Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 3558
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tiểu Đạo nhìn ông lão rồi cười bảo: "Vậy chuyện ta giết người của Ma La tộc các ngươi thì sao?" Ông lão im lặng một chốc rồi nói: "Tiểu Đạo cô nương, không thể khinh người quá đáng như vậy được!" Tiểu Đạo cười ha ha: "Hôm nay nếu Ma La tộc không cống cho ta đủ đồ tốt, ta sẽ không đi đâu cả!" Nghe thế, khóe miệng Diệp Huyên giật giật lên, đây là trấn lột mà! AdvertisementChẳng lẽ đa số bảo vật của người này là do cướp về được à!Trấn lột! AdvertisementDiệp Huyên càng lúc càng cảm thấy đống bảo vật của Tiểu Đạo là do cướp được mới có! Tiểu Đạo vừa nói xong, trong tòa cung điện xa xa kia bỗng có một ông lão đi ra. Người này chính là Tộc trưởng Ma La tộc hiện tại - Ma La Danh. Tiểu Đạo nhìn ông lão kia rồi cười nói: "Ông lão này này không đơn giản, thực lực của lão có thể làm rách giáp Chúc Long!" Diệp Huyên: "..." Khí thế quanh người Ma La Danh kia như cuồng phong, không ngừng tỏa ra bốn phía, mà Diệp Huyên cũng cảm giác được, đối phương đã thu liễm lại rồi, nhưng không thể thu hết hoàn toàn được! Theo lý mà nói, cường giả cỡ này không thể xuất hiện tình trạng này được! Như biết Diệp Huyên nghĩ gì, Tiểu Đạo đột nhiên cười nói: "Lão sắp đột phá, sau đó bị ta làm gián đoạn". Gián đoạn! Mí mắt Diệp Huyên giật lên, Tiểu Đạo này lại chọn đúng lúc quá cơ! Sau khi đạt đến trình độ của cường giả kiểu Ma La Danh thì việc đột phá chắc chắn là vô cùng khó. Vậy mà bây giờ lão lại bị Tiểu Đạo làm gián đoạn. Có lẽ sẽ xảy ra chuyện lớn! Diệp Huyên vội vàng đứng ra sau lưng Tiểu Đạo, hắn không muốn bị liên lụy đâu! Lỡ như Ma La tộc kia chập mạch, không nhằm vào Tiểu Đạo nữa mà nhằm vào hắn thì sao giờ! Xa xa, Ma La Danh dừng lại, rồi nhìn về phía Tiểu Đạo, trong mắt ánh lên một tia phức tạp: "Hóa ra là Tiểu Đạo cô nương!" Tiểu Đạo cười nói: "Chúng ta đừng làm mất thời gian của nhau nữa! Ông nói xem giải quyết như nào đi! Nếu ta không hài lòng thì ta sẽ giết sạch cường giả đứng đầu Ma La tộc!" Giết sạch! Nghe thế, mí mắt Diệp Huyên giật lên liên tục, người phụ nữ này... Ma La Danh nở nụ cười cay đắng: "Tiểu Đạo tiền bối, đây chỉ là một chuyện nhỏ, cần gì phải giận đến thế?" "Ta cứ giận đấy". Ma La Danh trầm mặc. Bọn họ thật ra cũng không biết lai lịch thật của Tiểu Đạo,
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiểu Đạo nhìn ông lão rồi cười bảo: "Vậy chuyện ta giết người của Ma La tộc các ngươi thì sao?"
Ông lão im lặng một chốc rồi nói: "Tiểu Đạo cô nương, không thể khinh người quá đáng như vậy được!"
Tiểu Đạo cười ha ha: "Hôm nay nếu Ma La tộc không cống cho ta đủ đồ tốt, ta sẽ không đi đâu cả!"
Nghe thế, khóe miệng Diệp Huyên giật giật lên, đây là trấn lột mà!
Advertisement
Chẳng lẽ đa số bảo vật của người này là do cướp về được à!
Trấn lột!
Advertisement
Diệp Huyên càng lúc càng cảm thấy đống bảo vật của Tiểu Đạo là do cướp được mới có!
Tiểu Đạo vừa nói xong, trong tòa cung điện xa xa kia bỗng có một ông lão đi ra.
Người này chính là Tộc trưởng Ma La tộc hiện tại - Ma La Danh.
Tiểu Đạo nhìn ông lão kia rồi cười nói: "Ông lão này này không đơn giản, thực lực của lão có thể làm rách giáp Chúc Long!"
Diệp Huyên: "..."
Khí thế quanh người Ma La Danh kia như cuồng phong, không ngừng tỏa ra bốn phía, mà Diệp Huyên cũng cảm giác được, đối phương đã thu liễm lại rồi, nhưng không thể thu hết hoàn toàn được!
Theo lý mà nói, cường giả cỡ này không thể xuất hiện tình trạng này được!
Như biết Diệp Huyên nghĩ gì, Tiểu Đạo đột nhiên cười nói: "Lão sắp đột phá, sau đó bị ta làm gián đoạn".
