Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 3869

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tiểu Đạo không đáp lời, còn cô bé thì đáp: “Không sao”.  Diệp Huyên nghe thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm.  Hắn không hiểu tại sao cô bé này lại muốn đánh Tiểu Đạo.  Cô bé nhìn Diệp Huyên: “Hết năng lượng rồi. Ta sắp biến mất đây!”  AdvertisementDiệp Huyên: “…”  Cô bé nhìn về phía Tiểu Đạo ở đằng xa, nói: “Về sau sẽ tìm ngươi đánh nhau!”  Tiểu Đạo hờ hững cất lời: “Lúc nào cũng chờ đón!”  AdvertisementCô bé liếm mứt quả một cái, thân thể ngày càng trở nên mờ ảo.  Đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Nhóc biết sạc điện không?”  Sạc điện?  Cô bé liền trừng mắt: “Ngươi muốn sạc cái gì?”  Diệp Huyên liền tranh thủ kéo Đệ Cửu ra.  Đệ Cửu!  Trước giờ hắn chưa từng quên cô gái này!  Đó là một cô gái đánh nhau rất giỏi!  Thực lực của nàng ta chính là một ẩn số!  Cô bé liếc mắt đánh giá Đệ Cửu, chỉ một lát sau, ánh mắt cô bé bỗng sáng lên: “Ôi chao, còn có cả cái này cơ á!”  Diệp Huyên nghe thấy vậy liền ngây ngẩn cả người, sau đó mới hỏi: “Nhóc biết nàng ấy là gì sao?”  Cô bé gật đầu: “Biết chứ”.  Diệp Huyên vội hỏi: “Vậy phải làm sao mới sạc điện được?”  Cô bé ngắm nghía Đệ Cửu một lát, rồi lại liếm láp xâu mứt quả một cái, sau đó nhìn Diệp Huyên, cất lời: “Ta quan sát kỹ lắm rồi! Nàng ấy không có đầu cắm sạc. Có lẽ ngươi mua phải hàng giả rồi đấy. Ta nghĩ ngươi nên trả hàng đi là vừa”.  “Trả hàng?”  Diệp Huyên: “…”  Trả hàng?!  Lúc nghe thấy cô bé nói vậy, vẻ mặt Diệp Huyên lộ ra đôi nét là lạ.  Cô bé nhìn Diệp Huyên: “Trả hàng đi!”  Diệp Huyên thoáng do dự một lát mới cất lời: “Đây là đồ ta nhặt được!”  “Nhặt được?”  Cô bé liền trừng mắt: “Không phải mua à?”  Diệp Huyên gật đầu: “Ừ, không mua. Nhóc giúp ta nhìn coi phải sạc điện thế nào đi!”  Cô bé lại một lần nữa đánh giá Đệ Cửu, một lát sau mới nhìn Diệp Huyên và bảo: “IQ của nàng ta thế nào?”  Diệp Huyên đáp: “Cao lắm luôn. Hơn nữa, thực lực cũng rất mạnh!”  Cô bé khẽ nói: “Vậy chắc hẳn là đồ sử dụng năng lượng mặt trời rồi!”  Năng lượng mặt trời? 

Tiểu Đạo không đáp lời, còn cô bé thì đáp: “Không sao”.  

Diệp Huyên nghe thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm.  

Hắn không hiểu tại sao cô bé này lại muốn đánh Tiểu Đạo.  

Cô bé nhìn Diệp Huyên: “Hết năng lượng rồi. Ta sắp biến mất đây!”  

Advertisement

Diệp Huyên: “…”  

Cô bé nhìn về phía Tiểu Đạo ở đằng xa, nói: “Về sau sẽ tìm ngươi đánh nhau!”  

Tiểu Đạo hờ hững cất lời: “Lúc nào cũng chờ đón!”  

Advertisement

Cô bé liếm mứt quả một cái, thân thể ngày càng trở nên mờ ảo.  

Đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Nhóc biết sạc điện không?”  

Sạc điện?  

Cô bé liền trừng mắt: “Ngươi muốn sạc cái gì?”  

Diệp Huyên liền tranh thủ kéo Đệ Cửu ra.  

Đệ Cửu!  

Trước giờ hắn chưa từng quên cô gái này!  

Đó là một cô gái đánh nhau rất giỏi!  

Thực lực của nàng ta chính là một ẩn số!  

Cô bé liếc mắt đánh giá Đệ Cửu, chỉ một lát sau, ánh mắt cô bé bỗng sáng lên: “Ôi chao, còn có cả cái này cơ á!”  

Diệp Huyên nghe thấy vậy liền ngây ngẩn cả người, sau đó mới hỏi: “Nhóc biết nàng ấy là gì sao?”  

Cô bé gật đầu: “Biết chứ”.  

