Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 3186
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Khóe miệng Trương Văn Tú lại cong lên đầy dữ tợn, nàng ta đột nhiên vọt về trước, đâm thương ra. Ầm! Không gian trước mặt nàng ta lập tức nổ tung, thế nhưng những sợi xích đỏ kia vẫn không biến mất, chúng cứ gắt gao khóa chặt lại vị trí nàng ta đứng! AdvertisementBị nhốt rồi! Sắc mặt Trương Văn Tú đanh lại, nàng ta lại dồn hết sức vung thêm một thương nữa, lần này, những sợi xích đỏ kia đã xuất hiện vô số vết nứt nhỏ xíu lít nha lít nhít! AdvertisementMà đúng lúc này, một ông lão áo trắng đột nhiên nhìn về phía Nguyên Thắng cách đó không xa: "Giết Diệp Huyên trước đã!" Giết Diệp Huyên! Nguyên Thắng cùng người đàn ông đeo cổ cầm bay thẳng đến chỗ Diệp Huyên! Những cường giả của thư viện Vạn Duy cũng dồn dập xông đến, trong đó Lâm Tiếu Thư đã lao thẳng đến chắn trước mặt người đàn ông đeo cổ cầm, ông ta mở một quyển sách cổ, miệng lẩm nhẩm vài câu, một luồng sức mạnh cường đại đột nhiên bùng phát ra từ trong quyền sách cổ ấy! Người đàn ông đeo cổ cầm kia không dám coi thường, lập tức lấy cầm ra gảy nhanh một đường. Ầm ầm ầm! Phía chân trời, từng tiếng nổ không ngừng vang lên! Mà Nguyên Thắng thì lại nhắm thẳng vào Diệp Huyên, lúc này thư viện Vạn Duy đã không còn ai có thể ngăn cản ông ta! Ngay lúc ông ta còn cách Diệp Huyên chừng nửa trượng, giữa lông mày Diệp Huyên bỗng xuất hiện một tòa tháp nhỏ, tháp nhỏ kia xông thẳng vào Nguyên Thắng, Nguyên Thắng biến sắc, vội đưa tay lên cản lại. Ầm! Nguyên Thắng lập tức bị đánh lui! Sau khi Nguyên Thắng dừng lại, ông ta càu mày, uy lực của tháp nhỏ này có chút vượt quá dự liệu của ông ta! Trên không, ngọn tháp nhỏ đang rung động. Nguyên Thắng nhìn tháp nhỏ, trong mắt ánh lên một tia nghiêm nghị, mà lúc này, một ông lão áo trắng cách đó không xa đột nhiên gào lên: "Đừng phí thời gian thêm nữa! Chúng ta không giữ nỗi nàng ta lâu đâu!" Nguyên Thắng sực tỉnh, ông ta ngẩng đầu nhìn lên không: "Kềm chế tháp này lại!" Vừa dứt lời, không trung đột nhiên xuất hiện một ông lão mặc áo tang, lão ta đột nhiên đánh một quyền về phía tháp Giới Ngục, tháp không hề né tránh mà là bay thẳng đến đâm vào ông lão kia! Mà lúc này, Nguyên Thắng bỗng giẫm chân phải một cái, lập tức hóa thành một luồng hắc quang bắn về Diệp Huyên ở phía xa xa. Phải giết Diệp Huyên đầu tiên! Ở đằng xa, Diệp Huyên đột nhiên mở choàng hai mắt, một khắc sau, hắn rút kiếm Thiên Tru ra vung lên chém về trước. Ầm! Một nhát chém này trực tiếp làm nổ tung không gian ở trước mặt hắn, mà Nguyên Thắng kia cũng chớp mắt bị đẩy lùi hơn trăm tượng!
Khóe miệng Trương Văn Tú lại cong lên đầy dữ tợn, nàng ta đột nhiên vọt về trước, đâm thương ra.
Ầm!
Không gian trước mặt nàng ta lập tức nổ tung, thế nhưng những sợi xích đỏ kia vẫn không biến mất, chúng cứ gắt gao khóa chặt lại vị trí nàng ta đứng!
Advertisement
Bị nhốt rồi!
Sắc mặt Trương Văn Tú đanh lại, nàng ta lại dồn hết sức vung thêm một thương nữa, lần này, những sợi xích đỏ kia đã xuất hiện vô số vết nứt nhỏ xíu lít nha lít nhít!
Advertisement
Mà đúng lúc này, một ông lão áo trắng đột nhiên nhìn về phía Nguyên Thắng cách đó không xa: "Giết Diệp Huyên trước đã!"
Giết Diệp Huyên!
Nguyên Thắng cùng người đàn ông đeo cổ cầm bay thẳng đến chỗ Diệp Huyên!
Những cường giả của thư viện Vạn Duy cũng dồn dập xông đến, trong đó Lâm Tiếu Thư đã lao thẳng đến chắn trước mặt người đàn ông đeo cổ cầm, ông ta mở một quyển sách cổ, miệng lẩm nhẩm vài câu, một luồng sức mạnh cường đại đột nhiên bùng phát ra từ trong quyền sách cổ ấy!
Người đàn ông đeo cổ cầm kia không dám coi thường, lập tức lấy cầm ra gảy nhanh một đường.
Ầm ầm ầm!
Phía chân trời, từng tiếng nổ không ngừng vang lên!
Mà Nguyên Thắng thì lại nhắm thẳng vào Diệp Huyên, lúc này thư viện Vạn Duy đã không còn ai có thể ngăn cản ông ta!
