Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 3889

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Xoẹt!  Nhát kiếm này chém thẳng về phía trên cột nước, đỉnh cột nước bị cắt ra, nhưng bản thân Diệp Huyên trong chớp mắt lại rơi từ trên mặt đất xuống.  Trên mặt đất, Diệp Huyên lướt mắt nhìn tay phải của bản thân, tay phải của hắn đã bị nứt toác.  AdvertisementTrên bầu trời, Thần Công nhìn xuống Diệp Huyên: “Ngươi đâu có yếu như thế!”  Diệp Huyên cười haha một tiếng, khoảnh khắc tiếp theo, hắn lại một lần nữa phóng lên trời.  Cách đó không xa, A Mục đặt cái đầu lâu xuống đất, nàng ta lấy ra một ít đồ vật quái đặt trước mặt cái đầu lâu kia. Sau đó nàng ta chắp hai tay trước ngực, trong miệng niệm mấy câu thần chú không rõ tên.  AdvertisementTrên bầu trời, Diệp Huyên vẫn đang đại chiến với Thần Công kia, nhưng hắn đã bị áp chế!  Nếu không phải có thuẫn Thái Cực, hắn vốn không phải là đối thủ của Thần Công này!  Khoảng cách thực lực vẫn là rất lớn!  Có điều, Diệp Huyên càng đánh càng hăng.  Chiến!  Từ sau khi thực lực của hắn thăng cấp, thì rất ít đánh nhau, mà hiện giờ, hắn chỉ muốn đánh một trận ra trò!  Mà trên bầu trời, Thần Công kia sau khi đánh một hồi cũng nhíu mày, bởi vì gã phát hiện, gã không thể giết chết Diệp Huyên một cách dễ dàng!  Thuẫn Thái Cực!  Mỗi lần gã xuất ra chiêu cuối, Diệp Huyên liền sẽ triệu hồi ra thuẫn Thái Cực, sau đó chống lại chiêu cuối của gã.  Ầm!  Chính vào lúc này, Diệp Huyên đột nhiên lại bị cột nước thổi bay một lần nữa, lần này bay xa cả trăm trượng!  Mà ngay khi hắn vừa dừng lại, không gian xung quanh hắn đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, vô số chuỗi nước bay ra từ những khe nứt đó, sau đó lao về phía hắn ta!  Diệp Huyên không chút do dự, trực tiếp triệu hồi ra thuẫn Thái Cực.  Đùng đoàng! Đùng đoàng!  Trong lúc nhất thời, từng đợt sóng nước nổ ra xung quanh Diệp Huyên, một lúc sau, những chuỗi nước đó biến mất, mà Diệp Huyên vẫn ở đó!  Thần Công nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Hay cho một thuẫn Thái Cực!”  Dứt lời, hắn đột nhiên biến mất ngay tại chỗ!  Xoẹt!  Một chuỗi nước tựa như sấm sét bắn ra!  Ở đằng xa, Diệp Huyên đang đứng

Xoẹt!  

Nhát kiếm này chém thẳng về phía trên cột nước, đỉnh cột nước bị cắt ra, nhưng bản thân Diệp Huyên trong chớp mắt lại rơi từ trên mặt đất xuống.  

Trên mặt đất, Diệp Huyên lướt mắt nhìn tay phải của bản thân, tay phải của hắn đã bị nứt toác.  

Advertisement

Trên bầu trời, Thần Công nhìn xuống Diệp Huyên: “Ngươi đâu có yếu như thế!”  

Diệp Huyên cười haha một tiếng, khoảnh khắc tiếp theo, hắn lại một lần nữa phóng lên trời.  

Cách đó không xa, A Mục đặt cái đầu lâu xuống đất, nàng ta lấy ra một ít đồ vật quái đặt trước mặt cái đầu lâu kia. Sau đó nàng ta chắp hai tay trước ngực, trong miệng niệm mấy câu thần chú không rõ tên.  

Advertisement

Trên bầu trời, Diệp Huyên vẫn đang đại chiến với Thần Công kia, nhưng hắn đã bị áp chế!  

Nếu không phải có thuẫn Thái Cực, hắn vốn không phải là đối thủ của Thần Công này!  

Khoảng cách thực lực vẫn là rất lớn!  

Có điều, Diệp Huyên càng đánh càng hăng.  

Chiến!  

Từ sau khi thực lực của hắn thăng cấp, thì rất ít đánh nhau, mà hiện giờ, hắn chỉ muốn đánh một trận ra trò!  

