Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 4276
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Lại là nàng. Diệp Huyên im lặng. Thật ra hắn đã đoán được điều này. AdvertisementLý Trần Phong bỗng nói: “Diệp tiểu hữu, Ngũ Duy Kiếp của thế giới này sắp đến rồi, chi bằng chúng ta cùng đến Lục Duy?” Cùng đến Lục Duy ư? Tất Thương đánh mắt nhìn Diệp Huyên, không khỏi cảm thấy động lòng. AdvertisementThật ra nếu có thể trực tiếp tiến lên Lục Duy thì bọn họ đã đi rồi. Bởi vì cho dù Ngũ Duy hay Linh Vực sắp phải trải qua Ngũ Duy Kiếp, bản thân những người này đã rất mạnh, có thể sống sót qua đại họa, nhưng sau đó thì sao? Sau khi trải qua Ngũ Duy Kiếp, linh khí trong một thời gian ngắn sau đó sẽ ít ỏi vô cùng, không thể tu luyện. Vì vậy với những cường giả đỉnh cao như họ, lên Lục Duy mới là lựa chọn tốt nhất. Ngặt nỗi Lục Duy căn bản không để họ lên. Mà Diệp Huyên lúc này lại có cơ hội làm điều đó, khiến Tất Thương cảm thấy có chút phức tạp. Quả nhiên có người chống lưng là sẽ có khác biệt. Thứ người khác phải bỏ mạng ra để đổi lấy, hắn không cần bỏ ra gì cả đã lập tức có được. So sánh với nhau, thật là tức chết người. Nhưng Diệp Huyên lại lắc đầu: “Ta không đi”. Lý Trần Phong chần chừ: “Diệp tiểu hữu, nếu ở lại đây, cậu sẽ phải trải qua Ngũ Duy Kiếp”. Diệp Huyên chỉ cười: “Bạn bè của ta đều ở đây”. Lý Trần Phong thấp giọng thở dài. Liên Hợp Điện rất hy vọng Diệp Huyên có thể đi lên, khi ấy bọn họ sẽ chẳng khác gì hổ thêm cánh. Tiếc rằng Diệp Huyên lại không nỡ bỏ lại những người Ngũ Duy này. Lý Trần Phong biết rõ Lục Duy tuyệt đối sẽ không để cho tất cả cùng đi lên. Trật tự hiện nay của Lục Duy là không được phép bị phá vỡ, bằng không nó sẽ đi vào vết xe đổ của Ngũ Duy và Linh Vực. Diệp Huyên cười: “Tâm ý của tiền bối và Lục Duy, Diệp Huyên ta xin nhận”. Lý Trần Phong mỉm cười: “Diệp tiểu hữu trọng tình trọng nghĩa, tại hạ bội phục. Văn điện chủ đã giao phó, nếu tiểu hữu đổi ý, có thể đến tìm ta bất kỳ lúc nào”. Diệp Huyên: “Liên hệ với các vị ư?” Lý Trần Phong gật đầu: “Tiểu hữu có thể tìm đến Thiên Đạo ở Ngũ Duy này”. Thiên Đạo Ngũ Duy? Diệp Huyên im lặng. Chẳng lẽ việc Lục Duy đến hỗ trợ lần này có liên quan đến nàng ta? Lý Trần Phong: “Tiểu hữu, chúng ta cáo từ trước”. Diệp Huyên ôm quyền: “Bảo trọng”. Lý Trần Phong gật đầu: “Bảo trọng”.
Lại là nàng.
Diệp Huyên im lặng.
Thật ra hắn đã đoán được điều này.
Advertisement
Lý Trần Phong bỗng nói: “Diệp tiểu hữu, Ngũ Duy Kiếp của thế giới này sắp đến rồi, chi bằng chúng ta cùng đến Lục Duy?”
Cùng đến Lục Duy ư?
Tất Thương đánh mắt nhìn Diệp Huyên, không khỏi cảm thấy động lòng.
Advertisement
Thật ra nếu có thể trực tiếp tiến lên Lục Duy thì bọn họ đã đi rồi.
Bởi vì cho dù Ngũ Duy hay Linh Vực sắp phải trải qua Ngũ Duy Kiếp, bản thân những người này đã rất mạnh, có thể sống sót qua đại họa, nhưng sau đó thì sao?
Sau khi trải qua Ngũ Duy Kiếp, linh khí trong một thời gian ngắn sau đó sẽ ít ỏi vô cùng, không thể tu luyện. Vì vậy với những cường giả đỉnh cao như họ, lên Lục Duy mới là lựa chọn tốt nhất.
Ngặt nỗi Lục Duy căn bản không để họ lên.
Mà Diệp Huyên lúc này lại có cơ hội làm điều đó, khiến Tất Thương cảm thấy có chút phức tạp.
Quả nhiên có người chống lưng là sẽ có khác biệt.
Thứ người khác phải bỏ mạng ra để đổi lấy, hắn không cần bỏ ra gì cả đã lập tức có được.
So sánh với nhau, thật là tức chết người.
Nhưng Diệp Huyên lại lắc đầu: “Ta không đi”.
Lý Trần Phong chần chừ: “Diệp tiểu hữu, nếu ở lại đây, cậu sẽ phải trải qua Ngũ Duy Kiếp”.
