Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 3601

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Hắn trầm mặc.  Mà lúc này, tiếng bước chân phía sau hắn ngày càng đến gần.  Diệp Huyên xoay người, hắn lấy đá Nguyệt Quang ra, chẳng mấy chốc, ánh sáng đã lan tỏa bốn phía, mà lúc này trước mặt hắn không xa có một cô gái đang đứng, cô gái vóc người cao gầy, mặc một bộ váy màu đen ôm sát tôn dáng, mái tóc được nàng ta tùy ý xõa ở đầu vai, trông hơi rối nhưng không hề ảnh hưởng đến dung nhan tuyệt thế của nàng!  Đẹp!  AdvertisementCô gái trước mắt này là người phụ nữ có vóc dáng và dung nhan đẹp nhất hắn từng gặp từ trước đến giờ!  Vẻ đẹp của nàng ta tự như tác phẩm kiệt xuất nhất của trời xanh, không ai có thể bắt bẻ được.  AdvertisementMà ở đuôi mắt nàng còn có một nốt ruồi nhỏ, trông càng thêm chút tà mị.  Ác ma!  Cảm giác đầu tiên của Diệp Huyên chính là chắc chắn đối phương không phải thần linh, mà hẳn là ác ma từ thời cổ đại!  Cô gái quan sát Diệp Huyên rồi cười hỏi: "Nhân loại?"  Diệp Huyên gật đầu: "Là nhân loại! Tiền bối là ác ma?"  Cô gái gật đầu: "Đúng thế".  Diệp Huyên hỏi: "Xưng hô như thế nào?"  "Nhạn!"  Diệp Huyên ngây người: "Một chữ?"  "Ác Ma Nhạn!"  Ác Ma Nhạn!  Diệp Huyên do dự một lát rồi nói: "Vậy chúng ta là người một phe rồi!"  "Một phe?"  Diệp Huyên gật đầu, sau đó nói: "Tiền bối, thật ra ta đã từng nhận truyền thừa của lão tổ ác ma các người!"  "Truyền thừa của lão tổ ác ma?"  Diệp Huyên gật đầu rồi nghiêm túc nói: "Ta đã từng gặp lão tổ của các người, người ta vừa gặp đã thấy ta có thiên phú dị bẩm, là yêu nghiệt tuyệt thế trăm vạn năm khó gặp, vì thế cứ nhất quyết đòi thu nhận ta làm đồ đệ! Nói thật, ban đầu ta đã từ chối rồi, nhưng người cứ chấp nhất thu ta làm đệ tử cho bằng được, ta mà không đồng ý thì người không cho ta đi, bất đắc dĩ ta cũng chỉ có thể đành lòng đáp ứng!"  Nói xong, hắn nhìn cô gái nọ: "Vì thế, nói đúng ra thì chúng ta cùng một phe đấy".  Cô gái nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.  Diệp Huyên lại hỏi: "Tiền bối không tin ta sao?"  Cô gái gật đầu: "Không tin!"  Thẳng thắn ghê!  Diệp Huyên cười nói: "Ta biết tiền bối sẽ không tin! Nhưng ta có chứng cứ!"  Nói xong, hắn liền triệu hồi cánh ác ma xuất hiện sau lưng mình, lúc cánh ác ma xuất hiện, Ác Ma Nhạn liếc nhìn vào nó một cái, rồi không nói gì cả.  Diệp Huyên nhìn Ác Ma Nhạn, cười nói: "Bây giờ tiền bối tin rồi chứ?"  Ác Ma Nhạn nhìn về phía Diệp Huyên: "Ngươi là truyền nhân của lão tổ ác ma?" 

Hắn trầm mặc.  

Mà lúc này, tiếng bước chân phía sau hắn ngày càng đến gần.  

Diệp Huyên xoay người, hắn lấy đá Nguyệt Quang ra, chẳng mấy chốc, ánh sáng đã lan tỏa bốn phía, mà lúc này trước mặt hắn không xa có một cô gái đang đứng, cô gái vóc người cao gầy, mặc một bộ váy màu đen ôm sát tôn dáng, mái tóc được nàng ta tùy ý xõa ở đầu vai, trông hơi rối nhưng không hề ảnh hưởng đến dung nhan tuyệt thế của nàng!  

Đẹp!  

Advertisement

Cô gái trước mắt này là người phụ nữ có vóc dáng và dung nhan đẹp nhất hắn từng gặp từ trước đến giờ!  

Vẻ đẹp của nàng ta tự như tác phẩm kiệt xuất nhất của trời xanh, không ai có thể bắt bẻ được.  

Advertisement

Mà ở đuôi mắt nàng còn có một nốt ruồi nhỏ, trông càng thêm chút tà mị.  

Ác ma!  

Cảm giác đầu tiên của Diệp Huyên chính là chắc chắn đối phương không phải thần linh, mà hẳn là ác ma từ thời cổ đại!  

Cô gái quan sát Diệp Huyên rồi cười hỏi: "Nhân loại?"  

Diệp Huyên gật đầu: "Là nhân loại! Tiền bối là ác ma?"  

Cô gái gật đầu: "Đúng thế".  

Diệp Huyên hỏi: "Xưng hô như thế nào?"  

"Nhạn!"  

Diệp Huyên ngây người: "Một chữ?"  

"Ác Ma Nhạn!"  

Ác Ma Nhạn!  

Diệp Huyên do dự một lát rồi nói: "Vậy chúng ta là người một phe rồi!"  

