ta là bạn của A Liên”."Nên Mộ thành chủ mới có gian riêng”.Đôi mắt nàng ta nheo lại: “Ngươi không nể mặt ta đến vậy?"Diệp Huyên lắc đầu thở dài: “Mộ thành chủ à, Diệp Huyên ta rất để ý đến bạn bè, nhưng cô lại không xem ta là bạn cơ mà, đúng chứ?".

Ông ta vừa đi vừa bật cười, quan sát Diệp Huyên một hồi mới lên tiếng: “Diệp Vương, tại hạ Hàn Bất Nhị, đến từ Lưỡng Giới Thiên”.

Hắn cười đáp: “Chào Hàn tiền bối”.

"Không hổ là yêu nghiệt đứng đầu thế hệ trẻ đại thế giới Huyền Hoàng ngày nay.

Ta năm ấy không bằng được ngươi”.

Diệp Huyên mỉm cười: “Tiền bối khiêm tốn rồi”.

AdvertisementHàn Bất Nhị lắc đầu thở dài: “Nhìn thấy người, ta biết thế hệ của chúng ta sợ rằng sắp phải rút lui rồi”.

Ánh mắt ông ta chuyển sang chỗ của Viên Tiểu Đao và Nguyên Trấn: “Thực lực của ta không chênh lệch với hai người họ lắm, hẳn cũng có một vị trí”.

Diệp Huyên cười: “Mời tiền bối vào gian bên trái”.

Hàn Bất Nhị gật đầu: “Đa tạ”.

Ông ta xoay người toan rời đi rồi, bỗng nhiên như nhớ đến gì đó mà quay lại hỏi: “Ngươi thật sự bằng lòng giao bảo vật ra sao?"Diệp Huyên cười nói: “Ta không bằng lòng thì làm được gì bây giờ? Bảo vật tốt nhưng mạng quý hơn, không phải sao?"Hàn Bất Nhị gật đầu: “Người trẻ tuổi cầm được buông được, rất tốt”.

Vừa dứt lời, ông ta đã biến mất.

Sau đó lại có càng nhiều cường giả khác lục tục kéo đến, tuy không quen mặt nhưng ai nấy đều rất mạnh.

Trong đó, cấp bậc thấp nhất là Địa Tiên thôi mà đã có chừng năm mươi người!Trong dòng người tiếp tục tiến vào đại điện, Diệp Huyên nhanh chóng nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.

Thành chủ Tàng Phong Thành, Mộ Tiểu Thương.

Nàng ta đi đến, cười với hắn: “Sẽ không từ chối ta đấy chứ?"Diệp Huyên đáp: “Sao có thể? Hoan nghênh Mộ thành chủ đại giá quang lâm”.

"Có vị trí cho ta không?"Diệp Huyên nghĩ ngợi rồi gật đầu: “Có”.

Hắn đưa tay chỉ về một gian phòng cách đó không xa, ở gần với nơi của bọn Viên Tiểu Đao, tuy không tốt bằng nhưng cũng không kém mấy.

Mộ Tiểu Thương khẽ mỉm cười: “Vị trí phía sau ngươi rất tốt, có thể cho ta được không?"Nhưng Diệp Huyên lại lắc đầu: “Nơi đó đã có người đặt trước rồi”.

Nữ thành chủ nhìn hắn: “Không thể châm chước sao?"Diệp Huyên cười: “Chỉ là một chỗ ngồi mà thôi, thành chủ cần gì phải để tâm đến vậy?""Ta là bạn của A Liên”.

"Nên Mộ thành chủ mới có gian riêng”.

Đôi mắt nàng ta nheo lại: “Ngươi không nể mặt ta đến vậy?"Diệp Huyên lắc đầu thở dài: “Mộ thành chủ à, Diệp Huyên ta rất để ý đến bạn bè, nhưng cô lại không xem ta là bạn cơ mà, đúng chứ?".

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Ông ta vừa đi vừa bật cười, quan sát Diệp Huyên một hồi mới lên tiếng: “Diệp Vương, tại hạ Hàn Bất Nhị, đến từ Lưỡng Giới Thiên”.Hắn cười đáp: “Chào Hàn tiền bối”."Không hổ là yêu nghiệt đứng đầu thế hệ trẻ đại thế giới Huyền Hoàng ngày nay.Ta năm ấy không bằng được ngươi”.Diệp Huyên mỉm cười: “Tiền bối khiêm tốn rồi”.AdvertisementHàn Bất Nhị lắc đầu thở dài: “Nhìn thấy người, ta biết thế hệ của chúng ta sợ rằng sắp phải rút lui rồi”.Ánh mắt ông ta chuyển sang chỗ của Viên Tiểu Đao và Nguyên Trấn: “Thực lực của ta không chênh lệch với hai người họ lắm, hẳn cũng có một vị trí”.Diệp Huyên cười: “Mời tiền bối vào gian bên trái”.Hàn Bất Nhị gật đầu: “Đa tạ”.Ông ta xoay người toan rời đi rồi, bỗng nhiên như nhớ đến gì đó mà quay lại hỏi: “Ngươi thật sự bằng lòng giao bảo vật ra sao?"Diệp Huyên cười nói: “Ta không bằng lòng thì làm được gì bây giờ? Bảo vật tốt nhưng mạng quý hơn, không phải sao?"Hàn Bất Nhị gật đầu: “Người trẻ tuổi cầm được buông được, rất tốt”.Vừa dứt lời, ông ta đã biến mất.Sau đó lại có càng nhiều cường giả khác lục tục kéo đến, tuy không quen mặt nhưng ai nấy đều rất mạnh.Trong đó, cấp bậc thấp nhất là Địa Tiên thôi mà đã có chừng năm mươi người!Trong dòng người tiếp tục tiến vào đại điện, Diệp Huyên nhanh chóng nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.Thành chủ Tàng Phong Thành, Mộ Tiểu Thương.Nàng ta đi đến, cười với hắn: “Sẽ không từ chối ta đấy chứ?"Diệp Huyên đáp: “Sao có thể? Hoan nghênh Mộ thành chủ đại giá quang lâm”."Có vị trí cho ta không?"Diệp Huyên nghĩ ngợi rồi gật đầu: “Có”.Hắn đưa tay chỉ về một gian phòng cách đó không xa, ở gần với nơi của bọn Viên Tiểu Đao, tuy không tốt bằng nhưng cũng không kém mấy.Mộ Tiểu Thương khẽ mỉm cười: “Vị trí phía sau ngươi rất tốt, có thể cho ta được không?"Nhưng Diệp Huyên lại lắc đầu: “Nơi đó đã có người đặt trước rồi”.Nữ thành chủ nhìn hắn: “Không thể châm chước sao?"Diệp Huyên cười: “Chỉ là một chỗ ngồi mà thôi, thành chủ cần gì phải để tâm đến vậy?""Ta là bạn của A Liên”."Nên Mộ thành chủ mới có gian riêng”.Đôi mắt nàng ta nheo lại: “Ngươi không nể mặt ta đến vậy?"Diệp Huyên lắc đầu thở dài: “Mộ thành chủ à, Diệp Huyên ta rất để ý đến bạn bè, nhưng cô lại không xem ta là bạn cơ mà, đúng chứ?".

Chương 2599: Ta Là Bạn Của A Liên”