Mà trên bầu trời, Thần Công kia sau khi đánh một hồi cũng nhíu mày, bởi vì gã phát hiện, gã không thể giết chết Diệp Huyên một cách dễ dàng!  

Thuẫn Thái Cực!  

Mỗi lần gã xuất ra chiêu cuối, Diệp Huyên liền sẽ triệu hồi ra thuẫn Thái Cực, sau đó chống lại chiêu cuối của gã.  

Ầm!  

Chính vào lúc này, Diệp Huyên đột nhiên lại bị cột nước thổi bay một lần nữa, lần này bay xa cả trăm trượng!  

Mà ngay khi hắn vừa dừng lại, không gian xung quanh hắn đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, vô số chuỗi nước bay ra từ những khe nứt đó, sau đó lao về phía hắn ta!  

Diệp Huyên không chút do dự, trực tiếp triệu hồi ra thuẫn Thái Cực.  

Đùng đoàng! Đùng đoàng!  

Trong lúc nhất thời, từng đợt sóng nước nổ ra xung quanh Diệp Huyên, một lúc sau, những chuỗi nước đó biến mất, mà Diệp Huyên vẫn ở đó!  

Thần Công nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Hay cho một thuẫn Thái Cực!”  

Dứt lời, hắn đột nhiên biến mất ngay tại chỗ!  

Xoẹt!  

Một chuỗi nước tựa như sấm sét bắn ra!  

Ở đằng xa, Diệp Huyên đang đứng

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Xoẹt!  Nhát kiếm này chém thẳng về phía trên cột nước, đỉnh cột nước bị cắt ra, nhưng bản thân Diệp Huyên trong chớp mắt lại rơi từ trên mặt đất xuống.  Trên mặt đất, Diệp Huyên lướt mắt nhìn tay phải của bản thân, tay phải của hắn đã bị nứt toác.  AdvertisementTrên bầu trời, Thần Công nhìn xuống Diệp Huyên: “Ngươi đâu có yếu như thế!”  Diệp Huyên cười haha một tiếng, khoảnh khắc tiếp theo, hắn lại một lần nữa phóng lên trời.  Cách đó không xa, A Mục đặt cái đầu lâu xuống đất, nàng ta lấy ra một ít đồ vật quái đặt trước mặt cái đầu lâu kia. Sau đó nàng ta chắp hai tay trước ngực, trong miệng niệm mấy câu thần chú không rõ tên.  AdvertisementTrên bầu trời, Diệp Huyên vẫn đang đại chiến với Thần Công kia, nhưng hắn đã bị áp chế!  Nếu không phải có thuẫn Thái Cực, hắn vốn không phải là đối thủ của Thần Công này!  Khoảng cách thực lực vẫn là rất lớn!  Có điều, Diệp Huyên càng đánh càng hăng.  Chiến!  Từ sau khi thực lực của hắn thăng cấp, thì rất ít đánh nhau, mà hiện giờ, hắn chỉ muốn đánh một trận ra trò!  Mà trên bầu trời, Thần Công kia sau khi đánh một hồi cũng nhíu mày, bởi vì gã phát hiện, gã không thể giết chết Diệp Huyên một cách dễ dàng!  Thuẫn Thái Cực!  Mỗi lần gã xuất ra chiêu cuối, Diệp Huyên liền sẽ triệu hồi ra thuẫn Thái Cực, sau đó chống lại chiêu cuối của gã.  Ầm!  Chính vào lúc này, Diệp Huyên đột nhiên lại bị cột nước thổi bay một lần nữa, lần này bay xa cả trăm trượng!  Mà ngay khi hắn vừa dừng lại, không gian xung quanh hắn đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, vô số chuỗi nước bay ra từ những khe nứt đó, sau đó lao về phía hắn ta!  Diệp Huyên không chút do dự, trực tiếp triệu hồi ra thuẫn Thái Cực.  Đùng đoàng! Đùng đoàng!  Trong lúc nhất thời, từng đợt sóng nước nổ ra xung quanh Diệp Huyên, một lúc sau, những chuỗi nước đó biến mất, mà Diệp Huyên vẫn ở đó!  Thần Công nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Hay cho một thuẫn Thái Cực!”  Dứt lời, hắn đột nhiên biến mất ngay tại chỗ!  Xoẹt!  Một chuỗi nước tựa như sấm sét bắn ra!  Ở đằng xa, Diệp Huyên đang đứng

Chương 3889