Diệp Huyên chỉ cười: “Bạn bè của ta đều ở đây”.
Lý Trần Phong thấp giọng thở dài.
Liên Hợp Điện rất hy vọng Diệp Huyên có thể đi lên, khi ấy bọn họ sẽ chẳng khác gì hổ thêm cánh.
Tiếc rằng Diệp Huyên lại không nỡ bỏ lại những người Ngũ Duy này.
Lý Trần Phong biết rõ Lục Duy tuyệt đối sẽ không để cho tất cả cùng đi lên. Trật tự hiện nay của Lục Duy là không được phép bị phá vỡ, bằng không nó sẽ đi vào vết xe đổ của Ngũ Duy và Linh Vực.
Diệp Huyên cười: “Tâm ý của tiền bối và Lục Duy, Diệp Huyên ta xin nhận”.
Lý Trần Phong mỉm cười: “Diệp tiểu hữu trọng tình trọng nghĩa, tại hạ bội phục. Văn điện chủ đã giao phó, nếu tiểu hữu đổi ý, có thể đến tìm ta bất kỳ lúc nào”.
Diệp Huyên: “Liên hệ với các vị ư?”
Lý Trần Phong gật đầu: “Tiểu hữu có thể tìm đến Thiên Đạo ở Ngũ Duy này”.
Thiên Đạo Ngũ Duy?
Diệp Huyên im lặng. Chẳng lẽ việc Lục Duy đến hỗ trợ lần này có liên quan đến nàng ta?
Lý Trần Phong: “Tiểu hữu, chúng ta cáo từ trước”.
Diệp Huyên ôm quyền: “Bảo trọng”.
Lý Trần Phong gật đầu: “Bảo trọng”.
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Lại là nàng. Diệp Huyên im lặng. Thật ra hắn đã đoán được điều này. AdvertisementLý Trần Phong bỗng nói: “Diệp tiểu hữu, Ngũ Duy Kiếp của thế giới này sắp đến rồi, chi bằng chúng ta cùng đến Lục Duy?” Cùng đến Lục Duy ư? Tất Thương đánh mắt nhìn Diệp Huyên, không khỏi cảm thấy động lòng. AdvertisementThật ra nếu có thể trực tiếp tiến lên Lục Duy thì bọn họ đã đi rồi. Bởi vì cho dù Ngũ Duy hay Linh Vực sắp phải trải qua Ngũ Duy Kiếp, bản thân những người này đã rất mạnh, có thể sống sót qua đại họa, nhưng sau đó thì sao? Sau khi trải qua Ngũ Duy Kiếp, linh khí trong một thời gian ngắn sau đó sẽ ít ỏi vô cùng, không thể tu luyện. Vì vậy với những cường giả đỉnh cao như họ, lên Lục Duy mới là lựa chọn tốt nhất. Ngặt nỗi Lục Duy căn bản không để họ lên. Mà Diệp Huyên lúc này lại có cơ hội làm điều đó, khiến Tất Thương cảm thấy có chút phức tạp. Quả nhiên có người chống lưng là sẽ có khác biệt. Thứ người khác phải bỏ mạng ra để đổi lấy, hắn không cần bỏ ra gì cả đã lập tức có được. So sánh với nhau, thật là tức chết người. Nhưng Diệp Huyên lại lắc đầu: “Ta không đi”. Lý Trần Phong chần chừ: “Diệp tiểu hữu, nếu ở lại đây, cậu sẽ phải trải qua Ngũ Duy Kiếp”. Diệp Huyên chỉ cười: “Bạn bè của ta đều ở đây”. Lý Trần Phong thấp giọng thở dài. Liên Hợp Điện rất hy vọng Diệp Huyên có thể đi lên, khi ấy bọn họ sẽ chẳng khác gì hổ thêm cánh. Tiếc rằng Diệp Huyên lại không nỡ bỏ lại những người Ngũ Duy này. Lý Trần Phong biết rõ Lục Duy tuyệt đối sẽ không để cho tất cả cùng đi lên. Trật tự hiện nay của Lục Duy là không được phép bị phá vỡ, bằng không nó sẽ đi vào vết xe đổ của Ngũ Duy và Linh Vực. Diệp Huyên cười: “Tâm ý của tiền bối và Lục Duy, Diệp Huyên ta xin nhận”. Lý Trần Phong mỉm cười: “Diệp tiểu hữu trọng tình trọng nghĩa, tại hạ bội phục. Văn điện chủ đã giao phó, nếu tiểu hữu đổi ý, có thể đến tìm ta bất kỳ lúc nào”. Diệp Huyên: “Liên hệ với các vị ư?” Lý Trần Phong gật đầu: “Tiểu hữu có thể tìm đến Thiên Đạo ở Ngũ Duy này”. Thiên Đạo Ngũ Duy? Diệp Huyên im lặng. Chẳng lẽ việc Lục Duy đến hỗ trợ lần này có liên quan đến nàng ta? Lý Trần Phong: “Tiểu hữu, chúng ta cáo từ trước”. Diệp Huyên ôm quyền: “Bảo trọng”. Lý Trần Phong gật đầu: “Bảo trọng”.