Ngay lúc ông ta còn cách Diệp Huyên chừng nửa trượng, giữa lông mày Diệp Huyên bỗng xuất hiện một tòa tháp nhỏ, tháp nhỏ kia xông thẳng vào Nguyên Thắng, Nguyên Thắng biến sắc, vội đưa tay lên cản lại.
Ầm!
Nguyên Thắng lập tức bị đánh lui!
Sau khi Nguyên Thắng dừng lại, ông ta càu mày, uy lực của tháp nhỏ này có chút vượt quá dự liệu của ông ta!
Trên không, ngọn tháp nhỏ đang rung động.
Nguyên Thắng nhìn tháp nhỏ, trong mắt ánh lên một tia nghiêm nghị, mà lúc này, một ông lão áo trắng cách đó không xa đột nhiên gào lên: "Đừng phí thời gian thêm nữa! Chúng ta không giữ nỗi nàng ta lâu đâu!"
Nguyên Thắng sực tỉnh, ông ta ngẩng đầu nhìn lên không: "Kềm chế tháp này lại!"
Vừa dứt lời, không trung đột nhiên xuất hiện một ông lão mặc áo tang, lão ta đột nhiên đánh một quyền về phía tháp Giới Ngục, tháp không hề né tránh mà là bay thẳng đến đâm vào ông lão kia!
Mà lúc này, Nguyên Thắng bỗng giẫm chân phải một cái, lập tức hóa thành một luồng hắc quang bắn về Diệp Huyên ở phía xa xa.
Phải giết Diệp Huyên đầu tiên!
Ở đằng xa, Diệp Huyên đột nhiên mở choàng hai mắt, một khắc sau, hắn rút kiếm Thiên Tru ra vung lên chém về trước.
Ầm!
Một nhát chém này trực tiếp làm nổ tung không gian ở trước mặt hắn, mà Nguyên Thắng kia cũng chớp mắt bị đẩy lùi hơn trăm tượng!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Khóe miệng Trương Văn Tú lại cong lên đầy dữ tợn, nàng ta đột nhiên vọt về trước, đâm thương ra. Ầm! Không gian trước mặt nàng ta lập tức nổ tung, thế nhưng những sợi xích đỏ kia vẫn không biến mất, chúng cứ gắt gao khóa chặt lại vị trí nàng ta đứng! AdvertisementBị nhốt rồi! Sắc mặt Trương Văn Tú đanh lại, nàng ta lại dồn hết sức vung thêm một thương nữa, lần này, những sợi xích đỏ kia đã xuất hiện vô số vết nứt nhỏ xíu lít nha lít nhít! AdvertisementMà đúng lúc này, một ông lão áo trắng đột nhiên nhìn về phía Nguyên Thắng cách đó không xa: "Giết Diệp Huyên trước đã!" Giết Diệp Huyên! Nguyên Thắng cùng người đàn ông đeo cổ cầm bay thẳng đến chỗ Diệp Huyên! Những cường giả của thư viện Vạn Duy cũng dồn dập xông đến, trong đó Lâm Tiếu Thư đã lao thẳng đến chắn trước mặt người đàn ông đeo cổ cầm, ông ta mở một quyển sách cổ, miệng lẩm nhẩm vài câu, một luồng sức mạnh cường đại đột nhiên bùng phát ra từ trong quyền sách cổ ấy! Người đàn ông đeo cổ cầm kia không dám coi thường, lập tức lấy cầm ra gảy nhanh một đường. Ầm ầm ầm! Phía chân trời, từng tiếng nổ không ngừng vang lên! Mà Nguyên Thắng thì lại nhắm thẳng vào Diệp Huyên, lúc này thư viện Vạn Duy đã không còn ai có thể ngăn cản ông ta! Ngay lúc ông ta còn cách Diệp Huyên chừng nửa trượng, giữa lông mày Diệp Huyên bỗng xuất hiện một tòa tháp nhỏ, tháp nhỏ kia xông thẳng vào Nguyên Thắng, Nguyên Thắng biến sắc, vội đưa tay lên cản lại. Ầm! Nguyên Thắng lập tức bị đánh lui! Sau khi Nguyên Thắng dừng lại, ông ta càu mày, uy lực của tháp nhỏ này có chút vượt quá dự liệu của ông ta! Trên không, ngọn tháp nhỏ đang rung động. Nguyên Thắng nhìn tháp nhỏ, trong mắt ánh lên một tia nghiêm nghị, mà lúc này, một ông lão áo trắng cách đó không xa đột nhiên gào lên: "Đừng phí thời gian thêm nữa! Chúng ta không giữ nỗi nàng ta lâu đâu!" Nguyên Thắng sực tỉnh, ông ta ngẩng đầu nhìn lên không: "Kềm chế tháp này lại!" Vừa dứt lời, không trung đột nhiên xuất hiện một ông lão mặc áo tang, lão ta đột nhiên đánh một quyền về phía tháp Giới Ngục, tháp không hề né tránh mà là bay thẳng đến đâm vào ông lão kia! Mà lúc này, Nguyên Thắng bỗng giẫm chân phải một cái, lập tức hóa thành một luồng hắc quang bắn về Diệp Huyên ở phía xa xa. Phải giết Diệp Huyên đầu tiên! Ở đằng xa, Diệp Huyên đột nhiên mở choàng hai mắt, một khắc sau, hắn rút kiếm Thiên Tru ra vung lên chém về trước. Ầm! Một nhát chém này trực tiếp làm nổ tung không gian ở trước mặt hắn, mà Nguyên Thắng kia cũng chớp mắt bị đẩy lùi hơn trăm tượng!