"Một phe?"  

Diệp Huyên gật đầu, sau đó nói: "Tiền bối, thật ra ta đã từng nhận truyền thừa của lão tổ ác ma các người!"  

"Truyền thừa của lão tổ ác ma?"  

Diệp Huyên gật đầu rồi nghiêm túc nói: "Ta đã từng gặp lão tổ của các người, người ta vừa gặp đã thấy ta có thiên phú dị bẩm, là yêu nghiệt tuyệt thế trăm vạn năm khó gặp, vì thế cứ nhất quyết đòi thu nhận ta làm đồ đệ! Nói thật, ban đầu ta đã từ chối rồi, nhưng người cứ chấp nhất thu ta làm đệ tử cho bằng được, ta mà không đồng ý thì người không cho ta đi, bất đắc dĩ ta cũng chỉ có thể đành lòng đáp ứng!"  

Nói xong, hắn nhìn cô gái nọ: "Vì thế, nói đúng ra thì chúng ta cùng một phe đấy".  

Cô gái nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.  

Diệp Huyên lại hỏi: "Tiền bối không tin ta sao?"  

Cô gái gật đầu: "Không tin!"  

Thẳng thắn ghê!  

Diệp Huyên cười nói: "Ta biết tiền bối sẽ không tin! Nhưng ta có chứng cứ!"  

Nói xong, hắn liền triệu hồi cánh ác ma xuất hiện sau lưng mình, lúc cánh ác ma xuất hiện, Ác Ma Nhạn liếc nhìn vào nó một cái, rồi không nói gì cả.  

Diệp Huyên nhìn Ác Ma Nhạn, cười nói: "Bây giờ tiền bối tin rồi chứ?"  

Ác Ma Nhạn nhìn về phía Diệp Huyên: "Ngươi là truyền nhân của lão tổ ác ma?" 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Hắn trầm mặc.  Mà lúc này, tiếng bước chân phía sau hắn ngày càng đến gần.  Diệp Huyên xoay người, hắn lấy đá Nguyệt Quang ra, chẳng mấy chốc, ánh sáng đã lan tỏa bốn phía, mà lúc này trước mặt hắn không xa có một cô gái đang đứng, cô gái vóc người cao gầy, mặc một bộ váy màu đen ôm sát tôn dáng, mái tóc được nàng ta tùy ý xõa ở đầu vai, trông hơi rối nhưng không hề ảnh hưởng đến dung nhan tuyệt thế của nàng!  Đẹp!  AdvertisementCô gái trước mắt này là người phụ nữ có vóc dáng và dung nhan đẹp nhất hắn từng gặp từ trước đến giờ!  Vẻ đẹp của nàng ta tự như tác phẩm kiệt xuất nhất của trời xanh, không ai có thể bắt bẻ được.  AdvertisementMà ở đuôi mắt nàng còn có một nốt ruồi nhỏ, trông càng thêm chút tà mị.  Ác ma!  Cảm giác đầu tiên của Diệp Huyên chính là chắc chắn đối phương không phải thần linh, mà hẳn là ác ma từ thời cổ đại!  Cô gái quan sát Diệp Huyên rồi cười hỏi: "Nhân loại?"  Diệp Huyên gật đầu: "Là nhân loại! Tiền bối là ác ma?"  Cô gái gật đầu: "Đúng thế".  Diệp Huyên hỏi: "Xưng hô như thế nào?"  "Nhạn!"  Diệp Huyên ngây người: "Một chữ?"  "Ác Ma Nhạn!"  Ác Ma Nhạn!  Diệp Huyên do dự một lát rồi nói: "Vậy chúng ta là người một phe rồi!"  "Một phe?"  Diệp Huyên gật đầu, sau đó nói: "Tiền bối, thật ra ta đã từng nhận truyền thừa của lão tổ ác ma các người!"  "Truyền thừa của lão tổ ác ma?"  Diệp Huyên gật đầu rồi nghiêm túc nói: "Ta đã từng gặp lão tổ của các người, người ta vừa gặp đã thấy ta có thiên phú dị bẩm, là yêu nghiệt tuyệt thế trăm vạn năm khó gặp, vì thế cứ nhất quyết đòi thu nhận ta làm đồ đệ! Nói thật, ban đầu ta đã từ chối rồi, nhưng người cứ chấp nhất thu ta làm đệ tử cho bằng được, ta mà không đồng ý thì người không cho ta đi, bất đắc dĩ ta cũng chỉ có thể đành lòng đáp ứng!"  Nói xong, hắn nhìn cô gái nọ: "Vì thế, nói đúng ra thì chúng ta cùng một phe đấy".  Cô gái nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.  Diệp Huyên lại hỏi: "Tiền bối không tin ta sao?"  Cô gái gật đầu: "Không tin!"  Thẳng thắn ghê!  Diệp Huyên cười nói: "Ta biết tiền bối sẽ không tin! Nhưng ta có chứng cứ!"  Nói xong, hắn liền triệu hồi cánh ác ma xuất hiện sau lưng mình, lúc cánh ác ma xuất hiện, Ác Ma Nhạn liếc nhìn vào nó một cái, rồi không nói gì cả.  Diệp Huyên nhìn Ác Ma Nhạn, cười nói: "Bây giờ tiền bối tin rồi chứ?"  Ác Ma Nhạn nhìn về phía Diệp Huyên: "Ngươi là truyền nhân của lão tổ ác ma?" 

Chương 3601