Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 2772: Chạy Với Tốc Độ Cao Nhất!

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Bỗng nhiên, Khương Khởi xuất hiện bên cạnh ông ta: “Không tìm được”.Lý Trần Phong mở mắt: “Đã dùng mọi biện pháp?"Khương Khởi gật đầu: “Kẻ này tựa như bốc hơi khỏi nhân gian vậy, không có dù chỉ một chút tung tích”.Thấy Lý Trần Phong im lặng, hắn ta tiếp lời: “Thuật ẩn thân này...”AdvertisementLý Trần Phong bỗng lên tiếng: “Đến đại thế giới Huyền Hoàng”.Khương Khởi nhìn sang, ông ta nói với vẻ vô cảm: “Hắn có tiếng là trọng tình trọng nghĩa mà, đúng không? Chỉ cần chúng ta đến đại thế giới Huyền Hoàng, ta tin chắc hắn sẽ xuất hiện ngay”.Khương Khởi do dự một hồi: “Hành động này không phải điều kiếm tu nên làm”.Lý Trần Phong nhìn hắn ta: “Vậy ngươi có cách nào tốt hơn?"Khương Khởi thở dài: “Tiểu sư thúc, nếu chúng ta nhằm vào đại thế giới Huyền Hoàng kia thì chúng ta mới khó mà vượt qua cửa ải trong lòng mình”.Lý Trần Phong lắc đầu: “Ta không bảo ngươi đi tàn sát mà chỉ lợi dụng họ để buộc Diệp Huyên ra mặt thôi, bằng không thì thế nhân vẫn sẽ cho rằng báu vật Ngũ Duy ấy đang nằm trong tay Kiếm Tông chúng ta”.Khương Khởi suy nghĩ một hồi rồi gật đầu: “Vâng!"Hắn ta biết không thể để cho Diệp Huyên tiếp tục ẩn thân như vậy, bằng không thì Kiếm Tông cũng sẽ hết cách.Nhưng cũng không thể để Diệp Huyên tiếp tục trưởng thành.Hắn đã là một tên yêu nghiệt đáng gờm rồi, nếu để hắn phát triển tiếp thì sẽ có thể uy hiếp đến Kiếm Tông.Khi Khương Khởi chuẩn bị rời đi, Lý Trần Phong bỗng lên tiếng: “Ta đi cùng các ngươi”.Thấy hắn ta nhìn sang, ông ta nói: “Không thể tiếp tục xem thường hắn nữa.Đi thôi”.Khương Khởi gật đầu.Đoàn người nhanh chóng rời khỏi Lưỡng Giới Thiên, tiến thẳng đến đại thế giới Huyền Hoàng.Tru Tà Nhi xuất hiện, ánh mắt dõi theo nơi nhóm người kia vừa rời đi, sau một phen im lặng thì lấy ra một viên đá truyền âm....!Ở nơi cuối vũ trụ nào đó, Diệp Huyên bỗng ngừng bước, lấy một viên đá truyền âm ra, sau đó sắc mặt trầm xuống.Đại thế giới Huyền Hoàng.Hắn lẳng lặng một hồi rồi vung tay lên, giải trừ trạng thái Không Minh.Vào khoảnh khắc đó, ở một nơi khác trong vũ trụ, Lý Trần Phong khựng lại, quay đầu: “Hắn xuất hiện rồi!"Vừa nói xong, ông ta đã hóa thành một tia kiếm quang biến mất ở chân trời.Những người còn lại cuống quít đuổi theo....!Nơi cuối vũ trụ, Diệp Huyên vừa hiện thân đã lập tức xoay người nhìn về phương xa, nơi một luồng kiếm ý hùng hậu đang ầm ầm lao đến.Hắn biết người Kiếm Tông đã phát hiện ra hắn, phải công nhận rằng thực lực của họ quả thật kinh khủng.Phải làm thế nào bây giờ?Diệp Huyên không chút do dự, xoay người bỏ chạy!Chạy với tốc độ cao nhất!Đánh thì chắc chắn đánh không lại rồi, phải tìm người giúp!Mục tiêu của hắn chính là nơi hắn từng đi qua: điện U Minh..