Diệp Huyên vội hỏi: “Vậy phải làm sao mới sạc điện được?”  

Cô bé ngắm nghía Đệ Cửu một lát, rồi lại liếm láp xâu mứt quả một cái, sau đó nhìn Diệp Huyên, cất lời: “Ta quan sát kỹ lắm rồi! Nàng ấy không có đầu cắm sạc. Có lẽ ngươi mua phải hàng giả rồi đấy. Ta nghĩ ngươi nên trả hàng đi là vừa”.  

“Trả hàng?”  

Diệp Huyên: “…”  

Trả hàng?!  

Lúc nghe thấy cô bé nói vậy, vẻ mặt Diệp Huyên lộ ra đôi nét là lạ.  

Cô bé nhìn Diệp Huyên: “Trả hàng đi!”  

Diệp Huyên thoáng do dự một lát mới cất lời: “Đây là đồ ta nhặt được!”  

“Nhặt được?”  

Cô bé liền trừng mắt: “Không phải mua à?”  

Diệp Huyên gật đầu: “Ừ, không mua. Nhóc giúp ta nhìn coi phải sạc điện thế nào đi!”  

Cô bé lại một lần nữa đánh giá Đệ Cửu, một lát sau mới nhìn Diệp Huyên và bảo: “IQ của nàng ta thế nào?”  

Diệp Huyên đáp: “Cao lắm luôn. Hơn nữa, thực lực cũng rất mạnh!”  

Cô bé khẽ nói: “Vậy chắc hẳn là đồ sử dụng năng lượng mặt trời rồi!”  

Năng lượng mặt trời? 

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Tiểu Đạo không đáp lời, còn cô bé thì đáp: “Không sao”.  Diệp Huyên nghe thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm.  Hắn không hiểu tại sao cô bé này lại muốn đánh Tiểu Đạo.  Cô bé nhìn Diệp Huyên: “Hết năng lượng rồi. Ta sắp biến mất đây!”  AdvertisementDiệp Huyên: “…”  Cô bé nhìn về phía Tiểu Đạo ở đằng xa, nói: “Về sau sẽ tìm ngươi đánh nhau!”  Tiểu Đạo hờ hững cất lời: “Lúc nào cũng chờ đón!”  AdvertisementCô bé liếm mứt quả một cái, thân thể ngày càng trở nên mờ ảo.  Đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Nhóc biết sạc điện không?”  Sạc điện?  Cô bé liền trừng mắt: “Ngươi muốn sạc cái gì?”  Diệp Huyên liền tranh thủ kéo Đệ Cửu ra.  Đệ Cửu!  Trước giờ hắn chưa từng quên cô gái này!  Đó là một cô gái đánh nhau rất giỏi!  Thực lực của nàng ta chính là một ẩn số!  Cô bé liếc mắt đánh giá Đệ Cửu, chỉ một lát sau, ánh mắt cô bé bỗng sáng lên: “Ôi chao, còn có cả cái này cơ á!”  Diệp Huyên nghe thấy vậy liền ngây ngẩn cả người, sau đó mới hỏi: “Nhóc biết nàng ấy là gì sao?”  Cô bé gật đầu: “Biết chứ”.  Diệp Huyên vội hỏi: “Vậy phải làm sao mới sạc điện được?”  Cô bé ngắm nghía Đệ Cửu một lát, rồi lại liếm láp xâu mứt quả một cái, sau đó nhìn Diệp Huyên, cất lời: “Ta quan sát kỹ lắm rồi! Nàng ấy không có đầu cắm sạc. Có lẽ ngươi mua phải hàng giả rồi đấy. Ta nghĩ ngươi nên trả hàng đi là vừa”.  “Trả hàng?”  Diệp Huyên: “…”  Trả hàng?!  Lúc nghe thấy cô bé nói vậy, vẻ mặt Diệp Huyên lộ ra đôi nét là lạ.  Cô bé nhìn Diệp Huyên: “Trả hàng đi!”  Diệp Huyên thoáng do dự một lát mới cất lời: “Đây là đồ ta nhặt được!”  “Nhặt được?”  Cô bé liền trừng mắt: “Không phải mua à?”  Diệp Huyên gật đầu: “Ừ, không mua. Nhóc giúp ta nhìn coi phải sạc điện thế nào đi!”  Cô bé lại một lần nữa đánh giá Đệ Cửu, một lát sau mới nhìn Diệp Huyên và bảo: “IQ của nàng ta thế nào?”  Diệp Huyên đáp: “Cao lắm luôn. Hơn nữa, thực lực cũng rất mạnh!”  Cô bé khẽ nói: “Vậy chắc hẳn là đồ sử dụng năng lượng mặt trời rồi!”  Năng lượng mặt trời? 

Chương 3869