Gián đoạn!
Mí mắt Diệp Huyên giật lên, Tiểu Đạo này lại chọn đúng lúc quá cơ!
Sau khi đạt đến trình độ của cường giả kiểu Ma La Danh thì việc đột phá chắc chắn là vô cùng khó.
Vậy mà bây giờ lão lại bị Tiểu Đạo làm gián đoạn.
Có lẽ sẽ xảy ra chuyện lớn!
Diệp Huyên vội vàng đứng ra sau lưng Tiểu Đạo, hắn không muốn bị liên lụy đâu!
Lỡ như Ma La tộc kia chập mạch, không nhằm vào Tiểu Đạo nữa mà nhằm vào hắn thì sao giờ!
Xa xa, Ma La Danh dừng lại, rồi nhìn về phía Tiểu Đạo, trong mắt ánh lên một tia phức tạp: "Hóa ra là Tiểu Đạo cô nương!"
Tiểu Đạo cười nói: "Chúng ta đừng làm mất thời gian của nhau nữa! Ông nói xem giải quyết như nào đi! Nếu ta không hài lòng thì ta sẽ giết sạch cường giả đứng đầu Ma La tộc!"
Giết sạch!
Nghe thế, mí mắt Diệp Huyên giật lên liên tục, người phụ nữ này...
Ma La Danh nở nụ cười cay đắng: "Tiểu Đạo tiền bối, đây chỉ là một chuyện nhỏ, cần gì phải giận đến thế?"
"Ta cứ giận đấy".
Ma La Danh trầm mặc.
Bọn họ thật ra cũng không biết lai lịch thật của Tiểu Đạo,
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tiểu Đạo nhìn ông lão rồi cười bảo: "Vậy chuyện ta giết người của Ma La tộc các ngươi thì sao?" Ông lão im lặng một chốc rồi nói: "Tiểu Đạo cô nương, không thể khinh người quá đáng như vậy được!" Tiểu Đạo cười ha ha: "Hôm nay nếu Ma La tộc không cống cho ta đủ đồ tốt, ta sẽ không đi đâu cả!" Nghe thế, khóe miệng Diệp Huyên giật giật lên, đây là trấn lột mà! AdvertisementChẳng lẽ đa số bảo vật của người này là do cướp về được à!Trấn lột! AdvertisementDiệp Huyên càng lúc càng cảm thấy đống bảo vật của Tiểu Đạo là do cướp được mới có! Tiểu Đạo vừa nói xong, trong tòa cung điện xa xa kia bỗng có một ông lão đi ra. Người này chính là Tộc trưởng Ma La tộc hiện tại - Ma La Danh. Tiểu Đạo nhìn ông lão kia rồi cười nói: "Ông lão này này không đơn giản, thực lực của lão có thể làm rách giáp Chúc Long!" Diệp Huyên: "..." Khí thế quanh người Ma La Danh kia như cuồng phong, không ngừng tỏa ra bốn phía, mà Diệp Huyên cũng cảm giác được, đối phương đã thu liễm lại rồi, nhưng không thể thu hết hoàn toàn được! Theo lý mà nói, cường giả cỡ này không thể xuất hiện tình trạng này được! Như biết Diệp Huyên nghĩ gì, Tiểu Đạo đột nhiên cười nói: "Lão sắp đột phá, sau đó bị ta làm gián đoạn". Gián đoạn! Mí mắt Diệp Huyên giật lên, Tiểu Đạo này lại chọn đúng lúc quá cơ! Sau khi đạt đến trình độ của cường giả kiểu Ma La Danh thì việc đột phá chắc chắn là vô cùng khó. Vậy mà bây giờ lão lại bị Tiểu Đạo làm gián đoạn. Có lẽ sẽ xảy ra chuyện lớn! Diệp Huyên vội vàng đứng ra sau lưng Tiểu Đạo, hắn không muốn bị liên lụy đâu! Lỡ như Ma La tộc kia chập mạch, không nhằm vào Tiểu Đạo nữa mà nhằm vào hắn thì sao giờ! Xa xa, Ma La Danh dừng lại, rồi nhìn về phía Tiểu Đạo, trong mắt ánh lên một tia phức tạp: "Hóa ra là Tiểu Đạo cô nương!" Tiểu Đạo cười nói: "Chúng ta đừng làm mất thời gian của nhau nữa! Ông nói xem giải quyết như nào đi! Nếu ta không hài lòng thì ta sẽ giết sạch cường giả đứng đầu Ma La tộc!" Giết sạch! Nghe thế, mí mắt Diệp Huyên giật lên liên tục, người phụ nữ này... Ma La Danh nở nụ cười cay đắng: "Tiểu Đạo tiền bối, đây chỉ là một chuyện nhỏ, cần gì phải giận đến thế?" "Ta cứ giận đấy". Ma La Danh trầm mặc. Bọn họ thật ra cũng không biết lai lịch thật của Tiểu Đạo,