Bỗng nhiên, Khương Khởi xuất hiện bên cạnh ông ta: “Không tìm được”.

Lý Trần Phong mở mắt: “Đã dùng mọi biện pháp?"

Khương Khởi gật đầu: “Kẻ này tựa như bốc hơi khỏi nhân gian vậy, không có dù chỉ một chút tung tích”.

Thấy Lý Trần Phong im lặng, hắn ta tiếp lời: “Thuật ẩn thân này...”

Advertisement

Lý Trần Phong bỗng lên tiếng: “Đến đại thế giới Huyền Hoàng”.

Khương Khởi nhìn sang, ông ta nói với vẻ vô cảm: “Hắn có tiếng là trọng tình trọng nghĩa mà, đúng không? Chỉ cần chúng ta đến đại thế giới Huyền Hoàng, ta tin chắc hắn sẽ xuất hiện ngay”.

Khương Khởi do dự một hồi: “Hành động này không phải điều kiếm tu nên làm”.

Lý Trần Phong nhìn hắn ta: “Vậy ngươi có cách nào tốt hơn?"

Khương Khởi thở dài: “Tiểu sư thúc, nếu chúng ta nhằm vào đại thế giới Huyền Hoàng kia thì chúng ta mới khó mà vượt qua cửa ải trong lòng mình”.

Lý Trần Phong lắc đầu: “Ta không bảo ngươi đi tàn sát mà chỉ lợi dụng họ để buộc Diệp Huyên ra mặt thôi, bằng không thì thế nhân vẫn sẽ cho rằng báu vật Ngũ Duy ấy đang nằm trong tay Kiếm Tông chúng ta”.

Khương Khởi suy nghĩ một hồi rồi gật đầu: “Vâng!"

Hắn ta biết không thể để cho Diệp Huyên tiếp tục ẩn thân như vậy, bằng không thì Kiếm Tông cũng sẽ hết cách.

Nhưng cũng không thể để Diệp Huyên tiếp tục trưởng thành.

Hắn đã là một tên yêu nghiệt đáng gờm rồi, nếu để hắn phát triển tiếp thì sẽ có thể uy hiếp đến Kiếm Tông.

Khi Khương Khởi chuẩn bị rời đi, Lý Trần Phong bỗng lên tiếng: “Ta đi cùng các ngươi”.

Thấy hắn ta nhìn sang, ông ta nói: “Không thể tiếp tục xem thường hắn nữa.

Đi thôi”.

Khương Khởi gật đầu.

Đoàn người nhanh chóng rời khỏi Lưỡng Giới Thiên, tiến thẳng đến đại thế giới Huyền Hoàng.

Tru Tà Nhi xuất hiện, ánh mắt dõi theo nơi nhóm người kia vừa rời đi, sau một phen im lặng thì lấy ra một viên đá truyền âm.

...!

Ở nơi cuối vũ trụ nào đó, Diệp Huyên bỗng ngừng bước, lấy một viên đá truyền âm ra, sau đó sắc mặt trầm xuống.

Đại thế giới Huyền Hoàng.

Hắn lẳng lặng một hồi rồi vung tay lên, giải trừ trạng thái Không Minh.

Vào khoảnh khắc đó, ở một nơi khác trong vũ trụ, Lý Trần Phong khựng lại, quay đầu: “Hắn xuất hiện rồi!"

Vừa nói xong, ông ta đã hóa thành một tia kiếm quang biến mất ở chân trời.

Những người còn lại cuống quít đuổi theo.

...!

Nơi cuối vũ trụ, Diệp Huyên vừa hiện thân đã lập tức xoay người nhìn về phương xa, nơi một luồng kiếm ý hùng hậu đang ầm ầm lao đến.

Hắn biết người Kiếm Tông đã phát hiện ra hắn, phải công nhận rằng thực lực của họ quả thật kinh khủng.

Phải làm thế nào bây giờ?

Diệp Huyên không chút do dự, xoay người bỏ chạy!

Chạy với tốc độ cao nhất!

Đánh thì chắc chắn đánh không lại rồi, phải tìm người giúp!

Mục tiêu của hắn chính là nơi hắn từng đi qua: điện U Minh..

