Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 3301

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nói xong, ông ta đi đến bên cạnh, lúc này, một tòa thư phong nhỏ nhẹ nhàng bay ra, thư phòng này được tạo thành từ gỗ bình thường, rất nhỏ, chỉ bằng bàn tay lớn.  Ông lão chợt nói: “Trong thư phòng, không gian khép kín, sử dụng tháp nhỏ có thể tự do vào trong”.  Nói rồi, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn đi vào sao?”  Đi vào?  AdvertisementDiệp Huyên lắc đầu.  Hắn biết, cho dù hắn đi vào cũng không có ý nghĩa gì!  AdvertisementBảo vật bên trong có thể khiến hắn trong chớp mắt trở nên vô địch không?  Không thể!  Không chỉ không thể hiến hắn vô địch, mà còn khiến hắn trở thành mục tiêu của mọi người.  Lúc đó, hắn sẽ liên lụy thư viện Vạn Duy và cả Phù Văn tông cùng nhau chôn cùng.  Diệp Huyên ngưng suy nghĩ, hắn nhận lấy thư phòng Vạn Duy, quay người biến mất.  Trong sân, ông lão trầm mặc không nói.  Sau khi Diệp huyên rời khỏi thư viện Vạn Duy, lập tức hóa thành luồng kiếm quang biến mất nơi chân trời, hắn không che giấu hành tung, mà đi quang minh chính đại!  Hắn là muốn tất cả mọi người đều biết hành tung của hắn!  Ở nơi chân trời xa xôi, âm thanh của Diệp Huyên chợt vang lên: “Liên nhi, cả đời huynh chưa từng cầu xin người nào, hôm nay huynh cầu xin muội, cho dù có thể nào cũng đừng đi tìm huynh, hãy sống tốt, đợi huynh quay lại!”  Ở góc chân trời khác, Diệp Liên vội vàng đến khẽ run, ngây ngốc cả người.  Diệp Huyên muốn làm gì?  Lúc này, không chỉ Diệp Liên mờ mịt, mà tất cả mọi người đều không hiểu.  Diệp Liên đứng tại chỗ ngơ ngác một lúc, sau đó, nàng như điên cuồng đuổi theo Diệp Huyên ở nơi xa xôi.  Mà phía sau Diệp Huyên, ngoài nàng ra, còn có cả cao thủ của Vô Địch Tông và Phệ Linh tộc.  Ngoài ra, còn có cao thủ của Thái Cổ tộc, Tà Linh tộc, cùng với Dị tộc và cả Võ Quốc.  Những thế tộc siêu cấp này mặc dù không ra tay, nhưng bọn họ vẫn luôn quan sát Diệp Huyên và Phệ Linh tộc tranh đấu!  Thư phòng Vạn Duy, ai lại không muốn chứ?  Chân trời phía xa, Diệp Huyên đem theo thư phòng Vạn Duy kia một đường dùng Không Gian Khiêu Dược, bởi vì có đạo tắc Không Gian nên Trần Độc Cô và ba người hoạt tử đều không thể đuổi theo hắn ngay lập tức.  Mà lúc này, đám người Trần Độc Cô cũng nâng cao tốc độ của mình lên cực hạn.  Bọn họ sợ!  Diệp Huyên mang theo tháp Giới Ngục đi đến vũ trụ Tứ Duy!  Nếu Diệp Huyên thật sự mang tháp Giới Ngục đến Tứ Duy thì bọn họ chết chắc rồi! 

Nói xong, ông ta đi đến bên cạnh, lúc này, một tòa thư phong nhỏ nhẹ nhàng bay ra, thư phòng này được tạo thành từ gỗ bình thường, rất nhỏ, chỉ bằng bàn tay lớn.  

Ông lão chợt nói: “Trong thư phòng, không gian khép kín, sử dụng tháp nhỏ có thể tự do vào trong”.  

Nói rồi, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn đi vào sao?”  

Đi vào?  

Advertisement

Diệp Huyên lắc đầu.  

Hắn biết, cho dù hắn đi vào cũng không có ý nghĩa gì!  

Advertisement

Bảo vật bên trong có thể khiến hắn trong chớp mắt trở nên vô địch không?  

Không thể!  

Không chỉ không thể hiến hắn vô địch, mà còn khiến hắn trở thành mục tiêu của mọi người.  

Lúc đó, hắn sẽ liên lụy thư viện Vạn Duy và cả Phù Văn tông cùng nhau chôn cùng.  

Diệp Huyên ngưng suy nghĩ, hắn nhận lấy thư phòng Vạn Duy, quay người biến mất.  

Trong sân, ông lão trầm mặc không nói.  

Sau khi Diệp huyên rời khỏi thư viện Vạn Duy, lập tức hóa thành luồng kiếm quang biến mất nơi chân trời, hắn không che giấu hành tung, mà đi quang minh chính đại!  

Hắn là muốn tất cả mọi người đều biết hành tung của hắn!  

Ở nơi chân trời xa xôi, âm thanh của Diệp Huyên chợt vang lên: “Liên nhi, cả đời huynh chưa từng cầu xin người nào, hôm nay huynh cầu xin muội, cho dù có thể nào cũng đừng đi tìm huynh, hãy sống tốt, đợi huynh quay lại!”  

Ở góc chân trời khác, Diệp Liên vội vàng đến khẽ run, ngây ngốc cả người.  

Diệp Huyên muốn làm gì?  

Lúc này, không chỉ Diệp Liên mờ mịt, mà tất cả mọi người đều không hiểu.  

Diệp Liên đứng tại chỗ ngơ ngác một lúc, sau đó, nàng như điên cuồng đuổi theo Diệp Huyên ở nơi xa xôi.  

Mà phía sau Diệp Huyên, ngoài nàng ra, còn có cả cao thủ của Vô Địch Tông và Phệ Linh tộc.  

Ngoài ra, còn có cao thủ của Thái Cổ tộc, Tà Linh tộc, cùng với Dị tộc và cả Võ Quốc.  

Những thế tộc siêu cấp này mặc dù không ra tay, nhưng bọn họ vẫn luôn quan sát Diệp Huyên và Phệ Linh tộc tranh đấu!  

Thư phòng Vạn Duy, ai lại không muốn chứ?  

Chân trời phía xa, Diệp Huyên đem theo thư phòng Vạn Duy kia một đường dùng Không Gian Khiêu Dược, bởi vì có đạo tắc Không Gian nên Trần Độc Cô và ba người hoạt tử đều không thể đuổi theo hắn ngay lập tức.  

Mà lúc này, đám người Trần Độc Cô cũng nâng cao tốc độ của mình lên cực hạn.  

Bọn họ sợ!  

Diệp Huyên mang theo tháp Giới Ngục đi đến vũ trụ Tứ Duy!  

Nếu Diệp Huyên thật sự mang tháp Giới Ngục đến Tứ Duy thì bọn họ chết chắc rồi! 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Nói xong, ông ta đi đến bên cạnh, lúc này, một tòa thư phong nhỏ nhẹ nhàng bay ra, thư phòng này được tạo thành từ gỗ bình thường, rất nhỏ, chỉ bằng bàn tay lớn.  Ông lão chợt nói: “Trong thư phòng, không gian khép kín, sử dụng tháp nhỏ có thể tự do vào trong”.  Nói rồi, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn đi vào sao?”  Đi vào?  AdvertisementDiệp Huyên lắc đầu.  Hắn biết, cho dù hắn đi vào cũng không có ý nghĩa gì!  AdvertisementBảo vật bên trong có thể khiến hắn trong chớp mắt trở nên vô địch không?  Không thể!  Không chỉ không thể hiến hắn vô địch, mà còn khiến hắn trở thành mục tiêu của mọi người.  Lúc đó, hắn sẽ liên lụy thư viện Vạn Duy và cả Phù Văn tông cùng nhau chôn cùng.  Diệp Huyên ngưng suy nghĩ, hắn nhận lấy thư phòng Vạn Duy, quay người biến mất.  Trong sân, ông lão trầm mặc không nói.  Sau khi Diệp huyên rời khỏi thư viện Vạn Duy, lập tức hóa thành luồng kiếm quang biến mất nơi chân trời, hắn không che giấu hành tung, mà đi quang minh chính đại!  Hắn là muốn tất cả mọi người đều biết hành tung của hắn!  Ở nơi chân trời xa xôi, âm thanh của Diệp Huyên chợt vang lên: “Liên nhi, cả đời huynh chưa từng cầu xin người nào, hôm nay huynh cầu xin muội, cho dù có thể nào cũng đừng đi tìm huynh, hãy sống tốt, đợi huynh quay lại!”  Ở góc chân trời khác, Diệp Liên vội vàng đến khẽ run, ngây ngốc cả người.  Diệp Huyên muốn làm gì?  Lúc này, không chỉ Diệp Liên mờ mịt, mà tất cả mọi người đều không hiểu.  Diệp Liên đứng tại chỗ ngơ ngác một lúc, sau đó, nàng như điên cuồng đuổi theo Diệp Huyên ở nơi xa xôi.  Mà phía sau Diệp Huyên, ngoài nàng ra, còn có cả cao thủ của Vô Địch Tông và Phệ Linh tộc.  Ngoài ra, còn có cao thủ của Thái Cổ tộc, Tà Linh tộc, cùng với Dị tộc và cả Võ Quốc.  Những thế tộc siêu cấp này mặc dù không ra tay, nhưng bọn họ vẫn luôn quan sát Diệp Huyên và Phệ Linh tộc tranh đấu!  Thư phòng Vạn Duy, ai lại không muốn chứ?  Chân trời phía xa, Diệp Huyên đem theo thư phòng Vạn Duy kia một đường dùng Không Gian Khiêu Dược, bởi vì có đạo tắc Không Gian nên Trần Độc Cô và ba người hoạt tử đều không thể đuổi theo hắn ngay lập tức.  Mà lúc này, đám người Trần Độc Cô cũng nâng cao tốc độ của mình lên cực hạn.  Bọn họ sợ!  Diệp Huyên mang theo tháp Giới Ngục đi đến vũ trụ Tứ Duy!  Nếu Diệp Huyên thật sự mang tháp Giới Ngục đến Tứ Duy thì bọn họ chết chắc rồi! 

Chương 3301