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Bỗng nhiên, Khương Khởi xuất hiện bên cạnh ông ta: “Không tìm được”.Lý Trần Phong mở mắt: “Đã dùng mọi biện pháp?"Khương Khởi gật đầu: “Kẻ này tựa như bốc hơi khỏi nhân gian vậy, không có dù chỉ một chút tung tích”.Thấy Lý Trần Phong im lặng, hắn ta tiếp lời: “Thuật ẩn thân này...”AdvertisementLý Trần Phong bỗng lên tiếng: “Đến đại thế giới Huyền Hoàng”.Khương Khởi nhìn sang, ông ta nói với vẻ vô cảm: “Hắn có tiếng là trọng tình trọng nghĩa mà, đúng không? Chỉ cần chúng ta đến đại thế giới Huyền Hoàng, ta tin chắc hắn sẽ xuất hiện ngay”.Khương Khởi do dự một hồi: “Hành động này không phải điều kiếm tu nên làm”.Lý Trần Phong nhìn hắn ta: “Vậy ngươi có cách nào tốt hơn?"Khương Khởi thở dài: “Tiểu sư thúc, nếu chúng ta nhằm vào đại thế giới Huyền Hoàng kia thì chúng ta mới khó mà vượt qua cửa ải trong lòng mình”.Lý Trần Phong lắc đầu: “Ta không bảo ngươi đi tàn sát mà chỉ lợi dụng họ để buộc Diệp Huyên ra mặt thôi, bằng không thì thế nhân vẫn sẽ cho rằng báu vật Ngũ Duy ấy đang nằm trong tay Kiếm Tông chúng ta”.Khương Khởi suy nghĩ một hồi rồi gật đầu: “Vâng!"Hắn ta biết không thể để cho Diệp Huyên tiếp tục ẩn thân như vậy, bằng không thì Kiếm Tông cũng sẽ hết cách.Nhưng cũng không thể để Diệp Huyên tiếp tục trưởng thành.Hắn đã là một tên yêu nghiệt đáng gờm rồi, nếu để hắn phát triển tiếp thì sẽ có thể uy hiếp đến Kiếm Tông.Khi Khương Khởi chuẩn bị rời đi, Lý Trần Phong bỗng lên tiếng: “Ta đi cùng các ngươi”.Thấy hắn ta nhìn sang, ông ta nói: “Không thể tiếp tục xem thường hắn nữa.Đi thôi”.Khương Khởi gật đầu.Đoàn người nhanh chóng rời khỏi Lưỡng Giới Thiên, tiến thẳng đến đại thế giới Huyền Hoàng.Tru Tà Nhi xuất hiện, ánh mắt dõi theo nơi nhóm người kia vừa rời đi, sau một phen im lặng thì lấy ra một viên đá truyền âm....!Ở nơi cuối vũ trụ nào đó, Diệp Huyên bỗng ngừng bước, lấy một viên đá truyền âm ra, sau đó sắc mặt trầm xuống.Đại thế giới Huyền Hoàng.Hắn lẳng lặng một hồi rồi vung tay lên, giải trừ trạng thái Không Minh.Vào khoảnh khắc đó, ở một nơi khác trong vũ trụ, Lý Trần Phong khựng lại, quay đầu: “Hắn xuất hiện rồi!"Vừa nói xong, ông ta đã hóa thành một tia kiếm quang biến mất ở chân trời.Những người còn lại cuống quít đuổi theo....!Nơi cuối vũ trụ, Diệp Huyên vừa hiện thân đã lập tức xoay người nhìn về phương xa, nơi một luồng kiếm ý hùng hậu đang ầm ầm lao đến.Hắn biết người Kiếm Tông đã phát hiện ra hắn, phải công nhận rằng thực lực của họ quả thật kinh khủng.Phải làm thế nào bây giờ?Diệp Huyên không chút do dự, xoay người bỏ chạy!Chạy với tốc độ cao nhất!Đánh thì chắc chắn đánh không lại rồi, phải tìm người giúp!Mục tiêu của hắn chính là nơi hắn từng đi qua: điện U Minh..

Chương 2772: Chạy Với Tốc Độ Cao Nhất!